Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Chương 57

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57


Chương 57: Chương 57

Nghĩ tới đây, anh lại cầm bánh gà lên nhưng chưa bỏ vào miệng đã ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng ngọt ngào.

Giống hệt như những gì Cát Đại Xuyên nói thì quả thực là những món đồ này rất là tinh xảo.

TBC

Giang Lâm nhàn nhạt đáp lại: “Xin lỗi, tôi không tiện lắm.”

Mùi hoa quế nổ tung trong khoang miệng, mùi vị tinh tế mềm mại, thơm ngọt ngon miệng.

Toa xe giường mềm chia thành tầng trên tầng dưới, hai bên chia thành bốn cái giường nhỏ, ở giữa có cái bàn nhỏ, được chuẩn bị sẵn phích nước nóng, bên trong phích nước nóng có đầy nước ấm, bên cạnh đó còn được chuẩn bị một ít túi trà hoa lài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cát Đại Xuyên nhìn chằm chằm miếng bánh gà trong tay anh, cười nói: “Bạn của phó đoàn Giang giỏi phết nha, còn nhỏ tuổi mà đã có thể làm được món ăn trông ngon mắt, thơm tho như thế này nữa!”

Anh lại cắn thêm một miếng khác, nhai kỹ nuốt chậm.

Lúc này, Giang Lâm và Cát Đại Xuyên bày hết đống đồ ăn mang đi đường của mình lên bàn.

Thế là từ đó Cát Đại Xuyên vừa không còn người yêu, vừa có biệt danh “Mười tám cái rắm”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời tiết nóng bức, Giang Lâm mang thức ăn ra, vừa mới mở túi ra thì mùi hương thơm nức mũi ngay lập tức tỏa khắp toa xe.

Mùi rượu?

Giang Lâm: “Không phải, một người bạn làm cho tôi.”

Tất nhiên chuyện mua đồ ăn là không có khả năng.

Cũng vì chuyện này mà anh ấy làm chậm trễ hành trình, các quan quân khác tất nhiên không thể chờ một mình anh ấy nên đây là nguyên nhân tại sao anh ấy lại ngồi cùng toa xe lửa với Giang Lâm.

Mấy năm không gặp, không ngờ cô bé ngày xưa còn giành ăn với mình nay đã có thể làm được món điểm tâm ngon lành như thế này.

Giang Lâm chậm rãi nuốt từng miếng bánh, nhìn cảnh đêm đen nhánh ngoài cửa sổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra ăn vào miệng thì không đậm mùi rượu, nhưng lại gãi đúng chỗ ngứa, mùi rượu thơm nồng hòa quyện với mùi thịt, trong vị ngọt hòa với vị mặn, ngoài vỏ thì giòn xốp, bên trong thì mềm mại, mùi vị vô cùng phong phú, vô cùng ngon nghẻ.

Hiển nhiên là Cát Đại Xuyên hiểu lầm nhưng Giang Lâm cũng chẳng giải thích.

Ở thời đại này, xe lửa sơn màu xanh đã có giường nằm, người bình thường ngồi không nổi, cũng không mua nổi vé xe.

Đặc biệt là bánh hoa quế kia. Bánh hoa quế màu trắng, bề mặt được phủ một lớp mật hoa quế, bên trên còn được điểm xuyết bằng một ít hoa quế nhỏ ly ti. Nhìn qua sắc hương vị đầy đủ.

Cùng với tiếng còi xe “tu tu”, xe lửa sơn màu xanh chậm rãi chuyển động.

Vốn dĩ anh không hề đói bụng nhưng mùi hoa quế cứ thoang thoảng qua chóp mũi làm anh không nhịn được mà cầm một miếng lên bỏ vào trong miệng.

Là mùi rượu hoa quế.

Bình thường anh không ăn được đồ ngọt, nhưng lại không thể không thừa nhận rằng món đồ ngọt này lại rất hợp gu ăn uống của anh.

Cát Đại Xuyên nhịn được nhưng người trung niên ngủ tầng trên thì không nhịn được: “Này đồng chí, món điểm tâm này của cậu quả thực quá mê người. Nếu như tiện thì không biết tôi có thể dùng tiền và phiếu của mình đổi lấy một ít được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Rõ ràng Cát Đại Xuyên đã ăn cơm chiều rồi, lúc này ngửi thấy mùi đồ ăn thì lại nuốt nước miếng theo bản năng: “Phó đoàn Giang, đồ ăn này của cậu mua ở tiệm bánh ngọt Phú Hoa Đường ở ven đường hả? Trông cũng tinh xảo phết nhỉ.”

Chính anh ấy đã tự làm lương khô rồi, đủ để cho anh ấy ăn từ giờ tới khi đi tới đảo Quỳnh Châu. Bộ đội bọn họ mỗi ngày được phát một phần tiền trợ cấp thức ăn. Anh ấy đã ăn phần mình tự làm nên cả chuyến đi này anh ấy đã có thể tiết kiệm được bảy, tám đồng rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Lâm có chút tò mò, há miệng cắn một miếng, trong nháy mắt, gương mặt vốn không có biểu cảm gì đột nhiên hơi sáng lên.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57