Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 91

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91


Lờinóivà dáng vẻ của nàng càng ngày càng khác xa cáccônương nên có, trong lòng Kỷ Đình Nguyên kiềm nén khó hiểu.

"Giang công tử?" Thẩm Nghiên sửng sốtmộtchút, "Đúng vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này Giang Vô Hồi mới cườimộtcái, lộc cộcđivề phía trước.

Cũng được, nếu như ca cakhôngthích Thẩm Nghiên, cần gì phải ép buộc, Thẩm Nghiên cũng có thể gặp được người thươngthậtlòng, có lẽ cũng làmộtchuyện tốt. Trong lòng nàngđangnhớ lại thời gian ba năm trước, lúc Thẩm Nghiên khóc khi bị ném vỡ vò rượu, ngón tay vô tình nắm chặt cương ngựa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm giác được ý nghĩ của mẫu thân mình, Dương Thiệu phiền muộnkhôngnóira được.

Trần Tố liền kêu thợ mộcđitheo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Đình Nguyên chỉ thích uống rượu,khôngcó hứng thú gì với cưỡi ngựa, cho nên cũngkhônghọc, cười nhạonói: "Ta có xekhôngngồi, hóng gió à? Ngốc ngếch."hắnnhíu mày, "Vậy muội cưỡimộtlúcđi, chờ đến tối phải lên xe."

Đẩy Dương Thiệu ra, nàng hắng giọng: "Còn hôn nữasẽbị mẫu thân ta pháthiện."

Cáccônương cũngkhôngvội vã, Thẩm Nghiên và Kỷ Daonhỏgiọngnóichuyện,nóiđến chuyện làm ăn của quán rượu, gần đây nhập vào rượu gì, đầu bếp lại chế biến ra món ăn mới, cònnóica ca Thẩm Đường ở Thành Châu mới có con trai.

Đoàn người này thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, đợi đến lúc Hoàng thượng giá lâm, toàn bộ đều tiến lên hành lễ.

"Hầu giasẽtự mình đưa Kỷ tiểu thư trở về." Trần Tố nghĩ thầm, về phần phải bao lâuhắnkhôngbiết được, bởi vì vừa nãy ở cửa thùy hoa hôn congáingười ta, bây giờ ngồi xe ngựa về cũngkhôngbiết làm chuyện gì, chủ tử thế mà lại thíchcônương này đến tận xương tủy.

Đến ngày hưu mộc tiếp theo, nàng lập tức dậy sớm, thaymộtbộ kỵ xạ phục màu đỏanhđào, tóc chải kiểu xoắn ốc đơn giản, càimộtcây trâm vàng khảm ngọc đỏ, bên ngoài khoác thêm áo choàng da chồn trắng tuyết.

thìra Kỷ Daođãcó người trong lòng.

Liêu thịđangchờ ở đó, hỏi: "Hầu gia tặng cho con à?"

"hắnsaimộtngười hầu đến nhà chúng ta dựng chuồng ngựa." Liêu thịđilên nắm chặt tay Kỷ Dao, "Rốt cuộc connóivới Hầu gia như thế nào?khôngphảiđimượn ngựa sao, vậy màđiđến mấy canh giờ, có gặp Thái phu nhânkhông?"

Bởi vì dáng vẻ thường ngày của Kỷ Dao đều là tiểucônương xinh xắn, váy sam bồng bềnh, yếu đuối, chỗ nào giống hôm nay, tựa như ngọn lửa xinh đẹp bức người.

Nàng mặc kỵ xạ phục màu hồng,trênlưng đeo túi tên, nắm roi ngựa trong tay, tóc chải cao lên, cảm giác vênh váo hung hăng.

Hoài Viễn hầu Dương Thiệu?

Đây chính là cơ hội duy nhất.

Lúcđangnghĩ ngợi, bỗng nhiên bên tai nghe được giọngnóicủamộtnam nhân: "Thẩm tiểu thư, nàng cũng đến núi Ngọc sao?"

Đây làmộtnam nhân dáng người oai hùng, mày rậm mắt sáng như sao, xem ra làmộtngười tập võ, Kỷ Dao tò mò nhìnhắn: "Vị này là..."

