Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 724: Chương 724
Mã Tái Nam thấy vậy càng thêm chắc chắn về vai trò của mẹ mình trong chuyện này, vì vậy đã hạ quyết tâm sau này sẽ đích thân quản lý ba em gái. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du nhìn anh: “Em còn muốn lắp điện thoại ở nhà ở đây, để khi nhớ anh thì sẽ có thể nghe thấy giọng nói của anh rồi.”
Giang Lâm xoay người, nhẹ nhàng cắn môi cô: “Được!”
Bạch Du sửng sốt: “Tại sao? Là do chuyện công xưởng sao?”
Mã Tái Nam thực sự tức giận, mặt vẫn rất nghiêm nghị.
Mã Tú Lan cụp mắt xuống, không dám nhìn con gái mình.
Bạch Du tưởng tượng ra một đống thứ, ngay sau đó cô nghe thấy giọng chủ nhiệm Vương căng thẳng nói: “Không phải chuyện của công xưởng, là bí thư Âu Dương, cậu ấy g.i.ế.c người!”
Chủ nhiệm Vương xoa hai tay như ruồi: “Bí thư Âu Dương bị bắt đi rồi.”
Mặc dù cô không biết Âu Dương Văn Khiên và người phụ nữ kia có quan hệ như thế nào, nhưng chỉ cần người có mắt đều nhìn ra được, Âu Dương Văn Khiên rất quan tâm tới người phụ nữ kia.
Hai mẹ con Mã Tú Lan và Phán Đệ đã sai, cũng không dám ăn thịt, cuối cùng hai người chả ăn một miếng nào.
Vậy mà vẫn xảy ra chuyện?
Mặc dù thỉnh thoảng cô thấy tính tình anh ta hơi không lạnh không nóng, nhưng không thể phủ nhận anh ta là người có tấm lòng nhân hậu, vì xã viên mà lao tâm lao lực, mắc một thân bệnh tật, chưa kể trong túi không có một xu tiết kiệm, vì anh ta đã dùng hết tiền lương để trợ cấp cho những người già neo đơn hoặc trẻ mồ côi mất cha mẹ trong công xã, nên cô thực sự không thể liên tưởng Âu Dương Văn Khiên với hai chữ g.i.ế.c người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Món thịt kho tàu cô làm béo nhưng không ngậy, đầy đủ màu sắc, hương thịt đậm đà và thơm phức. Cắn một miếng là phần mỡ sẽ tan ra trong miệng, miệng sẽ ngập vị thịt, ngon tới mức khiến người ta muốn nuốt đũa luôn.
Cô ấy đoán những lời này Phán Đệ đã nghe được từ bên ngoài, chắc hẳn cũng bị ảnh hưởng một phần từ mẹ cô ấy.
Lúc bí thư Âu Dương bị, bắt dường như anh ta rất bình tĩnh, còn dặn dò bà ấy rằng khi anh ta không có ở đây thì giao phó công xưởng cho bà ấy và Bạch Du.
Chủ nhiệm Vương thấy vẻ mặt cô bình tĩnh, dáng vẻ đều đâu vào đấy, trong lòng cũng không khỏi theo đó mà yên tâm hơn nhiều: “Được, cứ theo như cô nói đi, tôi đi làm trước, có chuyện gì cô bảo người đi tìm tôi, bất kể tôi có thể giúp hay không thì đều có thể đi tìm tôi.”
Âu Dương Văn Khiên g.i.ế.c người? Cho đánh c.h.ế.t cô thì cô cũng sẽ không tin.
Chủ nhiệm Vương: “Sáng sớm hôm nay đồng chí công an tới đây bắt người, lúc ấy tôi đang ở bên cạnh, nên nghe được đồng chí công an nói cậu ấy dính líu tới án hình sự, còn nói cậu ấy có hiềm nghi rất lớn đối với cái c.h.ế.t của Chúc Vệ Hâm, phải dẫn cậu ấy về cục để điều tra, cô nói xem con người của bí thư Âu Dương tốt như vậy, sao có thể liên quan với g.i.ế.c người được chứ?”
Là vì họ nghèo, vì họ đáng thương, hay vì họ vô liêm sỉ?
Lúc đó bà ấy sợ đến nỗi không nói nên lời, mãi đến khi người ta đi khuất thì bà ấy mới từ từ lấy lại tinh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhanh chóng xem lại, từ lúc xin phép xây dựng công xưởng, vay vốn đến tuyển người, họ đều làm theo đúng quy trình và từng bước, phía trên bảo gì thì họ làm nấy, phía trên bảo không được thì họ không bao giờ vượt quá giới hạn, chủ yếu là nghe lời.
Giang Lâm dừng một chút: “Cũng được.”
Còn Âu Dương Văn Khiên thì bị bắt.
Bạch Du: “Thế thì trước tiên đừng nói cho mọi người, nếu có ai hỏi tới thì cứ nói là chuyện riêng của anh ta, không liên quan với công xưởng, tránh dẫn tới khủng hoảng, về phía bí thư Âu Dương, chờ buổi trưa nghỉ ngơi, tôi đến cục cảnh sát một chuyến, xem có thể nghe ngóng được tin tức gì không.”
Cân thịt lợn do nhà máy phát vào buổi trưa cô đã ăn luôn rồi. Nên trên đường về, cô đã đến quầy thịt mua một ít thịt ba chỉ, đợi về nhà sẽ làm món thịt kho tàu.
Vừa đến công xã, Bạch Du đã thấy bầu không khí có gì đó không ổn, cô nhanh chóng bị chủ nhiệm Vương kéo vào góc.
