Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Phong Thần Ký

Đang Cập Nhật

Q2 - Chương 203: Đều là rác rưởi…

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Q2 - Chương 203: Đều là rác rưởi…


-Tiểu Dật nói phải, đây là một lí do tốt à.

Thượng Quan Dật đang suy nghĩ về việc đối phó với Tinh Hồn thì bỗng nhiên từ trên không trung một giọng nói quen thuộc truyền xuống.

“Quả nhiên…” Thượng Quan Dật song thủ siết lại, cánh tay run run lên từng cơn, nếu không phải nơi đây đang ở trong tông môn, chỉ sợ hắn đã lao lên liều mạng rồi. Người khác có thể không biết tính cách Thượng Quan Lãnh thế nào, nhưng Thượng Quan Dật thì lại rất rõ.

-Lý do, ha ha… muốn tìm lý do, kỳ thực rất đơn giản.

Nhìn Thượng Quan Lãnh có vẻ như vừa mới trở về từ bên ngoài, đột nhiên trông thấy Thượng Quan Dật đứng một mình, Thượng Quan Lãnh khóe miệng nở nụ cười, liền điều động phi kiếm tiến xuống đó.

Chương 203: Đều là rác rưởi…

Mặt y như bạch ngọc, hai mắt như kiếm, tuy rằng biểu cảm bình thường, thế nhưng lại khiến cho người ta trong lòng sinh ra cảm giác vênh váo hung hăng, hàm răng sáng bóng, đôi môi mỏng, tổng thế mà nói cực kỳ tuấn dật ngạo thị.

Trên đường trở về động phủ của mình, Thượng Quan Dật cước bộ chậm chạp, tựa hồ đang suy nghĩ kế sách vẹn toàn để có thể nắm chắc được việc Tinh Hồn sẽ không sống sót để quay trở về Thiên Kiếm Tông.

-Không phải là Tiểu Dật thì ta không có hứng thú. Có lẽ hôm nào phải đi nói chuyện với Chu Kình mới được.

Thượng Quan Lãnh ghi nhớ danh tự địa danh này, sau đó cấp tốc ngự kiếm rời đi với tốc độ cực nhanh. Hắn rời đi thì khí thế cũng biến mất, Thượng Quanh Dật cảm thấy trên vai mình gánh nặng như được trút bỏ xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Băng Tuyết Lãnh Nguyên.

Thấy Thượng Quan Dật biểu hiện khách khí, Thượng Quan Lãnh cười nhạt:

-Đệ nghe nói hắn lĩnh ngộ kiếm ý, mà không đơn thuần chỉ là kiếm ý tầng thứ nhất thông thường. Đối với huynh, hắn chính là kẻ thích hợp luyện kiếm nhất.

-Ài, đúng là tiếc quá. Ta gần đây tu luyện một loại kiếm kỹ mới, muốn Tiểu Dật cùng ta luận bàn một chút…

G·i·ế·t c·hết Tinh Hồn, thủy chung mang đến cho hắn rất nhiều lợi ích to lớn, nhất là chuyện tranh thủ được sự tin tưởng của Chu Kình. Gã Chu Kình này, mặc dù hắn rất kiêu ngạo không xem ai ra gì, nhưng dĩ nhiên hắn có thực lực mới dám nghĩ được như vậy.

-Sư huynh, hiện tại ta đang rất bận, không thể giúp huynh được, huynh nhờ người khác đi.

Lau đi mồ hôi trên mặt, nhưng kỳ thực đang cười lạnh trong lòng. Thượng Quan Dật hít sâu một hơi, tựa hồ ổn định lại khí huyết rồi mới nói:

Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

“Đúng rồi, Thượng Quan Lãnh, tức giận đi, tức giận càng nhiều càng tốt, ha ha ha…”

Thực không hồ là thiên tài Bá Kiếm Chi Thể, là trụ cột tương tai của Thiên Kiếm tông.

Thượng Quan Lãnh gầm lên một tiếng, sau đó trừng mắt nhìn Thượng Quan Dật.

-Tiểu Dật mà cũng có chuyện bận sao, ha ha ha…

Q2 - Chương 203: Đều là rác rưởi…

-Tuy rằng là vậy, nhưng ta cũng không có lý do để tìm hắn à.

