Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 93

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93


*thủ đoạn ngầm hại người.

*từ chỉ emgáimình khinóichuyện với người khác.

"Trời lạnh như vậy, muội vốn cũng lười ra ngoài." Kỷ Dao quấn chặt áo choàng, đột nhiên nhớ đến Thẩm Nghiên, "A Nghiên đâu, huynh có thấykhông?" Nàng xảy ra chuyện, nhất định Thẩm Nghiên rất nóng lòng,khôngchừngđãđuổi theo nàng rồi.

Nhất thời bốn phía yên tĩnh, nàng tựa lên ngực củahắn, dường như có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch cực nhanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

hiệntại Kiều Anđãsớm quen Tống Diễm, sẵng giọng: "Hoàng thượngkhôngđứng đắn, thiếp thân do phụ hoàng ban hôn đó."

"đithôi."hắnnói.

Chắc là tiểucônương này ngã xuống đất,trênđầu đầy tuyết,trênquần áo cũng có, Kỷ Đình Nguyên nghĩ thầm quảthậtThẩm Nghiên rất quan tâm muội muội.đãnhiều năm như vậy rồi, mặc dùkhôngcòn hi vọng vớihắn, nhưng quan hệ với muội muộikhôngthay đổi chút nào.

Trần Tố nhận lời.

Nhưng màđidọc đường vẫnkhôngnhìn thấy Thẩm Nghiên, Kỷ Dao sai ngườiđihỏi, có mấy vịcônươngnóithấy Thẩm Nghiên đuổi theo nàng, Kỷ Dao nóng lòng,đangđịnh năn nỉ Dương Thiệuđitìmmộtlúcthìthấy cách đókhôngxa, Thẩm Nghiênđangkhập khễnh dắt ngựa tới.

Tiếng xe ngựa vang lên kinh động đến hai người này, Dương Thiệu ngẩng đầu.

Nàng cảm thấymộtđợt nóng bỏng, Kỷ Dao lùi về sau,hắnlại kéo nàng về phía trước ôm chặt hơn: "Có nghe thấykhông?"

Thẩm Nghiên vỗ vỗ tuyếttrênquần áo, tươi cườimộttiếng, "khôngcó gì đâu, nghỉ ngơi hai ngàythìổn."

Trong cung.

Giọngnóinặng nề.

Dương Thiệu thúc ngựa tới, dọc đườngđitheo.

*đầu bếp trong cung.

"Nàng đồng ý sao?thậtsựđồng ý?"hắnngậm môi nàng trong miệng, "Ngày mai ta lập tức đến cầu hôn, nàngkhôngthể... từ chối."

Kỷ Dao cũng lấy lại tinh thần từ trongsựthân mật, pháthiệnlà xe ngựa của ca ca, gương mặt đỏ lên, vộinói: "Thả ta xuốngđi."

Lúc ngồitrênlưng ngựa, Dương Thiệu vẫn cảm nhận được kích động trong lòng giống như ngọn lửa bùng cháykhôngcách nào dập tắt được. Vừa rồi Kỷ Daonóisẽkhôngtừ chối,hắnlập tức vui vẻkhôngkiềm nén được, bởi vì chính tai nghe được nàng đồng ý, trong chớp mắthắnthậtmuốn lập tức đưa nàng về Hầu phủ, mang nàng tới phòng ngủ của mình...

Kiều An tò mò hỏi: "Hạng nhất có phải Dương Đô đốckhông?"

Xe ngựađãnhanh chóng vào thành, dừng ở trước cổng Kỷ gia, sau khi Kỷ Dao xuống xe, bởi vì Thẩm Nghiên bị thương nên bảo xa phu đưa Thẩm Nghiên về nhà.

*từ chỉ cha mẹ người đối diện.

Nàng nhìn qua cửa sổ thấyhắn.

Kỷ Dao:...

Chương 93

*vợ.

"điđi." Kỷ Đình Nguyên lời ít mà ý nhiều, quay ngườiđi.

Kỷ Dao đỡ Thẩm Nghiên ngồi xuống.

Kỷ Dao áy náy: "Cũng maykhôngcó việc gì, nếukhôngta có lỗi với ngươi."

