Quân Hôn Cũng Có Ái
Hạ Hi Ngữ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60
Nói đến cùng, đúng thật là do cô ngốc.
“ Thế thì tốt, bên phía Nguyệt Nhi………”
“ Các người quản tôi muốn như thế nào à?! Lần này xem như tôi ngu mới trúng kế của các người, sau này cho dù tôi có đi đường vòng cũng không muốn nhìn thấy mấy tên tiểu nhân bỉ ổi các người đây!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Nguyệt Nhi bên đó cứ giao cho con, cậu ấy cũng sẽ đi thôi, yên tâm ạ!”
Lâm Hạ nháy nháy mắt, “ Nguyệt Nhi, cậu chưa từng nghĩ qua, nghỉ hè, sẽ đi tìm một công việc để thực tập sao? Thời gian tận ba tháng, cứ ở nhà mãi nhất định buồn c·h·ế·t. ”
“ Tiêu Thần, xin lỗi anh, em lại gây phiền phức cho anh rồi. ” Hiện tại cô đã quên mất những hành động điên cuồng vào đêm qua, chỉ biết cô bị người khác tính kế, người chịu phiền phức nhất chính là Tiêu Thần.
Chương 60
“ Cô chửi ai là tiểu nhân bỉ ổi hả?”
“ Tớ là muốn hỏi cậu, nghỉ hè cậu có về nhà không?” Tiêu Nguyệt Nhi nhận lấy tờ khăn giấy trong tay Lâm Hạ, thở hồng hộc nói.
Tiêu Thần cũng chống người dậy, nói: “ Được rồi, anh đưa em đi. ”
“ Nhưng mà như thế cũng không tệ, chỉ cần có thể học được chút gì đó, ở đâu học không phải cũng giống nhau sao. ”
“ Nhà bọn tớ ở bệnh viện Quân Khu không có chút quan hệ nào, chỉ là một bệnh viện tư lập trong thành phố thôi. ”
Sao cô lại có thể đem cái thế giới này suy nghĩ đơn thuần đến như thế cơ chứ?
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hạ vui mừng kéo lấy cánh tay của Lăng Nguyệt Nguyệt, cười nói: “ Mẹ của bạn trai tớ muốn giới thiệu tớ cùng Nguyệt Nhi đến bệnh viện Quân Khu để thực tập, cậu đi đâu thực tập thế?”
“ Cảm ơn dì ạ. ”
“ Tốt thật đấy, năm hai đã có thể đến bệnh viện thực tập rồi. ” Lâm Hạ cực kỳ hâm mộ nói. Thực ra cô cũng rất muốn đi, chỉ là cô không có điều kiện ấy.
“ Đồ ngốc, anh là ông xã tương lai của em, bảo vệ em là điều nên làm. Chỉ là Lâm Hạ này, anh không thể lúc nào cũng đều ở bên cạnh em, sau này gặp loại chuyện thế này, ngàn vạn lần đừng tự mình hành động có biết không? Nếu có chuyện gì thì cố gắng hết sức đưa theo cả Tưởng Duệ cùng Lăng Nguyệt Nguyệt, Tưởng Duệ võ công cao cường, đối phó với mấy người là không thành vấn đề, còn Lăng Nguyệt Nguyệt lớn hơn em, suy nghĩ chuyện gì cũng kĩ càng hơn em, cô ấy có thể nhìn rõ những chuyện mà em không nhìn thấy được. ” Tiêu Thần nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần đầu tiên lúc nhìn thấy Tưởng Duệ, đã cảm thấy cô ấy rất men, hơn nữa đặc trưng của nữ tính không rõ ràng, nhưng lại không đem cô ấy xem thành đàn ông, bởi vì cô ấy bắp tay nhỏ bắp chân thon, ngoại trừ cái chỗ nào đó, bên ngoài căn bản không thể nào hiểu lầm được.
