Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 406: Chương 406
Tiếng phổ thông của Lâm Hướng Tuyết rất chuẩn và rõ, cho dù phát thanh viên bản địa vượt qua kỳ thi thì vẫn mang theo giọng địa phương. Thế nên Lâm Hướng Tuyết dễ dàng vượt qua cuộc phỏng vấn nhưng do cô ấy không giấy chứng nhận phát thanh viên, tạm thời không thể chuyển lên chính thức.
Bên Bạch Du đã tới đơn vị, cô vừa vào phòng làm việc đã đối diện với ánh mắt giễu cợt của Ngụy Quang Tông.
Chương 406: Chương 406
Ngụy Quang Tông run lên, sau đó ngậm miệng lại rồi đứng lên vội chạy ra ngoài.
Tòa soạn không có nhiều người nên không xây căn tin, thống nhất dùng một căn tin với xưởng đóng hộp ở bên cạnh.
“Thầy Trương, đây là đồng chí Bạch vẽ báo bảng, phiền ông múc cho cô ấy vài muôi thịt!”
Làm anh ta tức c·h·ế·t!
Từ cán sự Lâm, Bạch Du biết thêm khó khăn mà công việc xóa nạn mù chữ đang đối mặt, cô quyết định suy nghĩ một kế hoạch thực thi trước khi chủ nhiệm Viên trở về.
“Người đó có phải là đồng chí Bạch vẽ báo bảng ở tòa soạn bên cạnh không?”
Giữa trưa cô, cán sự Lâm và Trình Phương tới căn tin của xưởng đóng hộp bên cạnh để ăn cơm.
Cán sự Lâm có nền tảng chắc chắn song vẽ nhân vật không phải là chuyện một sớm một chiều có thể làm được, Bạch Du lại bày tỏ mình có thể từ từ chỉ dạy cho cô ấy, khiến cán sự Lâm cảm động tới mức ch** n**c mắt vui mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cán sự Lâm cảm kích chuyện Bạch Du dạy cô ấy vẽ tranh nên đã nói toàn bộ chuyện mình biết cho Bạch Du, không giấu giếm gì cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nữa, anh ta tên Ngụy Quang Tông chứ không phải Ngụy Diệu Tổ, cô là đồ óc lợn đấy à, cứ luôn gọi sai tên của anh ta.
Đương nhiên là Bạch Du rất vui lòng khi giao tiếp với những đồng nghiệp khác.
Hoàn toàn không có thức ăn! (đọc tại Qidian-VP.com)
TBC
Sau khi Ngụy Quang Tông trở về phòng làm việc, Bạch Du đã không còn ở đó.
“Không sai, đúng là cô ấy! Đồng chí Bạch, cô tới ăn cơm đấy à?”
Lâm Hướng Tuyết nhíu mày: “Làm vậy thật sự khiến mối quan hệ giữa em và chị giống như không thể để người ta biết. Lúc trước khi ở thủ đô, cha mẹ của em cũng không quản lý em như thế, em cảm thấy cậu ấy quá ngang ngược, vả lại tối qua em ra ngoài lâu như thế mà cậu ấy không thèm đi kiếm em, coi như là em đã thấy rõ.”
Bạch Du nhìn chằm chằm anh ta rồi chợt nói: “Đồng chí Ngụy Diệu Tổ, trên răng của anh dính thức ăn kìa.”
Đáng ghét, Bạch Du dám lừa anh ta!
“Đúng đúng đúng, hôm qua đồng chí Bạch vẽ báo bảng rất đẹp, hôm nay tôi định dẫn người nhà tới tòa soạn để xem, đồng chí Bạch, tôi mời cô ăn cái bánh bao này.”
Hai lần trước khi tới ăn cơm, mọi người đã nhìn thấy Bạch Du, chỉ cảm thấy dung mạo của cô vô cùng xinh đẹp nên đã nhìn nhiều lần, sau đó ai làm việc nấy. Nhưng vào lúc này, cô vừa vào đã được một đám người chào đón. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên Quang Tông Ngụy Tổ này lại bị làm sao nữa vậy?
Sau khi cán sự Lâm quay trở về làm việc, cô ấy giật nảy mình khi nghe chuyện vẽ báo bảng của Bạch Du, còn nghe những đồng nghiệp khác kể về phản ứng của công nhân xưởng đóng hộp khi tới tham quan vào ngày hôm qua. Cô ấy nghiêm túc xét lại trình độ của mình, sau đó cầm một hộp bánh đậu xanh tới tìm Bạch Du, xin cô dạy mình cách vẽ báo bảng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đương nhiên là Bạch Du cũng sẽ không làm không công, cô thừa cơ dò la cán sự Lâm về tin tức của chủ nhiệm Viên và thư ký Chương.
Bạch Du: ?
Ôn Tĩnh Uyển an ủi cô ấy thêm vài câu rồi mới xách cặp làm việc lên, sau đó chở Lâm Hướng Tuyết cùng tới đơn vị.
Tìm kiếm khắp cả tòa soạn, khó khăn lắm mới kiếm được một cái gương, anh ta mở miệng ra để xem xét, sừng sỡ lần nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.