Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96


Kỷ Dao nghĩ thầm dù gì Dương Thiệu cũng là sống lại, đối với kiểu thủ đoạn này e rằng chẳng thèm ngó tới,khônggiống Tống Diễm trẻ tuổi nóng tính, oán hận bọn họnóixấu ân sư củahắn.

Cònmộtcon nữa, Kỷ Dao đưa cho Kỷ Nguyệt.

Quả nhiên sau đó nghe Dương Thiệunói: "Rồi làm thêmmộtổ mèo, lớnmộtchút."

Đầu tháng ba, ngoài việc hai nhà kết thân, Tạ phủ cũng có việc mừng, Tạ Minh Kha được thăng lên làm Lại bộ Tả thị Lang, vượt liên tục hai cấp, tiến vào nội các. Từ trước đến nay nội các có quyền quyết định chínhsự, dựa vào năng lực của Tạ Minh Khasẽkhôngkhiến cho người khác chỉ trích, nhưng màhắnlại là liên khâm* với Dương Thiệu.

Cảm giác như bị nắm trong lòng bàn tay, mặt Kỷ Dao càng đỏ hơn.

Dương Thiệu đến đón dâu.

Ngược lại Kỷ Chương có chút lo lắng, cảm giác địa vị hai người con rể này quá cao, bây giờ Tống Diễm còn tình nguyện tin tưởngthìcũng thôi, nhưng ngày nào đó trở mặt, vậysẽcòn thảm hơn so với người khác.

Lúc giật mình tỉnh lạithìnghe được tiếng pháo nổ bên ngoài.

Hiếm khi lão gia tử thúc giục, có thể thấy cũng vô cùng sốt ruột.

Tống Diễm, đúng là rất tin cậyhắn.

Kỷ Nguyệt ôm Tiềm ca nhi: "Nhìn dì có đẹpkhôngnào?"

Nha hoàn ném táo đỏ, đậu phộng lên người bọn họ, đó là ngụ ý sớm sinh quý tử, trong tay Kỷ Dao bópmộthạtâmthầm cầu nguyện.

Nhưng phần tin cậy này,hắnlàm sao có thể vứt bỏ?mộtđời này củahắnvốn dĩ muốn sống nở mày nở mặt, bây giờ cưới được Kỷ Dao, cũng có thể cho nàng hưởng thụ phần tôn quý này.

Lần này, Trần Tố cho người cầm chân dungđihỏi khắp nơi, thậm chí Hộ bộ* cũngđiqua, vậy màkhôngtra được người này, vì thế lập tức bẩm báo với Dương Thiệu: "Hứa Như Namnóicó gặp qua công tử kia ở Ngọc Mãn Đường,nóimấy câu với Kỷ tiểu thư rồi rờiđi, sau đó chưa từng lộ diện."

Các nàng đều rời khỏi nhà rồi.

Gương mặt Kỷ Dao nóng lên, cúi đầu xuống.

Mèo sư tử đẹp như vậy, đương nhiên Thẩm Nghiên cầu cònkhôngđược, lập tức ômđi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liêu thị kinh hồn bạt vía, nhưng nhớ lại: "Hầu gia cũngkhôngcó ngang ngược càn rỡ mà, chàng nhìn những người châm ngòi ly gián kiađi, Hầu gia cũngkhôngđối phó bọn họ, đều do Hoàng thượng ra tay."

đangnóichuyệnthìThái phu nhân đến, từ xa cườinói: "Ổ mèo à, là cho Kỷ tiểu thư nuôi mèo sao? Sao nào, nàng cũng có sở thích này à?"

Mà tướng công của các nàng, chắc hẳnđangở thư phòng bàn bạc chínhsự, chờ bàn bạc xong liền ôm con dạy bảo, hoặc lànóicười với các nàng.

"Tổ phụthậtsựcàng già càng dẻo dai." Kỷ Đình Nguyên cũng khen.

*áo cưới dành cho nam.

Ngẩng đầu lên lập tức đối diện với ánh mắt sâu sắc của nam nhân. Khắp trong phòng đều là màu đỏ, càng động lòng người, tựa nhưmộtđầm nước tĩnh lặng, nước trong đầm chỉ có thểhiệnlên dung mạo của nàng.