Tiêu Thần bên ngoài trường học nhìn thấy một cảnh này, vừa lòng mà bật cười lên. Anh vốn cho rằng, chuyện đó của Hứa Nhược Nhược sẽ khiến cô thật sự trưởng thành, nhưng không ngờ rằng, chuyện này mới chuyện đả kích lớn nhất đối với cô.
“ Ưm~~~~” Hai người đều phát ra tiếng than thở dễ chịu, vừa dừng lại, Lâm Hạ lại liền gấp gáp mà luật động lên, đầu tóc bung xõa hất lên theo.
Lâm Hạ hất tay của cậu ta ra, sau khi nhìn rõ người vừa nói chuyện là Vương Nhất Hoành, trong lòng càng tức giận hơn, người cô ghét nhất chính là cậu ta!
Tiêu Thần đứng nấp ở trong góc khuất muốn chạy ra ngoài, nhưng nhìn thấy trong mắt Lâm Hạ nổi lên cơn lửa giận, bước chân lại rụt trở về.
Tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc, bọn họ đều thông qua Tạ Thiếu Dương mà hiểu biết ít nhiều về Lâm Hạ, theo như bọn họ biết, Lâm Hạ chắc hẳn là một cô gái rất dịu dàng, nhưng hiện tại, làm gì còn có một chút dịu dàng nào nha.
Thực ra cũng đúng, Hứa Nhược Nhược đã từng vô số lần hãm hại cô, tuy rằng sau cùng cô ta lấy oán báo ơn, nhưng bởi vì Lâm Hạ chưa từng có kỳ vọng đối với cô ta, cuối cùng cho dù cô ta có hãm hại cô thêm một lần nữa, Lâm Hạ cũng sẽ không tạo thành quá nhiều xung kích trái tim và linh hồn.
Lâm Hạ lật thân một cái, đem Tiêu Thần đè ở dưới thân. Bắt đầu gấp gáp mà lần tìm đôi môi của anh, nhưng trong khoang xe quá tối tăm, cô lại có chút mơ mơ hồ hồ, cho nên sau khi đã bôi nước bọt đầy mặt của Tiêu Thần, cô vẫn là không tìm thấy được vị trí chính xác.
Lâm Hạ nghĩ nghĩ: “ Tớ cũng không biết nữa, có lẽ sẽ đi làm thêm, hai tháng trời không đi làm chút gì đó thì quá nhàm chán rồi, cậu dự định làm gì thế?”
“ Xin lỗi? Thật lòng thật ý? Các người?” Lâm Hạ lạnh nhạt bật cười, “ Xin lỗi tôi không có nhìn thấy, tôi chỉ nhìn thấy Tạ Thiếu Dương đang xin lỗi, còn mấy người các cậu lại đang ở bên cạnh cao cao tại thượng mà nhìn lấy cậu ấy. Cho nên xin hãy thứ lỗi, tôi thật sự không hề nhìn thấy thành ý của các cậu!”
Lâm Hạ lạnh nhạt mà quét mắt nhìn mấy người bọn họ vài cái, rồi xoay người rời đi.
“ Nguyệt Nhi, cậu có từng nghe qua một câu nói, tình yêu phải duy trì sự mới mẻ, cũng cần lúc gần lúc xa. ” Lâm Hạ nháy nháy mắt, chột dạ mà rụt cổ lại, câu nói ấy thực ra chính là năm đó Tả Tiểu Linh nói loạn, cô chỉ là vừa hay ghi nhớ được mà thôi.
Đi vào khuôn viên trường học, Lâm Hạ bất ngờ nhìn thấy Tạ Thiếu Dương, Vương Nhất Hành cùng với ba người nam sinh khác. Cô biết, đây chính là mấy người cùng nhau tính kế cô vào ngày hôm qua.
…………….
