Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 347: Chương 347
Chồng cô ta chỉ là trung đội phó, cấp bậc không cao, nhà được chia chỉ có hai phòng, không có nhà vệ sinh và bếp. Mặc dù bốn người sống cũng không quá chật nhưng so với Giang Lâm thì quá nghèo nàn.
Trong nhà hàng Quốc Doanh.
Hôm nay cô ta vừa ra khỏi nhà đã nghe người ta nói Giang Lâm chuyển đến nhà mới, thế là cô ta lập tức chạy đến xem và rồi ghen ghét không chịu được.
Không biết có phải do ánh mắt của anh ta quá nóng bỏng hay không mà hình người đẹp đã nhận ra, cô gái quay sang nhìn, sau đó nở nụ cười tuyệt mỹ với anh ta... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nghe nói là phó đoàn Giang và cô vợ mới cưới." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hình ảnh này đẹp đến mức mê mẩn, Đinh Dược nín thở, sợ hô hấp quá mạnh sẽ quấy rầy người đẹp, anh ta cứ đứng ngơ ngác nhìn người đẹp cũng đủ để thốt lên bốn chữ, cuộc sống tốt đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâu Mạn Lệ đảo mắt như rang lạc, đột nhiên nghĩ ra một kế, cô ta vội vàng xoay người chạy đến bưu điện. Cô ta phải gọi điện báo ý tưởng hay ho này cho chị mới được!
Mặc dù cô ta vẫn khá sợ Bạch Du nhưng vì hai thằng con trai, cô ta quyết định bất chấp tất cả.
Chương 347: Chương 347 (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nghe nói phó đoàn Giang cho đoàn trưởng Uông một cái phiếu xe đạp với phiếu radio nên mới đổi được cái nhà này. Tôi nghe nói là vì vợ phó đoàn Giang thích nhà có sân vườn nên mới dùng món quà lớn thế để đổi."
"Tôi cũng về nấu cơm đây, đi thôi, đi thôi."
"Xinh đẹp thì có ích gì chứ? Da thịt non mềm như thế cũng đủ biết không hay làm việc nhà rồi, các anh cứ chờ mà xem, chẳng mấy chốc phó đoàn Giang sẽ không chịu được mà ly hôn với cô ta thôi."
"Chậc chậc chậc, không ngờ phó đoàn Giang lại thương vợ thế!"
Lần trước, sau khi Bạch Du c.h.ặ.t đ.ầ.u gà dọa cô ta sợ mất mật thì đã bị ốm một trận, tốn kha khá tiền chữa, còn bị chị gái chửi cho vuốt mặt không kịp.
Trong một loạt lời khen ngợi đột nhiên vang lên một giọng nói không hòa hợp, mọi người nhìn kỹ thì thấy người vừa nói chuyện chính là Lâu Mạn Lệ. Mọi người hai mặt nhìn nhau, sau đó lập tức tản ra, ai về nhà nấy.
Chỉ một lát sau, dưới gốc đa rộng lớn chỉ còn lại một mình Lâu Mạn Lệ.
"Ồ, chẳng phải nhà này định cho đoàn trưởng Uông à? Sao lại cho phó đoàn Giang?"
Đinh Dược vừa đi lên tầng hai đã bị một bóng dáng đang ngồi bên cửa sổ thu hút.
Dựa vào đâu mà con nhóc Bạch Du mới đến đã được ở trong căn nhà tốt như vậy? Chỉ mới nghĩ thôi đã khiến người ta tức c.h.ế.t rồi.
TBC
Cô ta tức dậm chân: "Các người cứ chờ đi, không đến nửa năm bọn họ kiểu gì cũng ly hôn!"
Lúc đầu, cô định xây một cái đình bằng cỏ tranh ở sân, sau lại nghĩ đến có bão nên quyết định xây đình bằng đá, thế thì có bão cũng không lo bị đổ hay thổi bay.
"Thì chả thế, vợ phó đoàn Giang đẹp thế cơ mà, da cứ mịn như da em bé, phơi thế nào cũng không đen, trông cứ như đậu hũ non ý, hâm mộ c.h.ế.t mất!"
Mấy hôm trước, chị cô ta gọi điện đến bảo cô ta tiếp tục giám sát Bạch Du và Giang Lâm, nếu có thể cung cấp tin tức có ích thì mai sau bà ta sẽ tìm việc cho cặp sinh đôi nhà cô ta ở thủ đô.
Sân thượng cũng có nhiều nấm mốc, không chỉ phải sơn lại mà còn phải gia cố. Năm nào trên đảo cũng có mấy trận bão, cô lo lắng bão ập tới thì sân thượng sẽ ngập, nước dâng cao quá sẽ tràn vào trong phòng.
"Quên mất đang nấu cháo ở nhà, tôi phải về xem xem."
** (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ai sắp dọn vào nhà này vậy?"
Làn gió thổi qua thổi tung những sợi tóc lưa thưa trước trán, cô gái đang quay đầu nhìn ánh nắng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Ánh nắng rực rỡ chiếu từ bên ngoài cửa sổ lên người cô gái xinh đẹp đang ngồi bên cửa, chỉ thấy làn da cô gái trắng nõn, gương mặt thanh tú, mái tóc dài đen nhánh như tơ lụa thượng đẳng đang phát sáng dưới ánh nắng mặt trời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.