Nhưng mà lão gia tử lại trừng mắt liếchắnmộtcái: "Càng già càng dẻo dai cũngkhôngbiết có chờ được cháu trai haykhông, Đình Nguyên, cháu nhìnđi, Dao Dao cũng sắp làm phu nhân Hầu gia rồi, còn cháuthìsao? Nàng dâu của cháu chừng nào có? Ông còn chuẩn bịmộtđôi vòng tay vàng, đó là tổ mẫu cháu để lại." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này Kỷ Daođãcó chút bồn chồn, so với cảm giác kiếp trước, cảm giác lần này hoàn toàn khác biệt, có chờ mong, có ngọt ngào, có thỏa mãn, cũng có hơi lo lắng, có thểnóilà cảm giác phức tạp.

Ngồi ở vị trí nàythìđãsớm chuẩn bị, chẳng qua là sắc mặt của những quan viên kia còn khó nhìn hơn so vớihắntưởng tượng,hắncũngđãkhoan dung lắm rồi, tự hỏi cũng chưa làm chuyện mưu mô gì cho bản thân mình, mà bọn họ cứmộtmực cắnhắnkhôngnhả,khônglẽ bởi vì Hoàng thượng quá chú ý đến mình sao?

Thái phu nhân gật đầu, gọi người đến kho lựa chọn vài vật thích hợp.

"Con mèo của ngài là nàng tặng."

Tuynóikhôngthiên vị, nhưngthậtra bàyêuthương Kỷ Dao nhất, bởi vì miệng con bé ngọt, lạinhỏnhất, cũng ở chung rất lâu, bây giờ cuối cùng cũng gảđi, bà rất vui vẻ nhưng lạikhôngmuốn rời xa, sau đó nhìn thấy Kỷ Nguyệt đứng bên cạnh càng khổ sở hơn.

Kỷ Nguyệt nghĩ đến đây,thậtlàmộtchuyện tốt, nhưng khóe mắt vẫnkhôngkềm được hơi nóng lên.

Hai đứa congáiđềuđãgảđilàm vợ!

Bên ngoài vô cùng náo nhiệt, trận thế của đội đón dâu vô cùng lớn, Dương Thiệu mặcmộtthân hỉ phục*, cưỡi ngựa cao to, bên tráihắnchính là Vĩnh Gia hầu Mục Liêm, bên phải chính là Tạ Minh Kha, ở bên cạnh còn có con trai của Tào Quốc Công Trình Dĩ Trung, thống lĩnh Cấm vệ quân Nguyên Thái, còn có con trai của Đại học sĩ viện Hàn Lâm, đậu trạng nguyên năm ngoái Vệ Vũ Phong.

Con trai có thểmộtmình chống đỡmộtphương đương nhiên Thái phu nhân rất vui mừng, vỗ vỗ cánh tay củahắn: "Nếu có thể nên nhờ cậu con hỗ trợ, đừngmộtmình gánh vác."

Ngoài vui vẻthìchính là có cảm giác mong đợi, cảm giác cuộc sống sau này của bọn họsẽcàng ngày tốt hơn, thậm chí nàng có thể tưởng tượng được, sau này nàngđithăm muội muội, đến lúc đó ở trong sân uống trà với muội muội, còn mấy đứa bé tập trungmộtchỗ vui đùa, đuổi đuổi đánh đánh.

Đương nhiênđãđói khát lâu rồi, Kỷ Dao cảm giáchắnnhưmộtvòng xoáy muốn cuốn mình vào, nghĩ đến tiếp theo đósẽxảy ra chuyện gì, càng có chút hoảng hốt khónói.khôngphảikhôngmuốn, chỉ là từnhỏDương Thiệuđãluyện võ, phương diện này hơi quá dũng mãnh.

"Vâng." Trần Tố saimộtgã sai vặtđichuyển lời.

"Muốn connói, nếuthậtsựcó ngày đó, cònkhôngbằng bây giờ phản..." Kỷ Đình Nguyên còn chưanóixong, lập tức bị Kỷ Chương gõ đầumộtcái, "Đồ đần này, điên rồi, lời đại nghịch bất đạo như vậy cũng dámnói! Đầu óc con mê muội rồi!"

Tiếp theo các nữ quyến lại chúc mừng vài câu rồi rờiđi.

"Hầu gia..." Tim nàng đập nhanh hơn.

Kỷ lão gia tử chomộthồng bao, cười tủm tỉm nhìn Dương Thiệu: "Sau này cần phải đối xửthậttốt với Dao Dao nhà chúng ta, đứanhỏDao Dao này nghịch ngợm, cháu bao dung con bémộtchút."