Nhưng nhớ đến Tạ Thiếu Dương cùng đám người Vương Nhất Hoành kia, trong mắt Lâm Hạ loé qua một tia sáng lạnh lẽo, cô là quá đơn thuần, đơn thuần đến ngu ngốc, nhưng tất cả mọi chuyện đều bởi vì sự tín nhiệm của cô, cô tin tưởng Tạ Thiếu Dương không hề sai, nhưng đem sự tin tưởng trao cho bạn bè của Tạ Thiếu Dương, đây chính là điều ngu ngốc của cô.
“ Lâm Hạ, qua vài ngày nữa là nghỉ hè rồi, dì có một người bạn tốt đang làm ở bệnh viện Quân Khu, muốn hỏi con cùng Nguyệt Nhi có muốn đến bệnh viện thực tập không?” Bà ấy biết Lâm Hạ nghỉ hè sẽ không chịu được rảnh rỗi, so với việc để cô đến mấy công xưởng làm đồ chơi này nọ để làm công, còn không bằng để cô đến bệnh viện, tuy rằng không có tiền lương, nhưng ít nhiều cũng có thể học được chút gì đó.
“ Lâm Hạ, hay là cậu cùng tớ đi…….” Lăng Nguyệt Nguyệt còn chưa nói hết lời, điện thoại của Lâm Hạ đã reng lên rồi.
“ …...chưa nghe qua cũng không cần căng thẳng, điều quan trọng nhất là, cậu phải hiểu rõ hàm ý của câu nói này. Nếu như các cậu thường xuyên ở bên cạnh nhau, thế thì rồi cũng sẽ có ngày chán nhau có đúng không? Cho nên cậu không thể thường xuyên xuất hiện ở trước mặt anh ấy, mà phải nên duy trì khoảng cách thỏa đáng, đợi khi anh ấy nhớ cậu nhớ đến mức ngứa ngáy tâm can rồi khi bản thân anh ấy đi đến tìm cậu, thì cậu mới thành công được. ” Lâm Hạ làm như có thật nói.
Vốn dĩ thân thể đã rất nóng nực rồi, hiện tại vừa gấp lên, toàn thân lại càng nóng hơn. Lâm Hạ dự định không thèm rối rắm hôn bừa anh nữa, cô trực tiếp cởi áo sơmi của anh ra, nụ hôn nóng bỏng nương theo đôi tay của cô mà dần dần di chuyển xuống dưới.
“ Lâm Hạ!” Giọng nói của Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên vang lên, Lâm Hạ xoay người, liền thấy Nguyệt Nhi đang chạy về phía cô, trên mặt bởi vì vận động mà ửng ra từng tầng mồ hôi chi chít.
Tiêu Thần xoa xoa gò má của cô, “ Đừng có nghĩ quá nhiều. ”
“ Tiêu Thần, hôm nay em có tiết, em phải đi rồi. ” Lâm Hạ chống người dậy, nghiêm túc mà nói với Tiêu Thần.
“ Lâm Hạ. ” Tạ Thiếu Dương mang theo chút ý tứ xin lỗi mà nhìn vào cô, thấp giọng nói: “ Chuyện ngày hôm qua, mấy người bạn của anh bọn họ không phải cố ý đâu, vẫn mong em tha thứ. ”
“ Khó trách cậu ấy lợi hại đến như thế, thì ra là trong nhà có một phòng tập Taekwondo à. Hơn nữa, Nguyệt Nguyệt, cậu có phát hiện hay không, Tưởng Duệ võ công cao cường nhưng cơ bắp lại rất ít, hoàn toàn không giống mấy kiểu người cơ bắp cùng võ công cùng tăng cao nhỉ?”
Tiêu Thần vốn không hề ngăn cản, bởi vì anh phát hiện bản thân mình vẫn là rất hưởng thụ loại cảm giác được Lâm Hạ chủ động này, nhưng mà, có một điểm, anh thực sự không còn cách nào nhẫn nhịn chịu đựng nữa. Tuy rằng động tác của Lâm Hạ có chút luống cuống, thậm chí còn có chút thô bạo mà bình thường cô không hề có, nhưng bởi vì không có đủ kinh nghiệm l*m t*nh, lại cộng thêm không gian vừa nhỏ lại vừa tối tăm, hành động của cô đã bị hạn chế vô cùng lớn.
