Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 98
Dương Thiệu thấp giọngnói: "Tay còn têkhông?"
Ổ này còn tốt hơn ổ mèo ban đầu nhiều, Kỷ Dao nghe được tiếng mèo kêu bên trong, dịu dàngnói: "Ngoanmộtchút, lát nữa ta tới thăm các ngươi."khôngthể lập tức thả ra, trước tiên để bọn chúng quen nơi này mới được.
Thái phu nhânnói: "Hôm quathìthôi, hôm nay ngủ sớmđi, sắp phải lại mặt* rồi." Nhắc nhở con trai đừng giày vò con dâu đến mệt c·h·ế·t.
Biểu cảm kia giống như còn mèonhỏnàng nuôi, Kỷ Dao thấy vậy muốn gãi cái cằm củahắnmộtchút, nhưng mà tốt xấu gì Dương Thiệu cũng là Đại Đô đốc, nếuthậtsựđưa tay lên gãi, hình tượng này...
Nhìn dáng vẻ giông bão sắp đến củahắn, vậy mà kết quả lạinói: "Có ấm hơn takhông?"
Hai nha hoàn theo phía sau cũng nhịnkhôngđược cười, ý của Hầu gia là chỉ muốn chủ tử ôm ngài ấy ngủ là được rồi, nghĩ đến cũng có hơi đỏ mặt.
Kỷ Dao nghĩ thầmkhôngbiết xấu hổ, ai thèm thường xuyên tắm cùnghắnchứ. Thế nhưng vẫnkhônglên tiếng, dù sao nếuhắnhuấn luyện binh mã trở về,trênngười đầy mồ hôi bẩn, nàng chắc chắnsẽkhôngbước vào cái thùng này.
Nàng oán giận: "Tay thiếpthậttê!"
Kỷ Dao hầm hừ, nhắm mắt lại.
điđến ngoài sân, Kỷ Dao ngừng lại.
Giọngnóicủa nàngnhẹnhàng như tiếng muỗi, rơi vào tai lại giống như tiếng pháo hoa, đùng đùng nở rộ trong lònghắn...hắnnhìn Kỷ Dao chăm chú, đôi mắt dưới ánh mặt trời gợn lên ngọn sóng.
Là trâm bướm vàng quen thuộc, chính là trước kia nàng trả lại chohắn.
Nhìn cảnh này khó tránh khỏi nhớ đến chuyện trước kia, nhưng màđãqua lâu rồi, có thế nào cũng dần dần quênđi, tâm tư của bà đều ởtrênngười Dương Thiệu, bây giờhắnlấy vợ, tốt hơn so với bất cứ chuyện gì.
Dương Thiệu nắm chặt tay của nàng: "Còn dùng lực nữa, đến maithậtsựkhôngđược, để ta xoa cho nàngmộtlát."
Nhớrõlần đầu tiên tới, nơi nàykhôngcó bao nhiêu hoa cỏ, hôm qua che khăn tân nương cũngkhôngpháthiện,khôngngờhắnlại biến chỗ này thành giống như chỗ ở ở nhà mẹ đẻ, khắp nơi cây lá sum sê, hơn nữa ở phía tây còn đàomộtcái hồ, giờ phút này hai con rùa đenđangbò lên tảng đá phơi nắng.
Ý là, tùy nàng xử phạt, Kỷ Dao lập tức cắn thêmmộtcái.
Dương Thiệu bị đau, nhưngkhôngtức giận chút nào, cườinhẹnói: "Nàng muốn cắn bao nhiêu cũng được."
hắnvô cùng dịu dàng, cũng vô cùng tuấn tú, con trai bọn họ sinh ra nhất địnhsẽđẹp như tiên tử, Kỷ Dao mềm giọngnói: "Hầu gia." (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường ma ma nhắc nhở: "Thái phu nhân, tràđãpha xong rồi."
Thế nhưng kiếp trước Thái phu nhân dậy rất sớm, chẳng qua lúc đó quảthậtkhôngnóng vội cho Dương Thiệu thành thân như vậy.
"Vừa rồi thiếpđangnghĩ, sinh cho chàngmộtđứa con trai..."
Kiếp trước nàng chưa bao giờ hỏi tới.
Nhìn nàng như có chút mơ màng, Dương Thiệu xoa mặt của nàng: "Có phải đói bụng rồikhông? Mộc Hương,đilấy ít điểm tâm... Nhanh chóng đưa tới ngay, nghenóiphòng bếp hầm canh đại bổ, chờ lát nữa nàng uống nhiềumộtchút."
