Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Pokemon Của Alex

Bánh Bao Mập

Chương 42: Thành phố mới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Thành phố mới


Để cho Chimecho và Roserade phải đi tới chữa trị cho nó, đồng thời cũng chữa trị cho các pokemon mất năng lực chiến đấu khác.

“Chờ chị một lát nhé!” Chị Annie gật đầu trả lời, sau đấy từ trong thư viện của trường học Pokemon đi về phía bãi đậu xe.

Dứt lời, đối phương đặt lên trên kệ bàn một chiếc chìa khóa phòng, Alex cúi đầu cảm ơn, sau đấy đi thẳng lên phòng của mình.

“Là khách trọ mới sao? Em được xếp ở phòng này à? Chimecho và Ralts sao, đều là pokemon hệ siêu linh nhỉ, bọn chúng được đào tạo thật tốt!” Nobul gật đầu, sau đấy ánh mắt như phát sáng nhìn về phía Ralts và Chimecho

Số tiền mà Alex kiếm được từ việc giành lấy chiếc ruy băng tại thị trấn Verdanturf đầy đủ cho cậu xài một thời gian. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy chị đi trước nhé, ngày mai đã có buổi học đầu tiên, em ở phòng 205, hình như là phòng của Nobul, đấy là một người thân thiện, em có thể nhờ đối phương dẫn đường tới lớp học!” Chị Annie đưa tay lên nhìn đồng hồ, phát hiện là đã muộn nên rời đi trước.

Cô tưởng rằng khi những đứa nhỏ tầm tuổi của Alex, đi xa nhà tận ba tháng sẽ cố hết sức mang hết mọi thứ chứ?

Trên đường cũng không gặp bao nhiêu pokemon, bọn chúng có những khu vực riêng để sinh sống, cách một khoảng tới lối đi của con người.

Những huấn luyện gia bình thường muốn trải nghiệm cảm giác lữ hành và ngủ qua đêm tại hoang dã thường sẽ đi thật chậm, trong quá trình đó sẽ phát sinh nhiều câu chuyện, cũng như gặp mặt nhiều pokemon hoang dã.

Đồng thời nhắc nhở Alex những điều cần chú ý khi ở trong thành phố Rustboro, tiếp đến dừng xe tại trước một tòa kiến trúc có hơi cũ, nhưng lại khá gần trường học pokemon. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có lẽ nên cân nhắc tham gia càng nhiều lễ hội contest để kiếm thêm tiền…” Alex lẩm bẩm nói, ở đằng sau Chimecho lắc lư theo gió, nó đang suy nghĩ lần tiếp theo sẽ trình diễn như thế nào.

“Alex, còn quên gắn thứ này vô nữa” Chimecho một bên nâng một cuốn sách, một bên thì đưa tới cho Alex một tấm ảnh.

“Vâng, chị có thể tới đón bọn em được không ạ?” Alex trả lời, đồng thời cùng với Chimecho và Ralts chọn một góc tương đối rộng rãi và thoáng mát ngồi xuống.

“Đây là tòa nhà cho thuê, dành riêng cho những học viên tại trường học pokemon, em đi theo chị, công tác đăng ký sẽ ít tốn thời gian hơn” Annie giải thích, sau đấy dẫn đường đi ở phía trước.

Mà… ít ra thì ngày đầu tiên tại thành phố không phải điều gì đó quá buồn chán.

Bức ảnh đầu tiên là khi Alex, Morol và Liana vừa mới nhận được pokemon đầu tiên, ba đứa nhỏ xếp thành hàng để chụp ảnh.

Hai người nói chuyện vào chủ đề liền quên đi thời gian, để cho Roserade và hai pokemon của Alex sang một bên, các pokemon tự mình tạo thành nhóm để đi chơi.

Ở bên trong đang ngồi một anh bạn khoảng tầm 14 – 15 tuổi, đang cùng với Roserade đọc sách, nghe tiếng gõ cửa liền chạy ra.

Ralts thì không đến mức hoảng sợ như Chimecho, nó cảm nhận được Nobul không có ác ý, nhưng vẫn là không quen thuộc, rụt lại vài bước bám vào chân của Alex.

Roserade thích thú với việc chăm sóc hoa cỏ, không đam mê chiến đấu, nhưng có được một lượng lớn kỹ năng điều trị.