Bách quan xôn xao.

Tiếng trống nhạc vang lên, đội ngũ đón dâu chậm rãiđivề hướng phủ Hoài Viễn hầu.

Cái gì cũngkhôngnhìn thấy, chỉ nghe tiếng mẫu thân nàng khóc, phụ thân dạy bảo, trong lòng Kỷ Dao cũng có hơi khó chịu.

La phu nhân đội khăn đỏ lên cho nàng, cườinói: "Hầu gia đến rồi, vậy cùng nhauđibái kiến song thân*."

"Khi nào?"

"Tiền triều* có Tưởng Phương Tín, Hiếu Chân Để vô cùng tin tưởnghắn, thế nhưng lúc về già đột nhiên thay đổi,khôngchỉ g·i·ế·t Tưởng Phương Tín, thậm chí còn tru di cửu tộc**..." Kỷ Chương sợ con rể của mình cũng nối gót, vậy cả nhà bọn họ cũng khó tránh được kiếp nạn này.

Tấm lòng thểhiệnnhư thế nào, ngoài dựa vào chính tay mìnhthìkhôngcòn cách nào, nàng định thuận tay làm chohắnhai đôi vớ,hắnthấy được nhất địnhsẽcàng vui vẻ.

Kỷ Dao đau cả đầu.

*huy độngmộtlực lượng lớn để làmmộtviệc gì đó.

Thời điểm ánh sáng trước mắt biến mất, nàng nhìn thấy Thẩm Nghiên phía sau,khôngkhỏi thở dài, chẳng biết đến khi nào mình mới có thể thêm trang cho Thẩm Nghiên nữa?

hiệntại ở chỗ Kỷ Dao còn bốn con...

"Đoán cái gì?"hắnnhíu mày cười, cúi đầu hôn lên môi nàngmộtchút, "Chờ lát nữa tự bản hầu nhìn xem."

Sau đó nên làm cái gì Kỷ Dao biết rấtrõ, chỉ là trước mắtkhôngnhìn thấy,trênđầu là mũ phượng nặng nề,khôngtránh được đầu óc thấy choáng váng, lúc đưa vào động phòng, cảm giác chân muốn nhũn ra, chờ đến khi ngồi vào giường mới cảm thấy toàn thân thả lỏng.

Kỷ Đình Nguyên còn chưa kịp hiểuthìbọn họđãđến cạnh kiệu hoa.

Tiềm ca nhi rất thích, mỗi ngày chơi cùng mèo con, cònnóichuyện với mèo con, khiến người ta buồn cười.

"Được, tasẽkhôngđể nàng hối hận khi gả cho ta."

*Toàn phúc phu nhân là phu nhân nhà quan còn đầy đủ cha nương, chồng con, được mời tới chải tóc chúc phúc chocôdâu.

Ngày thườngthìthôiđi, hôm say làm saohắncó thể say được?

Nghe thấy mẫu thân tức giận, Dương Thiệunói: "Chấp nhặt với bọn họ làm gì?"

*Triều đại trước.

Ngày hôm sau Kỷ lão gia tửđãđến nơi, vẫn giống như trước đó mang theo mấy xe đồ, Kỷ Daođilên hỏi han, ngọt ngào hỏi: "Tổ phụ, sao thấy ông càng ngày càng trẻ vậy?"

Cho dùđãtừng trải qua nhưng Kỷ Daokhôngkiềm được đỏ mặt, khẽnói: "khôngphải chàng cònđimời rượu sao? Nhiều khách như vậyđangchờ chàng."

*vợ chồng tôn trọng nhau.

Kỷ Dao nhìn gương mặt trang điểm vô cùng diễm lệ trong gương, khóe miệng cong lên. Nàng cảm thấy trong lòng hồi hộp, nàng sắp lại được nhìn thấy Dương Thiệu rồi, mặc dù là hai tháng ngắn ngủi nhưng giống như cách ba thu.

Giọngnóinũng nịu, làm sao Dương Thiệu nhịn được, lập tức đưa tay ôm nàng lên đùi,khôngnóimộtcâu mà làmộttrận hôn.

Bái biệt xong, Kỷ Đình Nguyên cõng nàng đến kiệu hoa.

Cũngkhôngbiết do ainóitrước, buồn lo vô cớ, Kỷ Đình Nguyên thầm nghĩ, nếu như Hoàng đế muốn diệt tộc, Dương Thiệu cầm binh mã trong taykhôngtạo phảnkhôngphải đồ ngu sao?

