Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 114
"Được."
Kỷ Dao chỉ coi nhưhắnnóiđùa, kết quả kể từ khi bước xuống xe ngựa,hắnvẫn luôn ôm nàng.
"Vậy à, bộ dáng so với Dao Dao cũng tốt hơn."
Lúc đó Kỷ Dao mới ngủ dậykhônglâu, Dương Thiệu vừa mới bón cho nàng ăn xong cháo gạo.
Kỷ Dao, cũngsẽăn giấm củahắn, đâyrõràng là tuyên cáo với người ngoài, Hoài Viễn Hầu chính làđangôm nàng.
Dương Thiệu cười, ánh mắt đong đầy ánh sao lấp lánh do ánh đèn bên ngoài chiếu vào, mang tới cảm giác ôn nhukhôngnóinên lời: "Được."
đitới tương lai.
Còn có các loại mỹ thựctrêncác sạp hàngnhỏ.
Kỷ Dao bĩu môi: "Xem xem, nó đềukhôngdám ăn nữa rồi." Hừmộttiếng, lau miệng cho nhi tử, "đừng nghe lời cha connói, Duệ nhi, conđangphát triển cơ thể đấy ăn nhiềumộtchút, nương có sữa!"
Thực ra gần đâyhắnlại đề bạt mấy vị tướng lãnh trẻ tuổi, đemsựvụ của phủ Đô đốc phân ramộtnửa.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Kỷ Dao nằmtrêngiường, ngay cả đứng dậy cũngkhôngcó sức, quở mắng: "Cònnóixem hội đèn lồng, xem đèn lồng cái nỗi gì, ta mệt c·h·ế·t rồi."
nóimộtlát, Thái phu nhân tới thăm,nóivới phu phụ Kỷ Chương: "Hôm qua vui quá ngủ tới tân bây giờ mới thức dậy... lão gia phu nhân thông gia, nếuđãtới rồi, buổi trưa buổi tối liền lưu lại dùng bữa, tađãsai nhà bếp chuẩn bị rồi."
"Được, ôm nàng cả đời." Cả đời đều thương nàng,yêunàng như vậy, vĩnh viễnkhôngđể người khác ức h**p nàng.
Nha đầu ngốc....
Kỷ Dao vừa cho hài tử bú sữa, vừanói: "Qua đợt này,sẽkhôngđến nỗi chức Đô đốc cũngkhônglàm nổi đấy chứ?"
Nhưng,khôngchỉ như vậy, thuyềnnhỏcòn bị mất phương hướng, căn bản tìmkhôngthấy bến đỗ, vẫn luôn lênh đênh trôi nổitrênbiển, nhấp nhô lên lên xuống xuống theo những cơn sóng. Có những lúc hơi hơi nhô cao, có những lúc bị con sóng cực lớn đánh trúng, thuyềnnhỏkêu lên kẽo cà kẽo kẹt.
Dương Thiệu nghe thấy trực tiếp cười.
"Chính vì biết làkhôngsao, nên mới như vậy, tránh cho mọi người phải lo lắng." Kỷ Dao cườinói, "Duệ nhi ngủ ở trắc gian, bộ dáng rất tốt."
"Đúng, xem nàng mệt thành như vậy."hắnôm nàng ra khỏi phòng, ngồi xe ngựa, "ta ôm nàng tới Minh Nguyệt Lâu."
rõràng cũng rất thoải mái.
"Uống chứ," bỗng dưng phía sau truyền tới tiếngnóicủa Kỷ Đình Nguyên, "nàng ấy ngày ngày tới tửu trang, ta có thểkhôngđicùng sao?"
Có điều Dương Thiệu sợ nàng mệt, trừ việc cho bú, chuyện gì cũngkhôngđể nàng làm, buổi tối hài tử đói khóchắnbò dậy còn nhanh hơn cả Kỷ Dao, ngườikhôngbiết, còn cho rằng Dương Thiệukhônglàm Đô đốc nữa rồi.
"Được."hắncởi mũ của nàng xuống, cúi đầu hôn nàng, "vậy có muốn ăn súp gừng của Mai Gia Trangkhông?"
"Vậy sao? Giống như Kim Đồngđitheo Bồ Tát vậy, tanóivới bà, giống y hệt bộ dáng Thiệu nhi lúc mới sinh,khôngkhông, so với Thiệu nhi còn đẹp hơn."
"Là điênthật."hắnlập tức kéo y phục nàng ra, cắn vành tai nàng, giọngnóikhàn khàn, "muốn nàng tới mức phát điên rồi!"
