Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Dã ngoại tuyến đường 116 (3)
“Bame bame!!!”
Từ ở phía trên bầu trời, Taillow mỉm cười kêu lên vài tiếng “Bame bame!!”
Hiểu rõ được câu chuyện, Alex quay đầu lại chuẩn bị thêm một ít đồ ăn, coi như không phải là Zelloui kiếm chuyện, cậu vẫn sẽ cho bầy Taillow một ít đồ ăn.
Thân là một con chim én hoang dã, Taillow từ nhỏ đã tập sống tự lập, nhất là khi bầy Swellow và Taillow trước rời đi, để lại một vài con chim én nhỏ ở lại tại khu rừng này.
“Vậy… rốt cuộc bọn cậu đã làm gì?” Alex nghi ngờ nhìn về phía trước.
Lúc đầu cũng chính là con Taillow này đuổi cô hung nhất, có điều chính vì vậy mà cô biết được nó có trách nhiệm đến thế nào.
Ánh mắt của Taillow hơi nhỏ, ẩn bên trong đấy lại là trách nhiệm và sự quật cường của loài chim én.
“Tỉnh ngủ rồi sao? Đây, đồ ăn!” Alex mỉm cười đưa tới đồ ăn.
Cách quen thuộc nhất để thu phục một pokemon, khiến cho nó tâm phục khẩu phục, hoàn toàn tin tưởng vào huấn luyện gia của mình.
Con chim én nhìn thẳng về phía trước, nhất là con Bagon lúc nãy chửi nó hăng nhất, ánh mắt khiêu khích nhìn trực diện
Ở thời đại phát triển hiện nay, địa khu khác thì Alex không chắc là thế nào, nhưng hầu như các khu vực có liên minh quản lý đều ấm no không thiếu đồ ăn.
“Vừa rồi bọn này ý, đi tới rừng cây ở phía xa kia gặp được thật nhiều berry, cho nên cả đám đã hái thật nhiều trái cây!!” Noibat vừa nói vừa móc ra một trái Oran Berry không biết được dấu từ đâu đưa ra.
Taillow đầu đàn quay lại, vẫy cánh thật mạnh tạo ra nguồn gió lớn thổi về phía Zelloui rồi kêu lên
Thành ra trong lúc ăn cơm Kirlia cũng quan tâm đến đứa em thiểu năng ở cạnh mình.
“Bagon bagon” Cho thêm một bát nữa!
Chimecho thì nhanh chóng quét sạch đống đồ ăn của mình, sau đấy dưới ánh mắt làm ơn của Alex, quả chuông hạnh phúc lập tức bay tới chỗ bầy Taillow ngất xỉu rung lên những hồi chuông ngọt ngào, đánh thức bầy én hoang dã.
Nhưng ít nhất để cho một Taillow trong bầy có không gian trưởng thành tốt, đấy cũng là điều mà một Taillow đầu đàn như nó nên suy nghĩ cho mọi người.
Khuôn mặt đổ mồ hôi, Zelloui hơi ngước mặt lên, nụ cười tươi tắn hiện ra trên khuôn mặt Alex khiến cho đứa nhỏ lập tức cúi người xuống lần nữa.
Đặc biệt là đồ ăn pokemon, năng lực sản xuất của loài pokemon là không thể khinh thường, về phương diện đồ ăn đặc chế cho từng loại pokemon, nhằm mục đích đào tạo để bọn nó mạnh lên thì khá đắt, chứ đồ ăn thường Alex biểu thị “Ta đầy!!!”
Chương 71: Dã ngoại tuyến đường 116 (3)
Taillow đầu đàn thức dậy, ngước đầu nhìn thấy một gương mặt phóng lớn trước mặt, là nhân loại kia?
Cậu không phải là một lựa chọn tốt, không phải là một huấn luyện gia có thể đào tạo Taillow trở thành một pokemon mạnh mẽ.
Và phải thật tốt, thật tốt, bảo vệ những người bạn của mình.
“Ăn thêm không?” Kirlia đưa đồ ăn tới cho Noibat, từ lúc đứa nhỏ này chạy lại gần xin cậu đập cho ra bã, Kirlia cảm thấy đáng thương cho trí thông minh của Noibat.
Taillow nhìn về phía đĩa ăn trước mặt mình, khuôn mặt tràn đầy đề phòng, nó không tin đối phương lại đột nhiên tốt bụng như vậy.