Xe ngựa dừng trước cổng Kỷ gia, lúc muốnđira ngoài, Dương Thiệu lại giữ chặt Kỷ Dao, giữ gáy nàng mạnh mẽ hôn lần nữa. Kỷ Dao cảm giác môi mình đều sưng lên,trênđoạn đường này,hắnlúc hôn lúc dừngkhôngbiết hôn bao nhiêu lần.

Bị da mặt dày củahắnlàm nghẹn lời, Kỷ Dao nghĩ thầm, lén lútthìcó thể thân mật như vậy, nhưng trước mặt người lớn sao nàng có thểkhôngbiết xấu hổ, nàng liếc xéo Dương Thiệumộtcái: "Tađiđây."

"Cònkhôngphải do mẫu thân ta lải nhải bên tai sao,nóingày đó ở núi Ngọc náo nhiệt bao nhiêu vân vân, Hoàng thượng cũng đến, biết bao nhiêu con cháu quý tộc có mặt,nóita học cưỡi ngựa... Dù sao ta cũng rảnh rỗi nên học." Thẩm Nghiên khoác tay lên vai nàng, "Đúng rồi, ngươi có cần ngựa tốt haykhông, ta mua hai con, cho ngươimộtcon?"

Thẩm Nghiên nhìn Kỷ Daomộtcái, trong lòng đột nhiên hiểurõ.

"Ừm." Kỷ Dao gật đầu, "Tỷ phuđãnóivới La gia,khôngthểkhôngđi, nhưng mà hôm nay nhờ có Hầu gia, ta cũng hiểurõmấy phần, chắc chắnsẽhọc rất dễ dàng."

Cuối cùng Liêu thị cũng yên tâm,trênmặtkhôngkiềm được nụ cười, sau đó còn có chút đắc ý.

Nhưng vừa nãyhắnhỏi han ân cần đều lọt vào trong tai Kỷ Đình Nguyên, Kỷ Đình Nguyên nghĩ thầm, Giang Vô Hồi này có vẻ là ngườikhôngtệ, cũng thích Thẩm Nghiên, nếu như nàng ấy có thể nghĩ thông gả chohắn, chắc làsẽtrải qua cuộc sống khá tốt.

Dù sao cũng tốt hơn so với cứ chờhắn.

"Vậythìlấy bản hầu ranói." Dương Thiệu nghĩ thầm,hắnsẽnhanh chóng đến cầu hôn, sớm muộn gì Kỷ Dao cũng là vợhắn.

Nhìn ca cakhôngdời mắt, Kỷ Daonói: "Có chỗ nàokhôngổn à?" Nàng sờ lên tóc hỏi.

Hôm nay chính là thời điểm nàng bộc lộ tài năng, chờ lát nữa nàng muốn những nam nhân kia, bao gồm cả phụ thân nàng,đisăn chung với nhau, xem aisẽthắng ai.

Phải sớm cưới Kỷ Dao!

Lạinóiđến Kỷ Dao vừa mới về đến nhà lập tức được nha hoàn mời đến chính phòng.

Thích, đại khái vẫn giống nhau, cho dù là nam nhân, nữ nhân,nhỏtuổi, lớn tuổi, khi nhắc đến người kia, ánh mắt của nàngsẽkhác, trong ánh mắt có tình cảm khó che giấu được.

Có câunóinày của con trai, Thái phu nhân yên tâm.

Ngựa trắng rất đẹp mắt, nhưng ai kêu ngựa của Dương Thiệu lại là màu đen chứ, nàng vàhắnphối thànhmộtđôi. Mặt mày Kỷ Dao tươi cười: "Cũngkhôngbiết làm sao chọnmộtchút lại chọn trúng con ngựa đen này." Nàng kéo cương ngựamộtcái, "Chúng tađithôi."

"Chờ đến thời gian thích hợp cứ việcđicầu hôn."

Rể hiền nhưhắn, vợ chồng Kỷ Chương làm saokhôngchịu, đều bởi vì Kỷ Daokhôngmuốn, lúc đó mẫu thân lạikhôngthích Kỷ Dao nên mới xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Từ bỏmộtngười mìnhthậtlòng thích,nóidễ hơn làm.

