Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122: Chương 122
Bạch Du: “Mẹ bảo tôi nhường công việc cho chị, chắc chị vui lắm nhỉ?”
Cho nên cô phải đuổi hai người này đi!
Tần Chính Nhân ôm lấy cằm, mặt lúc đỏ lúc trắng, trong lòng cảm thấy khó chịu, luôn cảm thấy đứa con bất hiếu này đang có ý đồ gì đó.
Quả nhiên, ngay sau đó liền thấy Bạch Du từ từ giơ tay lên, rồi vò đầu bứt tóc mình cho rối bời. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bốp" một tiếng.
Chương 122: Chương 122
Lúc trước cô nghĩ không can thiệp vào cuộc hôn nhân của cha và mẹ cô, bây giờ cô thay đổi ý định.
Chỉ cần mẹ cô cùng Tần Tâm Hủy ở nhà này một ngày, cái nhà này sẽ mãi mãi không được yên ổn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ trong chốc lát, tóc cô đã rối bời như tổ quạ.
Bà ta, bà ta, cằm của bà ta! Lệch khớp rồi!
"Dừng tay lại, Bạch Du, mày cút cho tao!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cằm Tần Chính Nhân vừa vặn bị đánh, bà ta đặt m.ô.n.g ngã ngồi xuống đất.
Nếu không điên rồi, sao ngay cả mẹ mình cũng dám đánh? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du liên tục tung ra những cú đ.ấ.m vào n.g.ự.c và bụng của Tần Tâm Hủy.
Bạch Du cắt ngang lời cô ta: "Chị đừng vội mừng, vì tôi lại không muốn nữa, không những không muốn mà tôi còn định... Đánh chị!"
Bạch Du tránh bàn tay bà ta đưa tới, xoay người lại chính là một cú móc lên.
Cách tốt nhất là cô giả vờ vâng lời sắp xếp của mẹ, xem mẹ rốt cuộc muốn làm gì nhưng cô không muốn.
Bạch Du nở nụ cười dịu dàng và vô tội: "Tôi đang chọc vào vết thương của chị đấy, chị không biết sao?"
Nói là làm, vừa dứt lời, Bạch Du đã tung một cú đ.ấ.m mạnh vào n.g.ự.c Tần Tâm Hủy.
Kiếp trước mẹ cô cũng bảo cô nhường công việc cho Tần Tâm Hủy, tuy nhiên kiếp trước mẹ cô không nói sẽ nghỉ hưu, càng không nói sẽ sắp xếp công việc cho cô ở đoàn văn công. Trong khoảng thời gian ngắn Bạch Du không đoán được trong hồ lô bà ta muốn bán thuốc gì.
Tần Tâm Hủy: “…”
Tần Chính Nhân tức giận đến không thể kiềm chế, tiến lên định túm lấy tay cô.
Mọi thứ bỗng chốc im bặt.
Tần Chính Nhân không thể ngờ được Bạch Du lại đột nhiên ra tay đánh người, lại còn đánh ngay trước mặt bà ta!
Con nhóc c.h.ế.t tiệt này lại dám đánh bà ta, quả thực vô pháp vô thiên!
Vết thương của cô ta bị chọc khiến cô ta đau nhói từng cơn, mà cô ruột nói là quan tâm!
Tần Tâm Hủy: "..."
“Bụp! Bụp! Bụp!"
Bạch Du nhìn mẹ mình, cười lạnh lùng: "Muốn đến cơ quan tố cáo tôi, để tôi nhường lại công việc cho Tần Tâm Hủy? Nghĩ hay nhỉ, chỉ sợ bà không có cơ hội đó thôi."
Nghĩ đến công việc sắp sửa có được, Tần Tâm Hủy quyết định nhịn thêm một chút: “Du Du, em thực sự muốn nhường công việc cho tôi à? Cảm ơn em, tôi vui quá…”
Nhưng mặc kệ bán thuốc gì, tóm lại hai người này không có ý tốt.
TBC
Đã đánh đập mẹ ruột, lần này dù có muốn hay không, cô cũng phải nhường lại công việc!
Bà ta nhất định phải đến hội Liên hiệp Phụ nữ tố cáo đứa con bất hiếu này!
Tần Tâm Hủy đau đến mức nước mắt trào ra, r*n r* như gà con.
Ngay cả Tần Tâm Hủy cũng ngừng tiếng kêu la như gà mái, cô ta ngây người nhìn Bạch Du, cảm thấy cô thực sự đã phát điên rồi.
Cuối cùng Tần Tâm Hủy cũng thấu hiểu tâm trạng của Bạch Du khi trước đây cô ruột luôn thiên vị cô ta.
Tần Chính Nhân cũng không ngờ Bạch Du lại không tuân theo "kế hoạch" nhưng bây giờ bà ta chỉ có thể chọn cách trấn an Bạch Du: "Hủy Hủy, con đừng dọa Bạch Du, Bạch Du chỉ quan tâm đến vết thương của con thôi."
"Aaaaaaaa..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Chính Nhân trợn mắt trừng Bạch Du, hận không thể băm cô thành trăm mảnh: "Bạch... Du, mày đúng là một con khốn nạn... Tao cần phải đến… Đơn vị của mày... Để tìm chủ nhiệm của mày…"
Tất nhiên là cô ta biết Bạch Du đang chọc vào vết thương của mình nhưng cô ta không hiểu tại sao Bạch Du lại đột nhiên nổi điên như vậy!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.