Hoài Viễn Hầu phủ khó có khi náo nhiệt như vậy, mọi người tề tụ đầy đường,nóicười vui vẻ, từ khi mặt trời lặn cho tới khi mặt trăng lên cao, tới giờ Hợi (9-11h đêm) mới tan.
Dương Thiệu sai người lấymộtcái mũ rộng vànhthậtto cho nàng đội lên, Kỷ Dao nhìnhắnđangbuộc dây cho nàng, kỳ quáinói: "Bên ngoài rất lạnh à, sao phải đội cái này?"
Vừa rồi còn sợ bị người ta pháthiện,hiệntại lại chủ động rồi, Dương Thiệu làmộtngười thông minh, lập tức liền đoán ra tâm tư của nàng, nhịnkhôngđược cong khóe miệng.
Sau khi tin mừng báo tới Kỷ gia, bởi vì quá muộn rồi, sợ làm phiền Kỷ Dao nghỉ ngơi,mộtnhà Kỷ gia đợi đến ngày hôm sau mớiđitới Hoài Viễn Hầu phủ.
Có điềuhắnsẽđiômcônương khác sao? Hai kiếp rồi, trong lònghắnchỉ có nàng.
"Chỉ có mệt thôi sao?" Dương Thiệu cúi người ôm nàng dậy, "vừa rồi bản thân nàng kêu gọi cái gì, đềukhôngnhớ nữa sao?"
"Đợi lát nữa chúng tađiăn bánh tiêu, đượckhông?" Nàng hỏi.
"khôngmệt."
Hai người hônmộtlúc, Dương Thiệu vẫnđangôm nàng, Kỷ Daonói: "Có thể để ta xuống rồi, chàng cứ ôm mãikhôngmệt sao?"
"Cũngkhôngphải làđirất lâu, hơn nữa, trước khiđicho nó ăn no là được." Dương Thiệu nhìn hài tử vẫnđangăn sữa, vuốt vuốt cái đầunhỏcủa nó, "ănthậtkhỏe, chúng tanóichuyện bao lâu, nó liền có thể ăn bấy lâu, cũngkhôngsợ lớn lên thành tên mập."
hắnlại cuốn lấy lưỡi nàng, triền miênkhôngtha, vị sữa tản ra trong miệng, rất nhanh liền vô tăm vô tích.
Nhưng nhìn thân hình cao lớn của nam nhân, trong lòng nàng biếtrõ, cóhắnche chắn ở phía trước,sẽkhôngcó mưa gió gì hết, nàng chỉ cầnđitheohắn,đivề phía trước là được.
Nghe thấy hai từ này, khuôn mặt Thẩm Nghiên hơi đỏ: "khôngcó,hắnrất tốt."
Ngườiđiđường qua qua lại lại, những người trẻ tuổi cũng cầm đèn lồng trong tay, tiếng cườinóikhôngngừng từ dưới bay lên.
Nhìn ánh mắt mong chờ của nàng, Dương Thiệu cười: "Được, vậy bữa tối chúng ta liền ăn ở Minh Nguyệt Lâu, xem như thay đổi khẩu vị."
Thẩm Nghiên ngồi xuống: "Dao Dao, ta mang tới cho muộimộtchút huyết yến, muội nhớ ăn, ta đặc biệt nhờ người từ Nghi Châu mang tới."
Trong lúcnóichuyện,mộtluồng sức mạnh xỏ xuyên bên dưới, Kỷ Dao nhịnkhôngđược ôm chặt lấyhắn.
Sức lựcthậtlớn, Kỷ Dao làm nũng: "Vậy chàng ôm ta cả đời."
Có lẽ là cảm nhận đượcsựghét bỏ của phụ thân, Duệ nhi buông miệng ra.
Chỉ trong thời gian hai tháng ngắn ngủ, Duệ ca nhiđãnặng năm cân, may mà lượng sữa Kỷ Dao đầy đủ, nếukhônglàkhôngđủ cho nó uống.
Bởi vị trước đây vẫn luôn ở cữ, sợ nàng chưa phục hồi tốt, Dương Thiệu cũngkhôngđộng vào nàng, hôm nay thựcsựnhịnkhôngđược, chỉ hôn thôi căn bảnkhôngthể thỏa mãn, thấp giọngnói: "Dao Dao, hôm nay đượckhông?"
Nam nhân vô cùng nghiêm túc, Kỷ Dao chỉ cảm thấy trong lòng ngọt ngào, mãi lúc sau chọc chọc lồng ngựchắn: "Ta mớikhôngmuốn để chàng ôm lâu như vậy đâu, ta có chân, ta muốn bướcđicùng chàng. Sau này chàngđitới nơi nào, ta liềnđitới nơi đó, bất kể mưa gió, bất kể núi non biển cả, tađicùng chàng."
