Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Pokemon Chi Khởi Đầu
Unknown
Chương 3: Pewter city
“Gastly gastly !!!”
Gastly cũng vui vẻ định dơ tay ra bắt lấy tay của hắn nhưng mới xấu hổ nhận ra rằng bản thân mình tròn vo không có tay.
Noah cười cười mà lấy tay xuyên qua khí gas sờ sờ vào cái đầu trơn bóng của nó. Một người một pokemon thu thập một chút rồi tiếp tục bước vào hành trình.
Nói là thu thập nhưng thật ra cũng chẳng có gì để làm, Noah vừa xuyên qua thế giới này một nghèo hai trắng có mỗi viên Ghost gem hôm qua đáng giá thì đã cho Gastly rồi. Mà Gastly tuy sống ở đây nhưng thật ra cũng không có gì để mang theo cả.
Lúc này đây Noah mới xấu hổ nhận ra rằng bản thân mình không có pokeball a. Nếu không có pokeball thì không thể nào được coi là chính thức thu phục pokemon. Đến lúc đó khi đi đến nơi đông người thì màu sắc thân thể của Gastly rất có thể mang đến rắc rối.
Noah không biết rằng thế giới này con người như thế nào, nếu như không may gặp phải những kẻ trong lòng mang ý đồ xấu rất có thể xảy ra c·ướp đoạt.
Đừng bao giờ coi thường lòng tham của con người, một khi nó đã nổi lên thì cũng là lúc bản chất thật sự của mỗi người được bộc lộ.
Làm việc gì cẩn thận cũng là trên hết, thói quen này đã được hắn giữ lại từ kiếp trước nên muốn bỏ là rất khó. Chính lúc hắn đang đau đầu vì tìm cách để che giấu đi Gastly ít nhất cho đến khi hắn có được pokeball của riêng mình thì lại chú ý đến đang từ trong bóng của góc tường “bơi lội” nó không khỏi trong đầu nhảy số.
Kêu gọi còn đang ở vui vẻ không tự kiềm chế được Gastly nói ra trong lòng của nó ý nghĩ của mình đã thấy nó gật đầu khẳng định.
Noah thấy vậy vui mừng quá đỗi, chỉ thấy Gastly bay đến bên cạnh bóng của Noah rồi như không có việc gì mà “lặn” vào bên trong.
Noah giờ cũng biết đấy là năng lực của pokemon hệ ghost có thể tự do đi lại trong bóng dáng. Năng lực này thật là hữu dụng a, sau này hắn cũng không cần bắt buộc Gastly phải ở lại trong pokeball vừa có thể bảo vệ an toàn cho hắn.
Mai sau nếu nó tiến hóa thành Gengar khi hắn bị kẻ thù đánh lén thì cũng có thể từ trong bóng đánh ra một đòn bất ngờ.
Trong đầu hắn không khỏi hiện lên một loạt tiếng vang “muda muda muda ...”. Nghĩ đến Gengar thân thể tràn đầy cơ bắp giống như trong bộ phim nào đó Noah không cấm khỏi rùng mình một cái.
Hắn vẫn là thích béo béo tròn tròn dễ thương Gengar a.
Cố gắng vất đi suy nghĩ đáng sợ trong đầu, giờ đây nỗi lo duy nhất cũng đã được giải quyết Noah cũng đã có thể bắt đầu bước vào cuộc hành trình của mình.
Nương theo con đường đã cũ, Noah kiên định mà bước tiếp từ giờ trong lòng hắn cũng đã có lý tưởng của riêng mình. Đó chính là xây dựng thuộc về của riêng hắn và pokemon nhà.
Đây cũng chỉ là bước đầu tiên để có thể thực hiện lý tưởng của mình mà thôi.
Ba ngày sau
Ngoại ô thành phố Pewter city, một thiếu niên quần áo rách rưới, tóc tai bù xù từ trong rừng rậm Viridian bước.
Nhìn đến trước mắt thành phố, những kiến trúc cao tầng tràn đầy hơi thở của sự sống con người sau khi, thiếu niên nhịn không được mà cất tiếng cười to.
Người đi đường thấy vậy, không khỏi dùng ánh mắt quái lạ mà nhìn hắn. Dù cho bọn họ gặp nhiều như vậy huấn luyện gia chui từ rừng rậm đi ra nhưng chưa từng thấy ai có thể thảm hại như vậy.
