Phu Quân Hắn Không Hiểu Phong Tình
Phật Y Quy Lâm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Chương 27
Tạ Ngật không muốn mạo hiểm, nam nữ sức lực cách xa, vạn nhất không khống chế tốt sức lực, bị thương làm sao bây giờ?
Không gian xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh, Tạ Ngật nhắm mắt lại, cảm thấy hơi mệt mỏi. Bị nàng dính lấy lâu như vậy, lại khắc chế tình d*c, vừa không được nghỉ ngơi, thân thể bị nàng chơi hỏng rồi.
Thẩm Thư Dao ngẩng đầu, thấy nam nhân híp mắt, trong cổ họng trên dưới k1ch thích, cằm banh ra, hết sức khắc chế.
Editor: Ảnh cho xem cái rì vị ????
Thẩm Thư Dao liếc mắt, quay người ngã về phía giường, chuẩn bị đi ngủ, không muốn phản ứng với hắn.
“Ta ngủ không được, xem thử đi.”
“Ta không nóng, ta là sợ chàng nóng.” Ánh mắt lóe lóe, hiện vẻ chột dạ.
Tạ Ngật nằm thẳng, chân dài hơi hơi cong lại, tư thái lười biếng, cả người lộ ra vẻ s@c tình.
Nàng cứ như vậy nhìn chằm chằm, sau đó tay từ từ hạ xuống, định tìm tòi đến tận cùng. Đáng tiếc, khi tay vừa di chuyển, một khúc tay ngắn đã bị người nắm chặt, không thể động đậy được nữa.
Ánh mắt kia, Tạ Ngật không cần đoán đều biết nàng nghĩ cái gì.
Thẩm Thư Dao mở to đôi mắt xinh đẹp sáng ngời, không chớp mắt nhìn hắn, trong mắt chứa đầy sự khó hiểu và tò mò. Hàng mi dài động đậy, nàng nghiêng đầu một chút, đặc biệt tò mò hỏi: “Ta xem rất nhiều, thế nào, chàng không xem sao?”
Nàng nhìn động tác Tạ Ngật, dựa qua, cười hì hì, “Ta muốn xem thử cái kia.”
Hắn thật sự tức giận! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nàng nóng không?” Nói rồi sờ trán nàng, nhưng không thấy mồ hôi. Sau đó lại nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ mở nửa cửa, sợ trong phòng không thoáng khí sẽ ngột ngạt, nhưng cũng sợ đêm khuya gió lớn, nên chỉ mở một nửa.
Thẩm Thư Dao nhìn hắn bất động, biết hắn không hiểu ý nàng, nhưng không sao, nàng có thể nhắc nhở hắn.
Thẩm Thư Dao trợn trắng mắt, trong lòng mắng một câu, nàng dám khẳng định, Tạ Ngật cố ý, biết rõ nàng muốn nhìn mà còn cố tình nói những lời như vậy, rõ ràng là muốn trêu chọc nàng.
Qua nửa ngày, cánh tay nam nhân chậm rãi đi xuống, cuối cùng đè nặng cánh tay của nàng, rũ ở trên giường.
Hắn không hiểu ý của mình, Thẩm Thư Dao vội vàng giải thích: “Ta là nói có thể hay không… c·h·ế·t a?”
Ánh sáng mờ ảo, nàng đôi mắt vẫn dính chặt vào nam nhân, không rời đi. Vốn dĩ so với hắn nàng thấp bé, nhưng giờ phút này nằm trên giường, đầu nàng vừa vặn ở vị trí ngực hắn. Hơn nữa, nàng cố tình cúi đầu, phảng phất như cả người khảm vào thân thể hắn vậy.
Tạ Ngật cúi đầu, ánh mắt đảo quanh ở môi nàng, rồi hướng lên trên, dừng trên ánh mắt gấp gáp tò mò của nữ tử. Trong lòng hiểu rõ vài phần, hóa ra là muốn nhìn hắn.
Tạ Ngật chuẩn bị giáo huấn nàng, không ngờ nàng lại mở miệng trước: “Yên tâm, không cần dùng cái vừa rồi kia.”
Từ tình huống tối nay mà xem, Thẩm Thư Dao quả thật đã buông lỏng trước mặt hắn.
Tạ Ngật không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy nàng quan t@m đến mình, trong lòng vui vẻ hớn hở.
“Nói năng bậy bạ.”
“Không cởi được, chắc chắn chẳng có gì tốt.”
Cùng Tạ Ngật hôn môi, chính là cảm giác này, vừa ngọt vừa mềm, nàng rất thích.
