Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Anne cùng Diệp Hoa Linh
Thật sự mà nói, Alcremie không thích hợp đi đấu đơn, từ hai loại Đặc Tính của nó rồi tới chiêu thức, đều có liên quan rất lớn tới phụ trợ.
Vạn ác người hướng nội! Mẹ nó! Lý An thầm mắng một tiếng, chẳng lẽ Siêu Năng Lực Giả đều một bộ quái đản này sao?
Trong lúc bọn hắn xì xào bàn tán, ngược lại Anne cùng Diệp Hoa Linh từ con đường lót gạch hoa cương đi vào lúc nào không hay.
“Hoa Linh! Đánh nổ nàng!! Chứng minh thực lực của ngươi!!”
Chỉ là. . .Thứ hắn đang cầm là Lightsaber sao?
Im lặng là vàng. . .Trương Thế Dương chủ động ngậm miệng lại. . .
“Anne! Anne!! Ta yêu ngươi!!!”
“Tin tức quá mức kinh khủng! Không được, ta phải nói cho bạn trai ta!”
Một tiếng hét lớn dẫn theo cả đống người đi theo la hét, sân đấu tiến vào tình trạng hỗn loạn, Trương Thế Dương bên tai cơ hồ chỉ nghe được tên của hai người Anne và Hoa Linh, có thể nghĩ ra danh tiếng của bọn họ trong trường là lớn tới mức nào.
Nói nói Nguyễn Ngọc Lâm chỉ vào áo in hình Anne của mình, Trương Thế Dương biết hắn hiểu lầm, nhưng nếu đính chính lại, không phải tình hình sẽ càng bất thường hơn sao?
Lớp Màn Ngọt Ngào [Sweet Veil] giúp nó và đồng đội không rơi vào trạng thái ngủ, còn Đặc Tính ẩn thì đáng sợ hơn, Lớp Màn Hương Thơm [Aroma Veil] giúp nó ngăn chặn các hiệu ứng của chiêu thức hạn chế như Khiêu Khích [Taunt] Vô Hiệu Hoá [Disable]!
Hắn không thể nói bản thân không có nhìn chiếc áo đó, mà là nhìn hắn! Trương Thế Dương có thể nghĩ tới cảnh tượng sau khi bản thân nói như vậy thì người xung quanh dùng loại ánh mắt quái đản liếc hắn. . .
Trương Thế Dương: “. . .”
Hắn bắt đầu nói về kinh nghiệm của bản thân, Trương Thế Dương liên tục gật đầu nhưng thực chất một chữ cũng không lọt vào đầu, ngược lại kế bên Lý An gật gù đắc ý, đối với Nguyễn Ngọc Lâm bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Trương Thế Dương liếc hắn, âm thầm rời xa nửa bước, trước đó tên này đã tự khai hết thông tin, điều làm Trương Thế Dương ngạc nhiên chính là hắn cùng lớp với Anne, ân, hắn đã lớp 12, nhưng không hiểu sao Trương Thế Dương thấy hắn không được chính trực cho lắm.
Thế nào? Không phải là tới tìm đánh?
Đây là. . .Alcremie?
Nguyễn Ngọc Lâm liếc hắn cười xấu hổ nói: “Ta đặt mua gậy phát sáng chưa giao, hiện tại trong nhà chỉ có thứ này.”
Trường học sân trước khu đối chiến có 25 khu sân đấu, sân sau khu đối chiến nhiều hơn một chút có 50 khu sân đấu, tổng cộng là 75, nhưng nếu tính lên, mỗi khoá hơn 300 học sinh, nhiêu đây chỉ là tạm ổn mà thôi, các sân đấu luôn luôn ở tình trạng bị người đặt trước, nếu như ngươi không đặt hẹn trước 2 3 ngày, cơ hồ sẽ không có một sân đấu trống nào cho ngươi chiến đấu.
