Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 247: Chương 247
Không nói tới Giang Lâm nữa, những người phụ nữ đang ngồi ngoài Giang Hựu Hàm ra thì những người còn lại đã lấy chồng rất nhiều năm, chẳng qua là chồng của mình chưa từng lột quýt cho bao giờ cả, ngay cả khi ở cữ cũng không có!
Nghĩ tới việc Giang Lâm trở thành một người bị vợ quản chặt, mọi người cười vô cùng lớn.
Trái tim Bạch Du đập mạnh: “Em cảm ơn anh Giang Lam.”
Cảnh tượng lần trước anh ta bị đuổi ra ngoài quỳ vẫn còn rõ mồn một ở ngay trước mắt, bây giờ lại phải ra ngoài quỳ, sắc mặt Giang Khải lúc đỏ lúc trắng, khỏi phải nói là đặc sắc tới cỡ nào.
Chương 247: Chương 247
Quỳ… Nữa à?
Ngay cả người nhà của cô cũng không chú ý tới điều này, chứ đừng nói là Giang Khải.
Trái lại là bàn tay của Giang Khải đã sưng đỏ, anh ta đau tới mức hít một hơi lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những thứ này, bao gồm cả Bạch Du, tất cả đều thuộc về anh ta!
Nghe anh nói vậy, mọi người nghiêng đầu nhìn qua, lại một lần nữa sợ ngây người.
Chẳng qua là khi đối diện với ánh mắt của ông nội, cổ họng của anh ta như bị người ta bóp chặt, không thể nói bất cứ một câu nào.
Bạch Du ngoan ngoãn gật đầu: “Được ạ.”
Khuôn mặt Bạch Du đỏ như cây son môi, không có can đảm để ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt của Giang Lâm.
Một tiếng “Rầm” vang lên.
Tạo ra tiếng vang lớn thế này, ánh mặt của mọi người lập tức nhìn qua.
Ánh mắt của những người phụ nữ nhìn về phía Bạch Du không khỏi tăng thêm vài phần ngưỡng mộ.
Chẳng qua là không từ lúc nào Giang Lâm đã biết cách quan tâm tới người khác như vậy, ngay cả việc ăn quýt cũng phải tự tay lột vỏ cho Bạch Du, loại bỏ sợi chỉ trắng trên quýt.
Chỉ thấy không biết từ khi nào Giang Lâm đã đi lấy một dĩa, sau đó lột từng múi quýt ra, ngay cả những sợi chỉ trắng trên quả quýt cũng đã được l*t s*ch sẽ.
Cái bàn gỗ phát ra tiếng… Nhưng lại không vỡ ra.
Đúng lúc này, Giang Lâm lột một quả quýt đưa tới trước mặt Bạch Du: “Ăn đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du nhìn quả quýt trước mắt, cũng có chút không ngờ.
Giang Lâm: “Quýt rất nóng, đừng ăn quá nhiều.”
Khi nghe cậu út còn định cho Giang Lâm máy thu thanh, xe đạp, máy khâu và đồng hồ đeo tay, cuối cùng anh ta cũng không thể kiềm chế được nữa, đập mạnh một cái lên trên cái bàn gỗ ở trước mặt.
Vừa nãy mọi người vẫn còn cảm thấy một người có tính cách lạnh lùng và không biết cách thương người như Giang Lâm, không ngờ rằng vừa quay đầu lại là đã bị vả mặt.
Giang Khải quỳ gối ở bên ngoài nghe thấy trong nhà truyền tới tiếng cười không ngớt, răng cắn chặt tới mức sắp bể nát.
Chẳng qua là miếng quýt trong miệng ngọt lịm, còn ngọt hơn cả kẹo trái cây.
Giang Lâm: “...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa dứt câu, tất cả mọi người đã không kiềm được mà bật cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
La Hoằng Huân vội vàng nên không kịp đề phòng đã bị nhét cơm c·h·ó đầy miệng, anh ấy cảm thấy răng của mình cũng sắp đau xót: “Các cháu thấy cậu tặng máy thu thanh, xe đạp, máy khâu và đồng hồ đeo tay, thế mà không thấy cháu trai lớn của cậu lột quả quýt nào cho cậu nó cả, thực sự khiến người ta cảm thấy thất vọng và đau lòng mà.”
Ngay cả ông Giang cũng không kiềm được mà lên tiếng tham gia góp vui: “Đừng nói chỉ có cháu, bác làm ông nội còn không được đối xử thế bao giờ, cứ phát triển theo cái đà này, nói không chừng sau này Giang Lâm sẽ trở thành một người bị vợ quản chặt.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Một giây sau mọi người đã nghe thấy ông Giang lạnh giọng quát lớn: “Cút ra ngoài quỳ cho ông!”
Một là không ngờ Giang Lâm lại lột quả quýt cho cô trước mặt người nhà không chút kiêng dè nào, phần lớn là cảm thấy ngạc nhiên khi anh hiểu cô như vậy, biết cô thích ăn quả quýt nhưng lại không thích ăn sợi chỉ trắng trên quả quýt, mỗi lần ăn phải l*t s*ch sẽ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.