"Muội hi vọng ca cathậtsựvui vẻ."

"Nươngkhôngcần lo lắng, con có thể tự ứng phó được." Dương Thiệu an ủi mẫu thân.

Nhưng mà tính rahắncòn quan tâm, hôm nay lại là lần đầu... Lúc Kỷ Dao suy nghĩ lung tung lập tức cảm giác ngực mát lạnh,khôngbiếthắnđãrút mất thắt lưng của nàng lúc nào, quần áo rơi xuống, lộ ra quần áo trong thêu mẫu đơn đỏ ửng.hắncúi đầu xuống, cách lớp vải mềm mại mà hôn lên hai khối mềm mại kia.

"Đó là bởi vì Tưởng Phương Tín có mưu đồ tạo phản." Kỷ Đình Nguyên nhàn nhạtnói.

Dương Thiệu tiếp tục dặn dò quản gia: "Nơi này trồng nhiều loại hoa cỏmộtchút, giống tường vi, thược dược, sau này đầu xuân hoa nở nhiều... Ở đây đàomộtcái hồ nước, càng nhanh càng tốt, bên trong trồng năm ba gốc hoa s·ú·n·g, ở giữa đặtmộtngọn núi đá, ngang với mặt nước."

*Hộ bộ có quản lý về nhân khẩu.

Cả đời nàng tùy hứng, bây giờ có thể thuận lợi gả cho Dương Thiệu, tất cả đều bởi vì người lớn trong nhàyêuthương quan tâm, còn có ca ca tỷ tỷ bao dung. Hôm nayđiđến bước này, cũng có thểnóilà vận khí tốt, nhưng cũng bởi vì có người nhà tốt như vậy.

Ánh mắthắnđãnhiễm tình ý, khiến cho tim nàng đập loạnmộttrận, gục đầu xuốngnói: "Hầu gia đừng để say mới được."

Trong phòngmộtđợt im lặng, cũngkhôngbiết do mũ phượng quá nặng hay sao mà nàng cảm giác mình hơi khó thở, Kỷ Dao cởi mũ phượng xuống, đúng lúc này nam nhânđitới, ngồi bên cạnh nàng.

Kỷ Dao lại bắt đầu làm vớ.

"Vâng, xin tổ phụ cứ yên tâm." Dương Thiệu nghiêm túc,thậtrahắncảm thấy Kỷ Dao nghịch ngợm càng đángyêu.

Liêu thị nhìn congáilại khóc lên.

Nàng tặng mìnhmộtđôi ngọc bội quý giá!

Hơnmộttháng trôi qua, Kỷ Dao cũngđãlàm xong giày, còn đến chỗ Liêu thị khoe khoangmộtchút.

điđến cổng, Dương Thiệu liền xoay người xuống ngựa đón Kỷ Dao.

Chương 96

*đến tặng quà chocôdâu.

Đợi đến mùng sáu tháng ba, từ sớm La phu nhânđãđến Kỷ gia, trước đó bà dạy Kỷ Dao cưỡi ngựa, cho dù xuất thân của bà hay là gia thế của chồng đều rất vinh quang lừng lẫy, dưới gối lại có hai traimộtgái, vô cùng có phúc nên được mời đến là Toàn Phúc phu nhân*

Đúng vậy, cho dùkhôngmuốn buông cũng phảiđimộtlúc, đầu lưỡi lướt qua cánh môianhđào, giọngnóicủahắnkhàn khàn: "Chờ ta trở lại."

Nghĩ đến lại cảm thấy buồn cười,thậtra Dương Thiệu cũng mới chỉ hai mươi ba tuổi, cònnhỏhơn Tống Diễm.

Thái phu nhân kinh ngạc, mìnhthậtsựkhônghay biết gì cả!

Có thể thấy được địa vị Dương Thiệu vững chắckhôngthể lay động.

"Ainóilà tạo phản? Chỉ là ngang ngược càn rỡmộtchút."

Nàng thẹn thùng càng làmhắnnổi lửa, tiếp tục nữathậtchịukhôngnổi, ngón tay Dương Thiệu v**t v* mặt của nàng: "Tađiđây, có đóithìđến phòng bếp ănmộtchút..." Cúi đầu xuốngnóibên tai của nàng, "Đừng ngủ."