*xe của vua.

"Nếu để ta tiếp tục dạy,khôngđến hai ngày ngươi có thể học được." Ngón tayhắnkhẽ v**t v* mu bàn tay của nàng, "Nhưng D·ụ·c Thiệnđãmở lời, ngươi nên đến La giađi... phải cẩn thận."

Kỷ Daođidẫn ngựa, Kỷ Đình Nguyên theo phía saunói: "đangyênđanglành học cưỡi ngựa làm gì,khôngsợ ngã à, hay là cứ ngồi xeđi?"

*congáinhà võ.

Hứa Linh Nhi thầm nghĩ, Dương Thiệu này đúng làmộttay che trời, khó trách lúc phụ thân nàng nhắc đếnhắncósựhâm mộ và kiêng kị.

Nhưng mà Thẩm Nghiên lạinói: "Ta và Kỷ tiểu thư vừa mới học cưỡi ngựa, chỉ sợđichậm, kéo dài thời gian của Giang công tử, xin Giang công tửđitrước."

Bà rất bất ngờ, hỏi: "Congáicủa ta đâu?"

Chu ma ma nghe theo, làmmộttư thế mời.

"Ta có rồi." Kỷ Dao cong môi, "Ta mượn Dương Đô đốc."

Dương Thiệukhôngbuông tay: "Ngày mai đến chỗ La phu nhân học cưỡi ngựa à?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cứ như vậy, Kỷ Daosẽcàng có nhiều người thích, nàngsẽtừ chối bao nhiêu người nữa đây? Đột nhiênhắncảm thấysựtò mò củahắnđối với Kỷ Dao cũng chỉ là cái cớ,hắnluôn đoán rốt cuộc Kỷ Dao muốn cái gì, rốt cuộc thích hạng người gì,thậtrahắnchỉkhôngdám bỏ sức tranh giành.

Vốn nàng vừa ý vị trí Thái tử phi, ai ngờ năm đó tiên đế banmộtđạo thánh chỉ, Thái tử cưới Kiều An, sau đó trưởng công chúa Thọ Xuân tổ chức yến hội, nàng để ý tới vị trí vương phi, nào ngờ được tiên đế băng hà, Sở vương Tĩnh vương đều phải giữ đạo hiếu, nàng cũng đành tìm người khác.

Mặc dù Thẩm Nghiênkhôngnóithíchhắnnữa, mọi chuyện đều dohắngây nên, chỉ là, chuyện này tráchhắnđược sao?hắnchỉ từ chối Thẩm Nghiên thôi mà.

Tống Thụy trốn trong đám người cảm thấy toàn thân run lên, giống như bị tên bắn trúng, trong lòng trào lên cảm xúc khó tả.

NghenóiHoàng thượng với Hoàng hậu tình sâu như biển, hơn nữa Dương Thiệu lại là ngườihắntin cậy nhất, chắc chắnsẽkhôngđoạt nhân duyên tốt đâu.

Nhiều ngàykhônggặp, ngây ngôtrênmặt của nàngkhôngcòn nữa, so với muội muội càng giốngmộtcônương trưởng thành hơn, trong lúc giơ tay nhấc chân cũng toát rasựtự tin.hắnnhớ ngày đó phụ thânhắnnóicongáimà mặc cẩm bào*, nhưng cómộtngày nàng cũng học cưỡi ngựa.

Mà phụ thân nàng cũng là thuộc hạ củahắn, ba quân doanh lớn bên ngoài cũng vốn do Dương Thiệu thống lĩnh.

So với kỵ xạ phục màu vàng hồng lần trước, bộ áo này cũng vô cùng bắt mắt,hắnthấy rất nhiều ánh mắt của các công tử nhìn về phía nàng, nàng vẫn chưa pháthiệnđược, cởi mũ xuống,mộtgương mặt xinh đẹphiệnra.

Nàngđixuống xe.

khôngđợi Thẩm Nghiên trả lời, Giang công tửnói: "Tại hạ là Giang Vô Hồi, thường xuyên đến quán rượu của Thẩm tiểu thư, tiểu thư là bạn tốt của Thẩm tiểu thư ư?"

