Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48


Mười hai lá cờ lớn dẫn đầu, theo sau là đội ngũ thanh du (mìnhkhônghiểu chữ này, để hán việt nha), các binh sĩ tay cầm cung tên và trường thương,đingay sau mười hai người cầm cờ, lại thêm đội ngũ đánh nhạc cụ, bách quan cùng đồng hành, có thểnóimộtđường cờ bay phấp phới, thanh thế rung trời.

Hoàng Quý Phikhôngbiết suy nghĩ của Hoàng thượng,nhỏgiọngnói: "Các thần tửđangđợi ở bên ngoài, các Hoàng tử có lẽ cũngđãtới rồi."

Hoàng thượng che miệng bà ta.

" Tỷ tỷ." Kỷ Dao chỉ chỉ bêntrên, "tỷ ấy ởtrênlầu gác."

ẩnẩncómộtchỗ hình như là lầu gác, nhưng cách quá xa, căn bảnkhôngnhìnrõngười bên trongđanglàm gì, càngkhôngnóitới chuyện nhận ra ai là tỷ tỷ.

Sớm biết như vậy,đãsớm mang nàng như thế này.

nóicứ như là ysẽvào cung tìm Thái hậu tính sổkhôngbằng, Tạ Minh Kha quay người: "Takhôngngốc tới mức tiến cung va chạm bà ta, có điều muốn tránh thoát cũngkhôngdễ, tránh được nhất thời chứ tránh được cả đời hay sao? Nếu Thái hậu muốn Hoàng thượng gặp nàng, vậythìnhư ý nguyện của bà ta!"

Giả ngốc vớihắn.

Trong trí nhớ, Kỷ Dao của kiếp trước cũng từng như vậy, nhưng cũng chỉ là gặp dịpthìchơi, căn bảnkhôngthựcsựthíchhắn.

Tặng cái quỷ!

Kỷ Dao trợn mắt há hốc mồm.

Trong khi Kỷ Dao ngây người, Kỷ Nguyệtđãquay người lên lầu gác rồi.

Năm ngoái cả nhàđixem thuyền, kết quả tỷ tỷ bị mời tới Đình Thanh Ấm, nàng cũngkhôngđược trôi quamộtcái tết Đoan Ngọ vui vẻ, còn vì say rượu mà bị Dương Thiệu đưa về nhà.

Kỷ Dao vẫnkhôngdám buông tay, cảm thấy dưới chân trốngkhông, tùy thời đều có thể rơi xuống.

Khác với năm trước, năm nay Hoàng thượng cũng xuất hành, cho nên phụ tử Kỷ Chương phải tới bên ngoài cung đợi từ sớm, đến lúc đó bách quan cùng Hoàng thượng cùng nhau khởi hành tới sông Bạch.

Có đáng sợ như vậy sao, đềuđãhôn qua rồi.

Phúc Gia công chúa xà tới bên người mẫu thân:" Mẫu phi, chúng ta rốt cuộc có thể cùng nhauđixem thuyền rồng rồi."

hắnbuông tay, nàng giống như con thỏ nhảy ra.

Sau khi Tạ lão gia tử qua đời, trong tông tộc ông ấy là người có uy tín nhất, ông cũng rấtyêuquý đứa cháu Tạ Minh Kha này. Chuyện này coi như thành côngmộtnửa, nhưng Kỷ Nguyệt vẫn nhắc nhở: "khôngcần quá miễn cưỡng, vạn nhất truyền ra tin đồn gì ảnh hưởng tới tiền đồ của chàng."

"Lại lấy thêmmộtchút hạt châu tới."Nàngnói.

Đáng thương, có thể đáng thương hơn mẫu thân củahắnta hay sao? Mẫu thân củahắnta từ trước tới nay chưa từng chiếm được trái tim của Phụ hoàng.

Kỷ Dao vội vàngđitheo.

Vài ngày sau, rốt cuộc cũng tới tết Đoan Ngọ.

Hoàng thượng buông tay, kéo bà tađira khỏi cung điện.

Chương 48 (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Dao tránh khỏi tỳ nữ,nóivới tỷ tỷ: "Tỷ tỷ, hôm nay Hoàng thượng cũng tới."

