Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Trò chuyện

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Trò chuyện


Chương 19: Trò chuyện (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi đang xem thường trí thông minh của ta sao?” Mã Đức Huy hừ một tiếng nói: “Ta định đi lên trên thành phố An Bình, nơi đó dù sao nổi tiếng có Đạo Quán Hệ Nước vô cùng mạnh mẽ!”

“Cái gì không ổn?” Mã Đức Huy đơ ra, hoài nghi nhìn thần thần bí bí Trương Thế Dương.

Mã Đức Huy tựa hồ có chút suy sụp, cả người ủ rũ hẳn ra: “Ta hi vọng là như thế, đừng giống năm xưa, Thiện Nhân năm đó thế nhưng. . .”

“Ngươi nói cũng phải.” Mã Đức Huy lắc đầu cười, rõ ràng cũng không muốn nhớ lại quá khứ.

“Zora~”

“Nếu nói người nào có khả năng lớn nhất biết rõ Lý An đi đâu thì đó chính là ngươi, dù sao thì hai người các ngươi đều là hàng xóm với nhau.”

“Ngươi mẹ nó thế mà nói không cần lo lắng?! Cả nhà hắn đều không thấy đâu thế mà không cần lo lắng sao?” Mã Đức Huy trợn tròn mắt mắng.

“Còn có thể là cái gì! Đương nhiên là so tài!” Mã Đức Huy hừ lạnh nói: “Ta sớm muốn sẽ đánh bại nàng, cái đồ cậy già lên mặt!”

Có thể không phải là do người ta cậy già lên mặt, mà là do tiểu tử nhà ngươi thiếu đánh. . .

Trương Thế Dương thì gật gù, quả nhiên đoán không sai, là Phú Nhị Đại, bối cảnh còn rất lớn! Ít nhất Cảnh Sát Trưởng cái vị trí này không phải ai muốn lên thì lên.

Đổi chủ đề khác: “Ngươi nói đặc huấn là định làm gì? Tập tạ? Chạy bộ?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ách?” Mã Đức Huy nghẹn họng, cười cười xấu hổ: “Giống như. . .Rất có đạo lý.”

Mã Đức Huy gật đầu lại lắc đầu, làm bộ cao thâm nói: “Ngươi không hiểu, thứ này liên quan đến tôn nghiêm của một người!”

“Nói kĩ lại thì cũng kỳ quái, các ngươi rõ ràng là chị em họ, tại sao một người học trường Hạ Giang, một người học trường Thượng Giang là thế nào? Không học chung một trường sao?” Hai khu trường học từ xưa tới giờ nổi tiếng là đối thủ một mất một còn, hai vị này tao thao tác quả thật rất nhiều.

Mã Đức Huy nghe tới đây sắc mặt rõ ràng kém hơn không ít nhưng ngay sau đó Trương Thế Dương lại nói tiếp: “Bất quá không cần lo lắng, mất tăm mất tích không chỉ có mình Lý An, mà nguyên cả nhà hắn đi đâu ta cũng không rõ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trương Thế Dương rất muốn nói ngươi có cái quần tôn nghiêm, nhưng nói ra lại có vẻ hơi đả kích người, thế nên vẫn chủ động ngậm miệng lại.

Trương Thế Dương: “. . .”

Chỉ trong nháy mắt, Mã Đức Huy ở quán cafe đã trở thành kẻ thù của mọi người, ngay cả ánh mắt của chủ quán cũng loé lên ánh sáng nguy hiểm, biết bản thân thua cuộc, hắn như quả bóng xì khí một dạng, vô lực ngồi trên ghế, nhìn cũng không thèm nhìn Zorua.

“Không được, không được, vốn dĩ còn tính từ từ, kiểu này không được rồi. . .”

“Đạo Quán? Ngươi định đi làm Học Đồ?” Trương Thế Dương hơi ngạc nhiên nhìn Mã Đức Huy, nhất là một thân thịt mỡ kia, hắn có chút hoài nghi Đạo Quán sẽ ghét bỏ tên này. . .

“Anh anh anh!” Tiếng cười khúc khích của Zorua cực kỳ vang dội, trực tiếp làm Mã Đức Huy xấu hổ hoá giận, mặt đỏ như quả cà chua chỉ vào Zorua nói: “Ngươi tiểu gia hoả này cười cái gì! Có tin hay không ta cho Totodile cắn mông ngươi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hô! Tạm ổn!” Mã Đức Huy thở nhẹ một hơi, thần sắc vừa thả lỏng một giây sau trở nên nghiêm túc lên: “Không thể lại chậm trễ, phải đi đặc huấn!”

“Chị Họ?” Trương Thế Dương đầu tiên là nghi hoặc, nhưng lại nhớ tới một người con gái, ánh mắt hắn không khỏi quái dị đánh giá Mã Đức Huy.

