Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 147: Gặp lại.
Ánh mắt của Arcanine cười híp mắt lại, bộ lông xù mềm mại lại tràn ngập đẹp trai của Arcanine khiến Alex muốn xoa mãi.
Lần này ở trên thuyền, Alex không gặp phải quá nhiều sự kiện bất ngờ, Zelloui thì một lần nữa nằm liệt ở trong phòng, mất đi hoài bão và động lực để làm bất cứ điều gì.
Sảng khoái kêu một tiếng, Alex tạm thời bỏ qua vấn đề sử dụng Invasion để tìm hiểu các pokemon, mà thay vào đó hỗ trợ Chimecho và Kirlia tìm hiểu kỹ năng hung hợp.
Lúc trước Rhyhorn giống như bị tách biệt với các pokemon khác vậy, chỉ hoàn toàn muốn ở bên cạnh Alex.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, Alex cảm thấy mình giống như trở thành Rhyhorn, đồng thời có thể khống chế cơ thể này của đối phương.
Aries và Tailk giống như Alex, tham dự vào việc công việc part time chăm sóc pokemon, được y tá Joy để lại một phòng nghỉ ngơi tại trung tâm.
Cô sẽ là người hướng dẫn trực tiếp cho đợt tập huấn này, y tá Joy động lực mười phần nói cười.
“Thật là nhóc à? Chúng ta tới cùng một thời điểm sao? Trùng hợp thật đấy” Follien lại gần vỗ vai của Alex, bắt chuyện làm quen.
Những đứa nhỏ lần đầu tiên tới một thành phố rực rỡ như vậy, nơi này không có quá nhiều những tòa kiến trúc du lịch.
Cũng không thể quay lại bắt nạt Marill đi?
“Vâng” Alex gật đầu trả lời, không nghỉ tới thông tin cũng khá đầy đủ, bao gồm cả bốn pokemon của cậu.
Rucian không nói chuyện quá nhiều, đại hội Grand vừa rồi, cô đã bắt gặp Alex một chút, Rucian xếp ngang hàng với Bella, đồng hạng 4.
“Okei!” Noibat và Shelgon hưng phấn đáp.
Zelloui đang nằm gục trong phòng cũng bị hấp dẫn, quay đầu ra bên ngoài quan sát.
Pikachu bỗng nhiên gãi cằm, suy tư một lát, giống như không phải là một ý kiến tệ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đợi đến khi cậu quay đầu lại, mới giật mình nhớ ra bọn họ là ai, người dẫn đầu là Follien!
Bỗng nhiên nghe được tên của mình.
‘Phiền vãi…’ Con chuột điện mệt mỏi quay đầu lại nhìn Marill, thấy một đứa nhỏ hồn nhiên vô tư như vậy, Pikachu thở dài.
“Một lát nữa Chansey sẽ đưa em chìa khóa và thẻ phòng, cuối tuần này các nhà chăm sóc làm part time sẽ tập trung lại đây, chuẩn bị có một đợt tập huấn ngắn, thuận tiện cho việc chăm sóc diễn ra tốt hơn” Y tá Joy nhắc nhở.
Tất cả đều hội tụ tại một quảng trường chính, duy nhất trong thành phố, từ thành phố này đi tiếp một đoạn đường nữa, băng qua Victory Road mới tới được trụ sở chính của Liên minh pokemon tại Hoenn.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Chimecho và Kirlia lại tiến bộ thêm một chút.
[Anh Nash: Alex! Em tới chưa? Mau vào trung tâm pokemon, anh có một bất ngờ dành cho em này”
Mặc dù lúc trước Pikachu đã từng vô thức sử dụng Confusion, nhưng Alex vẫn chưa tìm được phương hướng để đào móc tiềm lực siêu năng của Pikachu.
Số người trong thành phố đông vậy, cũng không thể bỏ hết vào trong phòng nghỉ của trung tâm pokemon chứ?
Ngay sau Alex là một nhóm huấn luyện gia khác đến đăng ký, vốn dĩ định rời đi để tới phòng ăn.
Morol và Alex đi tới quầy y tá đăng ký, có điều Morol không được ở lại trung tâm pokemon, mà là được sắp xếp để ở một phòng trọ khác ở trong thành phố.