Tống Diệm mím môi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ xađãnghe thấy tiếng chiêng trống truyền tới, Kỷ Nguyệt quay đầu, nghĩ tới lời dặn của Tạ Minh Khakhôngkhỏi có chút căng thẳng.

Lần nàykhônggiống,hắntận mắt chứng kiến nàng dần dần thay đổi, từ bắt đầu là sợ hãi cho tới tín nhiệm sau này, tới thích, từng bước từng bước chân thực như vậy.

Kỷ Dao ngơ ngẩn: "Cái gì? Đẻ trứng?"

Kỷ Nguyệtđitới trong đình, giữa đường gặp được Kỷ Dao.

Chẳng trách vừa rồi muốn hỏi lễ vật, là muốn tráo đổi....

Kỷ Dao thầm nghĩ, trong hà bao của nàng ngược lạ cómộtsợi kết trường mệnh, nhưng hôm nayhắnức h**p nàng như vậy, mớikhôngmuốn tặng chohắnđâu. Ừm, vốn dĩ cũngkhôngnghĩ tới tặnghắn, giữ lại mình xem.

Nhưng tặngmộtcách qua loa như này, cắm lên là xong chuyện?khôngphảihắnsợ bị cự tuyệt đấy chứ, sĩ diện?

Nam nhân thấp giọngnói: "Là ta."

Hạt châu này ngược lại rất thích hợp dùng chohắn.

"Tặng cái gì?"Kỷ Dao ngây thơ chớp chớp mắt, "có muốn ăn bánh trưngkhông, mang mấy cái liền đó, ở chỗ nương."

Bởi vìhắntin Tạ Minh Kha, cũng tin Hoàng thượng, Hoàng thượng đăng cơ hơn hai mươi năm, khiêm tốn có thừa, cần chínhyêudân, tiến lùi có độ, những việc này cũngkhôngphải dựa vào đầu óc thông minh là có thể làm được, đức hạnh của ông cũng khiến người khác tôn kính.

Dương Thiệu nhướng mày: "Ngươi ở đây đợi ai?"

Hai chân nam nhân đạp đất, cũngkhôngbiết lấy cái gì ta khỏi ống tay áo, ánh bạc lấp lánh, hai ba nhát liền mang nàng lên ngọn cây, giống như cưỡi mây đạp gió vậy.

đitới chỗ khuất, chỉ thấy bốn phía đều là cây cối cao to, cành lá sum sê, Dương Thiệu đột nhiên ôm chặt eo nàng,nhỏgiọngnói: "Đừng kêu."

Kỷ Dao thấyhắnngay lập tứcđãđồng ý,thìhơi ngẩn người.

Nàng suýt nữathìhét lên.

Bộ dáng của nàng vừayêukiều vừa xấu hổ, làm cho Dương Thiệu nóng đầu.

Mộc Hương tới khố phòng lấymộthộp to tới, trong đó có các loại hạt châu nhiều màu, trân châu, ngọc châu, bảo châu, màu gì cũng có, đụng vào nhau phát ra tiếng kêu thanh thúy.

Thần kinh vừa thả lỏng, nàng rất nhanh chú ý tới động tác của mình, mặt nhất thời đỏ rực, run giọngnói: "Ngài mang ta xuống dưới, takhôngxem lầu gác nữa."

Đợi đến khi Kỷ Đình Nguyên về nhà, liền nhìn thấymộtbóng người chạy ra khỏi thư phòng củahắnta.

Đúng rồi, trước đâyhắnkhôngthích nàng.

Tạ Minh Khađãbiết chuyện buổi sáng thê tử phát sinh xung đột với Tổ mẫu và Nhị thẩm từ lời bẩm báo của hộ vệ, từ Hàn Lâm Việnđira, liềnđitìm Kỷ Nguyệt.

Tống Vân nhìn thấy, nghĩ tới lần trướchắnta cứu Kỷ Dao, vốn nghĩ Hoàng Thái hậusẽtìmhắnta tính sổ, kết quả Tống Diệm lại tự mình gánh chịu hết, Hoàng Thái hậu vô cùng tức giận, bao nhiêu ngày qua đềukhônggặp mặt Tống Diệm.

"Tướng công," Kỷ Nguyệt bị y dọa nhảy dựng, vội kéo ống tay áo y, "Chàng đừng kích động, chuyện này ắtsẽcó biện pháp giải quyết."

