Phong Vân
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40: Khương Lão Đáng Sợ
Chỉ thấy Khương lão từ dưới chém lên một kiếm, vết kém chém ra một vết sâu dài uy lực lao đến Phong Vân, đây chính là Kiếm ý hình thành.
Khương lão đôi tay theo một quỹ đạo xoay tròn trước người, kéo theo dòng khí lưu hình thành, như một dòng nước kịp thời đánh lệch hướng đao xuống một bên.
“ Linh khí giúp mọi sinh vật trở nên mạnh mẽ, điều đó không thể sai được, nhưng nó không đại biểu sức mạnh của một sinh vật, ta nghe nói, có những sinh vật ngoài kia, chỉ dựa vào một thân mang lực, lại có thể xưng vô địch...... Được rồi, vấn đề này ngươi cũng đừng nghĩ nữa, trước mắt là vậy, ngươi cần vượt qua căn phòng huấn luyện của ta đi, ta còn có thứ khác cần chuẩn bị đây.” Khương lão nói rồi quay lưng đi, làm vài động tác đóng bóp. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Ầm....”
Cước pháp như mưa liên miên không dứt, đột nhiên một quyền của Phong Vân đột nhiên xuất hiện, xuyên qua thế công, mạnh mẽ lao đến Khương lão.
Phong Vân đứng lên, nhìn về một thân lôi thôi trước mặt, trong đầu lóe lên liên tục suy nghĩ:
Khương lão rất nhanh tiến gần, quyền cước không nhân nhượng tấn công Phong Vân, Phong Vân chỉ cảm thấy Khương lão quyền cước càng ngày càng mạnh, tốc độ không nhanh nhưng đòn sau và trước liên tục cộng hưởng, Phong Vân liên tục đỡ lấy nhưng cả hai cánh tay rèn luyện săn chắc đã bắt đầu tê rần.
Thế đánh ra bất ngờ, chỉ thấy một cước tiếp điểm đã bị Phong Vân dùng Đao gỗ chặn lấy, quyền còn lại còn có thể ra đòn phản công.
Khương lão tích s·ú·c đã đủ, cả người một lần nữa biến mất, lao thẳng về phía Phong Vân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương lão không nhân nhượng, một chưởng cực mạnh đánh ra, trực tiếp xông thẳng ngực Phong Vân, khiến hắn bay ra xa.
Phong Vân ngay lúc đó không thua kém, cả người lao lên, như một con lốc, trên không xoay người, một đao kinh thiên đón lấy một kiếm của Khương lão xông đến.
Cả hai người không ai nhường ai, trực tiếp tốc độ cao so chiêu.
“ Không ổn!” Phong Vân lúc này mới đứng lên, không để Khương lão hoàn thành tụ lực, chân hắn như nặng nghìn cân, bước ra từng bước, mỗi bước lún sâu xuống mặt đất.
“ Quả nhiên là quái vật, vậy mà ngộ ra cả Đao ý, còn là con người sao?? Hắn của lúc này quá khác biệt so với vài tháng trước mới bắt đầu giai đoạn thứ hai” Khương lão nghĩ trong đầu.
“ Toàn Phong Lưu Chấn.......”
“ Toàn Phong Lưu Chấn
Khương lão lui ra khoảng cách, nhìn tới vết lõm sâu kia không ngừng cảm khái.
“ Cái gì!!!”
Chỉ thấy Phong Vân trong cơn nguy cấp, bản năng mách bảo, kiếm gỗ bị hắn đánh bật sang đâm đổ bức tường phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa dứt, cả người Khương lão xuất hiện từng đợt khí sắc lẹm, một kiếm nữa xuất ra, thế không thể đỡ, Phong Vân nơi xa hoa cả mắt, tốc độ một kiếm đi ra quá nhanh, xem như trực tiếp tốc biến trước mặt.
Oanh Không Liệt Quyền...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ thấy tay lão chuyển động lên bộ pháp huyền ão, mỗi động tác kéo theo một dòng khí lưu.
“ Ầm.....”
“ Thân già này lâu rồi mới cử động nhiều, xem ra phải bồi bổ một lát rồi” Khương lão nói.
Phong Vân bước ra bước thứ tư, cả người bóc lên từng đợt linh lực nóng rực, tay nắm thành quyền tụ lực, ba luồng khí trong cơ thể hợp nhất, cả người như một chiến thần đỏ chói trong ánh lửa, lao thẳng về phía Khương lão, mặt đất lún sâu bị vỡ ra.
“ Bộ pháp thật kinh khủng” Khương lão phía xa nhìn thấy, không khỏi thốt lên.
“ Lão già, ngươi cả người một tia linh khí cũng không có, lại có thể phát ra sức lực đáng sợ như vậy, liệu rằng người thường có thể không cần hấp thu linh khí, chỉ cần kỹ thuật cao minh, có thể tranh đấu với tu sĩ sao?” Phong Vân hỏi.
Khương lão một chân luồng dưới chân Phong Vân, kéo về phá đi thế chân trụ của Phong Vân, khiến hắn trong cơn phòng thủ đột nhiên loạng choạng có dấu hiệu ngã về sau.
