Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Một lần nữa khiêu chiến
Tranh thủ một ngày trước khi Morol chính thức khiêu chiến chị Roxanne, Alex liền cho cậu một dịch vụ chăm sóc đặc biệt.
Roxanne thấy vậy không khỏi mỉm cười, đứa nhỏ hung hăn và quấy nháo lúc đầu khi khiêu chiến cô đã biết được điều quan trọng rồi.
Các pokemon của Morol đều rất thích cảm giác này, kể cả Rhyhorn cũng vậy, con tê giác làm nũng ở bên cạnh Alex.
“Haha… thế mới giống cậu hơn một chút rồi đấy!” Alex ôm bụng cười, sau đấy dịch sang một bên cho Morol ngồi xuống.
“Có lẽ là năm sau đi!” Alex trả lời.
“Bạn của em sao?” Nobul chuẩn bị tuần tới tham gia bài khảo hạch tốt nghiệp của trường, sau đấy đi kiếm một công việc thực tập giống như anh Nash.
Hai người cùng nhau ngồi ăn bữa cơm, coi như lâu ngày không gặp có thời gian để trò chuyện cùng với nhau.
Alex gãi đầu nói “Mô tả gì kỳ vậy, nhưng Chimecho cũng không hẳn là mạnh đâu, trong thời gian vừa qua, tớ và Chimecho bị rất nhiều huấn luyện gia đánh đập như con nha”
Nói cách khác thời gian hai tháng vừa qua, Alex dành hết tâm trí để tự phát triển bản thân.
Có lẽ khi tốt nghiệp, cậu sẽ dành một chút thời gian để khiêu chiến chị Roxanne một lần nữa!
Alex xấu hổ đưa tay cầm khăn lau miệng chùi ít phần bánh vụn trên mặt Ralts, chậm rãi nói
Hai người bắt đầu kể chuyện về những chuyến hành trình của mình, Morol đã thu phục được năm người đồng bọn, bọn chúng đều có cá tính khá đặc biệt.
“Đúng vậy đấy, Liana cũng có một cái, coi như là vật phẩm kỷ niệm cho chiến thắng đầu tiên cùng với Chimecho!” Alex gật đầu trả lời, xong dẫn theo Morol đi tham quan thành phố.
“Haha, cái này thì để từ từ, sau khi tốt nghiệp tại khóa học này, tớ còn có việc phải chuẩn bị nữa, nếu như mọi thứ êm đẹp thì…” Alex nói ra dự tính của mình, hơi suy nghĩ.
Điều cậu để ý không phải là số lượng pokemon mà Morol thu phục, mà là thái độ của Morol, giống như thay đổi khá nhiều.
“Ký túc xá có vẻ lớn quá nhỉ?” Morol tham quan một vòng ký túc xá, cũng như đi dạo ở bãi đất trống.
“Cố lên!” Alex hiếm có xin nghỉ buổi học tới cỗ vũ cho Morol, nhìn về phía chị Roxanne.
Ánh mắt hung tợn đấy
Đợi đến cuối năm lại thi lấy bằng hành nghề Nhà chăm sóc pokemon chính thức.
Tất nhiên là Morol vẫn có thể đi đường vòng, lựa chọn né việc đối mặt với Wallace mà đi khiêu chiến chỗ khác.
Rhyhorn cũng là pokemon mà Alex sử dụng và chỉ huy nhiều nhất trong lúc làm người giữ cửa của đạo quán.
Vì nó thật sự quá dính người Alex, cho nên chị Roxanne trực tiếp cho cậu nuôi nó ở trong bãi đất trống ký túc xá. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ralts sao… là một pokemon rất hiếm, còn Chimecho thì…” Morol gật gật đầu, ý bảo Ralts rất có tiềm lực.
Có điều cậu chỉ không muốn thể hiện ra mà thôi.
Tối hôm đó Morol trải lòng thật nhiều, về tới phòng trọ cũng đã khuya muộn, ngủ một giấc thật say.
“Em… em là Morol, hân hạnh gặp anh!” Morol lập tức cúi chào, đối với người lớn hơn mình, cậu ta vẫn là rất lễ phép
“Đây là ruy băng tại thị trấn chúng ta sao?” Morol cũng tò mò nhìn về phía ruy băng mà Alex thu được tại thị trấn Verdanturf.
Nếu Alex ngồi không mà vẫn mạnh hơn cậu thì đó mới thật sự là đả kích khổng lồ đối với Morol.