đanglúc định bước lên,thìcảm thấy bên eo bị buộc chặt, cả người bị kéođi, sau lưng dựa vàomộtchỗ ấm áp mà rắn chắc.

"Cái này...." Kỷ Dao chuyện động con ngươi, "Ngài có thể lấy Hầu phủ ra bảo đảm? Nếu như tỷ tỷ xảy ra chuyện gì,khôngtiếc dùng tới tất cả các biện pháp để cứu tỷ ấy."

Tống Diệm ở bên cạnh nghe vậy trong lòng lộp bộpmộttrận, Hoàng Quý Phi cho dù có được sủng tới mức nào cũng chỉ là phi tần, sao có được vinh quang bậc này? Lẽ nào Phụ hoàng muốn để Hoàng Quý Phi làm Hoàng hậu hay sao? Vậy đem Thái tử nhưhắnta đặt ở đâu?hắnta hơi cau mày, có chútkhôngvui.

"Vậy ngươi ôm chặtmộtchút."

Những chuyện vụn vặt trong nhàđãđủ phiền phức rồi, còn bị Phúc Gia công chúa mời vào cung.

Từ cổ mỹ nhân như danh tướng, Tú Sơ của ông vĩnh viễn cũngkhônggià. Nhưng bản thân ông lại già rồi, lần này nhiễm bệnh, cũngkhôngbiết tới khi nào mới khỏe, e rằng ngày tháng ông bồi bên cạnh bàkhôngcòn lâu nữa, cho nên đột nhiên nghĩ tới muốn mang bà cũng nhauđixem thuyền rồng.

"Nào có đạo lý đó," Tạ Minh Kha đứng phắt dậy, lạnh lùngnói, "Thái hậu thựcsựlà ức h**p người quá đáng!"

"Trong khố phòng còn có nữa, lúc trướccôgia tặng lễ đếm cũngkhônghết, cho dù đưa chocônãi nãi (Kỷ Nguyệt) mang bớtđithìvẫn còn rất nhiều. Phu nhân sợ chuột cắn hỏng, còn thương lượng với Chu ma ma bảo nuôimộtcon mèo."

"Hầu gia," cuối cùng nàng cũng phải cầu xinhắn, "ta sợ, ngài mang ta xuống dưới."

"Cái gì mà phải làm sao? Ta cũngkhôngphải rùa, ta làm sao mà biết được?" Kỷ Đình Nguyên đau đầu, nhưng vẫnđixem cùng Kỷ Dao.

khôngdám buông ra, nàng sợ ngã c·h·ế·t!

Kỷ Dao cười khúc khích.

Đó chính là thân đệ đệ của Tạ lão gia tử.

"Tỷ biết," thần sắc Kỷ Nguyệt bình tĩnh, "muộikhôngcần lo lắng."

đitới cổng cung cấm, đám người Tống Diệm, Tống Vân đều cao giọng gọi Phụ hoàng, cùng nhau cúi đầu hành lễ.

Dương Thiệu cũngkhôngngăn cản, chỉ là đột nhiên lấy ramộtthứ từ trong tay áo, cắm lên đầu nàng: "điđi."

"Có thể."

Kỷ Nguyệt thấy nàng thần sắc lo lắng, ôn nhunói: "Tỷ làđibồi Quý Phi nương nương, muội nhanhđigặp Công chúađi, đừng có nghĩ ngợi lung tung."

Dương Thiệunói: "Bản hầu bảo đảm tỷ tỷ ngươikhôngsao."

Lần này, chắc làsẽbình bình an an!

Kết quả, trong đám cát mà hai con rùa ngủ đông thựcsựcó hai quả trứng tuyết trắng, độ lớn bằng ngón tay,nhỏnhỏdài dài.

"Nàng ấyđilàm cái gì?"

Cũngkhôngbiết là gấp cái gì nữa, chuyện Tạ Minh Kha cònkhônggiải quyết đượcthìnàng có thể giải quyết được chắc. Dương Thiệu buồn cười, trầm ngânmộtlát: "Thực ra muốn nhìnkhôngkhó, ngươiđicùng ta tớimộtchỗ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng thượng nắm tay Hoàng Quý Phi, đánh giámộtchútnói: "Tú Sơ, nhìn kỹ mới thấy, nàng vẫn là nàng của mười mấy năm trước."

trênmặt Kỷ Nguyệthiệnra thần sắc lo âu, đem chuyện từ đầu tới cuốinóicho Tạ Minh Kha nghe: "Sau này công chúa lại cho mời, e rằng phải viện cớkhôngđithôi."

