Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 542: Chương 542
Gội đầu xong thì cô muốn tắm luôn, nhưng mà người kia không hề có ý muốn đi ra ngoài.
Ba tháng cuối thai kỳ ba tháng bọn họ đã không làm chuyện thân mật, đến bây giờ thì cũng phải bốn, năm tháng rồi. Giang Lâm quá nhớ đôi môi non mềm của cô.
Dù sao chỉ gội lần này, nóng thì nóng cũng được thôi.
Chương 542: Chương 542 (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng qua một giây sau cô cũng không còn tâm tư đâu mà nghĩ nữa. Giang Lâm giữ lấy cằm cô, cúi đầu hôn lên đôi môi mọng nước của cô.
Cũng có người nói: “Em gái cháu xinh xắn hơn cả cháu như thế này, cháu không giận hả?”
Cô vừa mới dứt lời, ngoài kia vang lên tiếng bà Bạch: “Tiểu Du, Giang Lâm, bà bế Tiểu Thư Thư ra ngoài một lát, các cháu cứ từ từ mà tắm gội.”
Sao cô lại có cảm giác bà nội hình như cố tình tránh đi nhỉ?
Chờ Bạch Du bước ra khỏi phòng tắm thì mặt đã đỏ bừng bừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô muốn phản kháng lại nhưng Giang Lâm lại nhéo eo cô. Cánh tay rắn chắc của anh hơi dùng lực. Cô bèn đánh lên n.g.ự.c anh, khẽ kêu nhẹ một tiếng, đầu lưỡi anh cũng nhân cơ hội mà tiến quân thần tốc vào trong, như cuồng phong cuốn hết ngọt ngào của cô.
Không phải câu nghi vấn mà là câu khẳng định.
Bé con lại còn không sợ người lạ, thấy ai cũng ra vẻ tò mò, mở to mắt nhìn người ra. Nếu như người ta nở nụ cười với bé con thì bé con cũng nhăn mặt nhăn mũi mà cười khanh khách. Bé con đáng yêu như thế này thì ai mà không thích đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bà Bạch ôm Tiểu Thư Thư đi ra ngoài một vòng, được người ta khen tới mức miệng sắp kéo tới mang tai.
Mặt Bạch Du đỏ bừng lên.
Lòng Bạch Du mềm nhũn, giọng cũng mềm theo: “Anh có bị ngốc hay không hả, chẳng lẽ không pha thêm chút nước lạnh nào hay sao?”
Giang Lâm nhìn cô, yết hầu lăn lên lăn xuống, giọng khàn khàn: “Để anh phụ em tắm.”
Bạch Du lùi về sau hai bước nhưng rồi cũng không lùi thêm được vì sau lưng là vách tường lạnh như băng, cô vội nói: “Không được đâu anh, bà nội với Niệm Niệm vẫn còn ở ngoài mà.”
Giang Lâm đứng dậy, đi về phía cô.
Hiển nhiên là bị nóng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tháng qua cô được bồi bổ rất tốt. Bà nội thay đổi đủ kiểu đồ ăn đồ uống bồi bổ cho cô. Giang Lâm cũng nhờ quan hệ của mình mà mang về cho cô rất nhiều đổ bổ. Tất nhiên bên phía thủ đô cũng gửi rất nhiều đồ bổ tới, nuôi cô mập hơn với trước hẳn một cân, da thịt hồng hào hơn hẳn.
Thật ra theo như Bạch Du thấy thì gội đầu bằng nước nóng chưa chắc đã là chuyện tốt. Giờ đang là mùa hè, thời tiết nóng như thế này nào có dễ bị lạnh. Nhưng đối diện với ánh mắt quan tâm của anh, nghĩ tới cả tháng qua bà nội đã vì cô mà khổ cực nhiều thì lời tới bên miệng cũng không thốt ra được.
Điều cô bé muốn nói là em gái xinh xắn đáng yêu hơn cả cô bé thì cô bé không những không tức giận mà còn rất vui nữa. Hơn nữa cô bé cũng chẳng lo cô không thương mình mà cô bé sẽ cùng cô yêu thương em gái.
Mặt Bạch Du lại càng đỏ hơn.
Mùa hè sống thật không dễ chịu gì, nhất là khi không thể gội đầu. Đầu cô khi đó bết tới mức chính cô cũng chê mà Giang Lâm ở chung lại chẳng chê lấy nửa câu.
Niệm Niệm không hiểu lòng người hiểm ác, nhưng cô bé lại chặn miệng mấy người này bằng lời lẽ chân thành nhất: “Niệm Niệm không sợ, em gái xinh xắn như thế, Niệm Niệm cũng thích em gái lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật ra Bạch Du cũng muốn anh lắm nhưng đang ở chỗ này lại làm cho cô xấu hổ, nếu lỡ như mà có ai biết thì cô không biết sau này mình gặp người ta kiểu gì.
Lúc này, dưới ánh đèn màu vàng, da cô trắng hồng sáng bóng như trân châu, huống hồ bây giờvóc người cô có lồi có lõm. Quần áo bó vào người cô, n.g.ự.c thì to mà eo vẫn nhỏ như trước.
Tay anh vẫn còn đang ngâm trong chậu gỗ, tính ra so với cô thì anh còn chịu nóng hơn nhiều nhưng anh lại chẳng nói gì cả.
Trong lòng cô rét run.
Không khí mập mờ làm cho nhiệt độ trong phòng tắm tăng cao.
Nhưng mà Tiểu Thư Thư cũng xinh xắn ngoan ngoãn. Mặc dù trước đó đã xinh xắn hơn những đứa bé sơ sinh khác nhưng da vẫn hơi nhăn. Mới nuôi có một tháng mà bé con đã thay đổi rất nhiều. Da vừa trắng vừa mềm, cơ thể thì mũm mĩm. Mắt to như bồ đào lấp lánh nhìn người ta làm cho người ra mềm lòng nhũn thành nước, lông mi so với người trưởng thành còn đen hơn rậm hơn.
Bạch Du không biết anh đang làm gì nên nghiêng đầu nhìn qua, đối diện với đôi mắt nóng bỏng của anh.
Cô đau thì anh lại dùng cách ngốc nghếch này mà chịu đau cùng với cô.
Nhưng mà người lớn thì rất thích trêu trẻ con, thế là có người hỏi Niệm Niệm: “Cháu nhìn kia giờ cô cháu có con gái rồi, sau này sẽ không thương cháu nữa thì cháu có sợ không?”
Ngoại trừ bà Bạch thì Niệm Niệm cũng thấy rất hãnh diện.
Gội đầu xong, Bạch Du cảm tưởng như cuối cùng mình cũng đã sống lại.
Giang Lâm nhìn cô nói: “Bà nội bảo nóng thì tốt hơn, sau này sẽ không bị bệnh đau đầu nữa.”
TBC
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.