-Tinh Hồn, hắn từng mạnh miệng tuyên bố, trình độ lĩnh ngộ kiếm ý, kiếm kỹ, trong cùng thế hệ ngoài hắn ra, tất cả đều là rác rưởi.

-Tinh Hồn không phải kẻ dễ g·iết, muốn làm xong chuyện này, xem ra phải bỏ ra một cái giá rất lớn.

Thượng Quan Dật mỉm cười đáp.

-Chuyện của Chu Kình sư huynh dĩ nhiên cũng là chuyện của ta.

-Ha ha, cũng chỉ là được trời phú mà thôi. Tiểu Dật, nhân tiện ta cũng đang có chuyện cần nhờ đệ giúp đây…

Người thanh niên tuấn dật này, dĩ nhiên chính là một trong những thiên tài xuất chúng nhất thế hệ đệ tử trẻ hiện tại của Thiên Kiếm tông – Thượng Quan Lãnh.

Nhìn Thượng Quan Dật ý tứ ẩn chứa huyền cơ bên trong khiến cho Thượng Quan Lãnh có chút nghi hoặc.

-À à, ta nghe nói dạo gần đây Tiểu Dật rất thân thiết với Chu Kình.

-Sư huynh, cái này thật sự nghe không lọt tai. Vả lại chỉ cần lí do trước đó cũng đủ ép hắn quyết chiến rồi.

Thượng Quan Dật nhếch mép cười.

-Ngoài ra, còn một lí do khác nữa. Mà lí do này, nói ra thực sự rất khó nghe. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Hắn hiện tại đang ở đâu?

Không thể không nói, tuy rằng hắn cực kỳ căm ghét gã sư huynh này, nhưng trong lòng lại đành phải cay đắng thừa nhận, sư huynh của hắn quá yêu nghiệt, được ông trời ưu ái quá mức. Cùng là huynh đệ, nhưng số phận khác nhau một trời một vực.

Thậm chí có đôi lần còn khiển trách ngược lại hắn, bảo hắn phải nhìn theo Thượng Quan Lãnh mà học tập. Vì vậy, từ lúc nhỏ, Thượng Quan Dật đã nuôi sát tâm với sư huynh ruột thịt này của mình rồi.

Thượng Quan Dật bước chân khựng lại, ánh mắt âm trầm nhìn về phía chân trời, trong đó thoáng qua một tia trầm tư suy nghĩ.

-Tinh Hồn là kẻ thù của gia tộc chúng ta, đã từng chém xuống không ít thiên tài, chẳng lẽ huynh không nhớ?

-Sư huynh nói phải, đệ không nên giấu diếm.

Thượng Quan Lãnh khí thế bộc phát chèn ép Thượng Quan Dật, gương mặt biểu lộ sự tức giận. Chỉ thấy Thượng Quan Dật gương mặt chốc lát trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra, nhìn vẻ mặt trông rất đau khổ. Nhưng ngược lại, trong lòng hắn lại đang rất mừng rỡ, bởi vì đây chính là điều mà hắn muốn thấy nhất.

Tuy rằng là anh em ruột thịt, nhưng từ nhỏ, Thượng Quan Dật từng bị Thượng Quan Lãnh ức h·iếp đ·ánh đ·ập. Do Thượng Quan Lãnh thức tỉnh thiên phú Bá Kiếm Chi Thể, nhờ vậy mọi lỗi lầm của hắn, phụ thân hay cao tầng trưởng bối đều mắt nhắm mắt mở cho qua.

-Cái gì, hắn thực sự nói như vậy?

Câu nói của Thượng Quan Dật lấp lửng giữa chừng khiến cho người ta trong lòng nổi lên tò mò. Mà nhìn biểu hiện của hắn lại lộ ra dáng vẻ không cam tâm, rất là bất đắc dĩ.

-Tinh Hồn, kẻ một trăm năm trước đã tạo nên một tiểu cuồng phong.

-Tốt, chỉ cần g·iết được con rùa đen đó, trước mặt đám trưởng lão, ta sẽ tiến cử đệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bỗng nhiên Thượng Quan Dật cười lớn, sau đó nói tiếp:

Nghe xong, Thượng Quan Lãnh sát ý một lần nữa b·ạo đ·ộng, mà so với lúc trước còn muốn khủng kh·iếp hơn. Thượng Quan Dật chính là muốn nhìn thấy điều này nhất.

-Đệ vừa mới nhận được tin tức, nghe nói hắn đang trên đường đến Băng Tuyết Lãnh Nguyên để làm nhiệm vụ.