Dương Thiệu nhướng mày.
Kỷ Dao nghĩ tới tết Nguyên Tiêu ba năm trước, cùng ăn bánh tiêu với tỷ tỷ và tỷ phu, Dương Thiệu cũng ở bên cạnh,hắnvì muốn bồi tội nàng mà tặngmộtchiếc đèn hoa đăng, còn lau miệng cho nàng, khóe miệngkhôngnhịn được cong lên.
Kiêu ngạo nhỉ, Dương Thiệu liếc mắt nhìn nàng: "Sữa nhiều tới mức ănkhônghết đúngkhông?"
Dương Thiệu hỏi Kỷ Dao: "Muốnđixem hội đèn lồngkhông?"
Nếu nhưkhôngphải bên phía Thái phu thân phái người tới hỏi,thìkhôngbiết tới bao giờ mới ngừng.
Hai ngườiđangnóichuyệnthìThái phu nhân phái người tới, hỏi bọn họ buổi tối chuẩn bị trôi qua như thế nào, có phải dự địnhđira ngoài haykhông, nếukhôngra ngoài, buổi tối ăn món gì, nghĩ xongthìnóivới bàmộttiếng.
"Ngoan, đừng động."hắnôn nhunói.
đãtới cửa chính rồi, Kỷ Dao vội giả vờ c·h·ế·t, bất động.
Ở bên cạnh nhìn hài tử trưởng thành mỗi ngày, mặc dù mệt, nhưng ngày tháng trôi qua rất nhanh.
Ngủmộtbuổi tối, tinh thần của Kỷ Daokhôngtệ, bọn họ đều yên tâm.
Dương Thiệu cũngkhôngchọc thủng tâm tư của nàng, ôm nàng lên lầu ba.
Nàng giãy dụa: "Chàng thả ta xuống, ta có thểđi." Xấu hổ biết bao a,mộtngười lớn như vậy còn cầnhắnôm, vạn nhất bị người nhìn thấythìsao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoài Viễn Hầu ômmộtngười tiến vào, thu hútkhôngít ánh mắt của người khác, chỉ là nhìn thấy sắc mặthắnlạnh lùng,khônghề muốnnóichuyện với người khác, cho nên những người bên cạnh chỉ hành lễ từ xa, đều thức thời màkhôngtiến lại gần. Lúc này Kỷ Dao mới thở phàomộthơi.
"Vậythìtốt." Liêu thị nhanh chân bước vào thăm nữ nhi, những người khácđitheo sau.
"Tỉnh rồi." Dương Thiệu cười lên, "khẩu vịkhôngtồi, ăn đượcmộtbát cháo lớn."
Kỷ Dao đánh giáhắnmộtchút: "Có thể, ta thấy khuôn mặt này của chàng còn có thể bảo trì mấy chục năm."
"Nhiều lắmthìcùng nhau ăn bánh tiêu."
Kỷ Dao cười khúc khích, nhưng sửa lại cho đúng: "Nhưng khi trưởng thành nhất định là dễ nhìn."
(Hoàn)
Lời cuối cùng thựcsựlà... Kỷ Dao nhịnkhôngđược trừng mắt nhìnhắnmộtcái.
"A, chàng thựcsựmuốn ôm sao?"
Liêu thị nắm tay nữ nhi: "Lúc sinh cũngkhôngnóivới nương, nếukhôngnươngđãtới ở cùng con rồi, may màkhôngsao."
đãsớm thèm rồi, chỉ làkhôngmuốn bản thân khó chịu cứ phải nhịn mãi, Dương Thiệu thầm nghĩ chẳng trách mỗi lần uống sữa nhi tử lại uống nhiều như vậy, mùi vị thựckhôngtồi, vị ngọt ngọt.
Dương Thiệu cười, cúi đầu hôn nàngmộtcái: "Nếu thựcsựkhôngđinổi, ta ôm nàngđixem."
Nghe thấy bọn họ tới, Dương Thiệu ra cửa nghênh đón.
Bởi vìđãnóivới Thái phu nhân là ra bên ngoài chơi, Thái phu nhân liềnkhôngtới thúc giục nữa, Kỷ Dao cho Duệ nhi ăn no rồi, lại có chút mơ màng buồn ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao còn chưa kịp phản ứng,đãbị nam nhân kéo xuống dưới lầu.
Kỷ Dao ởtrêngiường nghe thấy, hồi tưởng lại khuôn mặt nhăn nhúm của nhi tử,nhỏgiọngnóivới Dương Thiệu: "Chàng cảm thấy Duệ nhi thựcsựxinh đẹp hơn hai chúng ta sao?"
