Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 162: Chương 162
Cô ta chỉ muốn Bạch Du lập tức thu dọn đồ đạc rời đi.
Từng gặp người không biết xấu hổ nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ đến mức này!
Bạch Du gật đầu: "Tôi không có điếc, tất nhiên phải nghe thấy."
Tôn Tường Vy chớp chớp mắt, yếu ớt nói: "Chuyện này mà cũng cần anh ấy phải nói với tôi à? Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết là vì cô, anh ấy không muốn nhìn thấy cô nên mới bất đắc dĩ phải ra biển tuần tra để tránh mặt."
Tôn Tường Vy nhíu mày: "Nghe thấy rồi thì bao giờ định đi?"
Nghe vậy, Tôn Tường Vy lại tức giận nhảy dựng lên: "Cô hại anh Lâm vì tránh né cô mà phải dẫn binh đi ra biển tuần tra mà vẫn còn không biết xấu hổ ở lại đây, đúng là không biết xấu hổ!"
Thấy Tôn Tường Vy bị mình phản bác không nói được lời nào, Bạch Du mỉm cười, tiếp tục đi qua cô ta.
Bạch Du gật đầu, đáp: "Cô nói cũng có lý."
Lại nói đến Giang Lâm, sở dĩ cô chạy từ thủ đô ngàn dặm xa xôi đến đảo Quỳnh Châu tìm Giang Lâm chẳng qua vì anh thích hợp làm đối tượng kết hôn của cô thôi, chứ không phải nhất định phải là anh.
Chẳng qua kiếp trước cô còn chưa kịp trả thù đã bị bệnh rồi...
Bạch Du định thần lại, nhíu mày nói: "Tôi bảo sẽ đi bao giờ?"
Thậm chí còn hơi tủi thân.
Bạch Du khẽ run lên. Thấy cô như vậy, Tôn Tường Vy lại càng đắc ý: "Chẳng lẽ cô không biết? Với thân phận và cấp bậc của anh ấy thì không thể chủ động xin mang thuyền ra biển tuần tra, chính vì tránh cô nên anh ấy mới chủ động xin đi. Nếu cô còn biết xấu hổ thì mau dọn đồ rời đi đi, sau này đừng có tới đây nữa."
Đến ngày thứ tư, Giang Lâm vẫn không có tin tức như cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"..."
Nhưng Tôn Tường Vy lại không muốn buông tha cho cô dễ dàng như vậy, cô ta đuổi theo nói: "Họ Bạch kia, cô đứng lại đó cho tôi! Cô có biết mấy hôm nay anh Lâm đi đâu không?"
Nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại.
Bạch Du bật cười, gằn từng chữ: "Tôi, không, đi."
Bạch Du sắp hết kiên nhẫn rồi, cô nhíu mày nói: "Biết, chẳng lẽ cô không biết à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưa kể Giang Lâm lại không phải người như thế, dù anh thật sự muốn tránh né cô thì cũng phải tự anh nói với cô mà không phải thông qua miệng Tôn Tường Vy.
Bạch Du cầm hộp cơm chậm rãi đi về ký túc xá.
Giang Lâm tránh cô? (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù ở kiếp trước, cô phát hiện Giang Khải và Tần Tâm Hủy ở bên nhau, hai người họ còn có con nhưng cô cũng không hề có ý nghĩ dây dưa với bọn họ mà dứt khoát đồng ý ly hôn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôn Tường Vy không ngờ cô lại bị thuyết phục nhanh như vậy, thế là lại đắc ý nói: "Thế thì bao giờ cô đi? Nếu hôm nay đi thì cứ để tôi bao vé tàu cho."
Chương 162: Chương 162
Tôn Tường Vy "hừ" một tiếng, hếch lỗ mũi lên nhìn Bạch Du: "Tất nhiên là tôi biết rồi, tôi còn biết vì tránh cô nên anh Lâm mới phải mang thuyền ra biển tuần tra đấy."
Nói xong, cô lại đi qua cô ta mà nghênh ngang rời đi.
Bạch Du không nói gì.
Theo cô thấy thì nếu Giang Lâm không muốn nhìn thấy cô thì có thể nói thẳng, cô chưa bao giờ là loại người bám riết không tha. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tức c.h.ế.t mất!
Có lẽ sẽ có người nói cô ngốc nhưng với cô mà nói, khi bị cặp đôi c·h·ó má đó cắn một nhát, phương pháp trả thù tốt nhất không phải là cắn lại mà là mau chóng rời xa cặp đôi bẩn thỉu này, sau đó sẽ tìm cách trả thù.
Bạch Du: "Chính miệng anh Giang Lâm nói với cô là vì tránh tôi nên anh ấy mới ra biển sao?"
Tôn Tường Vy nghẹn một hơi ở n.g.ự.c suýt nữa thì tức c·h·ế·t!
Nghe Tôn Tường Vy nói Giang Lâm vì tránh né cô nên mới mang thuyền ra biển tuần tra, trong lòng cô hơi khó chịu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