Có điều Ralts vẫn chưa tiến hóa, nó cảm giác rằng mình còn có thể trưởng thành thêm, học tập thêm.
Hơn nữa còn chưa thu hoạch được bất kỳ huy chương nào, lẫn việc chưa thu hoạch được ruy băng thứ hai.
Nhưng khi gặp nhau tại đạo quán, bị Chimecho nhẹ nhàng thuấn sát mất chiến lực mạnh nhất của mình, Morol nếu nói là không bị đả kích liền rất giả.
Nói là vậy thôi, nhưng từ khi Chimecho giật dây, rủ Roserade chăm sóc một vườn hoa tại đây, cảnh sắc đã trở nên đẹp hơn rất nhiều.
Người sau trực tiếp dùng niệm lực đẩy Morol trở lại phía sau, kiêu ngạo lắc lắc người, phát ra tiếng chuông hạnh phúc.
“Swellow, cùng nhau nào!” Morol ánh mắt như phát ra ánh sáng, tình yêu của cậu dành cho pokemon của mình hiển thị rõ rệt.
“Này, Alex, khi nào thì cậu sẽ bắt đầu đi lữ hành?” Morol tò mò hỏi, theo như cậu biết, Alex có lẽ năm sau hoặc năm sau nữa sẽ đi khiêu chiến đạo quán
“Rốt cuộc thì cậu đã đào tạo Chimecho kiểu gì mà nó mạnh như vậy? Thật là quá đáng sợ luôn, như con quái thú trong hình hài nhỏ bé vậy” Morol tò mò đứng dậy muốn lại gần quan sát Chimecho.
“Giề? ┌∩┐(◣_◢)┌∩┐” Giống như cảm nhận được ánh mắt lạ hoặc của Alex, Morol phẫn nộ quay đầu lại nhìn.
Tuy nhiên sau khi nói chuyện và tìm hiểu về thời gian mà Alex bỏ ra để cùng với các pokemon của mình rèn luyện, Morol mới thở phào nhẹ nhỏm.
“Phiền chị, y tá Joy!” Morol lễ phép đưa các pokeball của mình ra, tổng cộng năm quả pokeball, đối phương thu phục đồng bạn thật nhiều.
Không thể chỉ trong một năm đạt tới thực lực đỉnh cao được, Morol hiếu kỳ nhìn Alex đang mát xa cho Breloom ngạc nhiên nói
Đó là mát xa cho các pokemon của Morol, cậu ta dự định sẽ sử dụng hai pokemon là Swellow và Breloom.
Cậu cần thiết phải đặt vấn đề tương lai pokemon của mình lên đầu, rời khỏi ngôi trường này, cậu sẽ đi tìm hiểu về cách phá vỡ “giới hạn” cho Chimecho.
À không,… cái mô tả hơi kỳ dị, nhưng mà trông khác với lúc đi chơi cùng cậu và Liana.
Để Alex và Morol có không gian riêng để nói chuyện, tiếp tục cùng với Roserade làm công tác làm vườn của mình.
Chương 53: Một lần nữa khiêu chiến
“Yên tâm, đây là kinh nghiệm tớ học được tại phòng bồi dưỡng của bác Eren, có thể thư giãn cơ bắp khá tốt đấy!” Alex mỉm cười tiếp tục việc mát xa của mình.
Một huấn luyện gia mạnh mẽ như Alex lại gặt hái được ruy băng là chiến lợi phẩm đầu tiên.
Không biết lúc nào bầu trời đã tối đen, Alex nấu một bữa thịt nướng ở bãi đất trống, ngồi cùng với Morol nói chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chuyện gì diễn ra…???? ⊙▃⊙ ????
Sáng hôm sau, cậu tỉnh táo tinh thần đi khiêu chiến đạo quán Rustboro, trực diện với chị Roxanne.
Bởi vì đạo quán tại thành phố Sootopolis, nơi mà quán quân Wallace đang cư trú yêu cầu phải có đủ sáu pokemon, làm một trận khiêu chiến toàn viên 6VS6 mới có thể thành công nhận được huy chương của anh.
Lần đó, cậu sẽ không còn bất lực như trước, chắc chắn mọi thứ sẽ tốt hơn!
Cho tới thời điểm cần thiết, Ralts sẽ chủ động trở thành Kirlia!
“Chà… không biết nữa, có lẽ khi cảm thấy chuẩn bị đủ rồi đi?” Alex nghe vậy hơi sửng sốt một chút, rồi trả lời
Đang cầm lấy bình tưới nước, Nobul nhìn Alex tiến vào liền mỉm cười chào hỏi, xong nhìn về phía Morol, gật gật đầu
Cậu cũng thành công gặt hái được ba cái huy chương, đến phía đạo quán Rustboro, nếu thành công sẽ là chiếc huy chương thứ tư.