Lúc nhìn thấy Kỷ Dao, bà càng trở nên hiền hòa, lôi kéo tay con dâu: "Ngủ có ngonkhông? Ta uống nhiều rượu quá, cũng mới dậy."
Dương Thiệu đặt nàng vào thùng gỗ, mình cũng ngồi xuống đó.
Kỷ Dao cảm ơn, có thể cảm nhận được Thái phu nhânyêuthích nàng.
Sau khi viết tên Kỷ Dao lên gia phả, bọn họ trở lại Dương gia.
"Ừm?"hắncúi đầu xuống nghe.
Ai bảo con trai bà thành thân muộn như vậy, lại chỉ thích Kỷ Dao, động phòngkhôngthiếu được thô lỗmộtchút, sợ rằng đứa con dâu này cũng chịu vất vả.
Thái phu nhân lặng lẽ lau nước mắt.
Dương Thiệu nhanh chóng cài lên cho nàng.
"Sao Hầu giakhônggọi thiếp?" Kỷ Dao thấy Mộc Hươngđivào, vội vàngnóinàng ấyđilấy váy sam cho nàng.
Thái phu nhân dặn phòng bếp nấu canh đại bổ, trong canh có dạ dày gà vịt ngỗng, hải sâm và mực, nấu trọn vẹn hai canh giờ buổi sáng sau đó còn thêm nhân sâm, đương quy, hoàng kì và các loại dược liệu, vẫn còn nấu cho đến giờ.
Chương 98
"Chờ lát xoa cho nàng."
Kỷ Dao nghĩ thầm, nếu sau này nàng cũng sinh đượcmộtđứa con trai, có phải Dương Thiệu cũngsẽdạy bảo đứa bé này như vậykhông? Đến lúc đó nàng đứng dưới mái hiên, nhìn hai cha con giao đấu, nhất địnhsẽrất buồn cười.
Dương Thiệu cầm khăn lau cho nàng.
Dương Thiệu trầm ngâm: "Giống nhau bảy tám phần, ngoài đôi môi giống mẫu thân, dường như đều giống phụ thân..." Người đó trong trí nhớ, hình dáng càng ngày càng mơ hồ, thế nhưng những cảnh ông ấy ở chung với mình vẫn rấtrõràng, "Phụ thân ítnói, câu thíchnóinhất với ta chính là, "Đến đây, tiếp vài chiêu với phụ thân"."
*danh sách những người trong tộc.
Dương Thiệu honhẹ: "Mẫu thân cũng vậy, đừng uống nhiều quá."
Dương Thiệu bước ra ngoài hai bước pháthiệnKỷ Daokhôngcóđicùng, quay trở lạinói: "Nghĩ gì vậy?"
Nhìn thấy nước trong thùng gỗ tràn ra,hắnnhíu mày: "Xem ra vẫn có chuyện sơ sót, ngày mai phảiđiđặtmộtthùng gỗ lớn hơnmộtchút." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mùa đông còn ấm hơn so với lò sưởi tay..." Kỷ Dao nhấn mạnh, "Tắm xong mới ngủ."
Bên trong từ đườngkhôngkhí nghiêm trang, lúc Dương Thiệu bước vào vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, phụ thân củahắnđãqua đời từ sớm, nếukhông, hôm naysẽngồi chungmộtchỗ với mẫu thânhắnnhận trà của bọn họ,sẽtốt đẹp như thế nào?hắndẫn Kỷ Dao dâng hương cho phụ thân củahắn, sau đó quỳ xuống, nghiêm túc dập đầu ba cái.
hắncúi đầu xuống hôn l*n đ*nh đầu của nàngmộtcái, chìm vào mộng đẹp.
Nàng cảm thấy trong lòng ấm áp, ngón tay cào cào trong lòng bàn tay củahắn.
*sau ba ngày kết hôn, chú rểsẽđưacôdâu về thăm nhà mẹ đẻ.
Chẳng trách cứđitheo nàng,hắnvẫn đợi trong phòng, lúc chải tóc cũngkhôngđi, Kỷ Dao hé miệng cườimộttiếng, ngón taynhẹnhàng chạm vào: "Đẹp lắm, làm phiền Hầu gia cài lên giúp thiếpđi."
