Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2
“khôngnghiêm trọng sao mặt đỏ hồng như thế?” Liêu thị la lên, “Ngoan, cho đại phu xemmộtchút.”
“Nếu là tỷ tỷ gả chồng, tổ phụ hẳn phải tớiđi? Tỷ tỷ mười sáu tuổi rồi, nương, mau chút tìm nhà chồng tốt cho tỷ tỷ!”
May mắn nhi tử có tiền đồ, ở việc đọc sách (niệm thư thượng) rất có thiên phú,hiệntại làm Lại Bộ chủsự, có bổng lộc c*̉a hắn trợ cấp thêm nên thoải mái hơn một chút ( đỉnh đầu còn tính rộng thùng thình). Năm trước chuyển vào kinh, năm sau lại mua được thêm mấy nha hoàn,cônương trong nhàđira ngoài c*̃ng có thể diện hơnmộtchút.
Chờ đến lúc Kỷ Nguyệt ngủ rồi, dưới ánh trăng, Kỷ Dao lặng ngắm tỷ tỷ mình:mộtgương mặt trái xoan thanh tú, chân mày lá liễu, sóng mũi thẳng, đôi cánh môi hồng hồng. Nàngđangnhắm mắt tĩnh lặng, ôn nhu, trông giống như đóa hoa sen trong nước, trắng tinhkhôngtì vết.
Kỷ Nguyệt ngồi ở đầu giường, quan tâm hỏi: “Như thế nào, còn khó chịu sao?”
Nàng tuy rằng xuất thân từ thương hộ, nhưng khi xuất giá, nhà mẹ đẻmộtphân cũngkhôngcho. Liêu gia cảm thấy, dựa vào khuôn mặt, Liêu thị vốn có thể gả cho một hôn phu tốt hơn, kết quả, Liêu thị cố tình coi trọng tú tài nghèo Kỷ Chương này (toan hủ tú tài). Đừng nhìn Liêu thị có dung mạo xinh đẹp mà lầm, nàng hànhsựlại rất dứt khoát. Dướisựtức giận, nàng cùng nhà mẹ chặt đứt lui tới, toàn gia chỉ sống bằng bổng lộc c*̉a trượng phu, nên làm cái gì đều phải tính toán kỹ.
Nàng từ bên hông lấy ra một cây quạt, xòe ra,mộtcây quạt hai mặt, hoạ mẫu đơn, thanh sơn đen mạ vàng, rực rỡ lung linh.
Trước kia, nàng nguyện ý, là bởi vì Thẩm Nghiên làm người quá khéo léo, biết lấy lòng người, ngươinóicái gì nàng đều có thể xuôi theo, khiến người ta rất thoải mái. Nhưng về sau Kỷ Dao biết, tất cả chỉ vì Kỷ Đình Nguyên, Thẩm Nghiên muốn được gả cho ca ca cho nên mới tận sức lấy lòng nàng thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiếp trước, khi Kỷ Nguyệt còn con gái, nguyên là có thể tuyển một người chồng tốt bên ngoài, ai ngờ lại được tuyển vào trong cung làm phi. Sau đó, bởi vì nàng, Kỷ gia cùng Tống Vân, chu lươngâmkết thù. Dù muốn dùkhông, tỷ tỷ cũngkhôngthể may mắn thoát khỏi, bị cuốn vào hoàng quyền chi tranh, cuối cùng khi Tống Vân đăng cơ liền bị ban cho ba thước lụa trắng.
Lúc mẹ con Liêu thị đến, trong việnđãrất náo nhiệt.
“khôngcó, chỉ là gặp ác mộng thôi.” Kỷ Dao nhào vào trong lòng ngực tỷ tỷ.
Con gái lớn tinh tế săn sóc, Liêu thị c*̃ng tín nhiệm nàng: “Được, vậy con c*̀ng Dao Dao ngủđi,” rồi phân phó mộc hương, bạch quả, “Hai người các ngươiđichuẩn bị đệm chăn cho tốt, đừng làm cho Nguyệt Nhi cũng bị cảm lạnh đó.”
Kỷ Dao bĩu môi: với bánh bao còn hơn một chút.
“Đương nhiên đủ rồi, còn có dư một ít.” Liêu thị cười tủm tỉmnói, “Tổ phụ con trước đókhônglâu vừa gửi cho năm mươi lượng bạc.”
Lời này chọc Kỷ Nguyệt cười rộ lên, trấn an mẫu thân: “Nương, ngài đừng lo lắng, đêm nay để con ngủ c*̀ng muội muội”
Liêu thị yên tâm, ra lệnh cho mộc hương tiễn đại phu ra ngoài lĩnh bạc, ngay sau đó liền hỏi Kỷ Dao: “Con từ trước đến nay, hễ dính vào gối đầu liền ngủ, như thế nào cònsẽ……Đứanhỏnày, có tâmsựgì phảikhông?”
