Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 566: Chương 566
Ra khỏi phòng thi, Bạch Du lập tức nhìn thấy Giang Lâm đang đứng ở cửa, trên tay cầm một bình nước nóng và một bình giữ nhiệt, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vị trí cửa ra, vừa nhìn thấy cô, khóe miệng anh vô thức cong lên.
Giang Lâm bất lực liếc nhìn cô, sau đó cầm bát cô đưa uống vài ngụm.
Bạch Du uống vài ngụm rồi đưa bát đến bên miệng Giang Lâm: "Anh cũng uống vài ngụm đi."
Tất cả mọi người đều chú ý vào phòng thi, không ai để ý đến hành động của hai người, cho dù có người nhìn thấy Bạch Du cũng không sợ, họ là vợ chồng hợp pháp, có gì mà không thể đút canh cho nhau?
Giang Lâm thấy mũi và tay cô đỏ ửng vì lạnh, vội nhét bình nước nóng vào tay cô rồi lại đội mũ quân đội lên đầu cô: "Bà nội lo em bị cảm, ở nhà chuẩn bị bình nước nóng và canh gà đợi em về uống, vừa hay anh có thời gian nên nghĩ đến việc đưa cho em trước." (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Lâm kéo Bạch Du đến chỗ tránh gió, sau đó rót canh gà trong bình giữ nhiệt ra cho cô uống.
Sau khi thu bài thi đầu tiên, Tôn Tường Vy trực tiếp ngồi trên chỗ ngồi than thở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ra ngoài thấy Giang Lâm đến đưa bình nước nóng và canh gà cho Bạch Du, còn Tạ Húc Đông thì không thấy bóng dáng đâu khiến cô không khỏi tức giận.
Bạch Du tăng tốc chạy ra ngoài, thở ra hơi trắng nói: "Chẳng phải em đã bảo anh không cần đến sao?"
Nhưng cô ta không phải là người duy nhất than thở, phòng thi vang lên tiếng than thở khắp nơi, cho nên dáng vẻ của cô cũng không có gì kỳ lạ.
"Con trai tôi cũng ở phòng thi số ba, con trai tôi tên là Trần Vệ Quốc, đồng chí nữ này, cô biết con trai tôi thi thế nào không? Sao đến giờ nó vẫn chưa ra?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Lâm nhìn cô, tuy không mở miệng phản bác nhưng vẻ mặt đó đã quá rõ ràng.
Canh gà được ninh đến màu vàng óng, lớp dầu trên mặt đã được vớt sạch, bên trong có thêm táo đỏ, kỷ tử và gừng già, khi uống vào cay cay khiến cái bụng lạnh lẽo nhanh chóng ấm áp hẳn lên, Bạch Du lập tức cảm thấy cả người như sống lại.
Bạch Du rất cảm ơn ý tốt của thầy giám thị: "Cám ơn thầy, nhưng em đã kiểm tra hai lần rồi."
Những thí sinh khác nhìn thấy Bạch Du nộp bài, trong lòng không khỏi căng thẳng.
Nghe nói như vậy, thầy giám thị mới không nói gì nữa nhưng trong lòng lại thầm ngạc nhiên, vừa nãy ông ấy đi một vòng trong phòng thi thì thấy không ít người còn chưa làm được nhiều câu, hoặc không biết làm nhưng sinh viên này nộp bài sớm hơn nửa tiếng không nói đi, còn kiểm tra lại hai lần, điều đó chứng tỏ cô đã có sự chuẩn bị kỹ càng.
Nhưng cô ta tức giận cũng vô ích, Tạ Húc Đông không phải không muốn đến mà là anh ấy đi làm nhiệm vụ rồi.
Hiếm khi Giang Lâm lộ ra vẻ ngượng ngùng: "Anh ở nhà đã uống rồi."
Những người khác còn muốn hỏi nhưng Giang Lâm đã nhanh chân đứng trước mặt Bạch Du, sau đó nói với mọi người: "Rất xin lỗi, vợ tôi còn phải về chuẩn bị cho kỳ thi chiều, thời gian nộp bài sắp đến rồi, mọi người có vấn đề gì thì đợi người nhà ra rồi hỏi."
Trong số đó có Tôn Tường Vy, cô ta là do Bạch Du động viên mới đến thi nhưng do thời gian gấp gáp nên cô ta có rất nhiều kiến thức không ôn tập được, vào lúc này có một nửa số câu hỏi không làm được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du lắc đầu: "Tôi ở phòng thi số ba."
"Thời gian nộp bài vẫn chưa đến, vậy sao cô lại ra đây?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 566: Chương 566
Bạch Du: "Thím đừng lo lắng, thời gian nộp bài vẫn chưa đến..."
"Đồng chí này, cô ở phòng thi nào? Cô có thấy chồng tôi không, chồng tôi ở phòng thi số năm."
Ở thời hiện đại thì chắc chắn là không hợp lệ nhưng mười năm mới mong chờ kỳ thi đại học được khôi phục, với tư cách là thầy giám thị, ông ấy hy vọng tất cả sinh viên đều có thể nắm bắt được cơ hội hiếm có này, thi đỗ vào trường đại học lý tưởng.
Bạch Du cảm thấy ấm áp trong lòng, ôm bình nước nóng trong tay lập tức ấm áp hẳn lên: "Lần sau đừng như vậy nữa, nếu không phải em nộp bài sớm, chẳng lẽ anh còn phải đứng ngoài gió thêm nửa tiếng nữa sao?"
Bạch Du trông xinh xắn, nhìn là biết kiểu người dễ nói chuyện nhưng Giang Lâm thì khác, tuy anh đẹp trai quá mức nhưng khí chất xung quanh anh cũng mạnh mẽ đến đáng sợ, bị anh nói như vậy làm tất cả mọi người lập tức nhường đường.
Nhưng Bạch Du vẫn kiên quyết bắt anh uống: "Nếu anh sợ người khác nhìn thấy không tiện, vậy anh uống nhanh đi, nếu không lát nữa mọi người nộp bài ra, sẽ có nhiều người nhìn thấy hơn nữa đấy."
Sáng sớm bà nội và Giang Lâm nói sẽ đưa cô đi thi nhưng cô từ chối. Trời quá lạnh, nhất là bà nội đã lớn tuổi, cô không nỡ để họ ra ngoài chịu gió lạnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.