Dù có nhận ra người xung quanh chỉ chỏ nhưng Noah không thèm quan tâm. Mấy ngày này đi đường trong rừng đã làm hắn nhịn đủ rồi, không cẩn thận một tí là bị pokemon hoang dại t·ấn c·ông may mà có Gastly nếu không hắn không biết mình c·hết bao nhiêu lần rồi.
Giờ đây có thể bỏ đi cuộc sống nguyên thủy mà đi đến cuộc sống hiện đại sao mà không vui mừng cho được cơ chứ.
Nhưng rất nhanh hắn thì không vui mừng không được, bởi vì biểu hiện của hắn cộng thêm hình dáng hiện tại mà rất nhanh có người đã gọi điện cho sở cảnh sát báo cáo có người điên xổng trại.
Mà nhân vật chính của chúng ta bây giờ đây vẫn không hay biết gì mà chìm trong sự sung sướng cười to. Jenny tiểu thư có thể nói là làm việc rất nhanh, chỉ vài phút sau tiếng còi xe cảnh sát vang lên theo đó là một nữ nhân ngồi trên xe moto phóng tới.
Chỉ thấy người này mái tóc dài màu xanh, thân thể thon dài cả người từ trên xuống dưới hiện lên vẻ chính khí lẫm liệt.
Đi theo bên người nàng là một con giống c·h·ó pokemon, trên đầu mọc ra bờm nhìn thoạt phần tinh thần chính là cộng sự không thể thiếu của mỗi Jenny tiểu thư Growlithe.
Dẹp sang hai bên người qua đường đang đóng vai ăn dưa quần chúng đi đến trước mặt Noah, còn chưa kịp để hắn hiểu điều gì xảy ra đã lấy vòng số tám khóa tay hắn lại.
“ Xin lỗi, có người báo người là bệnh nhân trốn viện nên mời ngươi đi cùng với chúng ta về đồn một chuyến.”
Nói xong chưa để Noah nói lại đã kéo hắn lên xe đưa về sở cảnh sát.
Bị bắt đường phân cách.
“Thành thật xin lỗi cậu, là do chúng tôi quá hấp tấp nên gây ra hiểu lầm lớn như vậy mong cậu tha thứ cho.”
Lúc này ở sở cảnh sát, Noah đang đứng ở đấy, còng tay cũng đã giải khai mà đứng trước mặt hắn là hai tên mặc đồng phục cảnh sát, một người chính là tiểu thư Jenny người vừa bắt hắn về đây người còn lại chính là cục trưởng của sở cảnh sát này.
Hai người tuy đều là Jenny nhưng rõ ràng có thể nhận thấy cục trưởng rất già dặn mà người còn lại thì còn có vẻ hơi non nớt.
Giờ phút này hai người đang cúi đầu xin lỗi lấy Noah do hiểu lầm vừa rồi. Tất cả phải bắt đầu từ khi hắn bị tiểu thư Jenny bắt về đây sau khi tra khảo hỏi rõ hắn về sau kết hợp với việc không có bất cứ bệnh viện nào báo cáo rằng có bệnh nhân m·ất t·ích về sau mọi việc đã rõ ràng.
Sau khi biết rằng sai ở bên mình sau khi cục trưởng ngay lập tức đi tới thay mặt mặt cho Jenny tiểu thư xin lỗi Noah. Dù sao cũng là người cùng một gia tộc chẳng lẽ lại có thể đuổi việc hay sao ?
Chính vì vậy, nên mới có tình cảnh bây giờ không thể nói là vẫn rất có giáo dưỡng a, biết sai nhận sai không như một số người biết sai thậm chí còn cố gắng sửa đổi để bản thân mình đúng.
Noah cũng không phải người nhỏ mọn gì, hơn nữa người ta đưa hắn về đây còn để cho hắn tắm rửa, ăn uống no say cảm ơn còn không kịp sao lại đi trách cứ chứ.
Đang lúc chuẩn bị rời đi nơi này, hắn mới chợt nhớ tới bản thân mình là hắc hộ nên vội vàng hỏi Jenny tiểu thư
“ Xin lỗi, có thể cho ta làm lại giấy chứng minh thân phận được không ?”
Jenny nghe thấy hắn nói vậy không khỏi dùng ánh mắt nghi hoặc mà nhìn hắn một chút.