Nguyễn Ngọc Lâm: “Hắc! Việc này không nên truyền bậy, ta cũng chỉ mới từ bác của ta biết được không lâu thôi! Các ngươi biết Mạc Xảo Đại Sư chứ? Nghe nói con Alcremie đó là do Mạc Xảo Đại Sư tặng cho Diệp Hoa Linh! Còn về quan hệ giữa bọn họ thì ta không rõ.”
Đây là một trong ba con Ngự Tam Gia của vùng Unova, cũng là Pokemon có được nhân khí tốt nhất trong bộ ba Pokemon khởi đầu của vùng Unova!
Sân số 21.
Nguyễn Ngọc Lâm cũng đứng lên cổ vũ, nói thế nào hắn tự xưng là fan cứng của Anne, trưởng đoàn cổ vũ Anne nữ thần, bla bla một đống danh hiệu không được ai thừa nhận.
Nhưng mà theo ánh mắt của người xung quanh càng ngày càng bát quái, Trương Thế Dương cảm giác chính mình giống như bị người khác hiểu lầm. . .
Chương 3: Anne cùng Diệp Hoa Linh
Diệp Hoa Linh chính là một cái trong bọn họ, nhưng mà không ngờ nàng lại có thể cùng Mạc Xảo dính dáng quan hệ.
Đám người đi theo lắc đầu, nếu biết còn cần hỏi hắn?
Đúng vậy, là 3 chiêu! Đương nhiên ở thế giới hiện thực không có hạn chế nhiều như vậy, Pokemon có thể tự mày mò học tập nhiều loại chiêu thức.
“Làm sao vậy?” Ngươi xung quanh hắn nhịn không được hỏi.
“Giống như Mạc Xảo Đại Sư cũng có một con Alcremie? Chẳng lẽ Alcremie của Diệp Hoa Linh là hậu duệ của con Alcremie mà Mạc Xảo Đại Sư sử dụng?!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anne là người nước Anh! Nàng ở nửa năm trước chuyển tới trường chúng ta! Nghe nói gia thế không tầm thường, thực lực cũng không yếu mà người còn đẹp nữa hắc hắc~” Nguyễn Ngọc Lâm chen ngang giành trước nói, sau đó liên tục cười si dại, mắt nhìn đắm đuối thân ảnh ở phía trên sân đấu.
Không biết Đặc Tính của nó là cái gì. . .Trương Thế Dương có chút chờ mong trận chiến này, nhìn xem bên trái sân, lúc này đã nhiều ra một con Pokemon.
“Xem xem thi đấu, đừng nói nhảm nữa.” Lý An ở bên cạnh vỗ vai hai người ra hiệu bọn hắn chú tâm vào.
Đương nhiên đó là ở trong trường học, ở phía ngoài vẫn có vài nơi sân đấu mở cho Huấn Luyện Gia tham gia, bất quá muốn vào trong là phải trả tiền, rất nhiều bình dân Huấn Luyện Gia đều lựa chọn ở trong trường học đối chiến, dù sao đồ miễn phí luôn ngon hơn nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
“A!!! Ta yêu hai người các ngươi!!!”
Nhưng mà thực chất, ngoại trừ ngoại hình ra, chỉ số của loài Pokemon này không được tốt lắm, phân bố chủ yếu đều là phòng ngự, đặc phòng và tốc độ ba chỉ số này, thế nên đối với mấy người chơi hệ mãng phu lao thẳng ưa thích công không thích thủ thì nó không được trọng dụng cho lắm.
Con Alcremie của Diệp Hoa Linh là dạng Rainbow, tập hợp nhiều loại màu sắc khác nhau, ở trên đầu đeo hai quả dâu tây như vật trang trí, vừa kỳ cục vừa đáng yêu.
Đột nhiên Nguyễn Ngọc Lâm ngồi bên cạnh ngưng trọng nhìn Alcremie nói: “Con Alcremie này không đơn giản. . .”
