Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 679: Chương 679

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 679: Chương 679


Nhưng biết cô và con đều bình an thì anh cũng yên tâm.

Dù không muốn nói chuyện nhưng vẫn phải ăn cơm, mọi người đã mười mấy tiếng không uống nước, không ăn gì, bụng đói kêu ùng ục.

Anh ấy vừa xuất hiện thì những người lính ngã nghiêng lập tức như được tiêm m.á.u gà, vội vàng nhảy dựng lên từ mặt đất, chạy đến giúp vận chuyển thức ăn.

Đầu bếp nam trung niên lúc đầu tưởng Bạch Du là kiểu người thích khoác lác tự phụ nhưng anh ta nhanh chóng bị vả mặt.

"Mẹ ơi, thịt ba chỉ này thơm quá! Tôi dám nói đây là thịt ba chỉ ngon nhất mà tôi từng ăn trong đời!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 679: Chương 679

Những món ăn này là để cho cán bộ chiến sĩ ăn cho no bụng, quan trọng là phải ăn no ăn nóng, đương nhiên không thể giống như cuộc thi nấu ăn, chỉ chú trọng vào việc nấu ngon, lúc này phải chú trọng đến sự nhanh chóng.

Chỉ là những miếng thịt ba chỉ này nấu cho cán bộ chiến sĩ ăn, đương nhiên họ không tiện mở lời, nếu không thì họ ăn hết mất thì cán bộ chiến sĩ ăn gì?

Đường trắng và đường phèn đều có thể dùng để thắng nước màu nhưng cả hai vẫn có một số điểm khác biệt.

Bạch Du gắp một miếng thịt ba chỉ trong nồi ra thổi thổi, sau đó cho vào miệng, khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt cô sáng bừng lên.

Mùi thịt thơm nức xông vào mũi, mọi người bò dậy tìm kiếm nơi mùi thơm toả ra, rất nhanh mọi người đã thấy lính cần vụ Mao Minh dẫn người mang cơm đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Gia vị được xào nóng bốc lên mùi thơm nồng, Bạch Du thấy lửa vừa đủ, lập tức cho thịt ba chỉ vào, đảo cho đến khi bề mặt đổi màu thì vớt ra, sau đó cho đường trắng vào thắng nước màu.

Một chữ, ngon! (đọc tại Qidian-VP.com)

***

Đương nhiên cô ấy biết những gì mẹ cô ấy nói đều đúng, cũng đều là vì tốt cho cô ấy nhưng cô ấy thực sự không kiềm chế được bản thân.

Một chị phụ bếp đứng bên cạnh liên tục nuốt nước bọt, vốn dĩ cô ấy không phải người thèm ăn nhưng lúc này không nhịn được mà nói: "Em gái, chẳng phải vừa nãy em nói nấu xong sẽ cho chị nếm thử sao? Chị đã chuẩn bị sẵn sàng rồi."

Vì sinh non nên tình trạng của đứa bé không được tốt, sau khi sinh không lâu đã được đưa vào lồng ấp.

Mọi người xếp hàng nhận cơm, lập tức ăn ngấu nghiến.

Một tiếng sau, thịt đã được om nhừ, từng thớ thịt đều thấm đẫm gia vị, dưới ánh đèn màu cam, thịt ba chỉ trong veo, tỏa ra mùi thơm nồng nàn hấp dẫn khiến người ta thèm ch** n**c miếng.

Vì vậy thịt ba chỉ không thể nấu như bình thường là cho vào nồi đất để om nhỏ lửa, mà trực tiếp om trong nồi sắt lớn trên lửa lớn, nhưng có nguyên liệu tươi, gia vị lại thơm, thịt ba chỉ nấu ra cũng không thể tệ được.

"Đừng nhắc đến bất cứ thứ gì liên quan đến thịt, tôi đói đến mức hai mắt sáng rực, nhìn thấy đất trên mặt đất cũng muốn nhón một nắm bỏ vào miệng!"

Anh không ngờ Bạch Du lại vào bếp giúp nấu cơm, tính ra, anh đã năm ngày không về nhà.

Thịt chất lượng như vậy, đương nhiên Bạch Du sẽ nấu thật ngon.

Đương nhiên Bạch Du sẽ không nuốt lời, cô gắp một miếng thịt ba chỉ cho vào bát đưa cho chị ấy.

"Phụt…"

Cô ấy dám khẳng định đây là miếng thịt ba chỉ ngon nhất mà cô ấy từng ăn trong đời.

Đúng là đáng ghen tị, vợ của phó đoàn Giang không chỉ xinh đẹp mà còn là sinh viên đại học, thủ khoa toàn tỉnh Phúc Kiến, bây giờ nấu ăn cũng ngon như vậy.

Thắng nước màu cũng là một kỹ thuật, không khéo rất dễ cháy nồi nhưng đối với Bạch Du, thắng nước màu là kỹ thuật cơ bản, thấy đường trắng tan chảy chuyển sang màu nâu đỏ, còn nổi bọt nhỏ thì cô lập tức đổ thịt ba chỉ vào nồi, đảo qua đảo lại để lên màu.

Sao lại thơm như vậy?

Cuối cùng cũng đến lượt đội của họ được nghỉ ngơi, mọi người nằm vật ra trên ghế, trên bàn, không có chỗ thì nằm luôn dưới đất, mệt đến nỗi không muốn nói chuyện.