Bị hắn liếc mắt một cái nhìn thấu tâm sự, Thẩm Thư Dao trong mắt hiện lên chút xấu hổ, nhưng rất nhanh lại lấy lại thần thái tự nhiên, không một chút xấu hổ. Đối với nàng mà nói, nàng và Tạ Ngật là phu thê, nhìn chút có gì sai, nàng còn chưa làm gì đâu.
Nàng lộ ra ánh mắt không tin, lẩm bẩm nói: “Không thể nào, nghe nói nam tử đều thích xem, sao chàng lại không xem? Ngụy trang thành chính nhân quân tử?”
Nàng một tay đặt sau thắt lưng, tay kia vuốt v3 những khối cơ bụng rõ ràng, yêu thích không rời, liên tục khen ngợi. Quả nhiên, khi xiêm y bị cởi ra mới thấy rõ, Tạ Ngật có thân hình thật đẹp, mặc quần áo thì đẹp, không mặc còn tuyệt vời hơn.
Tạ Ngật quay đầu liếc mắt nhìn nàng, rồi đi trước vào phòng tắm, thay quần áo, mệt mỏi cả ngày, trên người đầy cảm giác kiệt sức, hắn cũng muốn nghỉ ngơi sớm.
Một lát sau, tiếng nước lắng xuống, nam nhân mang theo hơi nước bước ra, trên người thoảng mùi hương mát lạnh sau khi tắm gội, đặc biệt dễ chịu. Hơi nước mờ mịt khiến khuôn mặt hắn có chút ửng hồng, thêm phần nhu hòa.
Tạ Ngật bật cười một tiếng, ngực rung động, một lúc lâu mới bình tĩnh lại.
“Đừng nghĩ nữa, mau ngủ đi.”
Thẩm Thư Dao nhắm mắt hưởng thụ, không cách nào hình dung cảm giác giờ phút này. Môi thật mềm, độ ấm trên môi so với nàng lạnh hơn một chút, mang theo hơi thở mát lạnh, dễ ngửi, dễ dàng say mê. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Rất vui lòng.”
“Kinh ngạc bất ngờ, là vừa lòng hay không hài lòng?”
Thẩm Thư Dao trắng trợn táo bạo nhìn chằm chằm, mọi suy nghĩ trong lòng đều viết rõ trong mắt nàng. Tạ Ngật nhìn là nhận ra. Hắn khẽ nghiêng người, không để cho nàng nhìn thấy, sợ nàng lại nghĩ linh tinh.
“Nàng cả đêm chỉ nghĩ việc này?” Nam nhân gần như mất tiếng, thấp thấp trầm trầm, vô cùng mê hoặc, “Nhìn còn không hài lòng?”
Thật là quá bá đạo, trước kia hắn chắc chắn cũng thế, không biết trong một năm qua nàng đã chịu bao nhiêu ủy khuất. Nàng không nghe, chỉ là muốn xem mà thôi.
Cánh tay dài lấy xiêm y lại đây, tùy ý đắp trên người, thoáng che đậy.
“Thẩm Thư Dao…”
“Để Tạ đại nhân dùng miệng a.”
Thật lâu sau, Tạ Ngật buông nàng ra, dừng một chút, âm thanh trầm thấp nói: “Được rồi sao?”
“Không muốn xem, chỉ là sợ chàng nóng, buổi tối ra mồ hôi ngủ không tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơi thở đều đặn, hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa quanh giường, mang theo chút ái muội.
Thẩm Thư Dao lắc đầu, cảm thấy tiếc nuối, thở dài rồi nằm thẳng lại trên giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
–
“Tạ Ngật, chàng ngày thường có luyện võ không?”
Tạ Ngật buồn cười, ngực chấn động, tim đập càng thêm rõ ràng. Nhìn nàng ánh mắt gấp gáp, Tạ Ngật nhịn không được trêu hai câu.
Nam nhân eo run lên, thanh âm trầm thấp trả lời: “Có thời gian thì luyện chút.”
Nam nhân cảm xúc ổn định, “Mang thai thì thành thật chút.”
Áo ngoài được đặt lên giá, tiếp theo là đai lưng áo trong, cuối cùng là quần. Tiếng nước vang lên, Thẩm Thư Dao bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy, duỗi cổ dài hướng về phía bên kia nhìn, tiếc là, ngoài tiếng nước ra, chẳng thấy gì cả.
Thẩm Thư Dao nghiêng đầu, thấp giọng nói: “Tối qua ngủ, chàng ra mồ hôi, có phải bị nóng không?”
Tạ Ngật cảm thấy, đây là chuyện tốt.