Tốt thôi, ngươi vui vẻ là được. . .
Hoa Linh thì hắn biết, tên đầy đủ là Diệp Hoa Linh, con của hiệu trưởng, Huấn Luyện Gia Cấp Ưu Tú, chỉ còn thiếu nữa bước là trở thành Huấn Luyện Gia Cấp Tinh Anh, chỉ tốn thời gian 1 năm thành tựu đã lớn như vậy, nàng được người khác gọi là thiên tài không hề sai tí nào, cơ hồ ở trong trường này ai cũng biết nàng.
Alcremie là Pokemon được giới thiệu ở thế hệ thứ 8, nó là. . .Kem. . .
Hồng quang loé sáng, phía bên tay phải là Anne phái ra một con Pokemon thân dài gần 4m, cả người bao trùm một vẻ quý phái. . .Pokemon Vương Giả, Serperior!
Hẳn là nó sẽ thích người này. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý An ở bên cạnh khoé mắt kéo ra, nhanh chóng vì Trương Thế Dương giải vây: “Ách, anh bạn, ngươi có thể bỏ hắn ra không, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng rằng các ngươi có vấn đề. . .”
“Im lặng!!” Trọng tài hét lên, khán đài mới một lần nữa yên tĩnh.
Theo tiếng còi vang lên, hai bên đồng thời ném ra Pokeball.
“Khụ khụ! Xin lỗi, là ta nói lời thừa thải! Anne nga. . .”
Nguyễn Ngọc Lâm nâng nâng mắt kính, làm bộ thần bí nói: “Các ngươi có biết lai lịch Alcremie của Diệp Hoa Linh?”
Thiếu nữ tóc dài ở phía đối diện nghe vậy thì mỉm cười, nàng chính là Diệp Hoa Linh, một vị mỹ nữ tràn đầy khí chất đoan trang, từ một phương diện nào đó nói là không hề thua kém Anne: “Ta cũng như vậy! Tung hết sức của ngươi đi Anne!”
Mạc Xảo, tân nhiệm Thiên Vương của Việt Quốc, Thiên Vương Hệ Tiên trẻ tuổi nhất, minh tinh mới nổi, đủ loại danh hiệu dùng để khẳng định tài năng của nàng.
“Đương nhiên ta biết nàng là người nước ngoài, ta cũng không có đui mù.” Trương Thế Dương tức giận nói.
Đính chính lại, hắn không sợ, chỉ không thích mà thôi!
Nhưng mà loài Pokemon này có một điểm yếu c·hết người, đó chính là chiêu thức, phần lớn chiêu thức của Alcremie học được trong game đều thiên hướng phụ trợ, nếu hắn nhớ không lầm, thì Alcremie nếu như không dùng máy móc học tập thì nhiều nhất học được 3 chiêu t·ấn c·ông. . .
Trên sân đấu, hai con Pokemon đang nhìn chằm chằm nhau, chỉ cần Huấn Luyện Gia ra lệnh, cả hai sẽ không có một chút do dự lao vào phân thắng bại.
Mạc Xảo Đại Sư? Thế mà lại là nàng! Trương Thế Dương có chút ngạc nhiên nhìn Nguyễn Ngọc Lâm, hắn không biết tin tức này độ thật giả ra sao, nhưng liên quan tới cái tên Mạc Xảo, như vậy Diệp Hoa Linh đáng sợ hơn hắn tưởng rất nhiều.
Lý An sau khi tiếp thu ký ức biết hắn đang có ý định rời đi, trợn tròn mắt biểu thị bất lực, tay thì không nhanh không chậm tóm lấy vai hắn: “Dương Ca, ngươi bình tĩnh một chút được không? Người đông tới mấy cũng không ăn ngươi! Ngươi sợ làm cái gì?”
Những người khác thấy không có đánh nhau thì nhàm chán thu hồi ánh mắt của bản thân, không thể không nói, đám người này không có việc gì làm, nhàm chán đến điên rồi.