Đao gỗ trên tay đã vỡ nát do đòn đánh vừa rồi, chỉ thấy Phong Vân một chân bước về trước, thân xuống trung bình tấn, cả người bốc lên Linh lực, một quyền tụ sẵn được hắn đấm ra, uy lực tuyệt đối, trực tiếp đối cứng một chém nguy hiểm trước mặt.
“ Toàn Phong Lưu”
Khương lão phía xa kia, nhận thấy nóng rực một đao đang lao đến, như hổ đói càn quét lao về phía bản thân, chỉ thấy lão một tay cầm kiếm lên trời, tay còn lại nâng lên cán kiếm gỗ, đột nhiên mở mắt, chân bước một bước, đồng thời đâm ra một kiếm, tách đôi một đòn Phong Vân ra hai bên.
“ Chat.... Chat.....Chat......”
Phong Vân nằm trên đất, xung quanh hoang cảnh đổ nát, trên người xuất hiện hàng loạt vết bầm đen.
Chỉ thấy Phong Vân tốc độ không giảm lao đến, trên người uy thế cũng không giảm, bổ xuống một đao, đao kình không thua kém, trực tiếp xé rách đất đá trước mặt, hai thế công va chạm liền biến mất tạo ra xung lực không nhỏ kéo cả hai lùi ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong Vân chiến ý không giảm, chỉ thấy cả người tụ lực, tư thế hoàn hảo, Thái Dương chi khí điều động kết hợp với đao ý ngút trời, Trảm xuống một đao toàn lực.
Giữa sân rộng lớn, hình ảnh một thiếu niên thân trên cởi trần, trên người cơ bắp cân đối nhưng săn chắc, trên tay cầm lấy một thanh đao được đẽo khắc bằng gỗ đang không ngừng giao chiến với một lão già lôi thôi, cả người y phục rách rưới, trên tay cầm lấy một thanh kiếm gỗ, hình ảnh hết sức đối lập giữa hai người.
“ Ta mặc dù tiến bộ, nhưng xem ra, lão già lôi thôi thân thế không nhỏ, vậy mà vẫn còn khoảng cách đôi chút” Phong Vân nói rồi trầm mặt nghĩ về trận chiến vừa rồi.
Chương 40: Khương Lão Đáng Sợ
Chỉ thấy thân già gầy gòm vậy mà chân tụ lực, đất đá phía sau như bàn đạp, bay tứ tung về sau, Khương lão cả người lao thẳng biến mất, tốc độ ngay cả tu sĩ mạnh mẽ cũng không theo kịp chuyển động.
......
Khương lão phản ứng nhanh nhẹn, nửa người ra sau tránh đi cú đấm móc đầy hung hiểm, gió đã tạt ngang má, nếu không kịp thời tránh né, chắc cả người đã bị đấm bay.
“ Sức lực tiểu tử này càng ngày càng lớn, chỉ vừa hơn một tháng liền, tiến bộ lại vượt bậc thật kinh khủng” Khương lão sốc lại tinh thần, Phong Vân thế công đã tới trước mặt.
“ Kiếm pháp cùng với quyền pháp của lão nếu kết hợp linh lực, không biết sẽ lợi hại đến đâu, nhìn lão khi chiến đấu, xem ra kinh nghiệm không ít, không biết thế nào lại thành một thân như thế này...” .
“ ẦM......”
“ Quyền ngươi rất mạnh, nhưng nếu không chạm vào đối thủ, ta xem ngươi có thể làm gì”
Khương lão chỉ kịp hai tay chắn trước mặt, bị một quyền đánh bật lui về xa.
Khương lão vừa lúc trong lớp khói bụi mù mịt lao đến, Phong Vân đề lên cảnh giác.
Đón lấy một quyền cực mạnh lao đến, chân của Khương lão như một con rắn, chỉ thấy lão xoay người, đòn tấn công cực mạnh của Phong Vân vậy mà bị đánh chệch hướng, cùng lúc đó, hai bàn tay lão như còn rắn, mỗi quyền kéo theo từng đợt khí lưu, Phong Vân hoàn toàn không thể nhìn rõ tốc độ lúc bấy giờ của lão.
Khương lão chỉ bình tĩnh tụ lực...
Tiếng binh khí va chạm liên hồi, Khương lão vừa đánh xong một kiếm, trực tiếp xoay người, trong chớp mắt đá ra mấy chục cước, cước đi không thấy ảnh, chỉ thấy vệt mờ. Đối điện thế công, Phong Vân lại phản ứng bất ngờ, thân hình như tàn ảnh, hàng loạt Phong Vân chuyển động cao tạo nên tránh thoát hàng loạt thế công lao đến.
Khương lão vừa lấy lại tinh thần, một đao nguy hiểm đã bổ xuống người, không thể tránh né.
Khí lưu được Khương lão hội tụ thành dòng xoáy, thu ngang về hong, lực liên tục được tích s·ú·c.
Trận chiến giữa họ đang đến hồi kịch tính, Phong Vân đỡ lấy từng đường kiếm đâm đến, kiếm đến theo một quỹ đạo ảo diệu, chỉ thấy hắn sử dụng mặt đao chặn ngang chính xác một kiếm, ngay lúc đó, một cú đấm móc hậu chiêu được triển khai.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.