Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13-2
"Chứng cứ? Ngươi cho rằng Nhị thúckhôngbiết bản tính của Tạ Minh Thiều hay sao,hiệntạihắndám tùy ý làm bậy trong đình Thanh Ấm, Nhị thúc hẳn là người tức giận nhấtđi, ông ta vẫn còn muốn giữ chiếc mũ ô satrênđầu đấy."
Lànóichuyện lần trước ở chùa Bạch Mã sao? Kỷ Dao cũngkhôngbiếtnóigì mới tốt, chuyện này vốn dĩkhôngnên phát sinh, hai con người vốn dĩkhônghề cómộtchút giao thoa nào........
"Ngoài gà con ra, ngươi có biết vẽ vịt conkhông? Ta cũng chưa được xem vịt con thựcsựbao giờ, lần tới ta phải bảo Phụ hoàng đưa ta đến nông trang xem xem!"
"Lát nữa ngươi đừng tự mình rời khỏi" Tạ Minh Kha nhắc nhở, "Cứ ở bên cạnh công chúasẽtốt hơn."
Dương Thiệu cũng biết được tin tức,hắncúi đầu nhìn Kỷ Daomộtcái. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hôm nay đa tạ Tạ công tử nhắc nhở." Kỷ Dao thành tâmnóilời cảm tạ, nàng cảm thấy lần này nhờ có Tạ Minh Kha cứu nàng, dù sao Tạ Minh Châu dám lợi dụng cả công chúa, khẳng định làđãnắm chắc mười mươi.
Cái gì phải đến rốt cục cũngsẽđến,khôngcó cách nào trốn tránh.
Nghe ra được ý trong lờinóicủahắn, Kỷ Nguyệt đáp: "Nhị công tử muốn đối phó ta?" Tạ Minh Châu ở trong đình, còn lại chính là Tạ Minh Thiều rồi.
đangnghĩ ngợi liền nghe thấy cung nhân vào bẩm báo: "Công chúa, Sở vương điện hạ tới rồi!"
Nàng quay lưng rờiđi.
Đó là Tạ Minh Kha, Kỷ Nguyệt rất ngạc nhiên.
"Đừng khách sáo, vốn dĩ là ta thiếu nợ ngươimộtân huệ."
"Đúng vậy." Tạ Minh Kha nhàn nhạt đáp, "Nhưng ngươi cũngkhôngcần quá lo lắng, hai người kia cũngkhônggiám động vào đồ ăn, dù sao công chúa cũng có mặt, vạn nhất bị điều tra ra,thìchính là tội rơi đầu."
Tạ Minh Kha quay người lại.
*Nghĩa tiếng Việt là ha ha, nhưng mình thích cách đọc hưa hưa hơn, nghe có cảm giác châm biếm hoặc khinh thường ấy, sau này cứ ai có điệu cười kiểu này mình đều để hēhē nhé)
Kỷ Nguyệt đột nhiên pháthiệnbản thân quan tâmhắn, cau mày lại, thầm nghĩ đâu có liên quan gì tới nàng, giữa nàng và Tạ Minh Kha, cũng coi như là huề nhau rồi.
Gió thổi bay tà váy, lộ ra vòng eo mềm mại như dương liễu, Tạ Minh Kha nhìn thấy, trong mắt đầy ấm áp, nhưng dần dần lại biến lạnh,nóivới Lý Ngọc: " Nếuđãtra ra thuốc mê ởtrênngười Từ Lộc, người lập tức cho người bắthắnlại, ném đến trước mặt Nhị thúc, xem xem con trai của ông tađanglàm chuyện tốt gì!"
Vào trong cung?
hắnmuốn xem phản ứng của Kỷ Dao như thế nào, có phải vẫn giống như kiếp trước,mộtlòngmộtdạ với Tống Vân...... Nếu nhưkhôngphải, đương nhiên là tốt nhất, nếu như vẫn như vậy,hắncũng có biện pháp thu thập nàng.
Bởi vì rất nhanh thôi,hắnphảiđibình loạn Vân Châu, đến lúc đókhôngở trong Kinh Thành, chuyện gì cũng có thể xảy ra, cònkhôngbằng tận mắt chứng kiến, như vậy càng chắc chắn hơn.
Nếu như Phúc Gia công chúa thựcsựthích Kỷ Nguyệt, vậykhôngphải là Kỷ Nguyệtsẽcómộtchỗ dựa vững chắc hay sao, muốn tiếp tục đối phó nàng, cũngkhôngdễ như vậy nữa.
"Xong rồi." Nàng lau khóe miệng.
Dương Thiệu: Vậythìđừng thíchhắn, biết chưa? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tác giả có lời muốnnói:
Thấy Kỷ Nguyệt xuấthiệntrở lại, Tạ Minh Châu vô cùng kinh ngạc, ả ta híp mắt lại, trong lòng nghĩ, tên ca ca vô dụng,đãtạo điều kiện tốt như vậy chohắnmà cũngkhôngthành công. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươiđanglàm cái gì?" Lúc nàyhắnmới chú ý tới chiếc khăn trong tay Kỷ Nguyệt.
Mặc dù Nhị thúc cũngkhôngthíchhắn(Tạ Minh Kha), nhưng còn biết lấy đại cục làm trọng,khônggiống Tạ Minh Thiệu, làm việc gì cũngkhôngmang theo não, chỉ có mỗi sắc tâm.
Xác thực là như vậy, Kỷ Dao uống ngụm nước, từ từ nôn ra,khôngphát ramộtchútâmthanh nào.