Trương Thế Dương bất đắc dĩ sờ đầu Zorua, nhóc con này diễn kỹ ngày một cao cường, chỉ sợ không đưa nó vào phim trường thì sẽ mài mòn thiên phú nó.

Một cái là mập mạp, một cái là đại mỹ nhân, tựa hồ không có điểm gì giống nhau.

Mã Đức Huy mỉm cười vỗ vỗ vai Trương Thế Dương: “Ngươi có muốn cùng ta gia nhập Đạo Quán An Bình hay không? Nghe nói ở đó đại tỷ tỷ đều dịu hiền như nước~”

“Ta không có nói dối, cũng không cần nói dối, ngươi hiểu mà phải không?” Trương Thế Dương mỉm cười dang tay nói.

Mã Đức Huy nghẹn họng, lầm bầm trong miệng: “Chỉ là do bản đại gia béo, nếu đợi ta giảm cân thì cũng là một người đẹp trai có được hay không. . .”

Trương Thế Dương trầm ngâm một chút thì lắc đầu nói: “Thế thì đáng tiếc, ta phải nói cho ngươi rằng ta cũng không biết hắn đi đâu!”

Bất quá nghĩ tới một vấn đề, Trương Thế Dương tắm tắc kỳ lạ nói:

“Đúng rồi, Đàm Đổng Ngân mua hai quả trứng đó hiện tại nở hay chưa?”

“Uy uy uy! Ngươi định làm cái gì? Zorua nó còn nhỏ đâu, còn chưa qua Ấu Sinh Kỳ thì đơn đấu cái gì?” Trương Thế Dương nhanh chóng che Zorua lại, tiểu gia hoả thấy vậy càng làm càn, giả bộ khóc lóc đáng thương làm không ít người ngoái nhìn, nhất là ánh mắt của đám con gái, đơn thuần tới nói bọn họ đã có ý định lao lên cắn xé Mã Đức Huy.

“Tuỳ ngươi! Ta đi trước đây!” Mã Đức Huy bĩu môi lựa chọn rời đi, Trương Thế Dương cũng không có lại ngăn cản hắn, trong lòng hắn kỳ thực cũng có chút tâm động, so với việc bản thân tự mày mò, đi Đạo Quán học tập không khác nào tránh đi không ít con đường sai lầm.

“Cái này. . .Mẹ nó!” Mã Đức Huy sắc mặt đen nhánh mắng to: “Rõ ràng là gian lận! Còn mẹ nó quang minh chính đại gian lận!”

Trương Thế Dương nghe vậy cũng bĩu môi, ánh mắt như thể đang nhìn thằng đần nhìn xem Mã Đức Huy: “Ngươi ngu thật hay ngu giả vậy? Lý An một người mất tích thì đó là vụ án, cả nhà hắn đều mất tích thì gọi là cái gì? Không thể cho người ta đi du lịch sao?”

“Này này, cái ánh mắt gì đấy?” Mã Đức Huy khó chịu vỗ bàn, cả người mỡ thừa đồng thời cũng run lên.

“Ngươi muốn hỏi về Lý An?” Trương Thế Dương lông mày hơi nhướng lên trên, tay cầm cà phê cũng nhịn không được hạ xuống.

“À, ý ngươi là Bác của ta? Đích thực là không tầm thường! Hắn là Cảnh Sát Trưởng của Huyện chúng ta, tựa hồ gia tộc sau lưng cũng không nhỏ, bất quá ta chưa từng nghe ai nhắc qua, thậm chí cả Đổng Ngân cũng không rõ bối cảnh của mình.” Mã Đức Huy lắc đầu nói ra toàn bộ những gì mình biết.

Zorua s·ú·c s·ú·c vào người Trương Thế Dương, trong âm thầm khiêu khích Mã Đức Huy, người sau không thèm ngó tới, hắn đã tuyệt vọng, mập mạp không bằng thú vật. . .

Thì ra ngươi đánh chú ỷ là do cái này! Trương Thế Dương trong lòng mắng nhỏ một tiếng, tức giận đẩy ra cánh tay của Mã Đức Huy: “Ngươi mẹ nó đi một mình đi! Ta chỉ có Pokemon duy nhất là Zorua, nó thậm chí còn chưa biết bơi, đi Đạo Quán An Bình làm cái gì? Huấn luyện cho nó bơi lội à?”

Nhưng cũng có một điều làm hắn nghi hoặc, Đàm Đổng Ngân rõ ràng là một tôn Đại Phật, vốn dĩ không nên đến Phòng Chăn Nuôi của hắn cái toà miếu nhỏ này mới phải? Trương Thế Dương suy tư một hồi vẫn không nghĩ ra đáp án, cuối cùng đổ tội cho bọn hắn nhàn hết cả trứng.