Nam nhân khẽ cong môi, không chút ngượng ngùng, hào phóng để nàng xem. Thực ra, mấy ngày trước Tạ Ngật đã nhận ra, nàng tưởng rằng đang dò xét những thứ đã quên mất trong ký ức. Nếu không, cả ngày nàng sẽ dán mắt vào người hắn, không phải nhìn mặt hắn, mà là ánh mắt lén lút di chuyển xuống, không che giấu, trộm nhìn mà không biết xấu hổ.
Nam nhân mặt trầm xuống, tăng cường giọng nói: “Nàng giúp ta.”
“Nàng như thế nào mang thai?”
Chương 27: Chương 27
Trằn trọc lặp đi lặp lại, không ngừng thăm dò cùng m*t li3m, cánh môi sưng đỏ, vẫn đang hôn nàng như cũ.
Tạ Ngật bị lời nói của nàng kích động, cái gì gọi là “chẳng có gì tốt”, từ trước nàng luôn bám lấy vai hắn, ôm lấy eo hắn, không chịu buông tay.
Lưng nam nhân hơi cong, cánh tay thon dài chống ở hai bên sườn, kinh mạch nhô lên, đường cong cơ bắp theo động tác mà phập phồng lên xuống, sức mạnh đang chờ đợi phát động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Thư Dao buổi tối hay đi tiểu đêm, sợ tối lại sợ quỷ, nên để lại hai ngọn đèn trong phòng, gần cửa. Rèm trướng được buông xuống, trong phòng chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt, chỉ đủ để nhìn thấy hình dáng mơ hồ, không ảnh hưởng đến giấc ngủ.
“Đừng gây chuyện, nàng đang mang thai.”
Tạ Ngật nhíu mày, đầu hơi nghiêng xuống, “Cái gì không được?”
“Nóng như vậy, nếu không thì chàng c ởi quần áo ra đi.”
Tạ Ngật thở dài, hỏi nàng có phải suốt ngày nghĩ về chuyện này không. Thẩm Thư Dao thẳng thắn thừa nhận, còn nói: “Kinh thành có rất nhiều quý nữ mơ ước chàng, nhưng bây giờ chàng đã lọt vào tay ta, ta phải nếm thử.”
Thẩm Thư Dao lén nhìn, rồi lại vội vàng che mắt, nhìn một chút lại che, cuối cùng không thể kìm nổi lòng hiếu kỳ, liền nhìn chằm chằm mà không chớp mắt.
“Ta không xem sách tạp, về sau nàng cũng đừng xem.”
Nàng liền nói mà, nếu cả ngày ngồi ở trong thư phòng, sớm đã có thịt mỡ cùng bụng phệ, làm sao giống như bây giờ cường hãn tràn ngập sức mạnh. Thẩm Thư Dao một bên dùng tay cảm nhận, một bên thưởng thức, dần dần, nàng nghe được tiếng hít thở bất thường của nam nhân, nhiều chút thô nặng.
Dao Dao: mất trí nhớ mất luôn kinh nghiệm=)))
Nàng lắc đầu, cảm giác nặng nề chợt biến mất, Thẩm Thư Dao thở ra một hơi, đôi mắt lấp lánh nhìn hắn, vẻ mặt đầy ẩn ý.
Nói đi nói lại, chính là muốn thử xem những gì trong sách đã nói, lòng hiếu kỳ của nàng lúc này rất mạnh mẽ. Nếu không được biết, nàng sẽ luôn nhớ mãi không quên.
“Vừa lòng.” Nàng nuốt nước miếng, gật đầu, thấy nó nhảy lên hai lần, lại liên tục lắc đầu, “Không được.”
Nam nhân gối lên cánh tay, nhìn đỉnh đầu bình phục cảm xúc, qua nửa ngày, tình d*c giữa mày tan chút. Nam nhân đặt tay bên cạnh người, sau đó, cánh tay dài vươn lên, vứt cái gì đó sang một bên.
Thẩm Thư Dao cười tươi như hoa, tay lập tức vươn ra, cảm nhận được độ ấm nóng rực, da thịt mượt mà, xương cốt và thịt đều rất rắn chắc. Đường cong cơ thể đầy quyến rũ, rất có mỹ cảm, các cơ bắp nhô lên cùng gân xanh căng tràn sức sống, là thân thể gợi cảm của một người đàn ông trưởng thành.
Thẩm Thư Dao liền buồn bực, Tạ Ngật thật sự không xem, hay là trước mặt nàng giả vờ không xem qua. Thẩm Thư Dao nhìn hắn ánh mắt thay đổi, khinh thường bĩu môi, ánh mắt liếc qua lại trên người hắn, cuối cùng dừng lại ở vòng eo hẹp gầy nhưng đầy sức mạnh của nam nhân.
