Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 558: Chương 558
Ánh mắt Bao Nhã Anh sáng lên ngay lập tức: "Tốt, quá tốt!"
Liên Gia Lệ: "..."
**
Liên Gia Lệ chưa bao giờ tuyệt vọng như lúc này.
"Kịch?"
Sau khi nhà họ Liên chuyển đi, mọi người đều cho rằng ngôi nhà đó xui xẻo, không ai muốn chuyển vào ở, thế là ngôi nhà đối diện cứ thế bỏ trống.
Đợi đến khi Trình Phương làm quen với công việc, Bạch Du lại đến tìm Bao Nhã Anh.
Bạch Du lại gật đầu: "Chủ nhiệm Bao chắc đã xem phim rồi, tôi muốn viết một số kịch bản, sau đó chọn một số đồng chí nữ đến diễn, nội dung kịch bản xoay quanh chủ đề quan tâm phụ nữ và trẻ em, cũng như xóa nạn mù chữ, ngài thấy thế nào?"
Vì chuyện này mà tâm trạng của Trình Phương buồn bã một thời gian, có mấy lần đến làm việc với đôi mắt sưng đỏ.
Vậy cô ta phải làm sao? Cô ta còn phải lao động cải tạo ở đây hai năm nữa, đợi cô ta ra ngoài thì anh trai cô ta còn để cô ta về nhà không?
"Anh Hùng Đời Thường" đạt được thành công lớn, Bạch Du chỉ đưa ra yêu cầu nhỏ như vậy, đương nhiên thư ký Chương đương nhiên sẽ không bác bỏ.
Sau khi Bao Nhã Anh ly hôn cũng không vì thế mà suy sụp, ngược lại trông còn trẻ hơn trước vài tuổi: "Đương nhiên là có hứng thú, không biết chủ quản Bạch có đề xuất gì?"
Chương 558: Chương 558 (đọc tại Qidian-VP.com)
Mẹ của cô ta, họ đã về quê rồi sao?
TBC (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh cả của cô ta đã bị cách chức rồi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Trình Phương vào tòa soạn đã hơn hai năm nhưng vẫn luôn ở vị trí cán sự mà không được cất nhắc, hơn nữa công việc chủ yếu liên quan đến việc lặt vặt, với chức vụ như cô ấy thì cả đời cũng không thể thăng chức tăng lương, càng không thể được bình chọn là tiên tiến, cho nên khi biết Bạch Du muốn tuyển người, cô ấy đã do dự một lúc rồi tìm đến.
Tức c.h.ế.t rồi!
Rốt cuộc có ai tới làm chủ vì cô ta không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ai ngờ cô vừa đồng ý với Trình Phương xong thì cán sự Trần cũng đến tìm cô, mục đích tìm cô cũng giống với Trình Phương, đều muốn đến làm việc dưới quyền cô.
Cô ta căn bản không phải là đối thủ của bà điên đó nên bị đánh rụng mất hai cái răng.
Bạch Du thấy không có ai chuyển đến cũng tốt, cô cũng lo lại có thêm một Ôn Tĩnh Uyển hay Liên Gia Lệ nữa, đợi Liên Gia Lệ bị đưa đi lao động cải tạo thì cô lại tiếp tục dồn tâm sức vào công việc và học tập.
Lượng công việc của Bạch Du ngày càng nhiều, cô nói với thư ký Chương rằng mình cần một trợ lý, hơn nữa năm sau sẽ khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, cô vẫn là người phải rời khỏi tòa soạn, trước đó cô cũng cần bồi dưỡng một người kế nhiệm đủ tiêu chuẩn.
Trình Phương buồn bã mấy ngày nhưng rất nhanh đã không có thời gian để buồn nữa, vì Bạch Du sắp xếp cho cô ấy rất nhiều công việc khiến cô ấy không có thời gian để ăn và nghỉ ngơi, càng đừng nói đến chuyện buồn.
Nhưng Bạch Du đã đồng ý với Trình Phương trước, đương nhiên không thể nuốt lời, ngay sau đó cô khéo léo nói rõ với cán sự Trần rồi từ chối cô ta.
Bạch Du từng làm việc với Trình Phương một thời gian, Trình Phương không phải là người đặc biệt thông minh, đối nhân xử thế cũng không được khéo léo nhưng cô ấy làm việc rất nghiêm túc và rất có trách nhiệm, theo Bạch Du thấy thì thái độ và nhân phẩm quan trọng hơn năng lực, thế nên cô gật đầu đồng ý.
Cán sự Trần lập tức biến sắc, sau đó thấy Bạch Du là tránh đường đi.
Biết Bạch Du muốn tìm người nên Trình Phương tự tiến cử.
Tuyệt vọng hơn nữa là, cô ta lại bị phân vào cùng một nông trường với cái bà điên Lâu Mạn Lệ đó, thấy cô ta là đánh không cần phải trái đúng sai, sau đó gặp cô ta lần nào là đánh lần đó.
"Chủ nhiệm Bao, mục đích tôi đến đây lần này, chắc ngài đã rõ, chính là vì 'Hành động lớn xóa nạn mù chữ cho phụ nữ' mà chúng ta đã nói trước đó, không biết ngài còn hứng thú không?"
Sau khi tiếp quản Hội phụ nữ, bà ấy đã mất nhiều công sức và thời gian để chỉnh đốn hội, trước đây Hội phụ nữ uể oải, cán sự đến Hội liên hiệp phụ nữ cũng giống như đến dưỡng già, mỗi ngày không tụ tập lại buôn chuyện thì cũng xin nghỉ, quá đáng hơn là có người còn mang đế giày đến văn phòng để khâu đế giày, dĩ nhiên cũng không ít người đan áo len.
Trước đây ba người họ thường ở bên nhau, lúc ăn trưa càng như hình với bóng nhưng sau chuyện này, cán sự Trần tự động tách khỏi nhóm của họ, chạy đi chơi với những người khác trong tòa soạn.
Bạch Du gật đầu: "Tôi muốn kết hợp hoạt động tuyên truyền quan tâm phụ nữ và trẻ em với hoạt động xóa nạn mù chữ, thể hiện bằng hình thức kịch."
Bao Nhã Anh nhướng mày, sự hứng thú bỗng dưng dâng cao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.