Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phong Thần Ký

Đang Cập Nhật

Q2 - Chương 158: Nghi ngờ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Q2 - Chương 158: Nghi ngờ


Chương 158: Nghi ngờ (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Ngọc trưởng lão lộ vẻ ngạc nhiên, có điều chỉ khiến cho Trương Vĩ trong lòng thầm chửi một tiếng là hồ li, với cơ trí của Tống Ngọc trưởng lão, chắc chắn đã đoán được bên trong ý tứ của hắn là gì rồi.

Khi nghe chấp sự trình bày, gương mặt Tống Ngọc trưởng lão vô cùng ngạc nhiên, liền quay lại nhìn Tinh Hồn, muốn quan sát thật kỹ người đã hoàn thành nhiệm vụ vô cùng khó khăn này.

-Được rồi, đây là Đại Kiếm Đường, không phải cái chợ để các ngươi muốn làm gì thì làm.

-Nếu như các ngươi có cao kiến khác thì cứ thử đưa ra xem.

Q2 - Chương 158: Nghi ngờ

Tiếp tục trả nợ /met

-Ngươi vừa nãy là có ý gì?

-Điều tra lại thì cũng được thôi, nhưng Thiên Hội các ngươi lấy tư cách gì mà đòi kiểm soát, quản lý y? Ta đang tự hỏi, có phải Thiên Hội các ngươi muốn lấy việc công để trả thù cá nhân hay không đây.

Dù vậy, Trương Vĩ vẫn làm như không biết, tiếp tục thuyết giảng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Ngọc trưởng lão, Tinh Hồn và rất nhiều đệ tử đang tập trung tại đây xoay người lại nhìn, chỉ thấy từ đằng xa xuất hiện một đám người rất đông, ước chừng khoảng hơn ba mươi người. Người nào người nấy tướng mạo xuất chúng, nam thì anh tuấn tiêu sái, nữ thì xinh đẹp câu nhân, trên người phản phất khí chất vương tôn quý tộc. Đích thị chính là những thành viên Thiên Hội.

Nghe ngữ điệu, có thể thấy được Tống Ngọc trưởng lão đang muốn nổi cáu lên. Có lẽ cũng nhận ra điều này, gã chấp sự vội nói ngay:

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Thế nhưng mà, sau ba tháng trời khổ cực chiến đấu tại Hằng Nhạc Sơn Mạch, không những không đáp ứng được thời gian làm nhiệm vụ, mà một nửa trong số đó cũng không thể hoàn thành nổi.

-Tống trưởng lão, ta không tin một mình hắn có khả năng hoàn thành được nhiệm vụ săn thú đó.

Tình cờ nghe được kiến nghị của Trương Vĩ lên Tống Ngọc trưởng lão, Hạng Hạo không nhịn được liền nói.

-Bắc Cung Thanh Đan, ngươi nên biết, cao tầng Thiên Hội, Bắc Cung thế gia cũng góp mặt không ít người, chỉ có mỗi một mình ngươi là đi lựa chọn gia nhập Nhân Hội. Chẳng trách tại Bắc Cung thế gia, ngươi bị gọi là một tên bỏ đi.

-Thế rốt cuộc là chuyện gì?

Tháng mười se lạnh, hít drama quá bổ phổi /tra

Vừa nói, hắn ta vừa trao lại cái ngọc giản cùng với nhẫn trữ vật mà Tinh Hồn ban nãy bàn giao, đem đưa cho Tống Ngọc trưởng lão rồi tự động đứng tránh sang một bên.

Nghe vậy, Tống Ngọc trưởng lão dừng chân, hai hàng chân mày như núi hơi chau lại, hỏi.

-Đệ tử không dám.

-Nhiệm vụ mà hắn nhận, trước đây đã từng được một nhóm đệ tử thành viên Chiến Bang tiếp nhận, trong nhóm này có không ít tiên giả Địa Tiên Cảnh, nhưng dù là vậy, bọn họ trong vòng ba tháng không thể hoàn thành được nhiệm vụ. Thế nhưng một gã Phù Tiên Cảnh nho nhỏ lại làm được nhiệm vụ này, đệ tử nghi ngờ rằng hắn đã sử dụng thủ đoạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Đây là chuyện do Đại Kiếm Đường xử lý, ta chỉ là nêu ra ý kiến của bản thân mà thôi.

Trương Vĩ xoay người lại, nhìn Hạng Hạo nhún vai nói tiếp:

Trương Vĩ sau khi hướng vào trong, liền ôm quyền thi lễ với Tống Ngọc trưởng lão. Tuy Trương Vĩ tại Thiên Hội có danh vọng rất cao, nhưng đến cũng vẫn chỉ là một gã đệ tử mà thôi, mà Tống Ngọc lại còn là quản sự cấp cao quản lý Đại Kiếm Đường, hắn dĩ nhiên không thể không khách khí được.