-Bị sư huynh đoán đúng rồi. Chu Kình sư huynh giúp đỡ đệ rất nhiều, nhờ vậy đệ mới kiếm được chỗ tốt như hiện tại.

Đúng lúc đó, trên bầu trời xuất hiện một đạo linh quang. Chỉ thấy trong đạo linh quang đó là một người thanh niên trẻ tuổi, ước chừng khoảng hơn hai mươi, thân mặc hoàng bào, chân xuyên trường ngoa, eo quấn đai lưng hoàng ngọc, đầu đội kim quan cố định lại mái tóc chỉnh tề.

Thấy Thượng Quan Dật thống khoái chấp thuận, Chu Kình liền dùng thái độ ôn hòa nói chuyện, đồng thời đưa ra hứa hẹn khiến cho Thượng Quan Dật trong lòng máy động.

Chợt nhận ra mình hơi quá quắt, Thượng Quan Lãnh lập tức thu lại khí thế, miệng xin lỗi Thượng Quan Dật, nhưng ngữ điệu vẫn hơi tức giận:

-Như vậy thì sao?

Thượng Quan Dật trong lòng trầm xuống. Tuy rằng ngoài mặt hắn biểu cảm ôn thuận, nhưng trong lòng đối với Thượng Quan Lãnh lại chẳng thuận mắt gì cả. Trong mắt Thượng Quan Dật thì Thượng Quan Lãnh là một kẻ cực kỳ đáng ghét.

-Sư huynh, đệ nói… huynh mau thu lại khí thế đi.

-Nếu như sư huynh muốn tìm người luyện kiếm, ta có thể giới thiệu cho huynh.

Chợt trong đầu rực lên một tia ám quang, sau đó cười dị tà nói. Nhưng Thượng Quan Lãnh lại lắc đầu, trông bộ dáng có vẻ ủ rũ:

“Tinh Hồn?” Thượng Quan Lãnh trong lòng ba động lên. Nhớ lại trước đây, Thượng Quan Lãnh có không ít lần gặp gỡ Tinh Hồn, trong lòng để lại một chút ấn tượng.

Tám mươi năm trôi qua, dung mạo Thượng Quan Lãnh không có gì thay đổi, cũng chưa đặt chân vào trung kỳ Địa Tiên Cảnh, nhưng thực lực tổng thể mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều. Nghe nói có tin tức, một số vị trưởng lão ngoại môn hiện nay, đa số đều trở thành bại tướng của Thượng Quan Lãnh cả.

-Nhưng đây là do Tiểu Dật không chịu nói, ép ta phải động nộ.

-Thiên Kiếm Tông này, trong cùng thế hệ, bản thiếu gia nói đứng thứ nhì thì ai dám xưng đứng thứ nhất. Tinh Hồn, ngươi đã thách thức lòng tự tôn của ta rồi đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn ngẩn mặt nhìn lên thì liền bắt gặp một ánh mắt kiêu ngạo cùng với nụ cười tự tin đang nhìn về phía mình.

-Hắn vừa mới xuất hiện trở lại, thực lực tiến bộ rất nhiều. Đoán chừng đang muốn nhắm tiến vào nội môn.

Mấy người bọn chúng lại cùng nhau ăn uống thêm một hồi thì tất cả liền giải tán, ai về này nấy.

-Ra là Thượng Quan Lãnh sư huynh. Không gặp một thời gian, thực lực của huynh lại biến mạnh.

- Tiểu Dật, đã lâu không gặp.

Thượng Quan Lãnh lại hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Hừ, Tiểu Dật, nếu không nói, dù là Chu Kình ra mặt, ta cũng không nể mặt hắn đâu à.

-Đệ hiện nay chính là một trong những thành viên chủ chốt của Thiên Hội, rất hiếm khi có thời gian rảnh rỗi.

-Ồ, thật vậy?

-Ta nói ra danh tự của hắn, có sẽ sư huynh sẽ hứng thú đấy.

Sau biến cố một trăm năm trước, mười năm sau, Thượng Quan Lãnh liền độ kiếp Địa Tiên, trở thành một gã tiên giả sơ kỳ Địa Tiên Cảnh.

-Lí do khó nghe? Ta trái lại rất muốn biết à.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Q2 - Chương 203: Đều là rác rưởi…