Các nữ quyến thi nhau khen ngợi vẻ đẹp của nàng, khen bọn họ là do ông trời tác hợp cho. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người dâng trà cho Kỷ lão gia tử, còn có vợ chồng Kỷ Chương.

Sau đó hai người uống rượu giao bôi.

Trong phòng lần lượt vang lên tiếng cười, đều là nữ quyến của Dương gia đến náo động phòng, chờ đến lúc Dương Thiệuđivào, các nàng liên tục trêu ghẹo.

"Vâng, tỷ tỷ." Nàng nắmthậtchặt.

"Nươngkhôngmuốn để ý tới, nhưng cậu của connói, bây giờ con thành cái đinh trong mắt của vài người,nóicon cẩn thậnmộtchút."

Tiểucônươngyêuthươngđangở trước mặt, cảm xúc Dương Thiệu nhấp nhô, mặc dù những ngày nàykhôngcó ngày nàokhôngmơ ước, quảthậtđãđến,hắnvẫnkhôngkiềm chế được tâm tình vui vẻ, ước gì có thể lập tức ôm Kỷ Dao lên lưng ngựa, lao vùn vụt về nhà.

Cuối cùng cũng xong!

"Vậy trong nhà cũng náo nhiệtmộtchút." Bà nhìn con traimộtcái, thầm nghĩhắnthậtsựđặt Kỷ tiểu thư trong lòng, chuyện gì cũng tính toán chu đáo như vậy, mình cũngkhôngngại dệt doatrêngấm*, "Đồ vật trong phòng cũng nên đổimộtchút, cũng được vài năm rồi, sau đó mua thêmmộtvài thứ, như là bàn trang điểm, tủ quần áo này, con dâu tương lai của nương cần dùng đến." Cócônương nàokhôngthích trang điểm?

Lúc này Kỷ Nguyệt nắm chặt tay của nàng: "Dao Dao, cẩn thậnmộtchút, đừng đụng vào."

Kỷ Đình Nguyên chạy mất.

Các nữ quyến tới thêm trang* ngồimộtbên,nhỏgiọngnóicười.

Dương Thiệu cườinói: "Cảm ơn mẫu thân."

Con cháu Dương gia ít ỏi, những người kia đều là họ hàng xa, cho dù kiếp này Kỷ Dao cũngkhôngquen nhiều,đangphân biệtthìliền thấymộtđôi giày đen tới gần, ngay sao đó trước mắt sáng lên, khăn tân nương rơi xuống.

Càng nghĩ càng kì lạ, Dương Thiệu cảm thấy nhất địnhhắncó mưu đồ với Kỷ Dao, dặn dònói: "nóivới Hứa Như Nam, sau này gặp lạithìtrực tiếp bắt."

*làm cho chuyện gì đó trở nên tốt đẹp hơn.

Thường ngày hai huynh muội vô cùng thân thiết, tới giờ phút này lạikhôngbiếtnóicái gì,mộtlúc lâu Kỷ Dao mớinói: "Ca ca, huynh sốngthậtsựvui vẻ sao?"

*cha nương.

Càngnóicàngkhôngra gì, Liêu thịnói: "Hai người con rể tự có chủ kiến, những ngườikhôngbiết như chúng ta lo lắng cái gì?" Sau đó đổi chủ đề, "Chắc là phụ thânđangởtrênđường đến phảikhông?"

Chưanóiđến tên tuổi của Dương Thiệu, chỉ dựa vào mấy nam nhianhtuấn xuất sắc này, dân chúng cũng vây lại tầng tầng lớp lớp, chưa kể đến còn tiền mừng đầy đất.

Cũng chỉ có thời điểm như thế này Kỷ lão gia tử mới tớimộtchuyến.

Hai hàng nước mắtkhôngnén được chảy xuống, cũng may, kiếp này bọn họ đều bình an.

Mèo con trong nhà cũng dần dần lớn lên, thời điểm nàng bận rộn, bốn con xếp thành hình chữ nhất* nằmtrênbàn nhìn nàng chằm chằm, mập mạp béo ú rất dễ nhìn. Mặc dù Kỷ Dao thích, nhưng cảm thấy nếu tiếp tục nuôi chúngthìphải tìm chồng cho hai con mèonhỏ, sau đó lại sinh...

"Trò đùa trẻ con sao có thể ảnh hưởng đến con?" Dương Thiệu khinh thường những quan viên vạch tội này, chẳng qua chỉ có tác dụng phủ chút bụi,hắnlạikhôngcó nhược điểm gì trong tay kẻ khác.

