Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70: Chương 70

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Chương 70


Một cân sáu hào tám, mười cân sẽ là sáu đồng tám hào, chưa tính phí vận chuyển.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của người bán hàng đỏ ửng: “Nếu, nếu là người khác thì tôi sẽ không giúp đâu, nhưng… Nếu đồng chí Giang muốn mua, tôi có thể hỏi giúp anh, anh muốn mua mấy cân?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Lâm nhìn người bán hàng: “Cô là người La Cương, không biết là cô có cách nào mua giúp tôi một ít không? Giá đắt cũng không phải vấn đề.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra Cát Đại Xuyên không muốn tốn một xu nào, nhưng được chuyển đến nơi mới, dù sao cũng phải có quà gặp mặt tặng cho những người lớn và trẻ nhỏ trong quân khu.

Cát Đại Xuyên đau lòng không dứt vì phải tốn gần một hào, một giây sau lại nghe Giang Lâm nói: “Xin hỏi xã mua bán ở gần đây có thể mua được vải nếp mà cô nói không?”

Người bán hàng lắc đầu, trở thành người nói lắp một lần nữa: “Có, có bán nhưng không mua được, quả vải chưa kịp vận chuyển tới xã mua bán là đã được người ta đặt trước, số quả vải còn lại cũng bị người ta dành hết trong vài phút.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người bán hàng: “...”

Cát Đại Xuyên: “!”

Giang Lâm: “Cảm ơn cô, tôi muốn mua mười cân gửi tới thủ đô.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người bán hàng suy nghĩ một lúc: “Mười, mười cân cũng được, nhiều hơn thì chắc không được, nhưng anh muốn gửi tới thủ đô thì phải vận chuyển bằng cách ướp lạnh, chi phí rất cao.”

Hơn nữa kẹo hoa quả cũng không phải đặc sản thành phố Quảng, ở đâu trên đất nước cũng có thể mua được, cũng ngại tặng mười viên kẹo hoa quả để làm quà, ít nhất là anh ấy phải mua nửa cân.

Giang Lâm gật đầu.

Đối với Cát Đại Xuyên mà nói, hoa quả là vật phẩm xa xỉ, bình thường anh ấy cũng chưa bao giờ bỏ ra hai hào để mua một cân lê để ăn, bây giờ nghe vải nếp có giá sáu hào tám một cân, quả thực là như cắt thịt của anh ấy mà.

Cát Đại Xuyên mở to mắt, vẻ mặt khiếp sợ: “Phó đoàn Giang, đừng nói là cậu định mua loại vải nếp đắt như vàng này đấy nhé?”

Người bán hàng là người La Cương, khi nói tới quả vải của quê mình thì có cảm giác vô cùng tự hào và vẻ vang.

Cát Đại Xuyên nghe giá xong thì hít sâu một hơi: “Vải nếp này là vàng à? Sao lại đắt như vậy, loại táo ngon nhất thủ đô cũng chỉ có giá bốn hào tám một cân mà thôi, đây là đắt quá luôn đấy, không ngờ hoa quả của thành phố Quảng các cô lại đắt hơn, không mua nổi! Không mua nổi!”

TBC

Anh ấy tính đi tính lại, cả nửa ngày chỉ nói với vẻ mặt đau đớn: “Vậy tôi mua mười viên kẹo hoa quả.”

“Vậy các anh chỉ có thể mua bánh mì mè cỡ lớn và kẹo hoa quả thôi, bánh mì mè cỡ lớn một cái ba xu, kẹo hoa quả một viên một xu.”

Cát Đại Xuyên: “!”

Cát Đại Xuyên: Thật nhiều kẻ lắm tiền!

Cát Đại Xuyên: “!”

Cô ấy không ngờ hai người ở nhà khách giá một đồng cho một ngày, thế mà ra tay lại bủn xỉn như vậy, muốn đặc sản vừa ngon vừa rẻ, còn chỉ cần tốn vài xu là có thể mua được…

Mười viên kẹo hoa quả chỉ có một hào mà thôi!

“Vả lại, mười năm trước công xã La Cương của chúng tôi đã thành lập xã mua bán La Cương, thống nhất việc thực thi thu mua và tiêu thụ, ấn tượng nữa là còn xuất khẩu quả vải tới Đông Nam Á và Âu Mỹ nữa.”

Người bán hàng: “...”

Chương 70: Chương 70

Vẻ mặt người bán hàng đầy tự hào: “Vải nếp La Cương với vải quế La Cương và vải thiều Gia Lục được gọi là “Tam kiệt quả vải”, vải nếp còn được gọi là vật phẩm đứng đầu Lĩnh Nam, là thứ quý giá trong quý giá, thế nên đắt cũng đúng thôi.”

Anh ấy đứng bên cạnh mở to miệng, trong lòng tính tiền thật nhanh.

Cát Đại Xuyên khoát tay: “Cho dù ngon cũng không mua, quá đắt, không mua nổi, có… Đặc sản nào vừa ngon vừa rẻ không, tốt nhất là chỉ tốn vài xu là có thể mua được ấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70: Chương 70