Giang Lâm ngồi dưới gốc cây đa, dưới mí mắt có quầng thâm, trông rất tiều tụy, quần áo cũng ướt sũng dính vào người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người khác thấy chị ấy ăn ngấu nghiến, ai nấy đều vô cùng hâm mộ, cũng muốn giống như chị lớn xin Bạch Du một miếng để nếm thử.

"Bây giờ có mười con bò tôi cũng ăn hết."

Lâm Hướng Tuyết mặt mày tái nhợt, đôi môi không còn chút máu: "Đương nhiên con biết phải dưỡng sức nhưng con không kiềm chế được sự lo lắng, nếu không phải vì con thì con bé cũng không vừa sinh ra đã phải tiêm thuốc uống thuốc."

Anh rất nhớ cô, còn muốn ôm cô ngủ một giấc.

Thịt ba chỉ do đầu bếp Diêu làm chắc chắn cũng rất ngon, có điều thịt ba chỉ do cô gái này làm có vẻ ngon hơn một chút, còn ngon hơn ở điểm nào thì cô ấy cũng không nói rõ được.

"Cái gì, thịt ba chỉ ngon như vậy do vợ của phó đoàn Giang nấu? Sao phó đoàn Giang khiến người ta phải hâm mộ quá vậy?"

Nghe chị ấy nói vậy, Bạch Du không nhịn được bật cười.

Bạch Du nuốt một miếng thịt ba chỉ, không khỏi gật đầu hài lòng.

"Nghe nói thịt ba chỉ này do vợ của phó đoàn Giang nấu đúng không?"

Ồ, mùi gì thế này?

Đội xung kích thứ ba do Giang Lâm dẫn đầu đã thức trắng làm việc liên tục một ngày một đêm, không quản mưa gió, lúc này ai nấy đều mệt đến nỗi gần như không thẳng nổi lưng, hai chân nặng trĩu như đeo chì.

Tình hình của Lâm Hướng Tuyết cũng không mấy khả quan, sản dịch vẫn chảy không ngừng, cô ấy cho rằng mình sinh non nên mới khiến sức khỏe của con không tốt, trong lòng vô cùng áy náy.

Thịt ba chỉ được chọc thủng rất ngấm gia vị, cắn một miếng là khoang miệng tràn ngập nước thịt đậm đà. Thịt ba chỉ có độ béo vừa phải, phần mỡ mềm mịn, béo mà không ngấy, phần nạc săn chắc tươi ngon, da heo tỏa ra độ bóng hấp dẫn, dai nhưng không quá cứng.

Thủ đô, bệnh viện.

Không ai hiểu con bằng mẹ, mẹ Lâm nhìn vẻ mặt của cô ấy là biết cô ấy đang nghĩ gì, đành phải lên tiếng an ủi: "Bây giờ con đừng nghĩ gì cả, quan trọng nhất là phải nghỉ dưỡng cho khỏe mới có sức chăm sóc con, cho con bú, nếu bản thân con không khỏe thì còn nói gì đến chuyện chăm sóc con, con thấy đúng không?"

Lâm Hướng Tuyết mím môi, không nói gì.

"Tôi cũng vậy, bây giờ tôi chỉ muốn ăn một thứ gì đó nóng hổi, có thịt hay không cũng được, miễn là có thể lấp đầy bụng."

Sau khi nấu xong, thức ăn sẽ được chia thành từng đợt mang ra ngoài cho cán bộ chiến sĩ ăn khi còn nóng, thịt ba chỉ do Bạch Du làm và thức ăn do những người khác làm nhanh chóng được đóng gói mang đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chị ấy nhận lấy, cũng không quan tâm thịt ba chỉ còn nóng mà gắp lên cắn một miếng: "A a… Nóng quá… Ăn ngon lắm… Em gái, thịt ba chỉ em nấu ngon quá!"

Chị lớn bị cười thì có hơi ngượng ngùng nhưng vẫn nhìn Bạch Du với vẻ mặt đầy mong đợi.

Động tác nấu ăn của Bạch Du gọn gàng lại dứt khoát, nhìn là biết người thường xuyên làm việc, không nói gì khác, chỉ riêng phần nước màu cô thắng đã rất tuyệt, từng miếng thịt ba chỉ lên màu trông như được phủ một lớp men đỏ trông vô cùng hấp dẫn.

Đường trắng thắng nước màu sẽ đậm và ngọt hơn một chút, thích hợp để làm thịt kho tàu, cá kho, các món thịt kho. Còn đường phèn thì màu nhạt hơn nhưng vị thanh, ngon hơn nên thích hợp để làm các món ăn màu nhạt.

Mẹ Lâm: "Hóa ra trước đây mẹ nói nhiều như vậy mà con không nghe vào một câu nào sao?"

Rất nhanh, trong nồi đã tỏa ra mùi thơm hấp dẫn lan tỏa khắp bếp, thơm đến mức ai cũng không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Hu hu hu hâm mộ phó đoàn Giang quá!

Khi thịt ba chỉ đã đều màu, cô đổ vào một lượng nước vừa đủ, không vội đậy nắp nồi lại mà tìm một cây tăm tre dài, chọc nhiều lần vào từng miếng thịt ba chỉ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 679: Chương 679