Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 333: Chương 333

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 333: Chương 333


Ôn Tĩnh Uyển không hề tức giận, còn mỉm cười lấy mấy nắm cơm trong túi ra nói: "Đây là đặc sản ở quê tôi, mọi người nếm thử xem."

**

Lâm Hướng Tuyết là người trưởng thành, cô có thể nhắc nhở nhưng không thể trông nom cô ấy như một người mẹ được.

Đội trưởng Trần: "Thế còn t.h.i t.h.ể của Tần Ngạn Thành? Tìm được chưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Tĩnh Uyển mỉm cười gật đầu: "Ừm, tôi là người Giang Tô, thật trùng hợp."

Lâm Hướng Tuyết lại "A" lên, nói: "Tôi nhớ ra rồi, hồi nhỏ tôi cũng được ăn, bà nội tôi là người Giang Tô, chẳng lẽ đồng chí Ôn cũng là người Giang Tô?"

Nói xong, cô ta cầm một cái rồi đưa mấy cái khác cho Lâm Hướng Tuyết.

Bị giam mấy ngày, dù Tần Tâm Hủy có bình tĩnh đến đâu thì cũng chẳng còn dáng vẻ xinh đẹp như lúc trước.

Cấp dưới: "Vừa hỏi đến chuyện này là ông ta lại ngậm miệng, tôi cảm thấy chắc chắn ông ta phải biết gì đó." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tục ngữ nói, "cắn người miệng mềm", đến lần đi mua cơm sau, Bạch Du bảo Giang Lâm mua giúp Ôn Tĩnh Uyển một phần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Hướng Tuyết vừa nhìn thấy đã ngạc nhiên reo lên: "Đây là cơm nắm gạo lứt à? Tôi nghe nói gạo lứt có hàm lượng dinh dưỡng rất cao, còn tốt cho dạ dày nữa."

Cấp dưới lắc đầu: "Không ạ, ông ta không hỏi."

Sắc mặt cô ta tiều tụy, tóc tai rối bù, người còn bốc mùi khó chịu.

Bạch Du chỉ ngồi bên cạnh xem, không nói gì.

Cấp dưới đáp lời rồi lập tức xoay người rời đi.

Cấp dưới lại lắc đầu: "Không tìm thấy ạ, chúng tôi gần như đã tiến hành lục soát tất cả các ngóc ngách nhưng không thể tìm thấy t.h.i t.h.ể của Tần Ngạn Thành. Người của đại đội sản xuất cũng nói không hề nhìn thấy Tần Chính Nhân và Tần Tâm Hủy vận chuyển cái gì ra ngoài." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai hôm trước, bọn họ đã mở nắp quan tài của Tần Ngạn Thành ra, quả nhiên giống như phỏng đoán của bọn họ, bên trong không hề có thi thể, chỉ có mấy cục đá.

Ôn Tĩnh Uyển giải thích: "Chỗ chúng tôi gọi là cơm nắm đen, nhưng không phải làm từ gạo lứt mà dùng một loại lá màu đen, vắt lấy nước rồi nhuộm gạo nếp thành màu xanh đen, sau đó hấp lên là thành gạo đen. Mọi người ăn thử xem sao."

Đội trưởng Trần nghe cấp dưới báo cáo xong thì không khỏi nhíu mày: "Thế ông ta có khai tại sao Tần Chính Nhân lại cần axit không?"

"Đội trưởng Trần, chúng tôi đã đến thôn của Tần Ngạn Thành điều tra, Tần Chính Nhân xin thuốc sâu từ nhà đội trưởng đội sản xuất, bảo là trong nhà có chuột. Còn axit sunfuric là do một người đàn ông tên Lương Tuấn làm cho bà ta. Người tên Lương Tuấn này thích Tần Chính Nhân từ hồi trẻ, vừa nghe Tần Chính Nhân cần axit thì lập tức đến nhà máy hóa học tìm họ hàng làm việc trong đó lấy nguyên liệu, sau đó tự điều chế cho Tần Chính Nhân."

Trong cục công an.

Đội trưởng Trần suy nghĩ một lúc rồi đứng lên bảo người dẫn Tần Tâm Hủy đến phòng thẩm vấn.

Vừa rồi Lâm Hướng Tuyết nghe Bạch Du nói ''không thân thiết với người qua đường" thì cảm thấy rất có lý, thế nên mới cố gắng khống chế cái miệng mình. Nhưng bây giờ nghe thấy Ôn Tĩnh Uyển và bà nội mình là đồng hương, cộng với việc cô ta chia sẻ đồ ăn ngon thì cảm thấy thân thiết hơn nhiều, nhanh chóng ném mấy chữ "không thân thiết với người qua đường" của Bạch Du ra sau đầu.

Chương 333: Chương 333 (đọc tại Qidian-VP.com)

Đội trưởng Trần ném tập hồ sơ lên bàn: "Đã đoán được rồi thì còn chần chờ gì nữa, còn không mau đi thẩm vấn tiếp đi! Nếu không nói thì cứ dùng chút thủ đoạn để ông ta khai ra cho tôi!"

Tuy nhiên, cô cũng nếm thử cơm nắm đen của Ôn Tĩnh Uyển. Cơm nắm đen thơm ngát ngon miệng, nhân bên trong cũng rất phong phú, có đậu Hà Lan, măng nhỏ, thịt muối, nấm hương, lạp xưởng và trứng muối. Ăn thực sự rất ngon, càng ăn càng khiến người ta thèm.

Vừa ngồi xuống, cô ta đã nói: "Đội trưởng Trần, tôi đã nói hết những điều cần nói rồi, rốt cuộc bao giờ các người mới thả tôi ra ngoài?"

Đội trưởng Trần: "Thi thể không thể tự dưng biến mất được, tên Lương Tuấn kia có biết gì không?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 333: Chương 333