Mặc dùkhôngcó ai là hoàn hảo, Hoàng thượng cũng từng phạm sai lầm, nhưng tuyệt đốisẽkhôngđoạt thê của người khác.

mộtcánh taynhỏbé giơ ra nắm lấy tayhắnta, Kiều Annhỏgiọngnói: "Quý phi nương nương rất đáng thương, nhiều năm như vậy chưa từng xuất cung,thậtkhôngdễ dàng."

Lần này cũng giống như trước đây, Phúc Gia công chúa lại mời rất nhiềucônương tới Đình Thanh Ấm, nhưng Kỷ Nguyệtkhôngở trong đó, bởi vì Hoàng Quý Phi khó khăn lắm mới ra ngoài, nhiều vị phu nhân nhận được lời mời tới lầu gác tương bồi.

Nhưng cứ ôm như thế này.... tư tháihiệntại của nàng cũng đủ xấu hổ, cả người dán lên ngườihắn, mông còn ngồitrênđùihắn. Mặt nàng càng ngày càng đỏ, mặc dù, kỳ thực bọn họ trước đây từng là phu thê. Nhưng bởi vì Dương Thiệukhôngphải trùng sinh, đối với nàng mànói,hắnchính làmộtnam nhân hoàn toàn mới, nàng nhịnkhôngđược cảm thấy xấu hổ.

Sau đó chăm sóc rất chăm chỉ,mộtđôi rùa ăn tới mức ngày càng béo, Kỷ Đình Nguyên sợ muội muội bón cho chúng ăn quá nhiều, lại đến nhắc nhở "có chừng có mực thôi."

Khí tứctrênngười nam nhân rấtnhẹnhàng, giống như trúctrênnúi, Kỷ Nguyệt nhắm mắt dưỡng thần rồinói: "Hôm nay thiếp đắc tội Tổ mẫu và Nhị thẩm rồi."

hắngiơ tay dài ra, đem nàng ôm chặt vào lòng: "Hôm nay là ngày tết Đoan ngọ, ngươi có đồ gì tặng cho bản Hầu?"

Hoàng Quý Phi cảm thấy tay Hoàng thượng có chút lạnh,nhẹnhàng nắm lấy: "Hoàng thượng, e rằng người mặc đồ có chút mỏng."

"Ngài...." Kỷ Dao cắn môi,thậtsựlàmộttên trứng thối.

Dương Thiệu cong khóe miệng, rất tốt.

"Cònkhôngphải do mẫu phi chẳng bao giờ xuất cung hay sao?" Phúc Gia công chúa cong môi.

Nàng còn chưa kịp phản ứng.

"Muội ở đây làm cái gì?"

đitới gần đình đài lầu gác, Kỷ Nguyệtnói: "Tỷ phảiđilên rồi."

Dương Thiệu cũngkhôngphải người ănnóilung tung,hắnnóinhư vậy,thìnhất định làthật.

Dương Thiệu đột nhiên cúi đầu hôn.

Hai huynh muội ngồi xổm bên cạnh vại sứ, Kỷ Đình Nguyên xem đủ nửa canh giờ: "Vẫn là để chúng nó tự nghĩ biện phápđi, dù sao cũng là trứng của chúng nó, lẽ nào còn có thể ăn mất hay sao? À, muội nhớ để nha hoàn bón cho chúng chút tôm cá,nóikhôngchừng đói lênthậtsựsẽhạ khẩu đấy."

"Vẫn chưa xem tỉ mỉ, sao lạikhôngxem nữa?" Nam nhân nhàn nhạtnói, "ngươi buông tay ra cũngsẽkhôngrơi xuống dưới."

Y để Kỷ Nguyệt nằm ở trong lòng mình: "Nếukhôngngủmộtchútđi."

Kỷ Dao đem đồ vật rút ra, tỉ mỉ xem xét, cư nhiên làmộtchiếc châm hồ điệp bằng vàng, cánh bướm mỏng như cánh ve, gia công tinh xảo, chắc hẳn là đồ của Ngọc Mãn Đường.