Tháng ba mùa xuân ấm áp, cỏ mọc én bay, làmộtmùa dễ chịu, Dương Thiệunói: "Vậythìtháng bađi."

trênđường có nhiều xe ngựa, đều làđiđến núi Ngọc, dù sao Hoàng thượng tự mình tổ chức trận tranh tài lần này, chỉ cần là nam tử trẻ tuổi có tài bắn tên đều muốn để lại ấn tượng sâu sắc cho Hoàng thượng, rất có lợi đối với con đường làm quan, cho nên đườngđicòn đông hơn so với ngày tết.

Cũngkhôngtrách được, dáng vẻ Thẩm Nghiên tốt như vậy, gia thế cũngkhôngkém, mặc dù mở quán rượu, nhưng gặp được nam nhânthậtlòng, tất nhiên cũngkhôngghét bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dương Thiệuđangnóichuyện với Tống Diễmthìthấy nàng mặcmộtbộ áo đỏđitới, nhan sắc đẹp đẽ chói mắt, chân màykhôngnhịn được nhướng lên.

Đâykhôngphải là chuyện cần thiết, hơn nữa cũng có nguy hiểm nhất định, các nàng có học cũngkhôngthể so với tướng môn hổ nữ*khôngphí chút sức.

Sau khi Trần Tố hoàn thành trở về báo cáo, lúc đó Dương Thiệuđangở trong phòng, mặt mày Thái phu nhân hớn hở: "Nếu như muốn cầu hôn, mẫu thânsẽcho người sắp xếp, mời mấy người phù hợpđi, nhưng mà cũng phải chọn ngày tốt nữa..." Bà sai người lật hoàng lịch, "Nhanh nhất cũng phải qua tết, năm nay chắc chắnkhôngđược,mộthai tháng tới cũngkhôngcó ngày nào tốt, sớm nhất cũng phải tháng ba."

Giờ phút này ở núi Ngọc rất đông người, công tử trẻ tuổi đứng ởmộtchỗ, tự chuẩn bị cung tên cho mình, chỗ cáccônương lại làmộtcảnh tượng khác, đa số đều ngồi trong xe, duy chỉ cómộtsố ít xuất thân tướng môn*, cưỡitrênlưng ngựa giống các nam nhân, tràn đầy khí thể hào hùng, trong đó nổi bậtkhôngai bằng chính là Hứa Linh Nhi congáicủa Diên An hầu.

Kỷ Dao bĩu môi, vậy mà huynh ấy vẫn luôn trốn trong xe,mộtcâu cũngkhôngnói.

Nàng khẽ thở dài.

Chỉ là tới mượnmộtchút mà còn phí công như vậy, nhưng Liêu thị cũngkhôngtừ chối tấm lòng thành này,nóivới Chu ma ma: "đivề gian thứ hai phía tây,khôngcó người nào ở đó, thấy có vẻ cũng thuận tiện, ngươi dẫn bọn họđi."

hắnmuốnnóinhất là ba chữ phía sau, sợ nàng bị thương, Kỷ Dao cười ngọt ngào: "Biết rồi."

Kỷ Dao liền về phòng.

Congáivừađi, hai cha con Kỷ Chương cũng vừa về.

Mà bọn người Kỷ Dao thong dong tới chậm, bởi vì sợ lạnh, sợ gió thổi làm tổn thương mặt nên nàng cưỡi rất chậm, chờ đến lúc tới nơi, Hoàng thượngđãchuẩn bị cho bọn họđisăn.

Hai người cùng cưỡi ngựađivề cửa thành.

Nghĩ đến việc Dương Thiệu trở thành muội phu của mình, Kỷ Đình Nguyên rất hài lòng, sau này muốn tìmmộtngười uống rượu chung cũng dễ,hắnvẫn luônkhôngcó đối thủ, Dương Thiệu chính là đối thủ mạnh mẽ nhất củahắn,hắnphải lĩnh giáo nhiều hơn mới được.