Bản thân Kỷ Dao cũng cảm thấy, đây là Hoàng thượng mạnh mẽ cho những quan viên muốn gây chuyện kiamộtbạt tai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc áo cưới đương nhiên phải đỏ, Kỷ Nguyệt mỉm cười, nàng cũngkhôngcó cảm giác khó chịu gì, muội muội gảđi, cho dù là người lớn trong nhà hay là nàng đều thở phàonhẹnhõm, bởi vì biết Dương Thiệu nhất địnhsẽđối xử tốt với muội muội.

Nàng cũng sai người đến hỏi Thẩm Nghiên muốn haykhông, vẫn nên tìm nhà tương đối phù hợp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Coi nhưkhôngtệ." Liêu thị cẩn thận kiểm tra, vô cùng khen ngợi phần nữ công này, "Nhất định Hầu giasẽhài lòng, nhưng mà con cũng đừng làm tay bị thương, Hầu phủ bọn họ còn có thểkhôngcó tú nương à?"

Toàn thân Kỷ Dao run lên, vội vàng ôm ngực.

"Còn có rất nhiều, rất nhiều người đỡ rượu giúp ta, tasẽnhanh chóng trở lại."hắnôm nàng từtrênđùi trở về giường, bỗng nhiênnói, "Dường như nàng nặng thêmmộtchút rồi, là do áo cưới hay thêm ít thịt?"

Kỷ Daonói: "Chàng đoánđi."

Hai người gặp nhau ở chính phòng, Kỷ Dao thông qua khăn tân nương thấy đượcmộtgóc áo bào của nam nhân, màu đỏ giống như nàng.

Tiềm ca nhi gật đầu: "Ừm, đỏ đỏ."

Chỉ là, chuyện nên làm còn chưa làm.

Nghe đến đó Trần Tố mới hiểu được chuyện gì xảy ra, nhìn có vẻ giống như cho Kỷ tiểu thư nuôi rùa đen.

Kỷ Đình Nguyên hơi ngẩn ra.

Giọngnóinam nhân trầm thấp chân thành tha thiết truyền vào lỗ tai, trong lòng Kỷ Dao ngọt ngào, sau đó La phu nhân đỡ nàng vào kiệu.

*chữ nhất: 一

Muốnnóikhôngcó áp lực,khôngcó khả năng, chỉ làhắnvẫn chưa gặp được người thíchthìphải làm sao? Kỷ Đình Nguyên qua loanói: "Ông chờmộtchút, chắc chắnsẽcó."

Kỷ Chương lau nước mắt cho bà: "Đừng khóc, ngày tốt mà." Mặc dù trong lòng cũng chua xót nhưng là nam nhânkhôngdễ rơi lệ, dặn dò, "Dao Dao, đến Hầu phủkhôngthểkhônghiểu chuyện nữa, phải cùng Hầu gia cử án tề mi*, giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn, nhớ kỹ phải hiếu kính với người lớn trong nhà, xảy ra chuyệnkhôngđược tự mình quyết định mà phải bàn bạc với nhau mới được."

Thả muội muội xuống, Kỷ Đình Nguyên nhìn Dương Thiệumộtcái, ngàn vạn câu chữ cũng chỉ còn lạimộtcâu: "Sau này giao muội muội cho ngươi."

"Khách khí với nương làm gì?" Thái phu nhân lắc đầu, "Nhưng mà chỉ sợ có quan viên pháthiệnxuyên tạc,nóitác phong của ngươi xa hoa lãng phí, cưới cómộtcôvợ mà lại lao sư động chúng*. Nươngnóichứ, có phải làm tiệc rượu cũngkhôngđược haykhông? Chỉ riêng nhà nương của nương, tiệc cũng tầm mười bàn, có phải cũng bị vạch tội haykhông,nóiHầu phủ chúng ta phô trương lãng phí!"

*Tru di cửu tộc là g·i·ế·t chín đời từ cao tổ (cụ tổ năm đời của người phạm tội) đến huyền tôn (chút của người phạm tội).

*anhem cột chèo.

Dáng người lão gia tử thẳng tắp, tinh thần sáng lạng, cười ha hảnói: "Làm ngườikhôngthể nhàn rỗi, càng hoạt động thân thể càng tốt, ông có mang cây tề thái này, còn có cải dầu tự tay trồng."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96