Lại có thêm không ít người xuất hiện nữa chen chân vào chuyện này. Có điều, quy mô không có bằng đám Thiên Hội, chỉ có một vài người mà thôi.

*********

Tống Ngọc trưởng lão đột ngột phát uy, ngay lập tức trấn áp được Trương Vĩ lẫn Hạng Hạo. Sau đó, Tống Ngọc trưởng lão chuyển sang nhìn Tinh Hồn, nói:

-Ngươi có gì để nói không?

-Nếu không có việc gì nữa thì ta đi đây. Lần sau mấy chuyện vớ vẩn như thế này đừng làm phiền đến ta, cứ theo luật mà làm, bất kể đối phương là ai đi chăng nữa.

-Chuyện này, ta nhất định phải điều tra lại rõ ràng. Còn về phần thường, ta tạm thời chỉ có thể cấp trước cho ngươi một nửa. Nếu như thực sự do chính ngươi hoàn thành, một nửa còn lại ta sẽ đích thân đưa đến cho ngươi. Nhưng nếu kết quả điều tra cho rằng ngươi đã g·ian l·ận, vậy thì ngươi hiểu kết quả mà ngươi nhận được là gì rồi chứ?

-…….

-Trương Vĩ, ngươi có dám nói lại câu đó một lần nữa không?

-Bẩm trưởng lão, chuyện không phải như thế?

Đúng lúc đó, từ bên ngoài truyền đến một âm thanh kiêu ngạo.

Tống Ngọc trưởng lão nổi giận, ngay cả Trương Vĩ cũng phải biến sắc, vội vàng hành lễ tạ tội.

-Ha ha, Bắc Cung Thanh Đan, đó là sự thật, cả nhà ngươi bị Bắc Cung thế gia ruồng bỏ, đây là chuyện ai cũng biết cả. Đáng tiếc, với thiên phú của ngươi, có thể sẽ được chúng ta chấp nhận, chỉ là…

-Muốn điều tra hay gì đó tùy ý, ta chỉ muốn lấy thứ xứng đáng thuộc về mình mà thôi.

-Trương Vĩ, chúng ta thế nào, chưa đến lượt ngươi lên mặt dạy đời.

Cả Trương Vĩ lẫn Hạng Hạo đều không chịu yếu thế, khí thế hừng hực, thiếu điều không lao vào đánh nhau ta sống ngươi c·hết mà thôi.

-Ngươi thực sự đã tự mình hoàn thành nhiệm vụ này?

-Hạng Hạo, Bắc Cung Thanh Đan ta thật sự rất thất vọng về các ngươi. Bản thân là một trong những thế gia đệ tử, cư nhiên lại đi giao du với một gã ti tiện, lại còn đi bao che hắn, khiến cho thế gia đệ tử vô cùng mất mặt.

-Như thế nào gọi là lộng hành vậy Trương Vĩ?

Tống Ngọc trưởng lão gương mặt trầm xuống, bất quá Tinh Hồn không thèm để ý tới. Muốn điều tra gì đó thì cứ việc, hắn không buồn quan tâm.

Hừ lạnh một tiếng, Tống Ngọc trưởng lão lại chuyển sang Tinh Hồn, nói tiếp:

Bắc Cung Thanh Đan trừng mắt nhìn Trương Vĩ, giọng điệu bắt đầu khó chịu lên rồi.

Tống Ngọc trưởng lão nói xong thì xoay người định rời đi, nhưng lập tức bị gã chấp sự kia gọi lại.

-Tùy ý trưởng lão. Như vậy đi, ta muốn nhận trước ba gốc Tâm Hình Thảo, phần còn lại sau này sẽ nhận, như vậy có được không?

Mà người vừa mới hô lớn đó chính là Trương Vĩ, trưởng lão ngoại môn Thiên Hội. Đi bên cạnh Trương Vĩ dĩ nhiên có Đoạn Hải, Viên Thừa, Kim Đồng Phúc, những nhân vật mình Tinh Hồn có biết thoáng qua đôi chút.

-Các ngươi không đặt quy tắc Đại Kiếm Đường vào trong mắt có đúng không?

Bị hỏi kỹ càng như vậy, đầu tiên là chấp sự Nhiệm Vụ Đường, giờ đến cả trưởng lão cao cấp quản lý Đại Kiếm Đường cũng như vậy, Tinh Hồn làm sao không khó chịu cho được.