“Lý An, Anne là ai? Ta ở chỗ này học hơn 2 năm đây là lần đầu tiên nghe thấy tên nàng.”
“Hoa Linh thì ta biết, nhưng còn Anne. . .Đây là lần đầu ta nghe tên nàng. . .”
Một truyền hai, hai truyền ngàn. . .Trước đó Nguyễn Ngọc Lâm nhắc nhở bọn hắn không thèm để ý, hắn quá xem thường nhân tâm. . .
Nguyễn Ngọc Lâm không hiểu sau rợn run, nhưng khi Trương Thế Dương nhìn chằm chằm mình, hắn đột nhiên không hiểu sao lại trở nên cao hứng ôm vai Trương Thế Dương kinh hỉ nói: “Thì ra ngươi cũng giống ta!”
“Đi! Đi! Nhanh lên tìm chỗ ngồi, đừng có nhìn ta như vậy!” Lý An đẩy đẩy Trương Thế Dương, không có chừa chỗ trống cho hắn để ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không thể nào, Thế Dương ngươi thế mà không biết nàng?” Lý An kh·iếp sợ nói.
Nguyễn Ngọc Lâm mỉm cười: “Không cần xấu hổ, yêu thích một người là lẽ thường tình, cứ như ta này, thẳng thắn mà tiến lên. . .”
Lý An chùi khoé miệng vệt lóng lánh, bất đắc dĩ nói: “Nàng là người nước ngoài. . .”
“Không phải sợ mà là phiền.”
“Ngươi làm sao lại không biết nữ thần Anne?!” Đột nhiên một giọng vịt đực cao vót vang lên, Trương Thế Dương ghé mắt nhìn, người vừa cất tiếng là một người nam gương mặt trái xoan, da mặt so sàn nhà hắn còn trơn bóng, phải biết Minccino nó cực kỳ yêu sạch sẽ. . .
Trương Thế Dương: “Đông quá. . .”
Trương Thế Dương một mặt im lặng nhìn hắn, hắn mệt mỏi như vậy còn không phải vì con hàng này?
“Khụ! Xin lỗi là ta thất thố!” Nguyễn Ngọc Lâm đỏ mặt ho khan một tiếng, sau đó vui cười như thể quen biết nhiều năm vỗ lưng Trương Thế Dương: “Ta biết ngay là sẽ có người giống như ta! Khi ngươi nhìn thấy Anne cái cặp mắt say đắm đó thế nhưng không lừa được ta!”
Thậm chí ba năm trước trận chiến của nàng với Thiên Vương Hệ Rồng của đất nước láng giềng được lan truyền mạnh mẽ trên mạng, tạo thành một đợt phong trào Pokemon Hệ Tiên, nhà nhà Hệ Tiên, ép đến một đám Pokemon Hệ Rồng không dám ló đầu ra khỏi ổ.
“Nói đi? Ngươi có phải yêu thích Anne ngay lần tiên giống đầu ta hay không? Đồng đạo! Đúng vậy, chúng ta đều là đồng đạo!” Nguyễn Ngọc Lâm ôm Trương Thế Dương chỉ vào áo của bản thân, ở phía trên có in hình một cô gái, là người ngoại quốc.
Nhưng còn Anne là ai? Nói thật, Trương Thế Dương chưa từng nghe qua nàng bao giờ, bất quá có thể so sánh với Diệp Hoa Linh, hẳn là cũng không kém bao nhiêu. . .
Đúng vậy, chính là kem! Pokemon này tương đối nhỏ xinh, đây là lần đầu tiên Trương Thế Dương thấy có người đem Pokemon này ra chiến đấu, phần lớn đều sẽ đem nó nuôi như nuôi sủng vật là nhiều.