“Bame bame bame babame !” Bất cứ ai cũng được, cậu là con người tốt, cho nên đi theo cậu cũng là lựa chọn tốt, không nhất thiết là ta, mà bất cứ ai trong tộc đều có thể, để bọn nó tự do bay lượn ra thế giới rộng lớn ngoài kia đi.
Mặc dù không cần nghe hiểu Noibat, nhìn động tác của con rồng nhỏ Alex cũng dư thừa biết được chuyện gì diễn ra.
“Ba bagon!!” Tốt lắm, nhào vô!
Có lẽ vì đã quen với cuộc sống ấm no, cho nên bọn cô không quá để ý tới việc các pokemon cũng có phạm vi sinh sống của chúng, cũng có những thứ bọn nó phải bảo hộ.
Chính như lúc cậu bắt gặp Chingling vậy, ăn to uống khỏe, trưởng thành thật tốt.
Bagon hưng phấn chạy tới xin ăn, có vẻ như đứa nhỏ hoàn toàn quên đi việc vừa bị con Tallow đầu đàn gõ liên tục vào đầu.
Xem ra Zelloui đã hái đi kha khá đồ ăn từ phía Taillow đang sinh sống, cho nên bầy chim én phẫn nộ đuổi tới kiếm chuyện.
Alex vốn dĩ không định nhận nuôi pokemon ngoài hệ Psychic, Rhyhorn là một ngoại lệ.
Đang ăn nốt chén cơm cuối, Zelloui khựng lại, ánh nhìn tỏa ra sát khí lành lạnh từ phía Alex làm cô rợn người.
Taillow nghe vậy ban đầu có hơi bất ngờ, xong sau đấy phản ứng rất nhanh, đập cánh bay lên trên cao.
Zelloui nghe vậy lập tức hiểu được, Taillow đây là đồng ý rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Zelloui không hiểu ý của đối phương, cô đau khổ nhìn về phía Alex, người sau mới chậm rãi giải thích (đọc tại Qidian-VP.com)
Taillow đầu đàn ăn xong xuôi, nhìn về phía Alex.
“A, là nó!”
Bầy pokemon đáp ở trên cành cây, cẩn thận quan sát khoảnh khắc này.
Đồ ăn đối với bầy Taillow là chân lý, đừng nhìn thân hình của bọn nó nhỏ bé vậy thôi, chứ đều là những chiến hạm ham ăn.
Nhưng thói quen lúc sống với mọi người trong tộc quần người Draconid, cô khá tùy tiện ở những vấn đề này.
Bọn nó đã sống cùng nhau, nương tựa lẫn nhau, cho nên mọi người đều muốn tốt cho nhau, nhất là cho Taillow đầu đàn.
Xong cũng không đợi Zelloui lại nói thêm gì, mà Taillow quay đầu lại nói chuyện với bầy đàn của mình, các con Taillow khác nghe vậy hơi gật gật đầu.
“Cái kia… vừa rồi hái berry, không biết là đồ ăn hiếm hoi của nhóm bọn cậu” Zelloui lúc này được Alex nhắc nhở, có chút xấu hổ lại gần đưa trả berry.
Đột ngột nhìn thấy Zelloui và hai pokemon của cô cạnh tranh và giành lấy đồ ăn của mình, Taillow và các bầy đàn của mình cực kỳ phẫn nộ.
“Taillow, có muốn trở thành pokemon của tớ không?” Zelloui đột nhiên cảm giác hơi hồi hộp, thở nhẹ một hơi rồi hỏi
Con rồng nhỏ hơi ngơ ngác ngước đầu dậy, nhìn về phía Zelloui nghiêng đầu, cái gì vậy?
“Bame bame!” Luôn sẵn sàng!
“Hử? Cái gì cơ?” Zelloui nghe vậy hơi ngạc nhiên, xong quay sang nhìn về phía con Taillow ở bên cạnh, ánh mắt cô và con Taillow đầu đàn chạm vào nhau.
Cảm giác mà tâm linh của cô bị rung động, không biết có phải là nhất thời hay không, nhưng hình ảnh trong đầu cô hiện lên.
Thực tế mà nói, nêu cô chỉ hái một đến hai trái, bầy pokemon cũng không đến mức tức giận như vậy.
Mà là khi thấy Alex chịu nói chuyện, nó liền lập tức hỏi rằng có thể cho các con Taillow khác ăn được không, hoặc là để Zelloui trả lại những trái berry đã hái lúc trước.