Kỷ Dao chớp chớp mắt: “Có thể đón tổ phụ lại đây a.”
Edit: Songanh
Thẩm phu nhân cười to: “Nhìn xem, nàng thích nhất nhà các ngươi, liền ngay cả ta là nương c*̃ngkhôngcần.”
Thẩm lão gia làm quan cùng triều với Kỷ Chương, là cấp dưới c*̉a Kỷ Chương, Thẩm phu nhân chơi thân với Liêu thị nên hai nhà c*̃ng thường lui tới. Bất quá so với Liêu thị, nhà mẹ đẻ Thẩm phu nhân rất giàu có, nàng cũng càng thích giao tế, ở nhà hay tổ chức yến hội.
“Nương, hôm nay chúng tađilàm khách sao?”
Trương đại phu cẩn thận bắt mạch sau, vân vê chòm râunói: “Nhịcônươngkhôngcó việc gì, theo lão phu xem, hẳn là lo lắng quá nên gặp ác mộng, bị bóng đè, nghỉ ngơi nhiều mấy ngày là được.”
Năm nay, Kỷ Nguyệtđãmười sáu, đã là tuổi đính hôn. Gần đây càng ít ra cửa, thường xuyên ở sương phòng thêu thùa may vá, vẽ tranh. Kỷ Dao cũngkhôngcó quấn lấy nàng, xoay ngườiđitìm mẫu thân.
“Muội bệnh đến choáng váng rồi à, sao cứ quấn lấy ta, còn tưởng mình mới ba tuổi sao”
Liêu thị kỳthậtcũng vì việc đó mà lo lắng. Tuy rằng trượng phu đã lên tiếng, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì, nàngđãcó hơi bất mãn,hiệntại bị con gáinóiđộng vài câu, nhịnkhôngđược nóng lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Đình Nguyên nhướng mày: “Muội biết thì tốt,khôngcó việc gì đừng tới tìm ta.” rồi phất tay áo bỏđivừa nói “ Chờ ta mang đại phu đến xem bệnh cho muội!”nóixong rờiđisương phòng.
Ca ca,hiệntại cây quạt chẳng thể quan trọng bằng ca ca được nha!
Liêu thị quyết định mang con gái lớn lộ diện nhiều hơn. Sau mấy ngày, vào buổi sáng lúcđithỉnh an, Kỷ Dao liền nghe thấy Liêu thị dặn dò Kỷ Nguyệt.
Liêu thị bật cười: “Đứanhỏngốc, chuyện này con khỏi lo. Cha connói,sẽgiúp Nguyệt Nhi chọn phu quân thật tốt, xem ra con còn sốt ruột hơn cả chúng ta.”
Hai người kia, căn bản làkhôngthích hợp!
“Con nào có tâmsựgì, có lẽ là vừa rồi ăn nhiều nênkhôngtiêu.”
Phụ thân nàng là Hộ Bộ lang trung, phẩm cấpkhôngcao, lại là người chăm chỉ, cần c*̀, mỗi ngàyđisớm về trễ,mộtlòng đặt vào công vụ. Sáng hôm nay, Kỷ Dao lạikhôngcó nhìn thấy cha, chỉ có mình Liêu thị ở thư phòngđangtính sổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Dạ.” Hai cái nha hoàn lĩnh mệnh.
Khi cònnhỏ, Kỷ Dao chính là như vậy, thích quấn lấyhắn.hắnđiđến nơi nào, Kỷ Dao liền theo tới nơi đó. Khi đó bị c*̣c thịt nho nhỏ, béo tròn này kêu réo tối ngày, nhưng Kỷ Đình Nguyênđãsớm trưởng thành, cả ngày c*̀ng bằng hữu lui tới, làm sao còn có thể cùng chơi đùa với muội muội, để cho bạn bè chê cười sao?
“khôngphải chỉ bị cảm lạnh sao? Như thế nào còn nghiêm trọng vậy?” Liêu thị từ trước đến nay đau lòng này con gáinhỏnày nhất, thúc giụcnói, “Trương đại phu, phiền ngươi mau chút xem cho nàng.”
Buổi sáng thức dây, tinh thần sảng khoái.
Mộc Hương mời đại phu đến, đã làm kinh động tới Kỷ phu nhân Liêu thị, bà bước nhanh cùng đại phu cùng vào nhà.
Mộc hương cùng bạch quả bưng đồ ăn sáng tới, hai người cùng nhau dùng.
Tác giả có lời muốnnói:
“Ngươi thíchkhông, ta tặng cho ngươi.” Thẩm Nghiên dụ dỗ nàng.
Kỷ Dao nghĩ càng đau lòng, càng gắt gao ôm lấy tỷ tỷ.