"Dao Daokhôngphảiđangngủ chứ?" Liêu thịnói, "nếu như vẫn còn ngủ, chúng ta đợi ở bên ngoàimộtlát cũng được."
hắnkhôngtrả lời, buộc xong liền khom lưng ôm nàng lên.
Bất tri bất giácđãtới tết Nguyên Tiêu.
Phía trước chắc chắn là tương lai tươi đẹp, giống như ánh đèn phía xa kia, lấp lánh, chói mắt, cuộc đời nàng có Dương Thiệu, là chuyện hạnh phúc nhất.
"Nhiều người như vậy, làm sao ôm?" Kỷ Dao mớikhôngtin đâu, nhưng toàn thân đều nhức mỏi, tinh thần nàngkhôngđủ.
Dương Thiệu cong khóe miệng, cúi người thấp xuống.
Nàng vừa đấm vừa náo, Dương Thiệu cười tới mức lồng ngực rung động: "Nàng còn động đậy nữathìthựcsựsẽbị nhìn thấy đấy,hiệntại còn có mũ rộng vành che kín, người khác hỏi tới, ta liềnnóichân của phu nhân takhôngthoải mái, ai dámnóilinh tinh? Hơn nữa, cũngsẽkhôngcó ai tới hỏi."
............
Kỷ Dao có chút ănkhôngtiêu: "Chàng đừng uống nữa."
Kỷ Dao bĩu môi.
"Hai người các ngươi sinh ra có thểkhôngtốt hay sao?" Liêu thị tâm ý viên mãn,nóiđược vài câu, lập tứcđithăm ngoại tôn cùng Kỷ Chương.
"Hôm nay sợ làkhôngkịp, để đến maiđi."
Nàng nắm tayhắnthậtchặt, sóng vai cùnghắn,đivề phía trước.
Nghe thấyhắnphàn nàn, Kỷ Dao có chút muốn cười, cảm thấy quan hệ của hai người này đảo ngược hoàn toàn so với kiếp trước.
Nhã gianhắnđặt ở lầu ba.
"Đó là đồ tốt, đa tạ tỷ." Kỷ Dao hướng nàng ta cười,nhỏgiọng hỏi, "ca ca đối xử với tỷ như thế nào? Tanóicho tỷ nghe, nếu như ca ca ức h**p tỷ, tỷ nhất định phảinóivới ta, ta khẳng địnhsẽgiúp tỷ... tỷ chính là tẩu tử của ta."
Nghe mẫu thân và nhạc mẫu khen nhi tử củahắnlên tận trời, Dương Thiệu có chút dở khóc dở cười,nhỏgiọng đáp: "khôngđẹp bằng nàng, còn kém xa."
Cơn sóng quađi, lại làmộtmảnh yên bình, chỉ làkhôngbao lâu sau, gió táp mưa sa lại ùn ùn kéo tới, cứ tuần hoàn lặpđilặp lại.
Thái phu nhânnóithức ăn mấy ngày này phải thanh đạmmộtchút, có lợi cho sức khỏe,đãphân phó nhà bếp buổi trưa nấu canh cá lóc, lại phối với hai món ăn chay.
Bên trong đứt quãng truyền ra thanhâmkhiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh, đám nha hoàn đều ngại ngùngkhôngdám đứng gần, Mộc Hươngthìtrực tiếp ôm tiểu công tử rời xa.
mộtđôi cánh tay như ngó sen và nửa khuôn mặt của nàng đều lộ ra bên ngoài, mọi người mới biết được đó là Dương phu nhân, người người đều lộ ra thần sắc ngưỡng mộ.
Đột nhiên bị nam nhân ngậm vào, Kỷ Dao run rẩy, cả người mềm nhũn,nhỏgiọngnói: "Cái này chàng cũng tham."
"Được." Liêu thị tất nhiên làkhôngcự tuyệt, "ta cũng muốn nhìn Duệ nhi lâu hơnmộtchút, đứa trẻ này quá xinh đẹp rồi!"
Đứng cạnh cửa sổ, chỉ thấytrênđường toàn là đèn đuốc, từ thành Tây tới thành Đông, nhà nhà hộ hộ đều treo đèn lồng trước cửa, ánh sáng rực rỡ đầy trong mắt.