Bạch Du mặc quần áo đẹp trông rất xinh, mỗi lần nhìn thấy cô mặc quần áo đẹp như thế, cô hâm mộ lắm, nhưng cô chưa bao giờ ghen tị với Bạch Du, cũng không nghĩ cô phải mua quần áo cho mình, hay phải tặng quần áo cho mình.
Cô không hiểu mẹ và em gái lớn đang nghĩ gì. Bạch Du có quần áo đẹp là cũng do chính cô kiếm được, tại sao phải cho mình?
Rõ ràng chủ nhiệm Vương đang rất hốt hoảng, trên tóc dính một chiếc lá từ lúc nào cũng không phát hiện.
Lúc ăn, Mã Tái Nam không để lại những món ngon nhất cho gia đình như bình thường, mà chỉ ăn từng miếng vào bụng mình.
Trong lòng cô ấm áp: “Cảm ơn chủ nhiệm Vương.”
Vốn hiếm khi có cơ hội được ăn thịt lợn, trong nhà hẳn nên vui mừng mới phải, không ngờ chuyện như vậy lại xảy ra, hai đứa nhỏ cũng không dám cười nữa.
Chủ nhiệm Vương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không có nhiều người thấy nhưng cô cũng biết đấy, vùng nông thôn mà, mọi người thích nói chuyện phiếm nhất, tin rằng không đến nửa ngày, hẳn là cả xã đều biết gần hết rồi, nhưng chắc họ sẽ không biết bí thư bị bắt đi là do có liên quan tới cái c.h.ế.t của Chúc Vệ Hâm, bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”
Mùa hè quần áo mỏng, bàn tay to của anh đặt lên trên khiến Bạch Du cảm giác như toàn thân đang bốc cháy.
Tất nhiên cô vẫn không tin Âu Dương Văn Khiên sẽ g.i.ế.c người, cũng không muốn anh ta có liên quan gì đến cái c.h.ế.t của Chúc Vệ Hâm, họ đã làm việc với nhau nhiều năm, Âu Dương Văn Khiên là một bí thư tốt, cũng là một đồng nghiệp rất dễ gần, nếu anh ta xảy ra chuyện, phía trên chắc chắn sẽ cử một bí thư mới đến, nếu đổi được người dễ gần thì còn tốt, nhưng đổi được người rất chuyên quyền và bá đạo thì không tốt cho cô và công xưởng.
Cô đã đem đến cho mình một công việc tốt, còn mình dạy tiếng Anh miễn phí, rồi dạy mình rất nhiều nguyên tắc sống. Nếu mình còn đòi hỏi nhiều hơn thì mình còn là người nữa không?
“Hả? Sao có thể?”
Bà ấy không hiểu tại sao một người tốt như Âu Dương Văn Khiên lại liên quan đến g.i.ế.c người, bà ấy không tin nhưng khi nghĩ đến cảnh Âu Dương Văn Khiên và Chúc Vệ Hâm đánh nhau ở công xã hôm qua, trong lòng bà ấy lại có thêm một phần không chắc chắn.
Chẳng lẽ là đại đội trưởng Hà hoặc Chúc Vệ Hâm phá hoại ư?
Ngày hôm sau, Bạch Du vừa đến nhà máy đã phát hiện có chuyện xảy ra.
Chúc Vệ Hâm đã c·h·ế·t.
Bạch Du vừa giúp cô lấy miếng lá cây trên tóc xuống, vừa nói: “Chủ nhiệm Vương, ngài hãy bình tĩnh một chút, trước tiên hãy nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Phán Đệ bị doạ sợ, khóc đến ch** n**c mắt nước mũi, nức nở nói: “Chị cả ơi, em sai rồi. Sau này em sẽ không bao giờ dám tái phạm nữa.”
Nhưng người phụ nữ đó là vợ của Chúc Vệ Hâm, hôm qua Chúc Vệ Hâm còn mắng Âu Dương Văn Khiên là cẩu nam nữ, lỡ Âu Dương Văn Khiên nhất thời tức giận rồi chạy đi g.i.ế.c người cũng không phải là không thể.
Buổi tối khi Giang Lâm về, Bạch Du nói với anh rằng cô muốn lắp điện thoại ở Quảng Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phán Đệ cảm thấy hối hận và đau khổ.
Chương 724: Chương 724
Chủ nhiệm Vương vẫy tay: “Cảm ơn cái gì, mọi người đều là cùng một công xã, lúc này mọi người càng phải một lòng đoàn kết.”
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn tụi nó sẽ trở nên giống như bà và cha cô ấy.
“Chủ nhiệm Bạch, cô nói xem bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Tại sao lại như vậy?”
Chỉ là cô ấy thực sự không ngờ, gia đình mình lại có tính tình như vậy, càng không ngờ họ sẽ nghĩ về Bạch Du như thế!
Giống như chủ nhiệm Vương, cô không tin Âu Dương Văn Khiên lại g.i.ế.c người, càng không hy vọng công xưởng đổi bí thư.
Bạch Du nghe lời của chủ nhiệm Vương, cau mày thành chữ “xuyên”: “Có bao nhiêu người ở công xã thấy bí thư Âu Dương bị bắt đi?”
Điều này khiến cô ấy cảm thấy vừa thất vọng vừa xấu hổ.
Lần này Bạch Du cũng không biết nên làm biểu cảm gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúc Vệ Hâm c.h.ế.t rồi?
Còn Bạch Du thì lại không biết chuyện gì đã xảy ra ở nhà Mã Tái Nam.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.