Dương Thiệu cũngkhôngdám hôn nhiều, e sợ thựcsựchọc giận nàng, ăn chút ngọt cũng đủ rồi, ôm lấy nàng, từtrêncây nhảy xuống.

"Được rồi, được rồi," Hoàng thượng vỗ trán nữ nhi, "sau này mỗi dịp tết Đoan Ngọ, Trẫm đều ân chuẩn cho mẫu phi của con xuất cung."

Vậythìtỷ tỷ thựcsựkhôngcó chuyện gì?

Kỷ Dao kinh hồn chưa định,khôngdễ gì mới lấy lại được tinh thần, rướn người hỏi: "Lầu gác ở chỗ nào?"

"Ta phảiđigặp công chúa, nếukhônge rằng công chúa lại cho ngườiđitìm."

Bởi vì thời giankhôngcòn sớm, Hoàng thượng cũng Hoàng Quý Phi ngồi xe rồng, phất tay lệnh cho mọi người xuất phát.

Kiều An biếthắntakhôngthoải mái, lắc lắc tayhắnta.

"Kẻ lừa đảo!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngón tay của Hoàng thượngnhẹnhàng sờ khuôn mặt xinh đẹp của Hoàng Quý Phi, trong lòng cảm thấy thương tiếc, hoặc là ông nên để bà trở thành Hoàng hậu của ông, đường đường chính chính trở thành thê tử của ông. Nhiều năm trôi qua, ông vẫn luôn có suy nghĩ này, nhưng bởi vì Thái hậu, vì Thái tử, vẫn luôn gác lạimộtbên, muốnnóirằng ông phụ lòng ai, duy nhất chỉ có nữ tử trước mặt này.

Bách tính theo sau, cao giọng hô vạn tuế.

Kỷ Dao tức giận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểucônương lớn lên như vậy, tức giận tới mức nào vẫn dễ nhìn.

đangnghĩ ngợi, bên ngoài truyền tới tiếng kêu của Bạch Quả: "Ai nha,cônương, đẻ trứng rồi!"

"Thế nàykhôngngủ được."

Hoàng Quý Phi khẽ cáu: "Hoàng thượng chỉ biết trêu đùa thần thiếp, tối qua thiếp còn nhổ đượcmộtsợi tóc trắng...."

"Ngươi muốn bản Hầu bảo đảm như thế nào?"

trênlầu, có Hoàng thượngtrênđó a!

Kỷ Dao mím chặt môi,khôngquá nguyện ý.

" Đứa trẻ ngốc, xem con vui chưa này."

"Vậythìdựa vào."

Kỷ Đình Nguyên bị dọa nhảy dựng, pháthiệnra là muội muội mới thở phàomộthơi.

Kỷ Dao thất kinh: " Tỷkhôngphảiđigặp Công chúa hay sao?"

rõràng là ởtrêncây, nhưnghắngiống nhưđangởtrênmặt đất bằng phẳng vậy.

Sắp tới tết Đoan Ngọ

"Đợi huynh đó, ca ca, rùa đẻ trứng rồi." Kỷ Dao nắm lấy tay áohắnta lôi kéođira ngoài, "huynh mau cùng muộiđixem xem, chuyện này phải làm sao mới tốt!"

Hoàng Quý Phi xấu hổ tới mức đỏ mặt.

Kỷ Dao chấn kinh: "..........được."

hắnquay ngườiđi.

"Ta biết, nàng vốn dĩ cũngkhôngcần nhường họ, đợi qua tết Đoan Ngọ tasẽnóirõràng với Tổ mẫu chuyện phân nhà." Tạ Minh Thiều ngồi tù, y và nhị phòngkhôngthể tiếp tục chung sống hòa bình được, ban ngày y ở nha môn,khôngtránh khỏi lo lắng cho Kỷ Nguyệt, "nếu như Tổ mẫukhôngchịu đồng ý, tasẽmời Đường Tổ phụ ra mặt."

"Hai phòng chúng takhônghợp, nàng cho rằng người kháckhôngbiết hay sao?khôngcần lo lắng." Tạ Minh Kha vỗ vỗ tay nàng ấy, "hôm nay vào cung như thế nào?"

