Phong Vân
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: Gia Mễ Thanh
“ Cô quá xem thường bản thân mình rồi, không nói đến thân phận, nói đến nắm giữ thông tin, sợ rằng cả Nam Tô Lĩnh này không ai qua được cô” Phong Vân nói.
“ Đúng. Thật sự!” Phong Vân đáp.
“ Hiện tại cũng nên lúc nói đến giao dịch của chúng ta”
Huyết Lộ là vậy, lãnh lẽo không có nhân tính.
“ Muốn ta về làm c·h·ó cho kẻ thù của mình, ta không giống với ngươi” Gia Mễ Thanh tức giận nói.
“ Ngươi sẽ vì quyết định này mà trả giá” Tam Búa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Mễ Thanh, cô còn không biết thức thời sao, hiện tại gia ra địa bàn rồi cút khỏi đây, bằng không ta sẽ không nể tình lúc trước” Tam Búa nói.
Tên thuộc hạ dù là Đấu sư lục tinh, bị một đòn tưởng chừng nhẹ nhàng đó đánh bay người, trực tiếp ngất đi.
Phong Vân không đi sâu vào trung tâm của Tháp, hắn tiến đến vùng ngoài của Tháp, nơi phân tầng những kẻ có thực lực yếu hơn bị sa thải, nơi quyền lực của Tháp bị suy yếu nhất.
Tam Búa không dùng vũ khí, đột ngột đấm một cú uy lực.
“ Muốn c·h·ế·t!!” tên thuộc hạ hét lên, giơ nắm đấm muốn tấn công.
“ Gia Mễ Thanh. Chúng ta bàn một giao dịch đi” Phong Vân nói.
Gia Mễ Thanh suy yếu cùng kiệt, nào đâu phải đối thủ, cứ tưởng nhắm mắt lại chờ c·h·ế·t nhưng cơ thể của cô bị một lực lượng hút lấy, cả cơ thể nhanh chóng bị kéo lùi về sau.
Vì vậy, tinh huyết là thứ quý giá nhất ở Huyết Lộ này, nó chính là thước đo trao đổi chính ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phía bên kia kẻ cầm đầu là một người cao lớn, dáng vóc thổ phỉ thô sơ, thân người mập mạp to lớn, là một Đại Đấu sư Thể Tu.
“ Nặng nhẹ không phân biệt, thời mà cha con ngươi làm chủ Nam Tô Lịch đã không còn rồi, bây giờ còn không cúi đầu mà sống, chính là ngu muội” Tam Búa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tam Búa lợi dụng thời cơ rất khéo, lao đến đánh ra một búa lớn.
Không chấp nhận thực tế, Tam Búa cả người dùng sức, nhất lên búa lớn toàn lực lao đến, cánh tay to lớn mang theo uy lực to lớn.
Bỏ lại Gia Mễ Thanh phía sau, Phong Vân từ từ bước đến Tam Búa.
“ Ngươi thử xem” Phong Vân đứng trước mặt Tam Búa trong gan tất.
“ Thế nào. Làm một giao dịch với ta, ta không những giúp cô giải quyết bọn hắn, ta còn có thể đem lại những lợi ích khác to lớn hơn, chẳng như Nam Tô Lịch địa bàn” Phong Vân nói.
Câu nói trúng vào tim đen của Tam Búa, khiến hắn tức giận, không nương tay xuất ra một quyền.
Đối diện, Phong Vân lên gối dứt khoát, chỉ nghe tiếng lớn vang lên, mặt mũi Tam Búa đã tràn đầy máu tươi, ngã ngửa ra sau.
Tam Búa dáng vóc cao lớn, cao hơn một cái đầu so với Phong Vân. Hình ảnh cực kỳ đối lập.
Gia Mễ Thanh rút ra đao ngắn sau lưng, tiến đến tấn công, muốn giành thế chủ động tìm kiếm sinh cơ.
Phong Vân rút lui tạm thời, không có ý định ra tay nữa.
“ Ngươi muốn dùng ta để tập hợp người, sợ là không có mấy hiệu lực” Gia Mễ Thanh nói.
