Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 399: Chương 399
Tên anh ta không phải là Ngụy Diệu Tổ, tên anh ta là Ngụy Quang Tông!
Các công nhân nhỏ giọng oán trách nhưng không có ai dám lên tiếng kháng nghị, đứng xếp hàng tới khu báo bảng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nghe kịch còn thú vị hơn chuyện này…”
Chương 399: Chương 399
Nếu như hôm qua Ngụy Quang Tông không trốn tránh khó nhọc mà hoàn thành công việc vẽ báo bảng với cô, vậy có thể là cô sẽ đồng ý với lời đề xuất bây giờ của anh ta.
“Tôi cũng cảm thấy nhàm chán nhưng không thể không đi được, chỉ đành coi như là đi nghe kịch.”
Thật ra từ hôm qua cô ấy đã nhận ra, người tên Ngụy Diệu Tổ… Không đúng… Người tên Ngụy Quang Tông này rất không biết nhục, làm việc chọn nhẹ sợ nặng, chỉ muốn lấy lòng lãnh đạo, còn nhìn chòng chọc vào bộ n.g.ự.c của cô ấy, quả thật là mắc ói gần c·h·ế·t!
Chỉ dựa vào da mặt dày của anh ta?
Còn Ngụy Mỹ Mỹ là cái đếch gì, một người đàn ông trưởng thành như anh ta mà gọi là Mỹ Mỹ?
Công nhân của xưởng đóng hộp tới đây vào lúc mười giờ, có cả thư ký Chương.
Thật ra công nhân của xưởng đóng hộp không trông mong hoạt động báo bảng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trình Phương đứng ở cửa vào cười tới mức cả người run rẩy, suýt chút nữa là đã cười ra nước mắt.
Nhưng anh ta không làm gì cả, chỉ ngồi chờ tới lúc gặt quả, dựa vào đâu chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Suýt chút nữa là Bạch Du đã tức đến bật cười trước sự vô sỉ của anh ta: “Đồng chí Ngụy Diệu Tổ, anh đang nghĩ cái đếch gì vậy? Ban ngày ban mặt mà anh mơ mộng viển vông để làm gì?”
Cô ấy không ngờ đồng chí Bạch không chỉ xinh đẹp mà còn cà khịa người ta hay tới như vậy.
Bây giờ khi thấy Bạch Du cà khịa tới mức anh ta ngậm miệng không trả lời được, cô ấy cảm thấy rất sung sướng.
Bạch Du: “Anh là một người đàn ông mà có thể nói chuyện không biết nhục, tại sao tôi không được nói chuyện th* t*c? Hôm qua một mình tôi vẽ báo tường từ sáng cho tới tận lúc mọi người tan làm mà tôi vẫn còn vẽ, không thấy anh tới giúp một tay. Bây giờ mới có chỗ lợi thì anh vội vội vã vã chạy tới chiếm lợi, còn không biết nhục mà to tiếng nói gánh vác một phần giúp tôi, sao anh lại mơ đẹp quá vậy? Chỗ lợi để một mình anh chiếm, anh không muốn bị gọi là Ngụy Diệu Tổ cũng được, vậy phải gọi anh là Ngụy Mỹ Mỹ, mơ đẹp quá.”
Khi đám người nhìn thấy thì ngơ ra.
Ngụy Quang Tông tức giận tới mức sắc mặt lúc trắng lúc đỏ: “...”
“Ôi, lại phải tới xem văn chương chữ viết khó hiểu nữa rồi, cứ cách một tháng tới đây một lần, đúng là nhàm chán.”
Ngụy Quang Tông nghe vậy, tức giận tới mức cả người run rẩy: “Đầu tiên, tên tôi không phải là Ngụy Diệu Tổ, tên tôi là Ngụy Quang Tông, tiếp theo, cô là một người phụ nữ, sao lại nói chuyện th* t*c như vậy?”
Thật ra cô chả quan tâm có thể đứng đầu tòa soạn không, đối với cô mà nói thì đây chỉ là một công việc chuyển giao tạm thời, mục tiêu của cô là thi vào đại học.
“Còn phải nói, những chữ đó biết chúng ta nhưng chúng ta không biết bọn chúng, tháng nào cũng là mấy thứ đó, nhàm chán, cực kỳ nhàm chán.”
Chỉ thấy bảng đen gồm tám phần được vẽ lên rất nhiều tranh, có một số vô cùng sống động, biểu cảm của nhân vật rất chân thực, ngay cả cái tàu cũng được vẽ sống động như thật. Cho dù không biết câu chuyện bên trong nhưng mọi người vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên, ngay sau đó đã bị thu hút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngụy Diệu Tổ là cha của anh ta!
Lần trước tới tham gia, bọn họ không biết được mấy chữ, nhìn báo bảng rậm rạp chằng chịt chữ giống như đang nhìn văn chương chữ viết khó hiểu, không có chút thú vị nào cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người đi về phía báo bảng, trong đó có phó chủ nhiệm Hà.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.