Tống Ngọc trưởng lão quan sát Tinh Hồn rất kỹ, cảm thấy Tinh Hồn so với một gã tiên giả Phù Tiên Cảnh bình thường ngoại trừ thân thể có chút lực ra thì không có điểm gì đặc biệt cả. Một gã Phù Tiên Cảnh sơn kỳ không thể nào hoàn thành được nhiệm vụ này, đây chắc chắn không thể xảy ra.

-Đệ tử Trương Vĩ bái kiến Tống Ngọc trưởng lão. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tinh Hồn chậm rãi trả lời.

-Xin Tống trưởng lão thứ tội.

-Phải, là do ta làm, không tin trưởng lão cứ thử điều tra liền biết.

-Kỳ thực, không phải là vị sư đệ này không hoàn thành nhiệm vụ, mà là y đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Bất quá, đệ tử cảm ấy với năng lực của y khó mà hoàn thành được nhiệm vụ cấp bậc bạch ngân này, thế nên mới nhờ trưởng lão đến xử lý giúp.

Nói đến, sự việc cũng y hệt như lần trước, Tinh Hồn còn chưa kịp nói gì thì những người ngoài đã xía mồm vào rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn nhớ trước đây đã từng có một nhóm người cùng nhau thực hiện nhiệm vụ này. Những đệ tử này chính là thành viên Chiến Bang, chính là bang hội thực lực mạnh nhất trong ba đệ tử bang hội. Bọn họ có khoảng chừng mười người, tu vi thấp nhất cũng đột phá đến hậu kỳ Phù Tiên Cảnh. Còn mạnh nhất, cư nhiên chính là trung kỳ Địa Tiên Cảnh.

Nghiễm nhiên, Tống Ngọc trưởng lão cũng cho rằng, Tinh Hồn không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Sau đó muốn hủy nhiệm vụ, thế nhưng vì nguyên nhân gì đó mà không muốn tiếp nhận h·ình p·hạt này. Thế nên gã chấp sự này mới tri thông y, cố tình nhờ y giải quyết vấn đề này.

-Hừ, sự việc chưa rõ ràng. Tống trưởng lão, đệ tử hy vọng Tống trưởng lão hãy xem xét lại kiến nghị của đệ tử, tuyệt đối không thể để cho hắn lộng hành được.

Chuyện này đã xảy ra từ hơn bốn năm trước, từ đó cho đến nay, nhiệm vụ này chưa từng có ai nhận qua cả. Cư nhiên hôm nay, nó lại được hoàn thành bởi một gã tiên giả Phù Tiên Cảnh. Chuyện này làm sao có thể làm cho người ta tin được.

Tống Ngọc trưởng lão phất tay một cái, một luồng khí lực chậm rãi nâng đám Trương Vĩ đứng thẳng người dậy, rồi sau đó mới hỏi. Trương Vĩ nhìn phong thái tràn đầy hạo nhiên chính khí, nhìn Tống Ngọc trưởng lão khách khí, sau đó nhìn sang Tinh Hồn, ánh mắt vừa căm ghét vừa miệt thị.

Từ đây, lửa đã bén lên, không gian như xuất hiện những luồng khí tức bất thường, giống như những đạo lôi điện đang v·a c·hạm vào nhau vậy. Cơ hồ chỉ thêm một chút nữa là cả hai bên sẽ lao vào đánh nhau cho xem.

Bất quá, Tinh Hồn chỉ có thể tiếp tục trả lời mà thôi.

-Hạng Hạo, ngươi đừng ngậm máu phun người. Thiên Hội chúng ta trước giờ luôn quang minh chính đại. Hơn nữa, việc Thiên Hội thế này, chưa đến phiên ngươi xía vào chỉ trích.

Một lần nữa, Tống Ngọc trưởng lão bộc phát ra uy thế cường đại, gương mặt trầm xuống, quát lớn:

-Đệ tử nghi ngờ hắn mượn nhờ ngoại lực giúp đỡ hắn hoàn thành nhiệm vụ này. Theo tông quy, nếu như có bất kỳ đệ tử nào sử dụng thủ đoạn để hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trục xuất khỏi Thiên Kiếm Tông. Đệ tử kiến nghị, nhiệm vụ này của y cần phải được điều tra rõ ràng, sau đó mới đưa ra kết luận có nên ban thưởng cho hắn hay không. Trong thời gian này, y không được phép rời khỏi Thiên Kiếm Tông, đồng thời cần có người kiểm soát. Chúng đệ tử Thiên Hội sẽ tiếp nhận việc kiểm soát y, Tống trưởng lão có thể suy xét.

-Hừ, điều tra, điều tra đến năm nào mới chấm dứt?

-Ồ, ngươi nói thử xem!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Q2 - Chương 158: Nghi ngờ