Đúng vào lúc này, phía trước bụi cuốn mù trời,mộtđội binh mã dần dần đến đây, phía sau chính là long liễn*, Hoàng đế tuấn tú mặc long bào ngồi phíatrên, dáng vẻ hiên ngang. Mà nam nhânđibên cạnh long liễn, mặcmộtcẩm bào màu tím sậm, gương mặt thanh lịch, oai phong lẫm liệt, thậm chí lúc Hoàng thượngnóichuyện vớihắn, thân người cũng hơi nghiêng về phía trước, giống như sợhắnnghekhôngrõ.

Quảthậtnàng cũng có chút mệt mỏi, chuyện cưỡi ngựa này mặc dù mới lạ,thậtra cũngkhôngphải chuyện dễ dàng gì, nàng cảm giác hai bên bẹn đùi mỏi nhừ.

Thái phu nhân gật đầu, uốngmộtngụm trà rồi nhìn về phía Dương Thiệu thăm dò: "Nhất định Kỷ giasẽđồng ý phảikhông?"

âmthanh trong sáng thỉnh thoảng truyền vào trong xe, Kỷ Đình Nguyên nhìn qua cửa sổ, thấymộtphía gương mặt xinh đẹp của nàng.

Trần Tố hỏi thăm: "Phu nhân, xin hỏi chuồng ngựa này xây ở đâu?"

Lúc này Liêu thịđangchìm trong kinh ngạc, bởi vì Trần Tố đột ngột tới nhà, còn dẫn theo ba thợ mộc,nóiphải dựng chuồng ngựa ở đây.

Kỷ Dao hầm hừ,khôngthèm để ý tớihắn.

"Có gặp, Thái phu nhân còn mời con ăn tổ yến, còn đặc biệt dặn dò đầu bếp làm điểm tâm, lúc gầnđi, bảo Hầu gia tự mình đưa con về."

Bóng dáng tiểucônương biến mất,hắncảm thấy trong lòng trống rỗng.

hắncó thể cho nàng cái gì đâu? Kỷ Đình Nguyên khẽ nhắm mắt lại.

Giang Vô Hồi rất có tình cảm với Thẩm Nghiên, cho dù đến đường chính cũngkhôngmuốn rờiđi.

hắnthoáng yên tâm.

Họ Giang, lại thường đến quán rượu, đột nhiên Kỷ Dao nhớ đến tên ngày đó nghe được, Giang công tử này từng mời Thẩm Nghiênđinghe kịch nhưng bị từ chối. Nàng nhíu mày, vậy công tử này chắc là thích Thẩm Nghiên rồi.

Kỷ Dao nghe lời đội lên.

Lúc đầu Thái phu nhânkhôngđồng ý, coi thường congáimình, tới hôm nay thay đổi thái độ, rốt cuộc cũngkhôngphải đồng ý hay sao. Xem ra bởi vì Dương Thiệu vô cùng thích congáimình, bà càng nghĩ càng vui vẻ, có cảm giác nở mày nở mặt.

Trước kia bà cảm thấy con trai này của mìnhkhônggìkhônglàm được, tất nhiên muốn cướimộtngười xứng đôi,cônương tài mạo song toàn, ai ngờ lại làmộtngười si tình. Hơn nữa Kỷ Dao kia cũng chẳng tham lam phú quý của Hầu phủ bọn họ,khôngchịu gả, ngược lại làm bà có chút lo lắng.

Mặc dù nàngkhôngthoa phấn, thậm chí ngay cả khuyên tai cũngkhôngđeo, thế nhưng da trắng môi đỏ,thậtsựvô cùng gây chú ý.

Chương 91

"Vâng."

Mặc đồ này, Kỷ Đình Nguyên nhìn cũng sững sờ.

Bởi vìsẽchẳng mấy chốcsẽtiến hành tranh tài săn bắntrênnúi Ngọc, Kỷ Daođitheo La phu nhân học tập rất nghiêm túc, cho đến ngày thứ tư cũng có thể giục ngựa phi nhanh.

Trừ phi là Hoàng thượng...

"Muộikhôngđâu, học rồithìngồi xe làm gì?" Kỷ Dao chê cười, "Nếukhôngmuội mang ca cađichung?"

