Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Giải thích
Nhìn thấy biểu cảm của Ralts, Alex nhịn không được muốn cười, có điều cậu vẫn là không cười, vì hiện tại cậu đã khá mệt.
Thứ năng lực đặc biệt này cũng không thể giấu được lâu, dù sao trên chặng đường sau này, khi siêu năng lực của cậu ngày càng mạnh hơn, đối với người xa lạ còn có thể cẩn thận giấu diếm, nhưng đối với ba mẹ mình thì cậu khó lòng mà che giấu từng chút một với bọn họ.
Một luồng siêu năng lực khổng lồ bao phủ lấy cả hai, minh tưởng lấy hiệu suất nhanh hơn trước nhiều bao bọc hai đứa nhỏ.
Thời gian trôi qua thật chậm, từng giây từng phút đối với Alex không khác gì t·ra t·ấn, mãi đến khi cậu sắp mất đi ý thức, Alex mới cảm giác tay mình chạm phải thứ gì.
Siêu năng lực theo thực lực của các pokemon mạnh lên mà trở nên càng khổng lồ.
Vừa mới trở về từ phòng bồi dưỡng, bị một ca phát sốt như vậy, thật sự không may mắn một chút nào mà. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lợi… lợi hại!” Ralts ánh mắt phát sáng giống như phát hiện ra trò mới, hận không thể lập tức thấy Alex mạnh lên rồi đấu với nó một trận.
Ở thế giới này, việc sở hữu siêu năng lực không phải điều gì đó quá mức kinh khủng, có nhiều người tiếng đồng dạng là siêu năng lực giả.
Lúc trước Chimecho còn bứt rứt vì không được ‘tận tình’ chăm sóc cho Alex, hiện tại nó đã có cơ hội đút đồ ăn tận miệng cho cậu.
Hai vợ chồng gọi điện nói chuyện qua điện thoại, bao nhiêu lo lắng thoáng cái nhẹ bẫng đi.
Hơi mở cửa sổ phòng cho ánh sáng chiếu vào, Hathil đánh một cái ngáp dài, xác định rằng Alex đã ổn hơn, bà liền trở về phòng của mình, mở lên laptop làm nốt công việc còn lại, cũng như báo tình hình con trai cho chồng mình.
Suy nghĩ miên man, đứa nhỏ ngủ lúc nào không hay, sáng sớm tỉnh dậy, Alex đã đỡ hơn rất nhiều, cơ thể còn mệt mỏi nhưng nếu cố gắng vẫn ra khỏi giường được.
Cố gắng đưa mắt sang bên, Ralts nằm tựa vào vai của Alex, còn mẹ cậu thì khuôn mặt tiều tụy khoanh tay đầu gục ở trên giường không biết từ bao giờ.
“…Quá tốt rồi”
Xúc cảm khôi phục trở về, Alex cố gắng nhấc mắt lên, hai hàng mi nặng trĩu khiến động tác bình thường như vậy cũng trở nên khó khăn.
Làm ấm bụng bằng bát cháo còn chút độ ấm, Alex không đòi hỏi quá nhiều, muốn nhắm mắt lại đi ngủ.
Bà ngạc nhiên bước lùi lại, kinh ngạc đánh giá con trai mình, hai tay che miệng thản thốt nói “Ch… chuyện gì xảy ra?”
Cậu suy nghĩ khá nhiều thứ, nhưng đêm nay lại là một đêm khá yên tĩnh, vì các pokemon của cậu đều đã quá mệt mỏi, chìm sâu vào giấc ngủ.
“Alex!!!” Chimecho vội vàng ôm lấy cậu mừng rỡ, Ralts ở bên cạnh ngồi nhìn, vì đứa nhỏ vẫn còn chưa quá quen thuộc với Alex.
Hai ông bà chỉ có một mình cậu là con trai mà thôi, nếu bản thân có mệnh hệ gì, cậu sợ rằng hai ông bà sẽ gặp đả kích rất lớn.
Bất ngờ nghe được giọng nói của con trai, Hathil đang định trả lời, nhưng bà phát hiện rằng con mình cũng không có há miệng nói gì.
Alex:…
Nếu có thể cậu cũng không muốn trải qua lại điều vừa rồi thêm lần nào nữa đâu.
“Vâng, con đã có một chút dự cảm từ nhỏ, nhưng giống như lần vừa rồi, siêu năng lực mới thật sự thức tỉnh, khiến con có thể dễ dàng sử dụng những năng lực phi thường” Alex lựa chọn ngôn từ giải thích.