Gia Mễ Thanh không biết đối phương mục đích, nhưng nàng biết, người ở Huyết Lộ không phải kẻ tốt lành, miếng bánh ngon lành tự nhiên rơi xuống, đi kèm là những yêu cầu khiến người bán mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tam Búa cảm thấy cảm giác chân mình biến mất, cơn đau nhức truyền đến, cả người khụy xuống.
Gia Mễ Thanh phía sau không thốt nên lời, Tam Búa chính là dùng chiến mà đưa lên tên tuổi, vậy mà trước mặt người này, giống như là một trò trẻ con.
Chín phần tu sĩ đến đây đều chuyển hướng sang thể tu.
“ Ngươi lời nói lúc trước, bao nhiêu phần có thể tin đây” Gia Mễ Thanh nói.
“ Ta g·i·ế·t c·h·ế·t Tam Búa, lại để đám thuộc hạ chạy thoát đưa tin về cho Hổ Vương, không phải cũng đã mắc tôi chúng rồi sao” Phong Vân nói.
Mỗi vị Trụ cột đều có hai tên thuộc hạ đại diện sự vụ, gọi là người đại diện.
Hắn đã ở đây hơn một tháng liền, ẩn mình để thu thập những thông tin, đưa ra những bước tiến hành đầu tiên.
Chương 62: Gia Mễ Thanh
Mỗi vị trụ cột đứng ở độ cao đỉnh Tháp, phân chia ranh giới cai trị.
Một thanh niên ẩn trong Hắc Y tiến đến gần, bước từng bước vững trãi đến trước người Gia Mễ Thanh, một tay nâng lên trước mặt Gia Mễ Thanh.
Nói thêm về Huyết Lộ, đây không phải là một nơi tu luyện linh tu, tại rìa Trấn Tà Quận có hình thành một tụ linh trận cỡ lớn, linh khí xung quanh vốn ít ỏi đã bị hút hết về Trấn Tà Quận.
Muốn làm việc lớn, thông tin là yếu tố hàng đầu.
“ Vậy thì có thể đi c·h·ế·t” Tam Búa nói.
“ Cho ta mượn khả năng của cô, ta giúp cô lấy lại Nam Tô Lịch” Phong Vân nói.
“ Ta với cô hiện tại đều có chung một mục đích. Hợp tác với ta, ta cho cô mượn sức lực lấy lại toàn bộ Nam Tô Lịch” Phong Vân chậm rãi nói.
“ Gia Mễ Thanh, thay vì hợp tác với một tên lạ mặt, hãy về dưới trướng Hổ Vương làm việc đi, nó chính là sinh lộ của cô” Tam Búa nói.
Phải biết, hắn là Đại Đấu Sư trung kỳ, từng một đấu mười, dựa vào sức trâu của cơ thể hoàn toàn không nhìn đối thủ.
Võ giả máu huyết dồi dào hơn người bình thường rất nhiều, cùng với đó, tinh huyết vô cùng quý giá, số lượng có hạn, bên trong còn ẩn chứa nguồn năng lượng lớn.
Tam Búa hai tay nắm chặt búa lớn, bổ xuống một bổ, uy lực khiến đất đá hất văng tứ tung.
“ Ngươi không thấy tình hình nơi đây sao tên khốn” Một tên thuộc hạ của Tam Búa xông lên, bắt lấy vai Phong Vân.
Phong Vân đi sau nhưng tới trước, Tam Búa cảm thấy xương cằm mình nứt ra, thì ra đã bị đối phương đấm móc thẳng hàm.
Nơi hắn đến, lấy ranh giới con sông Tô Lịch ngăn chia địa bàn hai nửa, gọi là Nam Tô Lịch và bên kia là Bắc Tô Lịch. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lùi lại vài bước, Tam Búa lắc đầu vài cái trấn tĩnh, đối phương tốc độ không chỉ nhanh mà sức lực còn rất lớn.
“ Thật sự ? ”
Đám thuộc hạ nhận thấy Tam Búa nhanh chóng bị hạ cũng nhanh chóng bỏ chạy tán loạn.
Đột nhiên phía sau vang lên tiếng bước chân, Tam Búa và nhóm người quay người chú ý.
“ Bảo ta cúi đầu với các ngươi... Phi....Thật ghê tởm” Gia Mễ Thanh nói.
Lấy hết tinh huyết, Phong Vân tiến đến Gia Mễ Thanh nơi xa.
