Tuấn Anh vừa trở về phòng ký túc xá thì ngay khi thân ảnh của hắn vừa hiện ra ngay giữa phòng thì đập vào mắt hắn khi này là một mớ lộn xộn, mắt thấy trong phòng của mình không hiểu sao lại lộn tanh bành hết cả lên, dù cho bên ngoài Kính Thiên trước đó đã khóa cửa nhưng thứ mà hắn không muốn thấy nhất thì nó lại nổi bật ở trên tường, nhìn qua thì đó là một dòng chữ đỏ chóe, có vẻ là chu sa và dòng chữ đó viết là:
"Xích Tinh xuất thế, Huyết Long báo thù!!!"
Dù dòng chữ đó có nguệch ngoạc như gà bới nhưng ít ra còn đẹp hơn chữ của hắn khi viết bằng tiếng Trung, hắn còn chưa hiểu một dòng chữ này có ý nghĩa gì thì dòng chữ đó đã biến mất, còn đang cảm thấy khó hiểu thì cũng đúng lúc này ngay giữa phòng chỗ hắn đang đứng ngẩn tò te thì đột nhiên cái tấm pallet vừa rồi còn ở trong kho nhà lão Hà từ đâu hiện ra và vô lực đổ ụp xuống phía người hắn.
Dù chẳng gây ra chút sát thương nào nhưng do phản xạ thì Tuấn Anh hắn cũng phải giật mình tuy nhiên thì vẫn có phản ứng nhanh nên đã dùng tay đỡ tấm pallet đó lại, Tịnh Hòa khi này cũng vừa hiện hình trở lại, do không để ý, lại thấy nét mặt cau có của Tuấn Anh, thấy thế nên hắn cũng chỉ biết gãi đầu mà cười cười:
0