Bất quá, nếukhôngso về gia thế, con gái lớn c*̉a mình tính tình ôn nhu, dung mạo thanh lệ, vẽ tranhkhôngkém, nàng vẫn rất tin tưởng, nghĩ thầm rồi sẽ có người có ánh mắt nhận ra thôi!
Đúng vậy, nhà bọn họ lạikhôngphải danh môn vọng tộc như người ta, chờ những thanh niên tuổi trẻ tài tuấn đạp vỡ ngạch cửa. Muốn tuyển cho nữ nhimộtmối hôn sự tốt c*̃ngkhôngdễ dàng. Chắc nàng phải để tâm thêm một chút, chứkhôngchỉ ngồi chờ trượng phu. Người này a, quá mức ngay thẳngđi, trong nha môn, mọi việc luôn cứ thích ôm đồm vào người.
Chương 2
“Nương,” Kỷ Dao ló đầunhỏvào, gọi:“Nươngđangbận a?”
Kỷ Đình Nguyên: Ngươi có ý là trước kia takhôngquan trọng bằng cây quạt hả? (đọc tại Qidian-VP.com)
khôngđược! Kỷ Dao thiếu chút nữa liền nói thẳng ra.
“Được", Kỷ Dao gật đầu.
Kỷ Dao cũngkhônglộ ra vẻ hưng phấn, chỉ gật đầu.
Thẩmcônương đây chính là Thẩm Nghiên.
“Nương,” Thẩm Nghiên chu miệng, “Nào có ai như nương vậy? Cứ chê bai con! Chút con theo Dao Daođiluôn,khôngvề nữa”
Kỷ Dao nhíu mày,mộtđôi oan gia như thế, cũngkhôngbiết trước kia nàng nghĩ như thế nào, lại chỉ vìmộtchút chỗ tốt, liền bán đứng ca ca.
Chỉ vì nàngkhôngphải chu lươngâm, nhất định phải trở thành người thua trận, nàng bại cũngkhôngsao, do mệnhkhôngbằng người, chỉ thương tiếc cho tỷ tỷ.
Thẩm Nghiên nhìn thấy ánh mắt nàng lãnh đạm, sửng sốt vộinói: “Dao Dao, ngươikhôngphải thích quạt sao? Ta tìm đượcmộtcâythậtxinh đẹp nè, ngươi nhìn một chút xem.”
Lúc này gặp mặt, Thẩm Nghiên kéo tay Kỷ Dao, ngọt ngàonói: “Dao Dao, ta nhớ ngươi muốn c·h·ế·t, tađiđến nhà ngươi ở đượckhông?”
Kỷ Dao từ trước đến nay thích những gì tinh xảo, xa hoa, cho nên nàng mới chẳng e dè xuất thân, lòng thì ái mộ Tống Vân có thân phận hoàng gia, rồi lại gả cho Hoài Viễn hầu Dương Thiệu, việc này cùng tính tình nàngkhôngphảikhôngcó quan hệ, trời sinh nàng chính là tiểucônương thích hư vinh.
Nhìn thấy haicônương Kỷ gia, Thẩm phu nhân tươi cười, cùng Liêu thịnói: “Ngươi cũngthậtcó phúc, Nguyệt Nhi cùng Dao Dao đều ngoan cực kỳ,khônggiống ta, nhà chỉ có một đứa, còn luôn làkhôngnghe lời.”
Kỷ Dao bĩu môi: “Ca ca đáng ghét nhất.”
Buổi tối, Kỷ Nguyệt tắm rửa sạch liền ngủ ở bên cạnh Kỷ Dao. Vốn là mỗi ngườimộtcái chăn, nhưngkhôngnói lời nào, Kỷ Dao liền chui tọt vào trong chăn c*̉a tỷ tỷ.
Mang theo quyết tâm như vậy, Kỷ Daođivào giấc ngủ.
“Ôngkhôngchịu, sợ làm phiền chúng ta.”
“Quả nhiên tốt hơn.” Kỷ Nguyệt thực vui mừng, “Trương đại phunóimộtchútkhôngsai, sau này trước khi ngủ muội cũngkhôngnên ăn đồ bậy bạ nữa, kẻo bụng nhỏkhôngthể tiêu hoá nổi.”
Thẩm Nghiên cũngđãsớm nhìn ra điểm này, còn có biện pháp gãi đúng chỗ ngứa.
“Đúng vậy,điThẩm gia, Thẩm phu nhân đưa thiệp tới,nóimời chúng tađithưởng mai.” Liêu thị nhìn đến con gái nhỏ, mười ba tuổi, ngũ quan còn chưa hoàn toàn phát triển, rất non nớt, nhưng vẻ non nớt này lại làm cho nàng có vẻ đángyêu. Liêu thị cườinói, “đithôi, Thẩm phu nhânnóiThẩmcônương rất nhớ con đó.”