Kỷ Nguyệt cười: "Ta gặp Tạ công tử,hắncó lời muốnnóivới ca ca của ta, cho nên cónóivài câu."
Vậykhôngphải là nàngđãlàm điều thừa thãi hay sao?
Đột nhiên, Kỷ Dao cảm thấy có khí lạnh, từ bốn phương tám hướng bủa vây nàng.
Mặc dùhắnmong rằng Kỷ Dao vĩnh viễnkhôngbao giờ gặp người kia, nhưng, đây là chuyệnkhôngthể ngăn cản được.
Ánh mắt mâu thuẫn đó có chút đángyêu, khóe miệng Tạ Minh Kha vểnh lên, quay lưng lại: "Ngươi nôn sạch trướcđi, dù sao bây giờ cũngkhôngthể nuốt trở lạiđi." Nghĩ nghĩ, lại gọi gã sai vặt bưngmộtchén trà cho nàng, "như vậy có thể nhanh hơn chút."
"Vâng." Lý Ngọc lập tức hành động.
Tạ Minh Kha là tài tử nổi tiếng Kinh Thành, được Hoàng thượng vô cùngyêuthích, cho nên mới được chọn làm thầy của Thái tử, mấy vị quý nữ nghe vậy, đều tỏ ra vô cùng để ý.
hắndẫn Kỷ Daođitới chỗ Tống Vân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ca ca đến rồi, Phúc Gia công chúa vô cùng vui vẻ, vộiđira ngoài đón, mà Tạ Minh Châu ở phía sauthìmặtđãđỏ ửng lên rồi, chỉ cảm thấy trái tim ả ta kích động tới mức muốn nhảy ra ngoài, ả ta vội vàng kiểm tra lại dung nhan của mình, thấy bản thân mình hoàn mỹ rồi mới bước ra khỏi đình.
Kỷ Nguyệt sửng sốt, nhưng vẫn cườinói: "Đương nhiên là được, chỉ cần công chúa thích là được."
Dù sao cũng là hành vi bất nhã, Kỷ Nguyệt thoáng đỏ mặt: "Vừa rồi ta có ănmộtchút đồ, cảm thấy có thểkhôngđược sạchsẽlắm."
Chương 13-2
Phúc Gia công chúanói: "Đókhôngphải là ca ca của ngươi sao?thìra hai nhà các ngươi có qua lại với nhau, chẳng trách ngươinóichuyện về Kỷcônương với ta." Vừanóivừa thân thiết nắm lấy tay Kỷ Nguyệt, " Tranh ngươi vẽ ta càng xem càng thích, đợi ta hồi cung, ta có thể thường xuyên mời ngươi vào cung haykhông? Ngươi vẽ những cái khác cho ta xem, có đượckhông?"
"Nếu công chúa có hỏi đến, ngươi có thểnóilà gặp ta, ta có việc muốn ngươi chuyển lời cho Kỷ đại nhân nênnóichuyện vài câu. Dù sao ngươi ra ngoàimộtthời gian, có thể dẫn tớisựhoài nghi của người khác."
hắnsuy nghĩ cũngthậtchu đáo, chẳng trách tuổi trẻđãlàm Học sĩ rồi, còn có thể giảng bài cho Thái tử, người như vậy, làm sao lại bị ám sát cơ chứ? Ngày đó thương thế rất nghiêm trọng, cũngkhôngbiếtđãkhỏi hẳn hay chưa.
Xem ra là Tạ Minh Kha cứu nàng ta! Tạ Minh Châu tức tới mức đâm véo lòng bàn tay,khôngbiết việc ca ca bị thất bại có liên lụy tới ả ta haykhông, đến lúc đó lạikhôngđưa ả ta đến Vân Hòa Cư nữa.
"Nếu như cần có chứng cứthìsao ạ?"
Kỷ Dao: Sợ quáđi
"Kỷcônương, sao ngươi ra ngoài lâu vậy?"trênmặt ả ta lại bày ra vẻ quan tâm, "Còn cho rằng ngươi cảm thấykhôngthoải mái ở đâu đấy."
Dương Thiệu:......hēhē*
"Vậy ta trở lại trong đình đây." Kỷ Nguyệt hành lễ vớihắn.
"Biết vẽmộtchút." Kỷ Dao họa vài nét bút, liền vẽ ramộtchú vịt con đángyêu, giống nhưmộtquả cầu nhung, chọc cho Phúc Gia công chúa cười liên tục.
Thấy hai ngườinóichuyện hòa hợp, Tạ Minh Châu tức đến tái cả mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Nguyệt nghĩ, nàng còn chưa có nôn hết ra đâu, làm sao bây giờ?khôngnôn, trong miệng khó chịu, nếu nôn ra, Tạ Minh Kha cònđanggiục nàng quay trở lại trong đình đây này.
Kỷ Dao: Cái này cũng khónóilắm!
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Xem ra nàng vẫn rất cẩn thận, nhưng có điều thông minh quá bị thông minh hại, hai huynh muội kia chính là muốn nàngđira ngoài đình, như vậy Tạ Minh Thiều mới có cơ hội dễ dàng hạ thủ.
Quả nhiên làđangđợi nàng, Tạ Minh Châu này đề cử nàng, vốn dĩ có mưu đồ khác,hiệnnay thấy Tạ Minh Thiềukhôngđắc thủ, khẳng định là ả ta lại muốnnóixấu nàng trước mặt công chúa, khó khăn lắm công chúa mới thích nàng đượcmộtchút.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.