"Làm sao có thể? Từ đầu phụ thânkhôngcần binh khí, để tự ta chọn, cho dù là đao, kiếm hay là thương, tùy ý, thế nhưng mỗi lần đềukhôngquá ba chiêuđãbị phụ thân cướp mất." Phụ thân giỏi tất cả các loại võ nghệ, khóe miệng Dương Thiệu dần dần lộ ra nụ cười, "Sau đóthìcần mười chiêu, sau nữathìba mươi chiêu...Cho đến khi lúc ta mười ba tuổi, phụ thânkhôngthể sử dụng binh khí nữa."
"Tướng công, chàng ởtrêntrời có linh thiêngthìhãy phù hộ con trai, còn có đứa con dâu này, nhìn bọn họ bình an, con cháu đầy đàn." Trong lòng Thái phu nhân thầmnói.
Hai ngườiđira ngoài, nhanh chóng thấy được ổ mèo.
Chóp mũi đều là mùi hươngtrênngười của nàng, hương tóc thơm, nghĩ đến tương lai mỗi đêm đều có Kỷ Dao làm bạn,hắnliền có cảm giác thỏa mãnkhôngnóinên lời, khoác tay lên eonhỏcủa nàng,nhẹnhàng kéo vào ngực, cả người Kỷ Dao đều rúc vào ngực,nhỏnhắn xinh xắn mềm mại như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường ma ma bưng trà tới.
Lúc đầu Kỷ Dao muốn phản bác, chớp mắt lập tức nuốt trở vào, mèo mới bao nhiêu lớn, dáng ngườihắnlại cao to như vậy, làm sao có thể hơn được.
Sau đó cả nhà ănmộtít điểm tâm lót dạ rồiđivề hướng từ đường Dương gia, bởi vì Kỷ Dao gả vào Hầu phủ, là chính thê của Dương Thiệu, đây là muốn đưa vào gia phả*.
Dương Thiệu dắt tay nàng: "đigặp mẫu thân thôi, cũng gần đến trưa rồi."
"thậtra trong nhà thiếp đều để bọn chúng ngủ tùy ý, cũngkhôngcó cái ổ chính thức nào cả. Mùa hè có lúc ngủtrênbàn, có lúcthìngủ ngoài mái hiên, mùa đông thỉnh thoảng còn ngủtrêngiường."
Ở chính phòng,thậtra Thái phu nhânkhôngdậy muộn như vậy, nhưng mà bà quan tâm con trai và con dâu, nghenóihai người quấn quít đến đêm khuya mới ngủ, nên vô cùng quan tâm, đặc biệt để Đường ma mađichuyển lời.
thậtsao? Kỷ Dao nửa tin nửa ngờ.
Mặt Kỷ Dao đỏ lên, cũngkhôngbiết nênnóicái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vậy bản hầu nâng với nàng, để tanóivới mẫu thânmộttiếng..."hắnthậtmuốnnói, Kỷ Dao gấp đến mức nhéohắnmộtcái, Dương Thiệu cườinhẹ.
Nàng cũng chậm lại.
hắncau mày, lập tức lại cười.
Vìhắnmànóidối, cònnóinữa à? Thái phu nhân liếc xéo đứa con trai nàymộtcái.
Nghe có vẻ ông ấy rất thích so tài, Kỷ Daonói: "Vậy chàng đánh thắng được phụ thânkhông?"
Là muốnnóichuyện gường chiếu của bọn họ đó à? Mặt Kỷ Dao nóng lên, muốn đánhhắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
thậtlàmộtcái ổ lớn, dùng gỗ tạo thành, về phần nóc nhà thế mà che từng mảnh ngói, chắc là vì phòng mưa.
Thái độ đáp lại như đánh vào cục bông, trong lòng Kỷ Dao nhất thờikhôngcòn buồn bực, nàng có thể cắn rớt miếng thịt nào củahắnư?
"khôngbiết bình thường dáng vẻ của phụ thân ra sao?" Kỷ Daođibên cạnh Dương Thiệu, "Chàng và phụ thân có giống nhaukhông?"
Suýt nữathìKỷ Daođãphì cườimộttiếng.
Đôi mắthắnhíp lại, rất dễ chịu.
Hai người tắm rửa xong, lúc trở lại lên giườngthìsắc trờiđãkhuya, Kỷ Dao ngápmộtcái: "Chẳng biết mai có dậy nổi haykhông, nếu dậy trễ, là chàng hại, mẫu thân có hỏi..."
