0
Giọng nói của nữ nhân đó vừa dứt thì ngay lập tức cô nương đó liền tiến lại chỗ của đám người Tuấn Anh, khi này thì mọi người mới để ý thấy cô nàng này dù có dáng người trông vô cùng nóng bỏng tuy nhiên thì nàng lại che kín khuôn mặt ngàn vàng của mình giống như nhân vật Mộc Uyển Thanh trong bộ tiểu thuyết ''Thiên Long Bát Bộ'' của nhà văn Kim Dung và cả đám hy vọng là cô nàng này không bị sư phụ ép phải lấy bất kỳ người đàn ông nào nếu người đó nhìn thấy khuôn mặt của nàng như Mộc Uyển Thanh kia.
Ngây ngốc vì cô nàng trước mặt như này là đủ rồi, quay về với thực tại thì tưởng chừng như mọi thứ rất đỗi bình thường nhưng không rõ là vô tình hay cố ý khi mà cô nàng đó tiến lại phía mấy người bọn Tuấn Anh để xem xét tình hình của Lưu Kính Thiên thì cánh tay nàng lại khẽ chạm qua vai của Khải Vũ lại còn chưa kể tới hương nước hoa thoang thoảng tỏa ra từ người nàng càng khiến cho hắn như lên mây mà ngây ngốc như đứa trẻ lên 5, còn cô nàng kia thì nhìn qua v·ết t·hương của Kính Thiên thì nàng liền lấy ra trong túi quần một miếng vải nhỏ rồi quấn vào tay rồi hướng về phía Kính Thiên nói:
''Đạo sĩ, anh cố nhé, sẽ đau hơn khi này đó!!!''
Kính Thiên khi này thì cũng đã vô cùng đau sẵn từ trước, nhưng còn đang tỏ vẻ xuýt xoa nhân cơ hội lần đầu được tiếp xúc gần gũi với một nữ nhân thế này dù không rõ là một mỹ nhân hay không nhưng chắc chắn là đúng như hắn suy nghĩ, tuy vẫn còn đang mê mẩn cái mùi hương tỏa ra từ người cô nàng nhưng khi nghe được giọng nói ngọt ngào đó thì hắn đã hết cái vẻ ngây ngốc mà trở lại thực tại, hắn nhìn qua cô nàng này như muốn hỏi: