Phượng Nghịch Thiên Hạ
Lộ Phi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 338: Ấu thú Thần cấp (10)
Vậy mà lúc này, phía trong rừng rậm truyền tới một cơn địa chấn, khiến hai người có chút đứng không vững, mấy con linh thú phát ra tiếng kêu thảm thiết liền im lặng.
Chương 338: Ấu thú Thần cấp (10)
Trong bóng tối Phong Liên Dực cúi đầu nhìn nàng, cười khổ lặng lẽ nói trong lòng, trước đây hắn cũng chưa có mắc sai lầm mà!
Phong Liên Dực sửng sốt, từ từ buông tay, trong bóng tối ho khan một tiếng nói: “ngượng ngùng…….mới vừa rồi, nhất thời không chú ý, âm luật liền sai….”
Ngao ______
Gặp quỷ, nàng cũng không phải là thiếu nữ mơ mộng, dù gì mình cũng ở trong giới sát thủ nhiều năm, nhân vật gì mà chưa từng thấy qua, so với hắn đẹp mắt hơn yêu nghiệt hơn lại còn phong độ hơn nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)
Con thần thú kia khẳng định ở phía trước.
Đại minh tinh Tô Cách kia diễm lệ tuyệt sắc, còn có Hắc Thái Tử đại danh đỉnh đỉnh, nào có ai kém hơn hắn? Nàng thấy những người này cũng không chút nháy mắt.
Hơn nữa hốc cây này không biết là nơi linh thú nào ở, vừa trơn vừa ướt, bên trên có giọt nước lạnh băng nhỏ xuống cổ áo nàng, khiến nàng phải rùng mình một cái.
Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt gật đầu, liền bắt đầu cẩn thận quan sát thổ thưỡng xung quanh.
Nghĩ đến những thứ này, Hoàng Bắc Nguyệt lạnh băng nói “Kỹ thuật chưa tốt, cũng đừng ra tay!”
“Đi thôi” gọi Phong Liên Dực một tiếng, Hoàng Bắc Nguyệt hướng phía trước đi.
Nếu như không đàn sai âm luật, sẽ thuận lợi trấn an đám Phù Quang kia xuống, sau dó dẫn chúng rời đi.
Hoàng Bắc Nguyệt quay đầu liếc Phong Liên Dực, dù không nói gì, hai người đều hiểu.
Nhớ tới chuyện vừa rồi, trên mặt Hoàng Bắc Nguyệt phiếm hồng, cũng may là đang ở trong bóng tối, hắn không nhìn thấy.
Kì lạ là vừa mới nhìn thấy hắn mắt liền không thể rời đi! Thật là khó giải thích!
Luyện chế Tẩy Tủy đan cần ba loại dược liệu, trong đó đã tìm được một loại, còn hai loại, cần phải phí chút thời gian.
Lần này là do……
“Người nào sợ?” Thanh âm lạnh như băng của Hoàng Bắc Nguyệt vang lên, “Buông tay!”
Phong Liên Dực vừa đi vừa nói với nàng.
“Đừng sợ, bọn chúng không phát hiện được.” Phong Liên Dực thanh âm mềm mại, tay ôm hông nàng xiết chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những Phù Quang kia đều đã an tĩnh lại, lẳng lặng trôi phía trên rừng rậm, gom thành năm ba nhóm, óng ánh ánh sáng trong rừng sâu u ám, rất quỷ dị. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người lập tức nhấc chân chạy, lấy tốc độ nhanh nhất chạy hướng phát ra chấn động, càng đi về phía trước, số lượng Phù Quang càng nhiều, ánh sáng càng thịnh, một cỗ lực lượng nóng rực cũng nhích tới gần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người lúng túng trầm mặc trốn trong hốc cây một lúc, thanh âm “Xuy xuy” bên ngoài dần bình tĩnh lại, đợi chừng hai phút, Hoàng Bắc Nguyệt mới bước ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng gầm gừ cuồng bạo có chút yếu ớt, chỉ kêu nhỏ một tiếng rồi nặng nề thở gấp…
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.