Khóe mắt Lâm Hạ giật giật, xoay người nói với Lăng Nguyệt Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, hiện tại tớ cùng Nguyệt Nhi có chút chuyện, lần sau chúng ta lại cùng nhau ăn cơm nhé, thật xin lỗi. ”
Nhưng cô ấy cũng không có vạch trần Lâm Hạ, hỏi nói: “ Lâm Hạ, tại sao cậu lại hy vọng tớ đến bệnh viện làm việc đến như thế vậy?”
Lâm Hạ kéo lấy Tiêu Nguyệt Nhi đi vào trong một quán cơm ở bên ngoài trường học, tùy ý gọi vài món.
“ Thế tốt rồi, đợi các con nghỉ hè rồi, dì sẽ bảo Tiêu Thần đưa các con đi. ”
“ Không sao, các cậu đi đi. ”
“ Không biết nữa, chắc là di truyền nhỉ. ”
“ Nói thế cũng phải!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Thực tập? Không dự định thế, tớ còn chuẩn bị đi tìm anh trai Quảng Tuyên nữa đây!” Tiêu Nguyệt Nhi nói như lẽ đương nhiên.
“ Tưởng Duệ cùng Âu Dương Tuyết chuẩn bị đi làm gì thế?”
Chiếc xe chạy đến trước cổng trường học, Lâm Hạ mở cửa xuống xe, xoay đầu nói với Tiêu Thần: “ Em đến rồi, anh quay về đi, đi đường cẩn thận một chút. ”
Chẳng qua là, những tiền sinh của bác sĩ ấy, vẫn là phụ lòng tín nhiệm của cô rồi.
Lâm Hạ sờ sờ mũi, cô có thể nói cô là bởi vì Từ Hiểu giúp cô tìm được vị trí thực tập nên ngại ngùng hay không, cho nên mới hy vọng Nguyệt Nhi đi cùng, cô nợ Tiêu gia càng lúc càng nhiều rồi, tuy rằng biết bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ là người một nhà, nhưng trong lòng vẫn là có chút áy náy.
Khi Tiêu Thần đem cô đặt lên ghế ngồi ở phía sau xe, tay rút ra khỏi h* th*n của cô, Lâm Hạ cảm giác được anh muốn rời đi, mà cơn d·ụ·c hỏa ở trong cơ thể đã hoàn toàn chi phối lấy cô.
Có biết bao nhiêu người muốn tính kế cô, xem cô là người không biết tức giận sao?! (đọc tại Qidian-VP.com)
Chân mày Tiêu Nguyệt Nhi giật giật, trong lòng đem tổ tông Tả Tiểu Linh hầu hạ một lượt, Lâm Hạ là một đứa trẻ thuần khiết biết bao, thế mà lại nói dối không chớp mắt, cô ấy cùng Cố Quảng Tuyên từ nhỏ đã ở bên cạnh nhau, làm sao mà chán được? (đọc tại Qidian-VP.com)
Quả nhiên có một câu nói không hề sai, không tìm c·h·ế·t thì sẽ không c·h·ế·t!
Vương Nhất Hoành là một tên phú nhị đại, trong nhà rất có tiền, chính vì thế, rất nhiều người đều răm rắp thuận theo cậu ta. Nhìn thấy thái độ lạnh nhạt này của Lâm Hạ, cậu ta tức khắc liền tức giận, đi lên phía trước, nắm tay của Lâm Hạ lên, hung dữ mà nói: “ Lâm Hạ, mấy người bọn tôi đều thật lòng thật ý mà nói lời xin lỗi cô, cô đừng có mà được nước làm tới!”
“ Không có. ”
“ Thế cô muốn như thế nào?” Vương Nhất Hoành hỏi.
