Chu Đệ cũng hoảng hồn trước diễn biến của cuộc chiến, cờ đang thắng lại chuyển bại khiến y ngỡ ngàng. Sức chiến đấu cùng số lượng của kỵ binh cùng pháo binh Vạn Xuân vượt ngoài sức tưởng tượng của y, chỉ trong một thời gian ngắn đã đục thủng hậu quân, vọt vào trung quân, đánh vỡ trận hình quân Minh vất vả thiết lập. Cùng với đó là tinh thần được ăn cả, ngã về không của đám Bắc Nguyên, chúng điên cuồng xung phong mà không nghĩ đến hậu quả, nếu thất bại, hơn chục vạn quân Bắc Nguyên sẽ táng thân ở đây.
Chiến trường, mỗi giây mỗi phút đều thiên biến vạn hóa, chỉ một lỗi sai, một sơ xuất là đi tong bàn cờ, lần này, Chu Đệ đã sai, hắn không lường trước được viện quân Vạn Xuân sẽ xuất hiện bất ngờ phía sau với số lượng lớn như vậy. Sai là sai, trận quyết chiến này coi như thua.
Chu Đệ không nghĩ nhiều, cũng không có thời gian mà nghĩ ngợi, lập tức xuất lĩnh cấm vệ quân rút chạy, còn hơn 50 vạn quân kia, coi như bỏ, may mắn thì chạy được, nếu không thì….
Chu Đệ cùng với cấm quân rút đi đánh dấu sự thất bại hoàn toàn của quân Minh trong trận chiến này, cuộc chiến chuyển thành một cuộc đại đồ sát. Tàn quân Đại Minh phải đối mặt với sự truy đuổi không ngừng nghỉ của kỵ binh Bắc Nguyên và Vạn Xuân.
0