Pokemon Của Alex
Bánh Bao Mập
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 73: Về nhà, nơi bình yên
Thân là pokemon chuyên về sức mạnh siêu linh, Chimecho hoàn toàn không có quá nhiều chiêu thức vật lý, vậy nên dù Chimecho có muốn thì điều kiện cơ thể cũng không hỗ trợ nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đó là những huấn luyện gia đến từ địa khu khác, nhóm đầu tiên đến từ Sinnoh, nhóm thứ hai đến từ Kanto.
“Gì cơ… biểu diễn???!!!” Kirlia kháng cự, có điều dưới ánh nhìn đáng sợ của Chimecho làm nó không dám nói gì thêm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nào, cũng minh tưởng thôi”
Chimecho thì bớt dính lấy Alex hơn trước, có điều nó vẫn thích được dùng ruy băng của mình quấn lấy cổ tay cậu.
“Kirlia, sắp đến giờ rồi” Chimecho đột nhiên cất điện thoại, đối với Kirlia nhắc nhở, đứa nhỏ gật gật đầu trả lời “Ừm”
“Được rồi, đợi một chút nào…” Alex mở ra điện thoại, trước cái nhìn của Kirlia và Chimecho, cân nhắc một chút, vạch ra lộ tuyến sắp tới.
Vừa mở cửa ra, Alex chưa kịp nhìn thấy thân hình của mẹ, đã nhìn thấy một con ‘quái vật’ bị nồi inox úp ngược lên đầu nhìn về phía bọn cậu.
Trước khi qua năm mới, phải đến địa khu Kalos một lần, giải quyết triệt để vấn đề trưởng thành siêu năng lực của Chimecho.
Đặt mục tiêu rõ ràng, ba cái ruy băng, sau đấy đánh cược vào Cup Wallace, thành công thì vào đại hội, thất bại thì coi như năm nay thuần túy là luyện tập. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bame bame??!!” Ngứa đòn đúng không??!!
Kirlia chạy tới ngồi ở bên cạnh Alex, nghiêm túc như một võ sĩ ngồi xếp bằng, hai tay đặt trên đầu gối.
“Ba bagon???!!!!” Thích đánh nhau hay gì??!!!
Các pokemon của bọn họ cũng thật đa dạng, nhất là một con chim cánh cụt đáng yêu Piplup ngốc nghếch không ngừng xoay vòng vòng.
Sáng sớm hôm sau, Alex một lần nữa được chứng kiến cảnh tập thể d·ụ·c của Zelloui, cậu nhìn một chút rồi lập tức quay đầu bỏ mặc đối phương.
“Con về rồi, ba, Machoke, còn mẹ đâu?” Alex gật đầu trả lời, thở ra một hơi nhẹ nhõm tháo xuống balo, chuẩn bị bước vào bên trong.
Đang nằm ở trên giường, Alex vì thả lỏng quá mức cho nên quên mất hiện tại đã sắp đến giờ đi ngủ.
Không biết từ khi nào trong cái nhìn của bọn họ, cậu là một điều phối viên thực thụ rồi vậy?
Nói thì nói vậy, Rhyhorn không thích không gian quá chật hẹp, cho nên trừ một vài tình huống bất khả kháng, con tê giác vẫn muốn nằm ngoài hơn.
Đối với điều này, Chimecho tỏ vẻ hiểu không rõ “Thật là khó hiểu mà ~”
Đồng thời không quên nhìn về phía pokemon của Alex, Ralts đã tiến hóa thành Kirlia, và Chimecho cũng trưởng thành hơn nhiều, có thêm một con Rhyhorn.
“Cần gì phải xa cách như thế, chúng ta cùng về nhà cậu nào, phải không, mấy đứa?” Zelloui cười vui vẻ khoác tay, hoàn toàn không có chút thiếu nữ ngại ngùng.
“Cậu không đến trung tâm pokemon trọ lại sao?” Alex hơi ngờ ngợ hỏi
Nhưng không sao, mấy lễ hội contest dễ kiếm tiền mà, Alex cũng muốn kiếm thêm mảnh vỡ kỹ năng cho các pokemon của mình.
Nhưng nếu là bây giờ, có lẽ chính ông lẫn Hathil đều sẽ không lại cản trở lựa chọn của đứa nhỏ.
Chỉ riêng Bagon là ra dáng lão đại, bất quá bị Taillow đạp cho một đạp, hiển lộ nguyên hình
‘Đám hồ ly này…’
“Alex, giờ tới nhà cậu phải không?” Zelloui tò mò hỏi
Cậu hoàn toàn có thể ngồi yên tại chỗ làm biếng, có điều các pokemon của cậu đều có ước mơ của mình.
