0
Nếu như câu truyện mà Edward kể là sự thật thì có lẽ ngôi mộ đó thật sự không hề đơn giản vì Edward khi đó chỉ là tiện tay bắt 3 con Yamask thôi vậy mà cả 3 con đều là tư chất vàng.
Phải biết rằng bất cứ loài Pokemon nào có tập tính sống bầy đàn thì đều có bản năng bảo hộ con non có tư chất cao còn những con yếu hay tư chất thấp hơn thì sẽ nhận được tài nguyên ít hơn, đó là cách mà Pokemon duy trì giống loài của mình.
Art cũng không tin một người có độ trung thành cao đến 84 như Edward sẽ nói dối mình, nên chắc chắn phải có gì đặc biệt ở hầm mộ đó hoặc chỉ đơn giản là Edward có vận khí tốt thôi. Dù có là lý do nào đi nữa thì việc tới đó một chuyến cũng không mất mát gì cả.
" Sau khi trở về ngươi có thể vẽ bản đồ chỉ đường tới hầm mộ đó cho ta được chứ? "_ Art hỏi Edward.
" Ngài muốn tới đó sao lãnh chúa đại nhân ? Không phải tôi nói điêu hay khinh thường đội trưởng Vincent, nhưng kể cả khi đội trưởng có tới đó thì cũng không thể vào sâu được đâu. "
Art hơi ngạc nhiên bởi khẳng định chắc nịch của Edward nhưng vẫn trả lời.
" Ta chỉ tới đó xem qua thử một chút thôi, lại có Vincent đi cùng nữa nên nếu có nguy hiểm thì rút lui vẫn là có thể. "
" Nếu như ngài đã quyết tâm như vậy thì khi về thần sẽ vẽ lại địa đồ sau đó nộp lên. "_ Edward gật đầu cũng không khuyên nữa, ông tin chắc vị lãnh chúa này đủ không ngoan để biết mình đang làm gì.
Đi thêm được tầm nửa tiếng thì Art lại gặp phải đối thủ cứng cựa, đó là một con Arbok level 30 tư chất vàng.
Tuy sau trận chiến với con Raticate Art cũng có đấu với nhiều Pokemon khác nhưng không có con nào cấp cao như con Arbok này nên Art cũng không định đơn thương độc mã xử lý nó, cân nhắc đến việc Arbok hơn Slowpoke tận 6 cấp độ cộng thêm Arbok cũng là một Pokemon kịch độc nên Art quyết định kêu Milo và Yamask của cậu giúp đỡ.
Tuy Yamask chỉ có level 21 nhưng với các chiêu thức như Protect, Disable, Will-O-Wisp thì việc đứng một bên hỗ trợ hẳn là không có vấn đề gì.
Đúng như dự đoán của Art, trận đấu diễn ra tuy có hơi khó khăn do Slowpoke bị chiêu Bite, Crunch của Abrok khắc chế nhưng hai đánh một vẫn là quá nhiều so với nó nên sau một hồi vùng vẫy thì cuối cùng Arbok vẫn bị khuất phục trong Pokeball.
[ Hạ gục một Arbok lv30, ban thưởng Poison Gem x28 ]
Art có thể đưa con Arbok này cho Emily khế ước vì nó mang cũng mang hệ Poison nhưng làm như vậy là đang lãng phí tài năng của nàng.
Tuy Emily có thể dùng thiên phú của mình để tăng lên tiềm năng của Arbok nhưng sau đó thì sao nữa, Arbok cao lắm sẽ lên được tư chất lục - không quá cao so với một Pokemon đã tiến hoá giai đoạn cuối. Cộng với việc do đã level 30 và ở ngoài hoang dã quá lâu nên phong cách chiến đấu của nó đã được hình thành, hoàn toàn không hợp với người mới như Emily.
Tuy chê là vậy nhưng Art biết ngoài kia có vô số lãnh chúa lại đang thèm khát dạng này Arbok nên nếu Raticate bán được giá thì Art cũng sẽ cân nhắc bán luôn con Arbok này.
Lại thêm nửa giờ nữa trôi qua, trên đường đi Art không chỉ tập trung train cho Slowpoke mà cậu còn chú ý đánh dấu lại vị trí các loại cây trồng sẽ có lợi cho lãnh địa về sau như cây cao su, cà phê dại, các loại cây ăn quả như chuối, táo, nho,. . . . cũng xuất hiện không ít.
[ Nhiệm vụ 4: Tự hạ gục 20 Pokemon bất kì ( hoàn thành ): Ban thưởng Potion x5
Cuối cùng sau hơn một tiếng rưỡi cố gắng thì Slowpoke đã lên được level 25, đây là lần đầu tiên mà Art giúp Pokemon của mình lên được level nên cậu rất vui sướng. Đang định tìm một con Pokemon nào đó mạnh để xem thử sự khác biệt thì bỗng.
" Đây là Green Apricorn sao? "_ Wolfbane nhặt từ dưới đất lên một trái gì đó tròn tròn màu xanh có cuốn đen hỏi.