Nàng trực tiếp mở miệng, muốn thử xem ân ái như thế nào, như thế nào là “triền miên lâm li”.
Nhân lúc Tạ Ngật không chú ý, Thẩm Thư Dao liền nhanh tay nắm lấy miệng hắn, “Dùng nơi này.”
“A”
Nàng thực hiện được rồi nên cười cười, đừng nói chứ, dáng vẻ Tạ Ngật đ ộng tình thật sự gợi cảm mị hoặc, thực quyến rũ a.
“Nàng muốn nhìn a?”
Nàng thật mạnh gật đầu, chỉ chờ hắn đồng ý, bởi vì chính mình thật sự muốn biết, rốt cuộc là cảm giác như thế nào? Có đúng như sách nói không, khiến người sung sướng đến d·ụ·c tiên d·ụ·c tử.
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại không dễ dàng thừa nhận, có vẻ như nàng tùy tiện.
Thẩm Thư Dao nghĩ một lúc, đúng nhỉ, nàng đều đã mang thai rồi, chắc chắn không c·h·ế·t. Đúng vậy, thật là khủng khiếp!
“Không phải.” Tạ Ngật quay người đối mặt với nàng, “Tối qua không ra mồ hôi, chắc là nhìn lầm rồi.”
Nàng thân mình kiều diễm non mịn, lại mới vừa mang thai, chịu không nổi l@m tình kịch liệt. Dù cho thân thể muốn, cũng phải chờ đến thai nhi ổn định.
Thẩm Thư Dao cảm giác hôn môi tựa như ăn kẹo mềm khi còn nhỏ, thơm thơm ngọt ngọt, không bỏ xuống được, ăn xong, nhìn một cái, li3m một chút, lại nhìn một cái, liền ăn thêm một ngụm, nếm đến vị ngọt, lại cắn một ngụm, cuối cùng hận không thể một ngụm nuốt xuống hết.
Tạ Ngật chịu đựng xao động trong lòng, bật cười nói: “Trước kia không phát hiện nàng khó chơi như vậy.”
Nam nhân ánh mắt đen nhánh chăm chú nhìn nàng, tựa như đang ra quyết định, “Thật sự muốn? Nàng chắc chắn?”
“Chàng không xem thì thôi, sao còn không cho ta xem?”
Thẩm Thư Dao nhìn hắn, còn tiếp tục nhìn chằm chằm. Tạ Ngật phát hiện nhưng không lên tiếng, để mặc nàng đánh giá. Sau khi mất trí nhớ, ánh mắt và tâm tư của nàng đều rõ ràng trên mặt, không khó đoán. Nhưng đôi khi, nàng nói quá thẳng thắn.
Nàng đều hỏi qua rồi, trong lòng có chừng mực, sẽ không có việc gì.
Hiện tại là tháng Mười, buổi tối không quá lạnh, nhưng cũng không nóng. Tạ Ngật giấc ngủ luôn luôn rất tốt, thường ngủ đến khi hừng đông là chuyện bình thường, nếu nửa đêm tỉnh lại, chắc chắn là Thẩm Thư Dao giở trò quỷ.
____
Thẩm Thư Dao nhìn hắn một hồi, sau đó giải thích: “Chúng ta đã thành hôn một năm rồi, chàng nói chúng ta thực sự ân ái, nhưng những điều đó ta đã quên, một chút cũng không nhớ. Chàng trên người thế nào, rồi ân ái ra sao, có những gì khác nữa, ta đều tò mò, muốn nhìn.”
Nàng cắn môi, thầm nghĩ, đã chung chăn gối một thời gian, nhưng nàng vẫn chưa từng thấy thân thể Tạ Ngật, không biết dáng người hắn thế nào? Nhìn thì không tồi, nhưng chưa thấy tận mắt, chắc chắn có sự chênh lệch, nàng muốn nhìn một chút.
Theo nàng biết, chính nhân quân tử cũng sẽ xem sách tạp, huống chi là loại sách tạp này, đối với nam nhân mà nói chắc chắn không thể thiếu.
Nam nhân tôn nghiêm bị khiêu khích, sắc mặt không tốt, dùng sức nắm lấy mặt nàng, “Như nào mới vừa lòng?”
“Ta muốn thử xem.”
“Ta biết, đại phu nói có thể.”
Thẩm Thư Dao mở to mắt, kêu lên một tiếng “oa”, rồi vội vàng che mặt, chỉ để lộ ra đôi mắt. Gương mặt nàng đỏ lên, như thể đang bốc lửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.