“Alex, học viên của trường học pokemon, tốt nghiệp hạng đầu ở khóa học chăm sóc pokemon ngắn hạn, được quán chủ Roxanne giới thiệu, đúng không?” Y tá Joy xác nhận lại thông tin một lần nữa.
Nghe nói đấy là con đường duy nhất mà người bình thường có thể đi tới trụ sở của Liên minh pokemon.
[Invasion – Xâm lấn]
Pikachu và Rhyhorn nghi ngờ nhìn pokemon ở trước mặt.
Mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng cũng vô cùng hợp lý, khi Follien muốn khiêu chiến đại hội liên minh, anh ta tất nhiên sẽ phải đến thành phố này rồi.
Không hiểu sao cậu cảm giác có một chút tò mò rồi đấy, Alex đẩy nhanh bước chân tiến vào bên trong trung tâm pokemon.
“Alex phải không?” Một giọng nam, giống như đã từng nghe ở đâu, cơ mà ấn tượng không rõ ràng lắm.
Liana và Zelloui lập tức chạy về phía trước, không ngừng quan sát xung quanh, có không ít pokemon hoạt động tự do bên ngoài.
Rhyhorn có thể nói là đã nắm rõ được việc sử dụng Thunderbolt.
Cô gái nhỏ suy nghĩ rồi mỉm cười, định một lần nữa đứng dậy, xong nhìn thấy Mareep vui vẻ chạy tới, nhảy lên người cô.
“Đợi chị một chút, Chansey, cậu phụ trách xếp phòng cho nhân viên nhé” Y tá Joy mỉm cười đáp, xong quay sang nhắc quả trứng hồng ở bên cạnh.
“Thư giới thiệu của em ở trong đây” Alex vẫy tay chào tạm biệt Morol, xong rồi đưa điện thoại ra cho y tá Joy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Marill của Liana vui vẻ chạy khắp nơi, đuổi theo Pikachu của Alex một đoạn dài.
Ngay lúc này đây, Rhyhorn nhắm chặt mắt lại, cảm giác một lực lượng đang xâm lấn vào cơ thể của mình.
‘Xem ra cậu ấy vẫn đang tiếp tục rèn luyện không ngừng’
Hào hứng nhào tới bên người Alex (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù không dài, nhưng Alex cảm giác mình lại có tiến bộ hơn một chút, đồng thời cậu cũng cảm nhận được nguồn năng lượng ở bên trong cơ thể Rhyhorn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng chắc chắn đều là pokemon đã có chủ hết rồi.
Nụ cười ngờ nghệch ấy khiến Alex bất ngờ, Chimecho và Kirlia hào hứng vươn người dậy, chạy về phía trước.
Chương 147: Gặp lại.
“Khỏe không? Slowbro?” Alex cười thật rạng rỡ.
‘Có lẽ đợi nó tiến hóa làm Alolan Raichu sẽ dễ dàng hơn? Hoặc là chờ siêu năng lực của cậu ta trở nên mạnh hơn một chút nữa’ Alex chọc chọc vào má của Pikachu, con chuột điện cảm thấy ngứa đưa chân đạp một cái.
Nó kêu một tiếng “Pi” trong ngái ngủ, đưa tay chỉnh lại cái mũ rồi tiếp tục thời gian tận hưởng của riêng nó.
Con chuột điện quay đầu lại, ánh mắt lóe lên sát khí, nở một nụ cười tràn đầy thân thiện chà sát tay.
“Cảm ơn…” Alex gật đầu đáp, không thèm để ý hình tượng, ngửa đầu lên và nốc một hơi dài, bổ sung nước vào trong cơ thể.
“Chơi tiếp thôi, mọi người!” Mareep vui vẻ nói
Đang định hỏi thăm anh Nash, thì ở một góc cửa kính trong phòng ăn, một gương mặt ngốc nghếch quen thuộc quay đầu lại, mỉm cười nhìn Alex.
Liana được dịp thay đồ ra hóng gió biển, lúc này cô cũng không còn phải lo lắng về việc tham dự giải đấu nữa.
Marill thấy vậy khựng lại, nó bị dọa sợ, vội vàng bỏ trốn cũng may Pikachu chỉ đơn thuần là đùa vui với Marill.