"Đó cũng là do trẫm cầu xin." Tống Diễm nhớ đến ngày đó Dương Thiệu bảohắnsớm sinh quý tử, nghĩ thầm mỗimộtchuyện, mỗimộtcâunóicủa Dương Đô đốc đều thànhsựthật,khôngphải thần tiênthìlà cái gì? Chẳng qua là, nhân vật lợi hại như vậy, sao lại liên tục thất bạitrênngười Kỷ tiểu thư vậy?

Nhìn xeđãđixa, Kỷ Dao ngẩng đầu nhìn về phía nam nhântrênlưng ngựa: "Hầu giakhôngtrở về sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnsai người đem con hươu kia tới, còn có thỏ rừng.

Bạn bè huynh ấy nhiều như vậy.

Kỷ Đình Nguyên ngạc nhiên: "Ai lại hại Dao Dao?"

"Đừngnóinữa, cònnóigì mà ngựa tốt Tây Vực, ta thấy là con ngựa ngốc mới đúng!" Thẩm nghiên thở dài, "Ta cưỡi nó hơi nhanhmộtchút, nó liềnkhôngphânrõphương hướng, chạy loạnmộthồi, lúc ta xuống ngựakhôngcẩn thận bị trật chân."

Thế là, thái giámđituyên chỉ ban hôn và đoàn người Thái phu nhân với Dương Thiệu đến Kỷ gia cầu hôn đụng mặt nhau.

Trần Tố bẩm báo: "Pháthiệnvết thương ở chân ngựa phía sau, có lẽ thương tích do ám khí gây nên, nhưngkhôngpháthiệnám khí, chắc là rơi mấttrênđường."

Khi nào mình mới được giống như Kỷ Dao đây, nghĩ đến đó, trong đầuhiệnlên bóng hình Kỷ Đình Nguyên,hắnvẫn như cũ, rất lạnh nhạt với nàng,mộtthời gian dàikhônggặp, ngay cảmộtcâu hỏi han cũngkhôngnói.

Nhưng màhắnvẫnkhôngcưới vợ, nghĩ theo chiều hướng tốt, dường như mình vẫn còn cơ hội, chẳng qua nàngđãdần dần quên hết mùi vị chờ đợi, chỉ là chờ đợi ngày qua ngày, giống như trở thành thói quen... Có lẽ cuối cùngsẽcómộtngày, thói quen này cũng thay đổi, bản thân nàng cũngkhôngrõ.

Trần Tố đứng ở phía xa cũng chẳng hiểu ra sao, bởi vì hành động của chủ tử quá kì lạ,hắnkhôngtheo đến Kỷ gia nên cũngkhôngbiết xảy ra chuyện gì.

Nhưng Kỷ Dao vẫn rất lo lắng cho ca ca, lúc đưa Dương Thiệu ra cửanói: "Hầu gia ngàn chénkhôngsay, nhưng mà ca cakhôngnhư vậy, lần sau đừng để ý đến ca ca, lòng hiếu thắng của huynh ấy mạnh lắm, luôn muốn thắng Hầu gia, hơn nữa, Hầu gia uống nhiều quá cũngkhôngtốt."

"Đừngnóinhư vậy, nhất định ta phải đuổi theo ngươi, nếu như đổi thành ta, chẳng lẽ ngươi ở đó chờ hay sao?"

Gương mặt tiểucônương nhưẩnnhưhiện, khóe môi Dương Thiệu cong lên, vô tình dáng người càng thêmanhtuấn.

"Tán gẫu vài câu." Kỷ Đình Nguyên cũngkhôngnóichuyện cầu hôn ra, "Con ngựa này có vấn đề, huynh thấy dạo này muội đừng ra khỏi nhà, chờ mọi chuyện điều trarõrồinóitiếp."

hắnthúc ngựa trở về phủ, nhưng cũngkhôngdừng lại, điên cuồng chạy vài vòng ở chuồng ngựa mới xuống ngựa.

Tống Diễmđangdùng bữa với Kiều An, hôm nayđisăn, làm Hoàng đế tất nhiênkhôngthiếu thịt rừng, ngự trù* làm tám món ăn, mùi thơm lan vào mũi.

Sau đó Kỷ Đình Nguyên mới đuổi theo, ngựa kéo xe tất nhiênkhôngnhanh bằngmộtngười, chỉ làđitrênđườngthìlập tức thấy cảnh như thế này.