Bầu không khí trở nên yên lặng, tình huống tựa hồ cũng trở nên xấu hổ, bất quá đi qua rất nhanh, Mã Đức Huy lại chủ động nói trước: “Nghe nói Chị Họ của ta không lâu trước đây mới tới Phòng Chăn Nuôi của nhà ngươi mua trứng Pokemon phải không? Ngươi có gặp nàng hay không?”

Mã Đức Huy nghe vậy thì đột nhiên nghiêm mặt nói: “Bí Cảnh cũng có thể cắt đứt sóng điện thoại. . .”

Zorua ngồi ở trong lòng Trương Thế Dương uống sữa bò, tuy không biết vì cái gì vẻ mặt của tên nhân loại trước mặt này đỏ lên, nhưng như vậy cũng không ngăn cản được việc cười chê của nó, dù sao nó là Pokemon Hệ Bóng Tối, nó có tư cách đi cà khịa người khác!

“Mới 2 quá? Còn ổn!”

Trương Thế Dương nhìn Mã Đức Huy muốn rời đi, nhanh chóng cản lại, ánh mắt hơi trợn ngược: “Ngươi gấp như vậy làm cái gì? Bộ hai người các ngươi đặt cược cái gì lớn lao lắm hay sao?”

“Thế thì ngươi phải coi chừng một chút, cuộc so tài của các ngươi tựa hồ có cái gì đó không ổn. . .” Trương Thế Dương cười như không cười nói.

“Tổng cộng giá 8 triệu. . .”

“Đức Huy!” Trương Thế Dương bỗng nhiên gằn giọng, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo sau đó lại trở nên bất đắc dĩ: “Ngươi đừng nhắc hắn nữa, người cũng đã c·h·ế·t, nên quên đi. . .”

“Để ta tính toán. . .Nếu như không có sai lầm, hẳn là trong vòng tuần này sẽ nở. . .” Trương Thế Dương không chắc chắn lắm nói.

Mã Đức Huy uống nước trái cây, ánh mắt vô ý lườm ly cà phê đen của Trương Thế Dương, trên đời này còn có người uống thứ này? Nhưng ngoài miệng hắn vẫn nói: “Chính xác! Dạo gần đây ta không ít lần nhắn tin cho hắn, còn hắn thì ngay cả một câu phản hồi cũng không có! Thật ra ta cũng có hỏi một ít người rồi, nhưng đa phần bọn hắn đều không rõ Lý An đi đâu.”

“Thôi thôi, về nhà trước đi rồi tính, Zorua.”

“Phốc!” Câu cuối lực sát thương cực lớn, Mã Đức Huy nghe xong trực tiếp dùng miệng phun nước trái cây, hoài nghi nhân sinh nhìn Trương Thế Dương, ánh mắt rõ như ban ngày: Ngươi đùa ta chơi?

Totodile: “. . .”

Trương Thế Dương nén cười nói: “Chị Họ của ngươi là cái người tên Đàm Đổng Ngân? Cả hai giống như không có điểm nào giống nhau nha~”

Trương Thế Dương yên lặng lúc lâu thì mới cười nói: “Không có khả năng đó, Lý An không phải dạng người thích tìm đường c·h·ế·t, với lại ở bên cạnh hắn còn có gia đình, dù cho có suy nghĩ sai lầm đi nữa thì bọn hắn cũng sẽ ngăn cản Lý An không cho hắn làm điều dại dột.”

“Không biết tin tức này có hữu dụng với ngươi hay không, nàng ở Phòng Chăn Nuôi mang đi 2 quả trứng Pokemon.”

“Lý An bên kia khả năng không có vấn đề gì, còn về việc vì sao không trả lời tin nhắn? Ta nghĩ là do hắn đi vùng đất xa xăm nào đó, ví dụ ngoài biển chẳng hạn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đương nhiên! Ta vốn dĩ từ lâu đã muốn gia nhập Đạo Quán An Bình! Bất quá một mực do dự không biết có nên hay không mà thôi, bây giờ Đàm Đổng Ngân gian lận trước thì cũng đừng trách ta vô tình!”

Nhưng đáng tiếc thay, cả Tỉnh An Bình chỉ có duy nhất một nơi Đạo Quán chính quy, mà Hệ còn không phù hợp với Trương Thế Dương, hắn không có khả năng dẫn theo một con Zorua đi tập bơi!

Trương Thế Dương khoé môi hơi run rẩy, hắn muốn nhắc nhở Mã Đức Huy một câu, nhưng lại không biết nên nhắc cái gì, giống như bản thân cũng xem nhẹ một cái gì đó. . .

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Trò chuyện