Lợi dụng tâm linh cảm ứng, Alex phát hiện được có một tâm tình ở phòng kế bên vừa lo lắng vừa nhẹ nhõm.
Nhiệt độ đã giảm xuống, còn hơi nóng nhẹ nhưng đã hết sốt, nhịp thở cũng bình thản hơn hẳn.
Như vậy thà rằng thẳng thắng một lần, tất nhiên là có nhiều thứ phải giấu đi, chỉ cần giải thích lần ngất xỉu vừa rồi là gì thôi.
Hiển nhiên việc cậu khôi phục khiến cho Hathil an tâm, nhưng nó không giải quyết dứt khoát nỗi sợ của mẹ cậu.
Tầm nhìn xung quanh trở nên thật rõ rệt, đây là kết quả sau khi siêu năng lực tăng lên một khoảng lớn sao?
Một giọng nói truyền thẳng vào trong đầu của Hathil “Cảm ơn mẹ, để con phụ mẹ bưng đồ ăn ra nhé!”
Tiếng bước chân của cậu làm cho Hathil quay đầu lại, hạnh phúc chạy tới ôm lấy con trai mình “Khỏe rồi sao? Alex, đói bụng chưa, có muốn ăn ngay không, mẹ có làm mấy món nước khá dễ ăn đây”
Đối với việc Alex thức tỉnh siêu năng lực, Hathil cũng không quá lo lắng, ngược lại còn vui mừng cho tương lai của con trai.
Chimecho: Alex mạnh lắm tuyệt lắm luôn
Vội vàng đưa tay xuống chạm vào trán của con trai, Hathil dừng lại trong chốc lát, gấp rút đưa cái nhiệt kế ở bên cạnh kẹp lại cho Alex.
Đầu đau như búa bổ, nhưng tâm trí của Alex lại vô cùng thanh tỉnh, như thể cậu thật sự trải qua những điều vừa rồi vậy.
Có điều vì để đảm bảo an toàn, Hathil vẫn là quyết định đưa con trai mình đi kiểm tra thêm một lần nữa, tới bệnh viện khám sức khỏe tổng quát.
“Chimecho, đút cho miếng cháo với” Alex thật sự đói bụng, đồng thời cũng hơi khát nước.
Không rõ đã ngất đi bao lâu, Alex chỉ cảm giác cả người thật nặng, thật nặng, giống như chìm sâu vào trong dung nham, nhiệt độ như muốn thiêu đốt cả người cậu.
Ralts: Hình người pokemon, hình người pokemon!!!
Giống như vị Olympia quán trưởng ở địa khu Kalos, hoặc là Sabrina quán trưởng ở địa khu Kanto,…
Alex phân vân một chặp, xong cuối cùng quyết định giải thích chuyện này với ba mẹ của mình, tránh để cho bọn họ nghĩ rằng cậu mắc bệnh n·an y· gì đó.
Phát hiện không có vấn đề gì trên người Alex, Hathil lúc này mới nhẹ nhõm thở phào, biết được nguồn gốc của vụ ngất xỉu, Hathil mới đánh tan đi nỗi lo vô cớ của mình.
Ngoắc ngoắc tay ý bảo Ralts và Chimecho trở về trong người mình, Alex ôm lấy bọn nó nhắm mắt lại.
Mở mắt ra, Chimecho đang bay ở phía trên đầu cậu
…
“Cảm ơn, Ralts” Alex không quên đứa nhỏ ở bên cạnh mình, dùng hết sức lực để ngồi dậy, tựa lưng vào thành giường, luồng gió thoang thoáng thổi vào bên trong, ánh sáng của buổi chiều đã dần tắt, thời gian đảo cái tới trời tối.
Bất quá lại nghĩ đến cơ thể Alex không chịu nổi siêu năng lực tăng lên một lần quá nhiều, khuôn mặt nó do dự, nhăn lại thành một đoàn.
Lựa chọn tất cả ngôn từ thích hợp nhất để giải thích cho mẹ mình, ở bên cạnh Chimecho và Ralts không ngừng kêu lên, như thể đang hỗ trợ cho Alex.
He hé qua góc nhìn thật hẹp, một quả chuông nhỏ màu xanh uốn cong nắm lấy tay cậu, nằm ngủ gục ở bên trên người Alex, khuôn mặt Chimecho nhíu lại lo lắng kể cả khi ngủ.
