Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 471: Chương 471

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 471: Chương 471


Sau khi nấu xong, cô đang định cùng Lâm Hương Tuyết mang qua nhà Tôn Tường Vy thì bên ngoài đột nhiên có tiếng động vang lên, Bánh Khoai Tây nhìn về phía cửa sủa liên tục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp theo cô lại dùng giá đỗ tự trồng, mì sợi và dưa chuột làm thành rau trộn.

Bạch Du nhìn anh: "Được, em nấu ngay." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Du lắc đầu: "Tớ đi với cậu."

Chương 471: Chương 471

Vừa hay trong nhà còn một nồi nước ấm, anh đổ vào thùng gỗ, chà xát tóc và toàn thân nhiều lần, đảm bảo trên người không còn mùi mới ra khỏi phòng tắm.

Giang Lâm: "Anh chưa ăn, nước để anh tự lấy cũng được, phiền em nấu cho anh một bát mì." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mì sợi được làm từ bột mì, cô cắt mì sợi bằng cách làm thủ công thành từng đoạn nhỏ, nước sôi thì cho mì sợi vào chần hai phút rồi vớt ra, phi thơm tỏi và ớt khô trong dầu nóng, sau đó cho mì sợi vào đảo vài lần rồi thêm xì dầu, muối, tiếp tục bật lửa lớn xào hai phút rồi cho thêm ớt xanh và nấm đã chần qua nước sôi vào, sau cùng xào trên lửa lớn đến khi chín tới là xong món mì sợi xào ớt xanh.

Tiếp đó cô chia cho anh một phần rau trộn và mì sợi xào ớt xanh ban đầu định mang sang nhà Tôn Tường Vy ăn cùng, phần còn lại để Lâm Hương Tuyết mang sang cho Tôn Tường Vy.

Thật không biết anh đã trải qua tháng này như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bạch Du và Lâm Hương Tuyết nhìn nhau.

"Em đừng đụng vào, để anh giặt là được."

Không có mùi hôi nhất, chỉ có mùi hôi hơn.

Bây giờ mọi chuyện đã gần tới giai đoạn cuối, cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Cô suy nghĩ một lúc, chuẩn bị làm một ít bánh đậu đỏ và mì sợi xào đưa qua cho cô ta, trước đó Tôn Tường Vy có nói muốn ăn mì sợi xào, nhưng dạo này cô bận quá nên không có thời gian làm.

Giang Lâm lộ vẻ bối rối: "Xin lỗi, gần mười ngày không tắm rồi, hai người tránh ra một chút."

Cô ấy nghe nói phụ nữ mang thai ba tháng đầu rất dễ bị sảy thai nên cô ấy rất lo Bạch Du bị ngã, vội vàng chạy theo ra ngoài.

Lâm Hương Tuyết đứng ở sau nhìn mà hoảng sợ run người: "Cậu chậm thôi, người ở ngay cửa rồi, không chạy đi đâu được đâu."

Tuy thời tiết hiện giờ hơi se lạnh nhưng đối với Giang Lâm có thói quen bơi vào mùa đông thì tắm nước lạnh cũng không sao, chỉ là anh đã quá nhiều ngày không tắm, sợ nước lạnh không rửa sạch được.

Giang Lâm đứng ở cửa, cả người gầy đi ít nhất bảy tám cân, gò má hốc hác, tóc dài ra khá nhiều, lúc này rối bù như ổ gà, quan trọng hơn là bây giờ trên người anh tỏa ra một mùi hương rất khó tả, nếu phải mô tả thì có lẽ là mùi mồ hôi pha lẫn mùi cơ thể nhiều ngày không tắm, có lẽ còn có cả mùi hôi chân lây từ người khác, tóm lại là một lời khó nói.

Thấy Giang Lâm vẫn chưa ra, Bạch Du cầm lấy túi anh mang về, định lấy quần áo anh mang về ra ngoài đi ngâm trước, kết quả…

Cô lại một lần nữa bị ngạt thở.

Lâm Hướng Tuyết nói: "Tớ ra mở cửa, cậu ở trong nhà đừng ra ngoài."

Là giọng của Giang Lâm.

Giang Lâm ném quần áo vào chậu giặt, đổ đầy một chậu nước rồi lại múc thêm hai thìa lớn bột giặt, lúc này mới quay người vào bếp với Bạch Du.

Bạch Du nghe vậy, tim như bị ai đó bóp nghẹt, đau nhói: "Anh vào nhanh đi, em đi lấy nước cho anh ngay, với lại anh đã ăn cơm chưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vốn dĩ Bạch Du định lao tới ôm anh, nhưng cô lại liên tục lùi về sau hai bước, nghi ngờ nhìn người bên ngoài: "Anh là anh Giang Lâm sao?"

Trong nhà có mì khô nên không cần tự làm, Bạch Du đun nước, chờ nước sôi thì cho mì vào, sau đó cho rau xanh, trước khi cho ra bát, cô múc một thìa mỡ lợn phết vào đáy bát, nước súp nóng chan vào mỡ lợn tỏa ra mùi hương thơm lừng.

Hai người đến cửa, Bạch Du tháo chốt cửa xuống, vừa hay có một cơn gió đêm thổi tới.

Bị anh nhìn thấy vẻ chê bai của mình, tuy Bạch Du có hơi ngượng nhưng cũng không giành làm.

"Du Du, là anh, nếu hai người ở trong thì mở cửa giúp anh."

Đúng lúc Giang Lâm từ phòng tắm đi ra, thấy cô một tay bịt mũi, tay kia cầm quần áo đưa ra thật xa, vội vàng chạy tới lấy hết quần áo trong tay cô.

Lần này Giang Lâm đi làm nhiệm vụ gần một tháng, nói cách khác, cô đã gần một tháng không gặp anh.

Lâm Hương Tuyết cũng ngoảnh mặt đi, lén thở bằng miệng.

Mắt Bạch Du sáng lên, lập tức bước nhanh ra ngoài.

Tan làm, Bạch Du nghe Lâm Hương Tuyết nói Tôn Tường Vy mang thai rồi.

Bạch Du chưa bao giờ thấy Giang Lâm “lôi thôi lếch thếch” như vậy, cả hai kiếp, anh luôn xuất hiện trước mặt cô với hình ảnh gọn gàng, chưa từng nhếch nhác như bây giờ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 471: Chương 471