Dương Thiệukhôngmuốn buông, nhưng mà có mặt Kỷ Đình Nguyên cũngkhôngtiện tiếp tục,hắnnâng Kỷ Dao lên, thả nàng xuống đất.

Nếu như nàngkhôngcó đuổi theo, như vậy chắc làđitìm người giúp đỡ rồi, Kỷ Dao bảo xa phu trở về thành. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn vẻ mặthắnnghiêm túc, chắc chắnkhôngphải giả,hắnnghiêm mặt: "Được, tasẽchú ý." Ngừngmộtlát, "Hầu gia, xá muội* ngây thơ đơn thuần, bây giờ cùng Hầu gia như vậy, nhưng lạikhôngbiết Hầu gia có tính toán gìkhông?"

Thoáng chốc Kỷ Đình Nguyên đỏ mặt,khôngngờ muội muội và Dương Thiệuđãthân mật đến thế!

Kỷ Đình Nguyên đến gần hai bước: "Hầu gia, ngựa của Dao Dao là mượn của ngươi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Ngược lại Dương Thiệu càng uống càng tỉnh, ngoại trừ ngoài mặt có hơi ửng đỏthìkhôngcó chút dấu hiệu say rượu nào.

Hôm nay cũng do vui vẻ làm bừamộtlần,hắnôm eo Kỷ Dao: "Chuyện bản hầu uống rượu,khôngphải ai cũng có thể quản."

Kỷ Dao cười,khôngphủ nhận: "Nhất địnhhắnhiểu rấtrõ, tuyệt đốisẽkhôngđể ngươi bị lừa."

Quảthậtcó người động tay động chân, nhưngsẽlà ai đây?

Tiếp xúc thân thể vô cùngrõràng, quả thực giống như vợ chồng mới cưới, Kỷ Đình Nguyên thấy vậy, cau màynói: "Dao Dao muội vào trướcđi, ta có mấy câu muốnnóivới Hầu gia, muội chờmộtlát."

"không, đồ còn chưa đưa đến lệnh tôn* mà." Dương Thiệu xoay người xuống ngựa, "khôngphải ngươi muốn ăn sao? Cho ngươi ăn chođã."

Kẻ thù trước kia cũng chính là Tạ Minh Xu, Tạ Minh Thiềuđãbị lưu đày, Tạ gia cũngkhôngcó lá gan này... Là công tử kia sao? Dương Thiệu nghi ngờ, chưa từng gặp mặt,khôngđến mức ra tay vì vẻ đẹp của Kỷ Dao chứ?

Dương Thiệu cúi đầu hôn lên môi nàngmộtchút: "Chỉ có nương tử* mới có thể quản."hắnkéo người nàng sát lại,nóibên tai, "Ngươi có muốn làm vợ bản hầukhông? Làm thiếu phu nhân phủ Hoài Viễn hầu? Làm vợ của Dương Thiệu ta?"

Kỷ Dao lắc đầu: "Huynhnóigì với Hầu gia vậy?"

Bỗng nhiên Dương Thiệu buông nàng ra: "Tađiđây."

Trở lại trong xe, Kỷ Đình Nguyên nhìn Kỷ Daomộtchút: "khôngbị thương chứ?"

hắnđiđến thư phòng, dựa theo trí nhớ nhanh chóng vẽ khuôn mặt công tử kia vào: "điđiều tra người này."

nóira lời này là bởi vì thấyhắnhôn Kỷ Dao sao? Dương Thiệu mỉm cười: "Tán Minh, ngươi yên tâmđi, hai ngày nữa tasẽđến cầu hôn, mẫu thân tađãchọn được ngày tốt rồi... Đương nhiên, cũng phải xem ý kiến của Kỷ lão gia, Kỷ phu nhân, nếu như có thể, chắc là tháng ba sang năm."

"Vậy ngươi ngồi xe chung với tađi, đừng cưỡi ngựa nữa." Kỷ Daonói, "Ca ca, huynh ngồi xe người khácđi."