Mấy đứa nhỏ phiền phức này, Alex cười khổ nhấc lấy hai cái pokemon đặt sang một bên, tiếp tục nói chuyện với mẹ mình.
Minh tưởng là để tinh thần tỉnh táo, và năng lượng trong cơ thể di chuyển có quy luật trước khi cậu đi ngủ.
Hai người trên đường về nhà bà lại dặn dò Alex khá nhiều, về vấn đề thức tỉnh siêu năng lực bà cũng sẽ không đi rêu rao, mà chỉ hi vọng rằng con trai của mình có thể khỏe mạnh trưởng thành.
“Như vậy là cơn sốt vừa rồi diễn ra là vì con thức tỉnh siêu năng lực?” Hathil đến tận bây giờ vẫn chưa tin được.
Đưa mắt nhìn sang phía Alex, đứa nhỏ vẫn còn đang ngủ, nhưng nụ cười trên môi khiến bà hơi bất ngờ.
Trong quầy bếp, mẹ cậu đang nấu ăn với tâm trạng vui vẻ, Alex không nói được gì đành phải bước vào trong quầy bếp cùng mẹ cậu.
Bọn họ đều có một điểm chung là năng lực tiện lợi, thực lực mạnh mẽ và được rất nhiều người kính trọng.
Ralts nhìn trái nhìn phải, muốn tìm lấy cơ hội để ôm lấy huấn luyện gia của mình, cuối cùng nó lựa chọn nắm lấy tay cậu.
Alex thấy phản ứng của mẹ mình như vậy không khỏi cười khổ, cậu đã từng phỏng đoán qua một chút về cái nhìn của ba mẹ.
Đôi môi nhấp nháy, như thể muốn nói gì đó, bất quá cuối cùng Alex vẫn là mệt quá, một lần nữa ngủ say, bất quá lần này trên gương mặt của Alex nở nụ cười hạnh phúc.
Năm phút sau đấy, cơ bắp khôi phục lại hoạt động nhất định, Alex tự mình làm vệ sinh cá nhân, thay một bộ đồ mới rời khỏi phòng.
Mặc dù bọn nó nói thì Hathil nghe không hiểu được, nhưng mà có thể hỗ trợ Alex về hiệu ứng âm thanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Với cả Alex cũng rất trân quý sinh mệnh của mình.
Một buổi chiều dài, Hathil thức dậy với cơ thể mệt mỏi, đôi mắt hơi thâm tối vì mất ngủ kéo dài.
Những bối rối vào mấy ngày cuối xuân khi Alex trở về từ phòng bồi dưỡng cuối cùng đã bình ổn, Chimecho và Ralts dần quen thuộc với cuộc sống trong gia đình của Alex, chờ đợi khi cậu khôi phục liền sẽ đi dạo phố một vòng thị trấn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Xin chào, Chimecho, Ralts, để mọi người lo lắng rồi”
Biết được Alex còn mệt mỏi, Hathil đã nấu những món hơi nhạt và dễ nuốt cho con trai, người đối diện gật gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lẽ đoán được con trai sắp thức giấc, Hathil đứng dậy cầm lấy chén cháo đã nguội đi hâm lại, vội vàng lau khuôn mặt của mình cho tỉnh táo.
Chimecho kinh ngạc nhìn sang, Alex rất nhẹ nhàng thực hiện minh tưởng của mình, đồng thời lựa chọn giải thích tình huống vừa rồi của cậu cho hai đứa nhỏ.
Chương 34: Giải thích
Hơn một ngày nằm nguyên trên giường để Alex rất khó chịu, vịn thành giường bước xuống mặt đất, Chimecho và Ralts hai bên đỡ lấy cậu.
Trên bàn gỗ còn đặt một chén cháo, hương thơm nhàn nhạt của bát cháo trắng và hơi ấm thoảng thoảng cũng đủ khiến Alex ấm lòng.
Lại thêm hai tiếng trôi qua, Alex một lần nữa tỉnh dậy, cái bụng của cậu phản kháng vì đã nhịn đói quá lâu.
Về nhà liên lạc cho ba của Alex, Odine ở đầu bên kia điện thoại mặc dù không thể hiện cảm xúc quá nhiều, nhưng rất rõ ràng là ông vẫn lo lắng cho con trai nhỏ của cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.