Mà là tò mò đánh giá các pokemon của Zelloui, bọn nó hiện đang chơi ở ngoài sân với Machoke.
Kirlia cần thiết phải hỗ trợ ở những buổi contest lớn, ít nhất là giúp bọn cậu vượt qua vòng biểu diễn!
“Alex, buổi tối tớ ngủ ở đâu?” Zelloui đã bắt đầu có chút buồn ngủ, dù sao lúc tới thị trấn đã là chiếu tối
Vì số lượng pokemon có thể tham gia biểu diễn quá ít, Alex hiện tại chỉ có ba pokemon, Rhyhorn có thể loại từ vòng đầu.
“Alex, Alex, tới rồi, tới rồi…” Zelloui hưng phấn chỉ về phía trước, Taillow ở trên cao hưng phấn kêu lên vài tiếng.
Rất kỳ lạ, mặc dù nó rất có thiên phú trong việc sử dụng Teleport, nhưng đi bộ và cảm nhận xúc cảm phản hồi, tận hưởng việc thể lực từng chút một rút đi khiến cho nó thật thích thú.
Phải rồi, Minh tưởng nữa, cái kỹ năng này cũng sắp thăng cấp rồi, không biết lên Level 3 có hiệu ứng gì đặc biệt không.
“Được rồi, đồ ăn sắp xong rồi, ngoan nhé Eevee” Bà vừa nói vừa dịu dàng xoa đầu cún nhỏ, xong quay sang chào mừng con trai mình trở về
Không biết từ khi nào mà nhà của bà đã trở nên đông đúc như vậy.
Hai cái pokemon trừng nhau tóe lửa điện, Rhyhorn trực tiếp đi qua giữa hai người bọn họ, chở lấy Alex tiến vào thị trấn.
Rhyhorn từ ngoài phòng nhìn vô, ánh mắt ghen tị quan sát Kirlia và Chimecho được nằm bên cạnh Alex
Điều này làm cho Taillow bọn nó khựng lại đôi chút, nhưng vẫn chưa biết nguồn gốc của cảm giác ớn lạnh này từ đâu.
Phải rồi, cũng nên tăng tốc thu hoạch những chiếc ruy băng nữa, cậu không có khả năng thu hoạch đủ tám huy chương để tham dự đại hội liên minh, nhưng nếu cố hết sức hẳn là vẫn có khả năng thu hoạch được năm chiếc ruy băng.
“Đây là Bagon đúng không, thật là một pokemon hiếm có, còn cả Noibat nữa, đều là pokemon hệ rồng, Taillow này trông cũng thực sức sống” Hathil nhẹ nhàng chào hỏi từng người một.
Ban đầu ông không để cho đứa nhỏ nhà mình đi lữ hành sớm là vì lo sợ cho an toàn của Alex.
“Có phòng cho khách đấy, đợi một chút tớ lấy tấm đệm và mền qua cho” Alex trả lời, cậu cũng cảm giác khá mệt mỏi.
Alex cần thiết phải lựa chọn một tuyến đường ngắn để có thể thu phục đủ 4 cái ruy băng còn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối với con trai lâu ngày không gặp vỗ nhẹ lưng của Alex, trong ánh mắt ông, Alex đã trưởng thành hơn nhiều.
“Xin chào, Eevee, chúng ta từng gặp qua một lần trên điện thoại rồi nhỉ?” Alex lại gần, thông qua tâm linh cảm ứng, rất nhanh làm dịu cảm xúc hoảng loạn của Eevee, con cún nhỏ vui vẻ để cậu bế vào lòng.
Có điều, đi hết chặng đường rồi nó vẫn chưa học được Energy Ball a!!!!!
Khói bụi tản lên che kín mặt của bọn nhỏ, Chimecho ở trên cao bật cười khúc khích, Kirlia thì vẫn bình thản đi bộ.
Chương 73: Về nhà, nơi bình yên
“Viii~” Eevee lắc mình một chặp, lật ngược cái nồi ra, ngó nhìn về phía cánh cửa, Alex bật cười nói
Đồng thời đối với Zelloui có chút hiếu kỳ, nghe nói đây là một cô bé đến từ bộ tộc Draconid, nhưng Hathil không hỏi quá nhiều về thân phận của đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Eevee nghe giọng của Hathil lập tức xoay người, nhảy khỏi vòng tay của Alex, đuổi tới bên cạnh của mẹ cậu.