" Thật sự là Green Apricorn, cậu nhặt nó ở đâu vậy? "_ Emily lại gần trợn mắt nói.
Sỡ dĩ Emily kinh ngạc như vậy là do Apricorn là chỉ các loại quả được dùng để chế tạo Pokeball, ở thế giới này phương thức chế tác Pokeball đã bị giới thượng tầng lũng đoạn nên cho dù may mắn tìm được Apricorn Tree thì người ta cũng chỉ có thể giao nộp lên cho quý tộc hoặc hoàng gia để đổi lại ban thưởng.
Một thợ rèn bình thường có thể biến một trái Apricorn thành một quả Pokeball thường nhưng một thợ rèn giỏi lại có thể biến Apricorn thành một viên Great ball. Cá biệt có một bậc thầy chế tác của hoàng gia có thể biến Apricorn thành Ultra ball, cho đến nay ông là nhân loại duy nhất tại Sinnoh có thể làm được điều này và Ultra ball cũng chính là loại Pokeball cao cấp nhất từng được chế tác ra tại thế giới này.
Từ trước đến nay Apricorn bất kể là loại nào đều chỉ được xem là vật liệu cơ sở để chế tác thành 3 loại Pokeball cơ bản trên nhưng Art biết từng loại Apricorn đều có những điểm đặc sắc của riêng nó, mỗi màu lại có thể được dùng để chế tác thành một loại Pokeball khác nhau.
Ví dụ như trái Green Apricorn trước mắt có thể dùng để chế tạo thành Friend Ball giúp gia tăng sự gắn kết giữa Trainer và Pokemon, điều mà hiển nhiên rất cần thiết trong thế giới này.
Đương nhiên nếu như Art muốn chế tác và kiếm lời từ nó thì trước hết phải có được cách chế tạo trước, nếu như không có thì phải nghiên cứu từ đầu mất rất nhiều thời gian và công sức.
" Haizz, trong lãnh địa thậm chí còn không có ai có tiềm lực chế tạo Pokeball. Trước mắt cứ kiếm vị trí của cái cây Green Apricorn đó trước rồi đánh dấu lại đã dù gì thì mình vẫn còn vài chục quyển trục chức nghiệp chưa xài, nếu như may mắn thì lãnh địa về sau sẽ lại có được một đặc sản riêng rồi. "_ Art thầm nhủ trong đầu.
" Emily ngươi xác định lại một lần nữa đây Green Apricorn đúng chứ ? "
Art quay sang đưa trái đó cho Emily hỏi.
" Tuy Elf cũng không phải là chủng tộc chuyên về chế tác nhưng thần đã có một lần được nhìn tận mắt Apricorn lúc nhỏ nên thần rất chắc chắn đây là một viên Apricorn. "_ Emily gật đầu chắc nịch.
" Khi nãy thần cũng để ý trái Apricorn này chính là được thả từ trên trời xuống, có lẽ một con chim hay Pokemon nào tưởng đây là quả ăn được nhưng khi gắp đi do quá nặng và cứng nên đã quẳng xuống. "_ Wolfbane tiếp lời Emily.
" Trái Apricorn tuy nặng hơn những trái cây bình thường nhưng cũng không nặng đến mức một Pokemon không mang nổi nên chắc chắn đây là một con chim bình thường. Thần đoán cái cây đó có lẽ ở đâu đó gần khu vực này thôi vì nếu là chim bình thường thì không thể bay xa khi mang vác theo Apricorn. "_ Vincent tiếp lấy Apricorn từ tay Emily vừa thẩy lên trời ước định trọng lượng vừa nói ra suy đoán của mình.
Art gật đầu đồng ý với phân tích của Vincent rồi bắt đầu nói.
" Nếu vậy thì mọi người hãy chia ra làm hai nhóm cố tìm kiếm vị trí cái cây, nhớ đừng đi xa quá và nếu có nguy hiểm thì hãy tạo ra tiếng động lớn để báo hiệu. "
Mọi người đều biểu thị đồng ý, gia đình Edward tác ra để tìm bên phải cánh rừng trong khi Art cùng những người còn lại chia ra tìm bên trái.
Chưa đến mười phút sau thì Art đã nghe được tiếng Wolfbane vọng lại.
" Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi mọi người ơi. "
Nhóm của Art nghe thấy Wolfbane đã tìm được nên cũng tập trung lại di chuyển dưới sự dẫn đường của cậu người sói.
" Chuyến này sau khi trở về ta nghĩ sẽ ban thưởng cho ngươi, ngươi có gì mà bản thân mong muốn sao? "_ Art hỏi.
Nghe được câu hỏi của Art Wolfbane đang dẫn đường chỉ lắc đầu trả lời.
" Trước đây khi bị nhân loại bắt làm nô lệ thì trong lòng thần chỉ tràn ngập sự thù hận nhưng kể từ khi ngài tới đây ngài đã liên tục cho thần nhìn thấy hi vọng, hi vọng về một thế giới hoàn toàn mới vậy nên tất cả những gì thần muốn chỉ là được phục vụ trong quân đội giúp ngài thực hiện kế hoạch vĩ đại đó . "