"Bỏđi." Thẩm Nghiên cười, "Ngựa của Hầu phủ nhất định tốt hơn của ta, ánh mắt ta dù sao cũng kém hơn Dương Đô đốc... Chờ đến ngày đó, chúng ta cưỡi với nhau, ta vừa học đượcmộtít, đến lúc đó làm bạn."

Mãi cho đến giờ Tuất, chuồng ngựa mới dựng xong, trong lúc đó Liêu thị bảo gã sai vặt mang cơm cho mấy người kia ăn.

"Dao Dao," Thẩm Nghiên ngạc nhiênnói, "Ngựa của ngươi lại là màu đen, ta cho rằng ngươisẽthích ngựa trắng."

Khóe môi Hứa Linh Nhi cong lên.

Dù sao cũng tốt hơnmộtcônươngđimở quán rượu.

đãcómộtsố công tử thỉnh thoáng nhìn về phía nàng, nhưng Hứa Linh Nhi khinh thường, lúc nàng sinh ra đờiđãcó cao tăng đoán mệnh,nóimệnh cách của nàng vô cùng cao quý, đương nhiênkhôngthể gả cho nam nhân bình thường.

Ca ca này...

"Ngươi cũng học à?" Kỷ Dao kinh ngạc, "Sao ngươi lại nghĩ đến chuyện này?" Trong trí nhớ, Thẩm Nghiên kiếp trướcsẽkhôngđâu, nàng ấykhônggiống người thích chuyện này, cho dù là nàng, nếukhôngphải vì Dương Thiệu cũngkhôngcố gắngđihọc.

"Được." Thẩm Nghiên quan tâmnói, "Ngươi đội mũ lên, coi chừng bị lạnh."

Liêu thịnóichuyện này ra, Kỷ Chươngkhôngdám tin, ngược lại Kỷ Đình Nguyên lại vô cùng vui vẻ, cuối cùng hai người kia cũng thành chính quả!

Như mẫu đơn, như ánh lửa, xinh đẹpkhônggì sánh bằng.

"khôngcó." Kỷ Đình Nguyên nghĩ thầm, bộ dạng này của muội muội là muốnđitrêu ong ghẹo bướm rồi, hôm nay nhiều công tử như vậy, nhất địnhsẽchú ý đến nàng. Nhưng mà nghĩ lại, có Dương Thiệu ở đó, ai dám làm gì Kỷ Dao nữa?

Kỷ Đình Nguyênkhôngngờsẽnhìn thấy nàng, khẽ giật mình,khôngthèm chào hỏi liền lùi về phía sau màn xe.

Nghe được câu này, trong lòng Liêu thị vui mừng, chỉ làkhôngthấy được Kỷ Dao, trong lòng vẫn có hơikhôngxác định.

Mặc dùhắnđãthích nghi với cảm giáccôđơn nàymộtthời gian dài, nhưng khi Kỷ Dao chủ động lập tức tùy tiện phá vỡ,hắnxoa bờ môi của mình, dường như còn có thể cảm giác đượcsựmềm mại kia, khát vọng trong lòng càng dâng lên.

*con nhà võ.

mộtngựamộtxeđitới cửa, đối diện thấy Thẩm Nghiênđitới, nàng ấy cưỡimộtcon ngựa màu đỏ thẫm, mặc kỵ xạ phục xanh nhạt, khoác áo choàng da cáo màu đỏ, làm nổi bật khuôn mặt vô cùng trắng nõn.

Kỷ Dao cưỡi ngựađiqua.

Thân thểhắncứng đờ, chắc Hoàng thượngsẽkhôngđâu nhỉ?

Nghe được việc này, Thẩm Nghiên sang đây thăm nàng: "nóisớmthìchúng tađãhọc cưỡi ngựa chung rồi."

"Được." Kỷ Dao đồng ý.

hắncũng giống như những người kia, muốn chiếm được trái tim Kỷ Dao

Kỷ Đình Nguyên xuống xe,nhỏgiọngnói: "Cònkhôngchịu ngồi xe, nhìn muội chậm chạp thấy chưa," Lúcđangnóichuyệnthìđối diện với ánh mắt của Thẩm Nghiên,hắndời mắtđi, "đinhanh lên."

*quần áo của nam nhân.

Đôi mắt nàng híp lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 91