“ Vậy thì hôm nay mạch của các ngươi, cùng theo dòng lịch sử bị xóa sạch đi” Tam Búa nói.
Nội bộ Tháp đã là căn cố, nếu muốn trở thành một trong mười đại diện là truyện hầu như không thể, vì vậy, Phong Vân quyết định đi từ những cành lá của Tháp, từng bước gặm xuống gốc rễ.
Tam Búa trên tay xuất hiện một thanh búa lớn, đúng như biệt danh của mình, vũ khí hắn xử dụng chính là búa, từng sử dụng ba búa đánh c·h·ế·t đối thủ, dẹp loạn cả khu vực.
Ngay từ ban đầu muốn gia nhập Huyết Lộ khu vực, người đến phải trích một chén tinh huyết của mình giao nộp.
Diễn biến bất ngờ khiến mọi người ngốc đi giây lát, ở đâu ra kẻ điên.
“ Ngươi muốn giao dịch như thế nào? Ngươi cũng biết, ta hiện tại không phải là gia tộc đứng đầu Nam Tô Lịch nữa rồi” Gia Mễ Thanh nhìn thẳng vào Phong Vân nói.
Tam Búa đòn công vì thế mà trượt, đánh vào khoảng không.
“ Ta muốn danh tiếng tiểu thư thân phận của cô đã đủ” Phong Vân nói.
“ Gặp một ít rắc rối nhỉ! Hợp tác với ta đi, ta xử lý đám người này giúp cô” Phong Vân ẩn sau lớn bịt mặt nói, Gia Mễ Thanh nhìn vào đôi mắt hút hồn của đối phương, ngoài ra còn thấy được sự tự tin ẩn sâu trong đó.
“ Người từ phương nào dám xen vào truyện của ta” Tam Búa hét lên, chỉ vừa rồi, hắn nhận ra đối phương thực lực không yếu.
Phong Vân vai dùng lực, hất văng đi cánh tay đang giữ lấy, đồng thời xoay người trấn thẳng vào ngực đối phương.
Gia Mễ Thanh sức cùng lực kiệt, nào đâu đỡ được, bị dính một đòn này, bị đấm văng đi, vết thương không ngừng chảy máu.
Ở một góc nhà, một đám người đang xảy ra xô xát...
Bịch..
Đối mặt thế công, Phong Vân vận dụng thời gian hoàn hảo, đối phương vừa đến vùng tấn công, thực hiện một cú đá thấp vào khớp gối.
Huyết lộ đứng đầu chính là một tổ chức gọi là Tháp, đứng đầu tổ chức là năm vị trụ cột.
Phong Vân đi đến một khu chợ nhỏ, không khí đặc trưng của Huyết Lộ bao phủ xung quanh, chúng u sám, hôi thối, bí bách.
Gia Mễ Thanh một bên nhìn người thanh niên, lại nhìn về những thuộc hạ nằm la liệt trên đất, bọn người chính vì bảo vệ khu chợ mới bị Tam búa đánh bại.
Gia Mễ Thanh tránh né đất đá, ưu thế tốc độ không thể triển khai, đành lui về sau.
Phong Vân chuyển động quá nhanh, Tam Búa chưa kịp phản ứng đã thấy tên thuộc hạ bị đánh bay đi.
Tinh Huyết giúp thể tu có thể tu luyện với tốc độ nhanh chóng.
Bên phe yếu thế hơn, cầm đầu là một cô gái, dáng vóc không tồi, khuôn mặt hiện lên sự trải đời cùng nét đanh đá, nàng là Gia Mễ Thanh.
“ Ta biết suy nghĩ của ngươi, nhưng thân phận này hiện tại sử dụng cũng không được nữa rồi, thuộc hạ lúc trước của phụ thân ta, người thì hèn yếu quy hàng, người thì thấy lợi ích to lớn nên phản bội”
“ Ngươi lúc trước núp dưới bóng phụ thân ta mà sống, hiện tại làm con c·h·ó dưới chân người khác, nó khiến ngươi tự hào như vậy” Gia Mễ Thanh nói.
Phong Vân tiến đến Tam Búa, một thanh dao sắc bén rạch đứt cổ đối phương, tay còn lại cầm lấy một cái bình lọc lấy tinh huyết của đối phương.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.