Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Phong Vân Quyển 4
Unknown
Chương 115: Cao Thủ Lai Lịch Bất Minh
Lão kỳ nhân sau khi dò xét tất cả v·ết t·hương trên người n·ạn n·hân, đã có thể khẳng định rằng h·ung t·hủ đích thực là Bộ Kinh Vân. Còn cho người loạn tin khắp giang hồ chuyện này, không biết ông ta làm vậy là có dụng ý gì nhưng sẽ gây bất lợi rất lớn cho Bộ Kinh Vân về sau này.
Nếu tin tức đó được gửi đi khắp võ lâm thì giang hồ sẽ lại một phen dậy sóng, năm đó khi Bộ Kinh Vân lập nên Kinh Vân Đạo đã dùng sức mạnh cường đại đàn áp rất nhiều bang phái phải quy phục.
Hoài Diệt trong khi đi chiêu dụ các môn phái, ai không quy thuận sẽ g·iết không tha. Nên tiếng ác của Bộ Kinh Vân khắp giang hồ đều đã biết. Lăng Hạo Phi là minh chủ của Đồng Minh Hội, trong võ lâm cũng có tiếng tăm không nhỏ, lúc đó y lại không gia nhập Kinh Vân Đạo.
Thay vào đó Lăng Hạo Phi lại dẫn người gia nhập Thần Phong Minh theo Nh·iếp Phong. Hôm gần đây lại lập mưu nhằm mượn tay Long Hưng của Cự Kình Bang âm thầm g·iết Bộ Kinh Vân, mọi chứng cơ đều dẫn đến h·ung t·hủ chỉ có thể là Bất Khốc Tử Thần.
- Thưa tiên sinh! Bộ Kinh Vân mấy ngày trước theo sắp xếp của chúng ta, y đã theo Long Hưng đường chủ của Cự Kình Bang ra biển. Lý nào lại quay trở về đây g·iết người được?
Lão kỳ chủ này tuổi khoảng bát tuần, có chỗ hoài nghi nên đã cất tiếng hỏi lão kỳ nhân thêm một lần nữa.
Nhưng ông ta lại chỉ chậm rãi đưa tay vuốt râu rồi nói:
- Đúng là Bộ Kinh Vân đã đến Đại Mạc, nhưng mấy ngày qua không hề thấy có tin tức gì của đám người đi cùng Bộ Kinh Vân. Cự Kình Bang cũng hồi báo rằng, kể từ khi đưa Bộ Kinh Vân ra biển, Long Hưng và thuộc hạ vẫn chưa thấy trở về và cũng không có tin tức gì cả.
Mọi người có mặt bắt đầu xì xào bàn tán về c·ái c·hết của Lăng Hạo Phi. Tình hình trước mắt thì Long Hưng của Cự Kình Bang chưa về, sẽ không có ai đối chất là Bộ Kinh Vân có đi đến Đại Mạc hay không.
Vì thế lời của lão kỳ nhân kia nghiễm nhiên lại thâu tóm được lòng tin của mọi người. Một số trưởng lão thận trọng cho rằng nên đợi thêm vài ngày, chờ Long Hưng trở về sau đó mới quyết định.
Nhưng minh chủ vô cớ bị g·iết, làm cho lòng người xao động. Nhất đâu Đồng Minh Hội lại là thế lực chính đạo mạnh nhất nhì võ lâm, việc minh chủ vô cớ b·ị s·át h·ại, nếu không xử lý thỏa đáng nhất định khó yên lòng các hội chúng.
Vì thế cho nên phần lớn các Đà chủ trưởng lão đều đồng quan điểm với lão kỳ nhân kia, thông báo tin này khắp giang hồ để các võ lâm đồng đạo cùng biết, bắt tay nhau chống lại Kinh Vân Đạo.
Thông tin minh chủ Đồng Minh Hội bị môn chủ Kinh Vân Đạo nửa đêm s·át h·ại, nhanh chóng được lan khắp giang hồ. Một tin tức tuyệt đối lớn như thế này khó tránh các võ lâm đồng đạo đặc biệt quan tâm. Tin này như gió len lỏi khắp các hang cùng ngõ hẻm của Võ Lâm Trung Nguyên.
Lời nói đồn thổi tựa thực tựa hư, miệng người lắt léo một đồn thành mười, mười đồn thành trăm. Bỗng chốc cả võ lâm nơi nào cũng bàn tán về c·ái c·hết của Lăng Minh Chủ, nhưng điều mọi người chú ý hơn cả đó chính là h·ung t·hủ là Bộ Kinh Vân.
Tiếng đồn ngày một lớn dần như trận bão lớn chút xuống giang hồ, đâu đâu cũng thấy người ta bàn luận xôn xao, cuối cùng cũng đến tai một người.
Người này nếu nói là một truyền kỳ của võ lâm thì cũng chẳng ngoa, nhưng nói ông ta giờ đây đã là một kẻ vô danh cũng không hẳn là không đúng.
Phá Quân cái tên từng crấn động võ lâm, một kiếm một đao g·iết c·hết Bất Hư, từng đấu với Vô Danh một trận trời nghiêng đất ngửa trong hầm băng Kiếm Tông. Giờ đây chỉ là một ông già trên mặt không có nửa phần sát khí, Phá Quân mà năm xưa người người kh·iếp sợ đã đi đâu mất rồi.
Phá Quân đang ngồi uống trà ăn bánh bao ở một khách điếm bên đường. Sau khi chia tay Vô Danh ở Kiếm Tông, thì Phá Quân đang trên đường trở lại Hỷ Bao Điếm tìm con trai và cô cháu gái xinh đẹp Tiểu Thuý.
Đi qua thôn này lúc trời cũng ngà ngà về chiều, Phá Quân định bụng nghỉ chân một lát rồi đi tiếp vì đường cũng không còn bao xa nữa.
Đang ngồi uống trà và ăn dở chiếc màn thầu, thì bằng thính giác nhanh nhạy của một lão giang hồ, Phá Quân phát hiện gần đây có tiếng giao kích rất giữ dội. Nhìn về phía đó mây trời u ám trong đó có khí của một nhất lưu cao thủ.
Với kinh nghiệp lịch duyệt giang hồ nhiều năm của mình, Phá Quân vừa nhìn đã biết trong số đám người đang giao đấu đó, có một kẻ nội lực cực kỳ khủng kh·iếp. Võ lâm đương thời người có công lực kinh thiên động địa như vậy tuyệt đối không nhiều.
Chợt Phá Quân nhớ lại lúc trước có một cao thủ từng một thời làm mưa làm gió trong võ lâm, Hắc Bạch Lang Quân Nam Cung Hận bị giam ở hầm băng Kiếm Tông. Không biết nguyên nhân gì khiến hắn đã phá quan mà ra, y đã đi đến nơi nào không ai biết.
Hiện tại nơi này cách Kiếm Tông không xa, Phá Quân lại phát hiện ra khí độ phi phàm của một siêu cấp cường giả, không lẽ là hắn kẻ có tên là Hắc Bạch Lang Quân kia.
Phá Quân trong lòng bất an, liền nhanh chóng triển thân tìm đến chỗ giao đấu kia, với thân thủ của Phá Quân thì chỉ trong chớp mắt đã đến nơi muốn đến.
Gần tới nơi ông ta nghe tiếng giao đấu ngày một rõ ràng hơn, có thể nhận biết là có ba người đang đánh nhau rất kịch liệt. Phá Quân vượt qua cánh rừng thì nhìn thấy ngoài đồng xa cây cỏ ngã sang một bên, rõ là một trận chiến sinh tử.