Noah thấy vậy không khỏi trong lòng chột giạ nhưng vẫn cố làm ra vẻ trấn tĩnh nói rằng:
“ Do trong quá trình lữ hành ta bị pokemon đuổi g·iết nên lỡ làm rơi mất nó nên bây giờ nghĩ làm lại một cái mới.”
Jenny nghe vậy hỏi: “Ngươi ở trong rừng lâu chưa ?”
Noah nghe vậy một trận mơ hồ nhưng cũng cố gắng tỏ vẻ như đang suy nghĩ trợn mắt nói giối rằng: “ Ta cũng không biết rõ thời gian cụ thể nhưng cũng có tầm hơn ba tháng a”
Jenny tiểu thư nghe vậy lúc này mới như có điều hiểu ra nói: “Có thể là ngươi đi lữ hành không biết rằng tại hai tháng trước liên minh đã đổi toàn bộ giấy chứng minh thân phận thành dữ liệu trên máy tính nên giờ chỉ cần đăng ký một chút trên hệ thống là được.”
“Ngươi đợi ta một chút để ta đi lấy máy tính .”
Noah nghe vậy trong lòng mới thở dài một hơi, làm được thì tốt hắn chỉ lo lắng bị phát hiện bản thân mình là hắc hộ sẽ xảy ra một số phiền toái không cần thiết.
Rất nhanh Jennny tiểu thư đã trở lại, trên tay cô ấy còn đang cầm một dụng cụ giống như với máy tính đời trước vậy nhưng có vẻ hiện đại hơn rất nhiều.
Cô ấy hỏi Noah một vài thông tin cần thiết để điền vào, Noah không biết gì đành nói bừa về bản thân mình cũng may không bị phát hiện cứ vậy đăng ký thành công.
Sau khi làm xong tất cả Noah cúi người cảm ơn Jenny tiểu thư
“Cảm ơn ngài rất nhiều, Jenny tiểu thư.”
“Không có gì, không có gì dù sao cũng là do ta sai trước chưa làm rõ sự việc đã bắt ngươi mang về đây phải là ta nói cảm ơn vì ngươi không truy cứu mới đúng.”
Jenny thấy vậy cũng vội vàng nói cảm ơn hắn, vì dù sao nàng làm ra việc sai lầm lớn như vậy nếu như Noah làm lớn lên không chỉ ảnh hưởng đến nàng thậm chí còn ảnh hưởng đến danh tiếng của gia tộc. Đến lúc đó thì mọi trách nhiệm sẽ đổ hết lên người nàng.
Cả hai sau khi nói một vài lời khách sáo sau, Noah cũng phất tay chào tạm biệt nàng.
Vừa ra tới cửa cục cảnh sát đã thấy cục trưởng Jenny đang đứng ở dưới gốc cây híp mắt mà cười với mình. Noah hơi hơi nghi hoặc một chút nhưng thấy nàng ở vẫy tay với mình sau khi cũng đi qua.
Hai người đứng dưới gốc cây trò truyện.
“ Hôm nay thật sự cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi không truy cứu trách nhiệm nếu không thì con bé Jenny đó sẽ gánh chịu áp lực rất lớn .”
“ Không phải cảm ơn a cục trưởng, dù sao đây cũng chỉ là hiểu lầm ta lại không thiếu miếng thịt nào sao có thể truy cứu tiếp a .”
Noah vội vàng xua tay, dù sao hắn cũng không dám nhận lời cảm ơn này. Hơn nữa hắn nói cũng không phải không đúng hắn vừa được ăn uống miễn phí lại không bị làm sao thì sao có gặm mãi không thả a.
“ Ha ha người trẻ tuổi bây giờ rất ít người giống như người đây .”
Cục trưởng Jenny nghe vậy không nhịn được cười một tiếng rồi từ trong túi móc ra một phong bì dúi vào trong tay hắn.
“ Cục trưởng đây là....”
“ Không cần ngạc nhiên, đây coi như là bồi thường hôm nay việc này a, chỉ mong sau này ngươi có thể không nói nó ra .”
Cục trưởng cười híp mắt mà nhìn hắn nói xong cũng không tiếp tục đứng lại mà quay đầu đi vào trong sở cảnh sát. Noah nhìn trong tay mình phong bì cũng ngay lập tức hiểu đây là gì, không nói gì mà thu vào trong túi.