Lần đầu tiên tiến vào khu vực của nhân loại, Taillow tò mò nhìn trái nhìn phải, Noibat cũng khá hiếu kỳ nhưng đỡ hơn con chim én.
Sau ba tháng ở trường học pokemon, Alex cảm giác một lần nữa thả lỏng trong ngôi nhà của mình.
Đứng trước cổng nhà quen thuộc, Alex còn chưa kịp bước vào, đứng ở bên trong đang cẩn thận chăm sóc cái cây lớn trước, Machoke phát hiện ra Alex.
Mọi người ăn một bữa cơm đông đúc quanh chiếc bàn dài, vì nhà Alex cũng không có lớn, cho nên ngồi khá sát nhau.
Mà khoan, nó có thấy đường không?
Chặng đường trở về thị trấn Verdanturf đã ngày càng gần đến hồi kết, Alex cưỡi trên lưng của Rhyhorn, dưới ánh mắt ghen tị của Zelloui, đâm xuyên qua con kênh Rusturf.
Nhảy một phát lên thẳng trước ngực của Hathil, mẹ cậu ôm lấy Eevee, động tác còn chưa quen thuộc, có lẽ vì mới tập nuôi lại pokemon gần đây.
‘Kệ đứa điên đó đi’
Những pokemon của cậu và Zelloui cũng thân thiện chào hỏi, trên chặng đường bọn cậu gặp được hai nhóm huấn luyện gia trẻ tuổi khác trên đường.
Có lẽ trong đầu đối phương còn chưa có khái niệm này, dù sao đều là những đứa nhỏ mười tuổi.
Sắp đến thời gian đại hội Grand diễn ra rồi, muốn tham dự thì cần phải tăng tốc, không thể lại rèn luyện như lúc trước nữa.
Taillow gật đầu đáp ứng, nó thực tế vẫn rất ngưỡng mộ Alex, có điều trở thành pokemon của Zelloui rồi, nó cũng sẽ nỗ lực hết mình.
“Về rồi” Alex thở phào một hơi, sau ba tháng xa nhà, cuối cùng thì cậu cũng đã trở lại nơi này.
Alex đi vệ sinh cá nhân, sau đấy lấy ra điện thoại, phát hiện có một vài tin nhắn, Daia và Pikachu gửi lời hỏi thăm sức khỏe, Liana và Diance thì vẫn luôn hối cậu sớm thu phục đủ ruy băng.
‘Bọn nhỏ này, giống như đang chiếm không gian của mình với Alex hơi nhiều?’ Rhyhorn hung dữ nhìn về phía sau.
Nó lập tức hưng phấn vẫy tay nói, thân hình lực lượng tràn đầy cảm giác an toàn của Machoke rất hút sự chú ý.
Ở bên trong nhà, Odine phát hiện ra có người ở bên ngoài, liền mở cửa ra bên ngoài
Zelloui lúc nãy nói chuyện rất hào sảng, lúc này cũng rụt rè lại một chút, dù sao cũng là đối mặt với người lớn.
Chỉ có Rhyhorn là không quá thoải mái
Công trình đã được sữa gần xong, Alex nhìn thấy đội ngũ thi công không khỏi cúi chào một chút
Lễ phép chào hỏi một tiếng, để các pokemon nhỏ chơi đùa trong vườn cùng với Machoke, cô đuổi theo sau lưng của Alex.
Điều đó là Alex không khỏi nhớ về Skitty của Liana, cũng không biết nó đã tiến hóa hay chưa?
Bất quá nơi này khắp nơi đều có những kỷ niệm liên quan tới Alex, cho nên con tê giác cuồng Alex nghĩ nghĩ một chặp, cũng thoải mái chìm vào giấc ngủ.
Dùng ngón tay kéo một đường, lộ rõ con đường tiếp theo, sau khi để cho Chimecho luyện xong Energy Ball, và để Kirlia tập luyện biểu diễn, đúng vậy…
“Mọi người vất vả rồi!”
Điều này làm cho mẹ cậu khi bước ra từ quầy nấu ăn giật mình “Đùa à, Eevee còn chưa chịu cho ba con bế đâu đấy” Hathil bật thốt.
“Alex? Trở về rồi sao, mau vào đi, còn cô bé nhỏ này… là Zelloui đúng không, mấy đứa đi trên đường hẳn là rất mệt mỏi rồi nhỉ, mau mau vào trong đi” Odine cười vui vẻ nói
Đổi một hoàn cảnh mới, Rhyhorn không đến mức là không quen, nhưng vẫn có hơi là lạ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.