Sức lực của nam nhânkhôngnặngkhôngnhẹ, đúngthậtrất dễ chịu, xoa từ đầu ngón tay đến cánh tay, nàng vô tình ngủ mất.
thậtsựsợ nàng bưng tràkhôngđược, Kỷ Dao cố ýnói: "khôngnhấc lên được."
Giấc ngủ này cũngkhôngbiết ngủ cho đến giờ nào, Kỷ Dao mở mắt ra thấy rèm màu đỏ, có hơi hoảng hốt, nhưng nhanh chóng nhớ lại đêm động phòng hôm qua, kêu lớn: "Mộc Hương, giờ nào rồi?"
Giải thích?
Hai ngườikhôngainóigì, nhưng cây trâm này cuối cùng cũng trở về trong tay của nàng,thậtgiống như phần tình cảmđãtừng mấtđikia, Kỷ Dao cười ngọt ngào với Dương Thiệu.
rõràng e ngại Thái phu nhânđangở phía trước,hắnkhôngcó làm ra hành động gì, thế nhưng Kỷ Dao cảm thấy giống như Dương Thiệuđanghôn nàng, kịch liệt hơn so với bất cứ lúc nào.
Lúc này nha hoànđivào bẩm báo: "Hầu gia và phu nhânđãtới."
Nha hoàn lấy đệm gấm ra.
Thấy gương mặt của nàng được phủmộtlớp phấn mỏng, dường như cũngkhôngnhìn ra chút mệt mỏi nào,thậtđẹp mắt, mặcmộtbộ váy màu hồng thêu hoa mẫu đơn, trong diễm lệ còn thêm hòa nhã. Nhưng mà con của mìnhthìrấtrõràng, tinh thần sảng khoái, mặt mũi tràn đầy thỏa mãn.
đãbiết nàngkhôngcó khuôn phép, Dương Thiệu nghiêm mặtnói: "Ta mặc kệ trời nóng trời lạnh,khôngcho phép ngủtrêngiường."
Dương Thiệu cúi người nghe được tiếng thở đều đều của nàng, khóe miệng cong lên, đặt tay nàng vào chăn đỏ chót, nghiêng mình nằm xuống.
hắnmặc cẩm bào màu đỏ, thắt đai ngọc lên, dáng người thẳng tắp, lúc nghiêng mặt qua, ánh mắt chiếu lên càng làm đôi mắt củahắnthêm sáng.
Dương Thiệu nắmthậtchặt ngón tay.
"Mau mời vào." Vẻ mặt Thái phu nhân tươi cười.
Hai người quỳ lên đệm gấm, mỗi người lấymộtchung trà dâng cho Thái phu nhân, Thái phu nhân nhấp chung trà của Kỷ Dao, cảm thấy trong lòng ngọt ngào, sau này còn mong chờ Kỷ Dao sinh con dưỡng cái cho Dương gia bọn họ! Bà cho hai hồng baothậtdày, còn cho Kỷ Daomộthộp trang sức.
Chỉ là lần đầu tiên lấy thân phận con dâu gặp Thái phu nhân, vẫn nên ăn mặc trang trọng, Kỷ Dao ngồi trước bàn gương để Mộc Hương chải đầu, chảimộtbúi tóc kinh hồng, lúcđangđịnh cài trâm vào, Dương Thiệunói: "Chỗ này của ta cómộtcây trâm phù hợp, nàng xem có được haykhông?"
"A..." Kỷ Dao chớp mắt.
Kỷ Dao đắm chìm trong lời kể của Dương Thiệu, tựa như có thể thấy lão Hầu giaanhtuấn so tài với Dương Thiệunhỏtuổi,mộtlớnmộtnhỏđánh tới đánh lui, lão Hầu gia cao như vậy, Dương Thiệunhỏnhư vậy, cảm thấy ấm áp như thế nào, đây cũng chính là những kí ức tốt đẹp quý giá nhất trong lòng Dương Thiệu.
"Giờ Tỵ." Bất chợt cómộtâmthanh nam nhân vang lên, Kỷ Dao mới pháthiệnDương Thiệuđangđứng trước tấm bình phong.
"khôngcần lo lắng, vừa rồi mẫu thân bảo Đường ma ma đến chuyển lời,nóichúng ta qua muộnmộtchút. Bà bảo là hôm qua sơ ý uống nhiều quá, chẳng biết khi nào mới dậy được, quyết định buổi trưa dâng trà, sau đó đến từ đường, rồi trở về dùng cơm trưa chung." Dương Thiệu ngồi bên giường, "Mẫu thân chờ mongđãlâu, vô cùng vui vẻ."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.