Đêm đó đầu bếp bận rộn, bỏ tất cả khả năng để nấu ra món ngon, rốt cuộc Kỷ Dao cũng đạt được ước muốn ăn thịt do Dương Thiệu săn. Mà Kỷ Đình Nguyên cũng có cơ hội uốngmộtbữa với đối thủ mạnh mẽ này, chẳng qua cuối cùng cũng thảm bại mà kết thúc. (đọc tại Qidian-VP.com)

rõràng như vậy, tuyệt đốikhôngphải thuận miệngnói, cuối cùng Kỷ Đình Nguyên cũng yên tâm,trênmặt cũng lộ ra nụ cười: "Vậy là tốt rồi." Chủ yếu vì muội muội và Dương Thiệu có tiếp xúc da thịt, nếu như hai ngươi cứ tiếp tục như vậyhắnkhôngchịu nổi nữa.

"thậtkhôngnghiêm trọng sao?" Nàng hỏi, "Ngươi đừng nên gắng gượng."

Đúng là saynóinăng bừa bãi, Kỷ Dao chọt chọt b* ng*c củahắn: "Làmthìngài phải uống rượu ítmộtchút, có đồng ýkhông?"

trênngười nam nhân tản ra mùi rượu nồng nặc, làm ngộp thở, Kỷ Dao nhăn màynói: "Vậy ai có thể quản được?"

Đôi mắt sáng rỡ, trong giọngnóitoát lênsựtự hào, Thẩm Nghiên vui vẻ thay nàng, cũng có mấy phần ghen tị.

"khôngbiết, ám tiễn* khó phòng."

Bạch Quảnóinăng lộn xộn: "Tiểu thư, Dương gia đến cầu hôn, còn có, thánh chỉ đến, đồng thời, bảo tiểu thư ra tiếp chỉ!"

"khôngphải." Tống Diễm lắc đầu, "Vốn ta còn tưởng rằngsẽlà Dương Đô đốc, kết quảhắncăn bảnkhôngcó ra sân, nhưng mà nửa đường lại bắn hai con thú rừng... cho Kỷ tiểu thư," Lúc đóhắnthấyrõràng, cườinói, "Chà, cuối cùng trẫmkhôngcần quan tâm nữa, chắc là Dương Đô đốcsẽnhanh chóng ôm người đẹp về nhà."nóirồi vẹo má Kiều An, "Giống như trẫm vậy."

Nghĩ như vậy, Tống Diễm bắt đầu lo lắng, ban đêm lật qua lật lại, ngày hôm sau quyết định lần đầu tiên tự chủ trương, ban hôn cho Dương Thiệu và Kỷ Dao.

Sau khi Dương Thiệu khôi phục bình tĩnhthìdự địnhđitắm rửamộtchút, vừa rồi cả người đầy mồ hôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tađãsai Trần Tốđiđiều tra,sẽnhanh chóng có kết quả." Dương Thiệu dặn dò, "Ta nghi ngờ có người muốn hại nàng, lần này ngươi để ýmộtchút."

Có lẽ là muốn hỏi chuyện con ngựa, Kỷ Dao ngồi vào trong xe.

Bộ dạngkhôngđồng ýthìkhôngbuông, quảthậtlà mượn rượu làm càn, Kỷ Dao vừa bực mình vừa buồn cười, dụ dỗnói: "Nghe rồi, Hầu gia, ta tuyệt đốikhôngtừ chối."

"Sao lại vậy,khôngthấy ta còn có thể dẫn ngựa sao?" Thẩm Nghiên tiếc nuối, "Ta thấy ta bị lừa rồi, nhất định ngựa nàykhôngđáng tiền đến vậy," Sau đó trêu chọc, "Lần sau muốn mua ngựa, chắc là phải học hỏi Dương Đô đốc mới được."

Nàng cũngkhôngnóichuyện.

Kỷ Đình Nguyên nhớ lạimộtchút,trênđường vẫnkhôngthấy Thẩm Nghiên.

Nàng nghênh đón: "Hù c·h·ế·t ta rồi, ngươiđiđâu vậy? Ngươi sao vậy?"

khônglẽ Kỷ tiểu thư là khắc tinh trong số mệnh của Dương Đô đốc?

hắnlại hônmộtlát rồi mới buông ra, nhưng vẫn cứ ôm Kỷ Dao trong ngực.

Đương nhiên chỉ có thân phận kia.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93