“ Anh trai tớ giúp tớ liên hệ với một bệnh viện, có lẽ có thể đến đó thực tập.”
Nhưng điều càng đau khổ hơn là, cô thế mà lại nhớ hết toàn bộ chuyện đã xảy ra vào đêm hôm qua, bao gồm cả việc cô đã đem Tiêu Thần điên cuồng mà đè dưới thân như thế nào, hơn nữa trong miệng còn nói lời cầu hoan với anh.
Sáng sớm ngày hôm sau lúc tỉnh lại Lâm Hạ cảm thấy eo mỏi lưng nhức, h** h***t lại càng đau nhói hơn.
Người của học viện y sau này đều phải đi đến bệnh viện để làm việc, cô từ nhỏ đã được người khác giáo d·ụ·c nói rằng bác sĩ chính là thiên thần áo trắng, mà bọn họ vẫn chưa trở thành bác sĩ, cũng là tiền sinh của thiên sứ, tương lai cũng phải đi vào bệnh viện. Cho nên, cho dù trong lòng cô có chút hoài nghi, nhưng vẫn là không có nghĩ nhiều đến thế.
“ Không còn chuyện gì nữa đúng không, tôi đi trước đây. ” Thấy mình đã trị được đám bọn họ, Lâm Hạ lạnh nhạt cười cười, xoay người rời đi.
Ngoại trừ trước đây chửi Hứa Nhược Nhược, Lâm Hạ trước giờ chưa từng sảng khoái chửi mắng ai như thế này, cơn lửa giận này cùng với cơn lửa giận của Hứa Nhược Nhược đã đè ở trong lòng cô rất lâu rồi, hiện tại cuối cùng cũng có một chỗ để xả tức rồi.
“ Tôi chửi cậu đấy!”
Lâm Hạ đem đầu vùi vào trong gối đầu, sao lại có thể mất mặt thế này chứ?
“ Âu Dương Tuyết cùng bạn trai cậu ấy đi Vân Nam du lịch, nhà Tưởng Duệ đã mở một phòng tập Taekwondo, nghe nói cậu ấy chuẩn bị về nhà làm một huấn luyện viên tạm thời trong ba tháng. Đai đen Taekwondo của cậu ấy thật sự không phải cái danh thôi đâu, hiện tại đã có thể dạy người khác rồi. ” Lăng Nguyệt Nguyệt chậc chậc cảm thán, cô ấy chỉ mới thấy Tưởng Duệ đánh qua một lần thôi, chính là vào lúc vừa mới lên đại học, Tưởng Duệ đã đá xã võ thuật của trường học, chỉ một cú đá liền trở thành xã trưởng của xã võ thuật. Sau đó người khác thấy cô ấy thực sự lợi hại, nên không còn ai dám khiêu chiến cô ấy nữa.
“ Này, Lâm Hạ, nghỉ hè cậu có dự định gì không?” Lăng Nguyệt Nguyệt đột nhiên hỏi.
C·h·ế·t mất thôi c·h·ế·t mất thôi!
Lâm Hạ rút một tờ khăn giấy ra để cô ấy lau khô: “ Sao thế, gấp gáp như vậy?”
“ Muốn ạ muốn ạ, con vô cùng nguyện ý ạ!” Hiện tại trong nhà không thiếu tiền, trong trường học lại là xài tiền của Tiêu Thần, cho nên hiện tại mục đích chủ yếu của cô không phải là kiếm tiền, nếu như có thể đến bệnh viện học được chút gì đó đương nhiên là càng tốt ròi.
Nhưng lần này không giống thế.
“ Đang nghĩ gì thế?” Tiêu Thần từ trong phòng tắm đi ra, nằm lên trên giường từ phía sau ôm chầm lấy cô.
Lâm Hạ gật gật đầu, khó trách hôm qua bọn họ dẫn dụ Tưởng Duệ rời đi trước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