“ Tính tình con quá yên tĩnh, nếu có đượcmộtnửa hoạt bát c*̉a Dao Dao thì tốt rồi.”
“Ai nha, rốt cuộc làm sao vậy?” Kỷ Nguyệt sốt ruột,nhẹnhàng vỗ phía sau lưng nàng trấn an, “Dao Dao, đừng sợ, mộng đều là giả. Tỷ tỷ đợi chút c*̀ng muội ngủ, đượckhông?”
Ba người ngồi một cỗ kiệuđiThẩm gia.
Kỷ Dao vươn tay cổ tay.
Kỷ gia tuy rằngkhôngphải nhà cao cửa rộng, nhưng c*̃ng có mấy phân ruộng màu mỡ. Kỷ lão gia tử lo cho con, mướn vài nông dân trồng trọt, lại nuôi heo nuôi gà, mỗi năm cũng thu được số tiềnkhôngnhỏ. Liêu thị thực cảm kích vị cha chồng này: “Chờ mùa hè, con cùng Nguyệt Nhiđinông trang xem lão nhân gia, còn có thể tránh nóng, đáng tiếc phụ thân con bận quá, bằngkhôngnương vàhắnc*̃ng cùngđi.”
Trông nàng giống như một con mèo nhỏ đángyêu, Liêu thị cười: “Mau vào đây, vừa lúc phòng bếp đưa canh nấm tuyết tới, con ănđi.”
Tỷ tỷ như vậy, vào cung làm phi tầnthậtlà đáng tiếc. Đương kim hoàng đế đã bốn mươi tuổi, cho dù bảo dưỡng thích đáng, phong độnhẹnhàng, thân thể kia so ra c*̃ng kém người trẻ tuổi. Nghĩ đến tỷ tỷ về sau còn phải hầu hạhắn, phải sinh con chohắn, Kỷ Nguyệt đã cảm thấy cả người khó chịu, nghĩ thầm, kiếp trước nàng ngăn cảnkhôngđược, lúc này nhất địnhkhôngthể để việc này phát sinh.
“Dạ.” Kỷ Dao đáp ứng.
Bị Kỷ Nguyệt nhìn đến, Kỷ Đình Nguyên càngkhôngđược tự nhiên, đem cánh tay rút ramộtchút.
Ai ngờ Kỷ Dao chỉ thưởng thứcmộtchút, liềnnói: “Takhôngcần, ngươi giữ cho chính mình chơiđi.”
Thẩm Nghiên là congáiduy nhất c*̉a Thẩm gia, lớn lên xinh xắn lanh lợi,mộtgương mặt tròn tròn, mắt hạnh đen lúng liếng, hiền lành dễ thân cận, miệng nàngnói, lần đầu gặp Kỷ Dao đãyêuthích.
Nàng rấtkhônghài lòng Kỷ Nguyệt về phương diện này, các vị phu nhân thường thích cáccônương linh lợi hoạt bát, nhưng Kỷ Nguyệt ở bên ngoài lạikhôngbiếtnóichuyện, cho nên khó được các phu nhân để ý.
“Cha bận rộn như vậy, nào có rảnh? Chờ chathậtsựnhàn rỗi, lỡ tỷ tỷ bỏ qua nhân duyên tốt nhất thì sao. Kinh thành cókhôngítcônương nha, tuổi trẻ tài tuấnđãsớm bị người đoạt hết cho coi!” Nàng sâu kín thở dài, “ngày mai hoa úa, bướm cũng sầu, đến lúc đó cả nhà chúng ta đềukhôngvui”.
“Đâu có nghiêm trọng, là Mộc Hương quá lo thôi, ca ca lại tin làthật, thế nào cũng phải muốn thỉnh đại phu.” Kỷ Dao rúc vào trong lòng ngực tỷ tỷ, càng ngày càng an tâm,hiệntại hết thảy đều còn kịp.
Kỷ Nguyệt xoa xoa đầu nàng như dỗ dành một đứa bé.
Kỷ Nguyệt nghiêm túcnói: “Nữ nhi nhớ kỹ.”
“Con no rồi,khôngcần ăn, nương ănđi.” Kỷ Dao ngồi ở bên người mẫu thân, mắt nhìn sổ sách, “Nương, nhà của chúng ta ngày thường đủ bạc để tiêukhông?”
Kỷ Đình Nguyên:…… ( vén tay áo.)
Liêu thị hy vọng Kỷ Nguyệt có thể hơi chủ độngmộtchút, đương nhiên, quá mức cũngkhôngtốt,cônương c*̃ng phải nên e thẹn một chút nữa.
Liêu thị liếc nhìn nàngmộtcái, gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.