đitới lầu hai, mắt liếc thấy rất nhiều thân ảnh của cáccônương, từng người từng người các nàng đều nhìn tới, biểu tìnhtrênkhuôn mặt khác nhau. Kỷ Dao nhịnkhôngđược thò đầu ra thăm dò nam nhân, liếc thấy sườn mặtanhtuấn củahắngiống như được phác họa đường viềnmộtcách hoàn mỹ, đột nhiên giơ tay ra ôm lấy cổhắn.
Hơn hai tháng rồi, bản thân Kỷ Dao cũng muốn, vừa rồi lại bịhắntrêu chọc như vậy, ânmộttiếng.
Nàng cảm thấy bản thân mình có lẽ sắp biến thành thuyềnnhỏlênh đênhtrênbiển lớn....
"Vậy Duệ nhi phải làm sao?" Kỷ Dao hỏi, "trong thời gian đó có khi nào bị đói haykhông?"
Dương Thiệu cười, ngẩng đầu hôn môi nàng: "Bản thân nàng cũng nếm thử."
Kỷ Dao đỏ bừng cả mặt, đâu ra chuyện kiểu này vậy.
A, nàngrõràng là muốn đồng hội đồng thuyền, làm sao lại biến thành chuyện đơn giản như vậy rồi!
Nửa canh giờ sau, Tạ gia cũng tới, thậm trí Tạ Tri Thận cũng tới. Thân mìnhhắnđãkhỏi hẳn, rất nhanh có thể quay trở lại trong triều.
Kỷ Dao làm tổ trong lònghắn, nghe thấy thanhâmkhihắnbước lên lầu, đông đông đông.
Đợi đến khi cửa đóng lại, liền đè Kỷ Dao xuống dưới thân: "Cách bao lâu rồi, ta còn muốnnóitrước khi trời tốikhôngđược tới làm phiền đấy."
"Tóm lại là có biện pháp." Dương Thiệu ôm nàngđitắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng a."
Dương Thiệu tâm hoa nộ phóng, giơ tay kéo y phục của nàng, kết quả đối diện với ánh mắt của nhi tử, đôi mắt đen lúng liếng cực kỳ giốnghắn. Thân mìnhhắncứng ngắc, tay dừng lại, đem y phục bao bọc lại, gọi Mộc Hương tiến vào: "Ôm Duệ nhi ra ngoài,khôngđể bất cứ người nào tới làm phiền bản Hầu."
hắnđặt nàng xuống, nắm lấy tay nàng: "Nhưng Dao Dao, tasẽkhôngđể nàng trải qua mưa gió, nhiều lắmthì...."
"khôngđến nỗi như vậy."hắnchỉ là muốn để triều đình trở về trạng thái bình thường vốn có thôi, nhưng quyền lợi nên nắm trong tayhắnsẽkhôngbuông, bởi vì nếu như vạn nhất xảy ra biến động gì đó,hắnhi vọng bản thân mình vẫn có thể ngăn cơn sóng dữ, nhưnghắnlạinóiđùa với thê tử, "nếu ta thựcsựkhônglàm Đô đốc,thìchính làmộttên vô tíchsự, chỉ dựa vào mỗi khuôn mặt thựcsựcó thể hay sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 114
"Đương nhiên,"hắnnắm tay nàng, "nàng sinh ra, sau này nhất địnhsẽtrở thànhmộtmỹ nam tử."
Năm ngày sau khi thành thân, Thẩm Nghiên liền bận rộn chuyện trong tửu trang, còn muốn xây lạimộtcái lớn hơn, có lúc bận rộn tính toán sổ sách buổi tốihắncòn phải đợi nàng đểđingủ,mộtchưởng quầy như nàng xem ra còn bận hơn cả Tả Thiêm Đô Ngự Sử làhắnđấy.
Dương Thiệu nhịn cười: "Vậy Bản Hầu liền yên tâm rồi."
"Vậy sao? Buổi tối có còn ra ngoài uống rượu nữa haykhông?"
hiệntại mới là buổi trưa, Kỷ Dao sẵng giọng: "Chàng điên rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Còn có công phu trong người, làmộtđại tướng quân, là chiến thần bách chiến bách thắng, giống như Hầu gia vậy. Còn cưới tiểucônương xinh đẹp nhất thế gian, sinh ra mấy đứa trẻ, chúng ta liền có tôn tử, tôn nữ rồi...khôngkhôngkhông, chúng ta còn có những đứa con khác, vậysẽcómộtđám tôn tử, tôn nữ."
Kẻ nào dám nhiều miệng tới trước mặthắnhỏi chứ?
"Muốn!" Kỷ Dao vội vàng gật đầu, tết Nguyên Tiêu năm ngoái nàng có hỉ, sau khi thành thân vẫn chưađixem hội đèn lồng với Dương Thiệu lần nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.