Cậu từng hứa với bản thân mình rằng sẽ không để các pokemon chịu cảm giác khó chịu giống mình.
Morol lúc này cũng dành thời gian để đánh giá Alex, người ở đối diện trông vẫn rất tinh thần, phần tóc mái cắt bớt đi, chỉnh lại mái tóc và cách ăn mặc, dù chỉ là bộ hoodie thông thường, Alex mang vào cũng có cảm giác rất thanh mát.
“Bất ngờ thật đấy, Breloom của tớ thường không dễ gì cho người khác chạm vào đâu”
Morol tin vậy, và cũng dốc chí không thể dừng lại ở đây được. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đủ là khi nào…” Morol nghe câu trả lời chung chung không khỏi phun tào, thực lực đã mạnh vậy rồi mà vẫn cẩn thận thế sao?
Nobul mang theo nước ngọt và bia tới chung vui, một vài vị khách trọ khác cũng chạy tới làm cho bầu không khí náo nhiệt.
“Đứa nhỏ này là Ralts, là đồng bạn thứ hai của tớ, còn Chimecho thì không cần giới thiệu nữa nhỉ?” Alex thấy Morol tò mò về pokemon của mình, giải thích
Mặc dù quả chuông hạnh phúc bây giờ còn chưa gặp vấn đề, nhưng sớm hay muộn rồi sẽ gặp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ đây tới lúc đó, Morol nếu muốn tham gia đại hội năm nay cần phải chạy nước rút khắp nơi để khiêu chiến đạo quán, kiếm thêm một đồng bọn nữa cho đủ đội hình sáu pokemon.
Mặc dù Swellow thua cuộc, Alex vẫn thừa nhận rằng trận đấu này, Morol đã đủ thực lực để khiêu chiến đạo quán, có điều Morol cần phải chiến thắng thêm một nhà huấn luyện gia của đạo quán nữa.
Có làm mới có ăn, Alex có thể mạnh hơn cậu, chỉ đơn giản là đối phương nỗ lực hơn cậu mà thôi!
Nơi này các pokemon đã sớm quen thuộc với Ralts, bởi vì đứa nhỏ này ngày nào cũng đi khiêu chiến.
Và hiển nhiên là có kinh nghiệm một lần phía trước, Morol dễ dàng vượt qua, sau đấy cùng với Alex đi về trung tâm pokemon.
“Mấy đứa cứ tự nhiên chơi đi, nhớ đừng dẫm lên bụi hoa mà Roserade chăm sóc là được, nếu biết nó sẽ buồn lắm đấy” Nobul cười nói, anh cũng không dự định chen vào câu chuyện của tụi nhỏ.
Dắt đối phương đi một vòng khu mua sắm, lại dẫn tới chỗ trụ sở của tập đoàn Devon, rồi dẫn cậu ta dạo qua một vòng tại ký túc xá.
“Xem ra cậu cũng không phải là hoàn toàn ngồi không sao, như vậy tớ cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút” Morol thở phào một hơi.
Thật không thể tin được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng cậu vẫn luôn nghĩ rằng Alex không đi lữ hành, đáng lý ra thực lực sẽ không trở nên quá mạnh.
Sau đấy Morol nhìn về phía hai pokemon nhỏ của Alex, ánh mắt kỳ dị quan sát Ralts cầm lấy cái bánh to hơn người mình, liên tục cắn vài phát, trực tiếp nuốt trọn nó vào trong người.
Sau đấy nhìn về phía quả chuông hạnh phúc, Morol nghẹn lại một chặp, cái pokemon này vừa mới thổi bay Swellow của cậu thật đơn giản.
Nhưng mà điều đó rất hiếm có ai làm, vì cơ hội chiến đấu với quán quân không phải lúc nào cũng có, có thể nói chỉ có tại địa khu Hoenn các huấn luyện gia trẻ tuổi mới có cơ hội đối mặt với quán quân sớm như vậy.
Cũng đúng, chỉ có Alex không dự định tham gia đại hội vào năm nay, cho nên mới có thể bình chân như vại ngồi yên một chỗ.
Hai pokemon có thể nói là thực lực chính của cả đội, vì thời gian thiếu thốn, các pokemon của Morol còn chưa phát triển tới hình thái cuối cùng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.