Cô bạn thân từ nhỏ của cậu quyết định ở lại thị trấn Verdanturf thêm hai tuần nữa, một mặt là ở cùng với gia đình, một mặt khác là chờ đợi cơ hội để khiêu chiến lấy chiếc ruy băng của thị trấn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ralts thì đơn giản hơn, nó chỉ cần ăn thật no, rồi sau đấy thi đấu thật sảng khoái, như vậy là đã đủ rồi.

“Vâng…” Alex cũng tự giới thiệu về mình, tiếp đấy Alex bắt chuyện bằng cách hỏi thăm kiến thức về nhà chăm sóc pokemon.

“Vâng, tới liền”

Đối phương nghe vậy lập tức nhiệt tình chỉ dẫn, những thông tin còn thiếu sót khi chỉ quan sát trên sách vở, cũng như những kiến thức cấp cao hơn.

Đến được bãi đậu xe của thành phố Rustboro, Alex liền gọi điện cho chị Annie, báo cho đối phương biết bản thân đã đến

“Lên xe thôi, Alex!” Chị Annie ngoắc tay gọi Alex và hai cái pokemon của cậu.

Ôm lấy cuốn album, Alex chìm vào trong giấc ngủ, đợi đến sáng hôm sau mẹ cậu đánh thức để còn đi lên chuyến xe.

“Được rồi, tạm biệt, đi đường nhớ giữ sức khỏe!” Liana vẫy tay chào, ở đằng sau Beautifly và Skitty cũng kêu lên một tiếng tạm biệt, chỉ có Azurill là chưa hiểu chuyện gì đang ngồi ngu ngơ ở một bên.

“Đấy là Tập đoàn Devon, trụ sở chính của tập đoàn Devon được đặt ở bên trong thành phố Rustboro đấy” Ông chú lái xe lập tức trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 42: Thành phố mới

Khuôn viên của tòa nhà này khá lớn, có nơi để chăm sóc pokemon, và có một vài nhà huấn luyện đang chăm sóc pokemon của mình tại đây.

“Thật lớn…” Alex hai mắt như phát sáng, đây là lần đầu tiên cậu rời khỏi thị trấn nhỏ của mình để đi dạo nhiều nơi khác.

Chimecho đồng dạng học được hai kỹ năng điều trị, vậy nên liền sáp lại học tập từ Roserade.

Bức thứ 3 là cảnh đêm tại khuôn viên hội trường pokemon contest, nơi mà hàng loạt các Wurmple, Cascoon và Silcoon tiến hóa

“Liana, vậy bọn tớ đi trước, sau đấy có tới thành phố Rustboro thì nhớ gọi điện đấy!” Alex chào tạm biệt Liana

Cho nên bị Ralts dùng đủ loại phong cách chiến đấu đánh ra bã, một pokemon còn chưa tiến hóa, Ralts hạ gục năm cái pokemon, cuối cùng bị một con Solrock đánh bại.

Dù về sau này, khi những phát triển hiện đại xâm nhập vào thành phố thì Rustboro vẫn giữ được nét riêng của mình.

Dù sao thì cũng không có nhiều nơi tổ chức lễ hội contest trên khắp Hoenn, vừa vặn một trong số đó lại là quê hương của mình.

Chuyến xe từ thị trấn tới thành phố đi mất khoảng tầm sáu tiếng đồng hồ, vì là đi xe nên thực tế là Alex không cảm nhận được gì nhiều.

Một người và hai cái pokemon đang bận rộn xếp đồ vào balo, vì chuyến đi này kéo dài tới 3 tháng, cho nên xếp được cái gì thì cứ xếp.

Nhưng mà trước khi đó.

Thành phố Rustboro là thành phố lớn thứ tư của toàn bộ địa khu Hoenn, các kiến trúc ở đây hồi trước được xây dựng chủ yếu bằng các khối đá, tạo ra cảnh quang và góc nhìn tương đối cổ kín.

Đấy là cuốn album mà Alex mua từ lúc thu phục Chingling chưa bao lâu, bên trong lưu trữ một số bức ảnh, một số kỷ niệm mà cậu từng trả qua.

Hai cái pokemon bị ánh mắt như đèn flash chiếu vào cảm giác không thói quen lắm, Chimecho trực tiếp bay ở sau đầu Alex nói “Bạn cùng phòng của Alex có vẻ không bình thường lắm”

Mất khoảng mười phút cho đến khi đối phương tới được chỗ của Alex, nhìn thấy cậu bạn nhỏ chỉ mang theo một chiếc balo không gian, hơn nữa kích thước cũng không phải quá lớn có hơi bất ngờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lễ hội Contest tại thị trấn Verdanturf đã kết thúc, đồng nghĩa với việc các điều phối viên đang đi lữ hành lại chuẩn bị lên đường.