Đẩy đẩy bên cạnh Lý An, tên này không có phát cuồng, nhưng cũng không kém là bao, ngồi ở bên cạnh im ru một góc, lặng thầm nhìn hai nữ đứng ở trên sân đấu, nhất là khi nhìn thấy hai đôi chân trắng, mắt đều nhanh lồi ra ngoài.
“Tất nhiên!”
“Đăng lên trang cá nhân nhất định sẽ được rất nhiều người like! Hắc hắc hắc. . .”
Trọng tài đứng ở trên ngoài sân nhìn xem hai nàng chuẩn bị xong, đơn giản giải thích luật đấu thì chính thức tuyên bố trận đấu bắt đầu: “Trận đấu thể chế vì một đấu một! Pokemon bên nào mất đi khả năng chiến đấu trước thì tính thua cuộc! Mời hai vị Huấn Luyện Gia sẵn sàng! Trận chiến! Bắt đầu!”
Nhưng cũng không có nghĩa là Trương Thế Dương xem thường nó, trái ngược lại, chỉ số chủng tộc của Alcremie vô cùng cao, tiếp cận 500 điểm! Biết 500 điểm ý nghĩa là gì không? Đó là một con Gengar, một con Alakazam!
Tiếng la hét cổ vũ thất thanh như tô lên nhiệt huyết thanh xuân, đáng tiếc, Trương Thế Dương không ăn bộ này. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Đấy không phải là chất lượng ngon, mà là ngon ở trên tâm linh. . .
Trương Thế Dương: “?”
Trương Thế Dương thở dài thở ngắn, bất đắc dĩ đi theo.
Đương nhiên nếu con Serperior này Đặc Tính là Đảo Ngược [Contrary] thì lại hoàn toàn khác, khi đó nó có thể không ngừng ném Bão Lá [Leaf Storm] vào mặt đối thủ mà không bị giảm chỉ số, ngược lại còn càng đánh càng mạnh, mặt khác đối thủ nếu không biết trước nó Đặc Tính, tuỳ tiện ném cái chiêu giảm chỉ số, như vậy chả khác nào tự tìm đường c·hết, rất kinh tởm. . .
“Đừng có làm cái vẻ mặt như vậy! Anne với Hoa Linh thế nhưng là niềm hi vọng lớn nhất của trường chúng ta! Có hi vọng đi vào top 1 top 2 trong kỳ thi Học Viện lần này!” Lý An tức giận nói, nhìn bộ dáng của hắn như một tên fan não tàn làm Trương Thế Dương không biết nói gì cho phải.
Trương Thế Dương nhìn vẻ mặt như đớp cứt Nguyễn Ngọc Lâm, muốn đi lên vỗ vai an ủi vài trời mới biết về nhà tiểu tử này có bị bẻ gãy chân c·h·ó hay không.
Xoa xoa mồ hôi, Lý An cười nói: “Thật náo nhiệt phải không?”
Anne là một thiếu nữ với mái tóc màu hoàng kim bị kết thành tóc đuôi ngựa, dung mạo tinh xảo tràn đầy nét thanh xuân, trên mặt mang một nụ cười tự tin, tay nắm chặt Pokeball hướng về phía Diệp Hoa Linh khiêu chiến: “Hoa Linh! Ta rất mong trận chiến lần này!”
Lý An dẫn theo Trương Thế Dương đi ra sau trường, ở đó các bãi sân đối chiến tương đối nhộn nhịp, nếu nói phía trước sân là tân thủ thôn, thì đằng này chính là thế giới ở ngoài tân thủ thôn.
Quay trở lại, sân đấu số 21 hôm nay người đông như kiến, chỗ ngồi cơ hồ bị người ngồi kín, Trương Thế Dương cùng Lý An phải chen vào dòng người may mắn tìm được một chỗ ngồi xuống.
Mấy năm nay tất cả đã quay trở lại bình thường, nhưng thực chất vẫn có nhiều người hâm mộ nàng, lựa chọn đi con đường chủ tu Hệ Tiên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.