Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 170: Chương 170
“?”
Hai người cũng trưởng thành trong một khu nhà quân đội, mặc dù cách tuổi nhưng vẫn hiểu rõ nhau, có gì phải giới thiệu chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Người này biến mất bốn ngày, trở về cũng không giải thích mà đã cầu hôn cô.
Cả đời sẽ không qua lại với anh nữa.
Cô muốn hỏi có phải anh đang đùa mình không nhưng nghĩ tới vừa rồi anh nói rằng anh đang nghiêm túc.
Nghĩ đến điều này, cô nghi ngờ nhìn anh, thật sự rất nghi ngờ anh bị vấn đề về đầu óc.
Mặc dù Bạch Du cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn không thể không thừa nhận Giang Lâm rất có tiền!
Bạch Du nghi ngờ nhìn anh.
Bạch Du hỏi anh.
TBC
Nhưng khi cô vừa định đi vào phòng ngủ, Giang Lâm lại đuổi theo, anh bắt lấy cổ tay cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không phải cái gì?”
Giang Lâm nhìn cô: “Không phải là trêu ghẹo, mà là tự giới thiệu với em.”
Ai lại ghét tiền được chứ nhưng anh lại muốn cho cô, cũng không phải là một hai đồng tiền, đó là một vạn đồng tiết kiệm với một căn nhà đó!
Giang Lâm: “Anh không khoe khoang, anh đang giới thiệu với em, để em có thể hiểu rõ anh hơn, nếu em không chê, những thứ này đều có thể là của em.”
Ở khoảng cách này, cô không chỉ nhìn thấy hình bóng của mình ở trong mắt anh, mà còn có thể ngửi được mùi xà phòng thoang thoảng ở trên người anh.
Bạch Du chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đến khi mở mắt ra, cả người cô đã bị ép giữa Giang Lâm và bức tường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần này, Bạch Du giật mình.
Giang Lâm không chạm được vào chân cô nhưng cũng không đứng lên, anh cứ vậy mà nhìn cô.
Giang Lâm nhìn cô, trong đôi mắt đào hoa xuất hiện sự nghiêm túc: “Anh không coi em là trẻ con để dỗ, những lời anh vừa nói đều là nghiêm túc, những lời sau của anh cũng là nghiêm túc, Bạch Du, em có bằng lòng làm vợ anh không?”
Bạch Du nghĩ tới một ngàn đồng mà mình phải trải qua trăm ngàn đắng cay mới tiết kiệm được, trong lòng chợt mất bình tĩnh: “Anh đang khoe khoang với tôi là mình rất có tiền sao? Đồng chí Giang Lâm, là một đảng viên, là một quân nhân, anh đang vi phạm tác phong đó!”
“?”
Tư thế của hai người vô cùng mập mờ, khoảng cách giữa cả hai cũng rất gần, da thịt gần như dính chặt vào nhau.
Cô nghi ngờ có phải là mình nghe lầm rồi không.
Bạch Du nghiến răng nghiến lợi nói: “Phó đoàn trưởng đội ba tàu ngầm hải quân, đồng chí Giang Lâm, xin hỏi bây giờ anh đang làm cái gì vậy, trêu ghẹo tôi sao?”
Nghe thấy vậy, Bạch Du lập tức trợn mắt nhìn: “Đương nhiên tôi không chê rồi, nhưng mà anh coi tôi là trẻ con lên ba sao, dễ dụ như vậy hả?”
Bạch Du không rõ anh muốn làm gì, nhưng mà không để cô nói gì thì đã nghe thấy giọng nói trầm ấm của Giang Lâm vang lên: “Không phải.”
“?”
Giang Lâm nhìn cô nhưng vẫn không lên tiếng.
Cho dù anh bằng lòng cho thì cô cũng không dám lấy.
Có lẽ bây giờ, cô nên tức giận nhưng trái tim đang đập thình thịch vẫn không thể khống chế nổi sự bối rối.
Phía trước là lồng n.g.ự.c rắn chắc, nóng bừng của Giang Lâm, đằng sau là bức tường lạnh băng.
Bạch Du đỡ bàn đứng dậy, cô cầm lấy cái gậy chống rồi chuẩn bị trở về phòng.
Bạch Du nghĩ nếu anh không đi, vậy thì tôi sẽ đi.
Giang Lâm nhìn thẳng vào mắt cô: “Đồng chí Bạch Du, anh tên là Giang Lâm, năm nay hai mươi lăm tuổi, sinh ngày 5 tháng 1 năm 1951, tuổi hổ, xếp thứ ba trong gia đình, bây giờ đang là phó đoàn trưởng đội ba của đội tàu ngầm hải quân, có tiền lương và phụ cấp, tiền lương mỗi tháng là 198,7 đồng, trước mắt có một vạn đồng tiền tiết kiệm và đứng tên một căn nhà.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du quay mặt sang chỗ khác, cô nhẫn tâm nói: “Phó đoàn Giang, nếu anh không có chuyện gì thì đi đi, đừng ở đây làm phiền tôi nghỉ ngơi nữa.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô cảm thấy có lẽ người này có vấn đề về đầu óc rồi nhỉ?
Chương 170: Chương 170
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.