“À… em là Alex, đây là Chimecho, còn đây là Ralts, em chuẩn bị nhập học khóa đào tạo Chăm sóc pokemon ngắn hạn tại trường” Alex giải thích, chỉ cần nói tới đây thì Nobul đã hiểu

Ở trên xe, chị Annie giới thiệu một chút về trường học pokemon, cũng như các kiến trúc lớn tại đây.

Mặc dù mới khoảng hai tháng hơn, Alex cảm giác mình đã trải qua và học tập được thật nhiều điều.

Ralts thì hoạt bát hơn, đi gặp thấy pokemon khác liền há miệng khiêu chiến, đối thủ lần này của nó là một con Doduo, về thực lực thật sự thì Ralts vẫn kém hơn đối phương, nhưng ai bảo các pokemon tại đây đều không rành về chiến đấu.

Nobul nghi ngờ nhìn cậu bạn nhỏ trước mặt, hình như không giống với các khách thuê trọ khác mà cậu biết

“Cậu là?” Nobul tò mò hỏi, nhưng vẫn không quên lịch sử mời đối phương vào bên trong.

“Được rồi, có thể vào ở, phòng của nhóc là 205, tầng hai góc trong cùng, nhóc còn có một bạn cùng phòng nữa, nhớ làm quen và kết thân với nhau đấy”

“Kia là…” Alex nhìn về phía một tòa kiến trúc khổng lồ được xây dựng bên trong thành phố

Bức thứ 2 là khi Chingling vừa mới tham gia lễ hội Pokemon Contest, ở bên cạnh còn có hình chụp của Belle và Diance, người trước có hơi ngại ngùng, người sau thì vô cùng tự nhiên tạo dáng chụp ảnh.

Alex thấy vậy liền đi thẳng vào trong phòng, có hai khu giường ở trái và bên phải, bên trái là nơi mà Nobul nằm, còn bên phải thì chưa có đồ đạc gì bên trong.

Tổng thể của tòa nhà cho thuê có 4 tầng, phân thành hai khu dành riêng cho con trai và con gái, Alex đối với chủ trọ giới thiệu đôi chút về bản thân, sau đấy nộp lên điện thoại pokedex để đăng ký thông tin.

Alex cùng với hai cái pokemon đứng trước cửa phòng, cậu thử gõ cửa trước xem có ai ở bên trong không.

Chimecho đối với tòa kiến trúc khổng lồ cảm giác hứng thú không thôi, có điều hiện tại không phải là lúc để tò mò về những thứ mới lạ.

Phát hiện các pokemon của Alex có hơi rụt rè, Nobul lập tức gãi đầu lùi lại nói “Xin lỗi, xin lỗi, làm cho bọn nhỏ sợ rồi, vậy chúng ta tự giới thiệu trước nhé, anh là Nobul, 16 tuổi, là một học viên của khóa đào tạo nhà Chăm sóc pokemon chính thức của trường, anh đã học ở đây được hai năm rồi, đây là bạn đồng hành của anh, Roserade!”

Alex thì không có nhu cầu thu phục pokemon quá lớn, định vị của năm nay chỉ đơn giản là học tập và rèn luyện mà thôi.

Bức thứ 4 là ở phòng bồi dưỡng…

Khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Alex mới thở phào một hơi, chuẩn bị đi nghỉ ngơi một chặp.

Trong khi đó, Alex đã thuê sẵn xe để chở mình từ thị trấn Verdanturf đến thành phố Rustboro.

Chặng đường giữa hai địa điểm không quá xa, nhưng cũng không hề gần, đi bộ từ thị trấn tới thành phố phải trải qua một con kênh Rusturf, rồi băng qua tuyến đường 116 mới tới được đích đến.

“Alo, Alex phải không? Em tới bãi đậu xe rồi sao?” Chị Annie thân thiện ở đầu bên kia máy hỏi thăm

Nhìn thấy Chimecho đưa cuốn sách tới, Alex hơi hơi ngồi dậy “Phải rồi nhỉ, nên gắn vô để làm kỷ niệm!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Thành phố mới