“Không… không có gì, chỉ là.. chỉ là…” Zelloui bối rối chưa biết trả lời sao, Noibat đã phụ họa cô trả lời
“Bame bame?” Chuyện gì diễn ra? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Được nha” Alex mỉm cười trả lời, lại lấy thêm một phần đồ ăn cho các pokemon, không phải thứ gì quá dinh dưỡng hay quá mức đắt tiền.
Zelloui hơi băn khoăn một chút, xong vẫn cùng với Alex ngồi xuống ăn sáng, cái bụng của cô phản kháng kêu rột rột nãy giờ rồi, cảm giác bị bầy Taillow rượt đuổi khiến cô có thể ăn đầy ba bát cơm.
Đáng sợ quá…
Chỉ cần trong một giây phút nào đó, con muốn được cùng đối phương làm đồng bạn, như vậy là đủ rồi!
Bà ngoại của cô vẫn luôn nhắc nhở Zelloui phải trở thành một huấn luyện gia tốt, không nhất thiết tất cả pokemon đều phải là hệ rồng.
Cân nhắc một chút, Alex quay đầu sang hỏi Zelloui “Cậu có nghĩ thu phục một chỉ Taillow không?”
Nhưng chỉ là một khoảnh khắc ngắn, khi cô nhìn sâu vào con mắt của Taillow, Zelloui chợt nhận ra
Thân là một pokemon hệ rồng, kháng tính của Bagon khá tốt, cơ thể lại khỏe mạnh, cho nên dù đấu đá một chặp các pokemon đều khôi phục rất nhanh.
Chắc là đủ cho chúng ăn chỉ một buổi, nhưng ăn no thật tốt, đó là cảm giác khi mà mọi muộn phiền tan biến.
Bầy pokemon lần lượt tỉnh dậy, theo lời kêu gọi của Taillow đầu đàn, bọn nó đứa này nhìn đứa kia, sau đấy chầm chận tiến tới ăn đồ ăn.
Bình thường thì lũ én không đến mức sẽ chủ động tập kích con người, cho nên hiển nhiên là có người trêu chọc tụi nó
“Không phải như cậu nghĩ đâu, tụi này đâu có cố ý kiếm chuyện” Zelloui vội vàng xua tay tỏ vẻ không liên quan đến mình, chỉ là tình cờ mà thôi.
Nó đã phải dùng hết sức mình để xoay sở bảo vệ cho những người đồng bạn khác, cho nên cánh rừng và những trái berry nhỏ bé đó là thứ mà bọn nó không thể thiếu.
Bầy Taillow còn lại cũng nhìn về phía Taillow đầu đàn, lớn tiếng cỗ vũ cho Taillow.
Alex cười lên đáng sợ vãi…
Đưa một cái cánh lên, hiện tại bọn nó còn rất nhỏ yếu, khi bọn nó trưởng thành hơn, trở thành Swellow, mọi thứ sẽ ổn hơn.
Cô lựa chọn chỉ huy Bagon để thu phục Taillow, Noibat ở một bên lớn tiếng cỗ vũ, hai cái cánh vỗ vỗ mạnh.
Zelloui không thể hiểu được Taillow đang nói gì, cũng không biết được đối phương muốn biểu hiện điều gì ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì nhóm của Alex cũng không có dự tính đi quá xa, cho nên đồ ăn pokemon thông thường cậu liền để cho bầy Taillow.
“Bame bame!” Một cái Taillow gặm lấy trái berry từ tay của Zelloui, đấy là một con Taillow khá gầy, ánh mắt nó rưng rưng khi nhận lại được đồ ăn của mình.
“Bame bame bame?” Taillow ngước đầu lên nhìn về phía Alex, lúc này nó vẫn rất kiêu ngạo, có điều không phải là hống hách giống ban đầu.
Nhất là sau khi cậu chiến thắng giải điều phối tại thị trấn, thêm thời gian làm công tại phòng bồi dưỡng và đạo quán nữa, đặc biệt là lúc cậu bán đá ở tại Meteor Falls, ít nhất là Alex không thiếu tiền ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Taillow đang nói là, khiêu chiến đi, thách đấu pokemon!!” Alex mỉm cười
Ý nghĩ của nó rất rõ, nó biết rằng một con người không thể trực tiếp thay đổi số phận của bầy Taillow, cho nên nó một lần nữa đưa ra đề nghị.
Zelloui hít một hơi sâu, lấy khí thế nói “Vậy Taillow, tớ sẽ thu phục cậu, Bagon, sẵn sàng chiến đấu thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.