Cho nên hoạt động của đội ngũ cảnh sát Jenny cũng thường xuyên hơn.
Mặc dù có thể tâm sự thêm một lúc, nhưng mọi người đều mới tới thành phố hôm nay, ai cũng trông có vẻ khá mệt rồi, nên tán gẫu có thể để sau.
“Ừ thì, đúng là bất ngờ thật!” Alex giật mình, xong rồi bật cười, lại gần ôm lấy con pokemon ngờ ngệch phía trước.
Muốn để cho các pokemon có thể tự mình làm điều đó sợ rằng rất khó, nhưng để bọn nó làm quen trước với việc phối hợp 2 pokemon lại với nhau, sau này quả chuông hay Kirlia đều sẽ dễ dàng hơn.
Một cuộc hội ngộ bất ngờ, không ngờ bọn cậu lại gặp mặt ở đây
Bàn tay nhẹ nhàng vươn ra, siêu năng lực thuần thục phóng thích, mái tóc cậu theo lực lượng giải phóng mà nhẹ nhàng bồng bềnh.
“Yo!”
Nhưng hiện tại, Rhyhorn đã kết bạn được với Kirlia, đồng thời rèn luyện chung với Pikachu.
Một vài con Wingull ở trên bầu trời bay thành đàn hướng về phía biển, đi ngược lại nhóm của Alex.
Bất quá dựa theo tốc độ tiến triển này, sợ rằng còn phải rất lâu Alex mới có thể vận dụng Invasion như một phương pháp kiểm tra hiệu quả.
“Không sao, chỉ là cảm giác rất mới lạ thôi” Rhyhorn cọ đầu vào người Alex, nó một lần nữa bám lấy cậu.
Để đổi thêm một cách chơi khác, Pikachu của Alex thuận theo tự nhiên học được Electro Ball.
“Woof, woof” Khỏe chứ, lâu không gặp.
Nơi đấy anh Nash đang không ngừng ngấu nghiến một dĩa cơm cà ri nóng hổi, ở bên cạnh Arcanine của bác Eren ngẩng đầu lên.
“Không sao chứ? Rhyhorn?” Alex hỏi thăm
Alex nhìn điện thoại của mình, tin nhắn của anh Nash? Cơ mà bất ngờ dành cho cậu sao?
Zelloui hoảng hốt định né tránh, có điều... một lần nữa tái phát cảm giác say thuyền, tiếp tục gục ngã.
Anh Nash mỉm cười nhìn Alex nói “Anh dẫn bạn cũ tới thăm em này, bất ngờ đúng chứ?”
“Lâu rồi không gặp, Arcanine, khỏe chứ?” Alex xoa đầu đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Swellow đã sớm ở bên ngoài bay lượn chơi đùa, chuyến đi thuyền này kéo dài khoảng tầm bốn ngày, có một ngày cập bến ở thành phố Sootopolis, nhưng sau đấy lại tiếp tục đi thẳng tới thành phố Ever Grande.
“Nước trái cây này” Kirlia mang theo một ly nước tới đưa cho Alex.
“Lâu rồi không gặp, Follien, Aries, Rucian, Tailk” Alex chính xác nhớ tên của bọn họ.
“Nhớ đồ ăn của nhóc lắm đấy!” Slowbro khoanh tay nói, có điều Kirlia ở bên cạnh không ngừng vỗ vỗ, đồng thời Chimecho bay vòng vòng xung quanh, cảm giác hơi buồn cười.
Nó mà thật bật max tốc độ lên, Marill có mà chạy đằng trời?
“Cả trung tâm pokemon cũng lớn hơn bình thường nữa!” Morol ngạc nhiên nhìn nơi này, thời điểm hiện tại sẽ có một số lượng khách du lịch khổng lồ đổ về thành phố Ever Grande.
Mồ hôi đổ xuống dưới cằm, Alex đưa tay nhẹ nhàng lau đi, làm việc này quả nhiên tốn sức thật sự.
Hơn nữa không chỉ là về mặt thể xác, mà giống như là chia sẽ cả một chút về mặt tinh thần.
Mặc dù đối với Chimecho còn chưa thân thiết lắm, nhưng bốn người bọn nó đã chơi thân với nhau hơn nhiều.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.