Kỷ Nguyệt cũng là vừa mới về nhà, vừa rồi mẫu thân lôi kéo tay nàng ấy hỏi đông hỏi tây, nhắc tới chuyện con nối dõi, bảo nàng ấy chú ý ăn uống, lại lặng lẽ nhắc nhở các loại phương pháp dễ có con,nóitới mức nàng ấy đỏ mặt tai hồng, cho nên khi gặp Tạ Minh Kha, nàng ấy có chút ngượng ngùng.

"Hầu gia!" Kỷ Dao thở phàomộthơi, "dọa c·h·ế·t ta rồi, ngài sao lại...."đangnói, pháthiệnbản thân mình làm ổ trong lònghắn, vội vàng tránh thoát.

Kỷ Dao lấy dây ngũ sắc kết sợi dây trường thọ cho ca ca, so với túi hương tỷ tỷ làm, nàngkhôngthể so sánh được, cònkhôngbằng làmmộtcái món quà mới lạ.

Đại hoàng huynh này thựcsựkhác trước, trong lòng Tống Vân nhất thời cũngkhôngthểnóirõlà cảm giác gì.

Tỷ tỷ hiếu thuận, thấy phụ mẫu sắm đồ cưới cho tỷ ấy tới mức đào rỗng cả nhà, liền lưu lại rất nhiều lễ vật trong nhà, Kỷ Dao thầm nghĩ, nuôi con mèo để trông khố phòng ngược lại rất tốt, nuôi cái loại toàn thân tuyết trắng, đôi mắt xanh xanh, nàng chọnmộthạt châu từ trong hộp, giống như màu hạt châu này, màu sắc lam thẫm, lóng lánh ngọt ngào, giống như nước biển mênh mông... nàng chưa từng nhìn thấy biển, nhưng Dương Thiệu từng tới Vân Châu,hắncó nhắc tới biển ở nơi đó.

"Có phải là mệt rồi haykhông?" Tạ Minh Kha săn sóc đỡ nàng ấy tới nhuyễn tháp để ngồi, "hôm nay vất vả cho nàng rồi."

Đừngnóikêu lên, Kỷ Dao kinh hoảng tới mức căn bảnkhôngphát ra được tiếng nào, lúc ngồitrêncây, hay cánh tay ômhắnthậtchặt.

Bạch Quảnói: "Rùa đẻ trứng rồi!"

Những thứ này năm ngoái có nghĩ cũngkhôngdám nghĩ tới, Kỷ Daonói: "thậtđẹp!"

........................

"nóilàđãthương lượng tốt với tỷ phu, ta cũngkhôngbiết." Kỷ Dao gấp gáp, "đáng tiếc takhôngnhìn thấy."

Nam nhân quay người rờiđi.

"Vậy nàng sưởi ấm cho trẫm." Hoàng thượng đem bà ta ôm vào lòng.

"Phía Đông," Dương Thiệunói, "ngươi nhìn thấykhông?"

Nhưng dù sao cũng phải đối mặt, nếukhôngsẽmãi lo lắng như chim sợ cành cong.

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Kỷ Daonói: "Làm sao bảo đảm?"

"Hả?" Kỷ Dao vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng chạyđixem, lần đầu tiên nàng nghenóirùa đẻ trứng, bọn chúng cũngkhôngphải gà vịt ngỗng nha.

Kỷ Daokhôngdám động đậy lung tung, cũngkhôngtrốn được, chỉ có thể ngửa đầu ra sau, nhưng lại bịhắngiữ lấy.

Hậu cung Phượng vị bỏ trống nhiều năm, Hoàng Quý Phi vẫn luôn đắc sủng nhưng chưa từng được ngồi lên vị trí đó, các cung nhân trong điện cảm thấy ủy khuất Hoàng Quý Phi, nhưng Hoàng thượng chưa từng có ý nghĩ lập bà ta làm Hậu. Hôm nay gặp Hoàng thượng, bà ta vẫn giống như trước đây, giống như chimnhỏnép vào người ông.

Làm chuyện lừa gạt người khác còn trấn định như vậy, Kỷ Dao pháthiệnda mặt Dương Thiệu dày siêu cấp, uổng công trước đây nàng còn cảm thấyhắnlà quân tử.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48