Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 738: Chương 738
Cho nên quản lý Ngô cũng không ngại đường xá xa xôi mà tự mình đi theo xe hàng tới kiểm tra sản phẩm.
Phi Ngư là một công xã nổi danh nghèo của đảo Quỳnh Châu, người ít thì không nói, công xã đã nhiều lần xin thành lập công xưởng nhưng đều thất bại, còn xưởng điêu khắc đồ khảm xà cừ mới thành lập chưa đầy nửa tháng, ông ta cảm thấy mình bị Bạch Du lừa lên thuyền giặc.
Không biết ngủ bao lâu thì đột nhiên con ch.ó bên ngoài điên cuồng sủa lên, tiếp đó con ch.ó trong nhà cũng điên cuồng sủa lên.
Hạ Hải Sinh không quan tâm tới những thứ khác, vội ném gậy gỗ trong tay mình vào tay người đàn ông.
Mặc dù mười đồng không nhiều nhưng đối với những người trước đây chưa từng kiếm được một xu nào thì việc có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, quả thực giống như đang nằm mơ.
Ra bên ngoài, liếc mắt đã thấy một người đàn ông dùng vải đen che mặt đang bị một con ch.ó mực cắn chân trái. Người đàn ông thấy họ đi ra, thì gậy gỗ trong tay anh ta không chút nghĩ ngợi nào mà nhanh chóng đập vào đầu con ch.ó mực.
May mà nhóm thợ cả Ngũ và Bạch Du đều là người cầu toàn, đối với mỗi thành phẩm đều kiểm tra trước nhiều lần, chất lượng đương nhiên không có vấn đề gì.
“Cô nhéo tôi một cái đi, nếu thấy đau thì không phải đang nằm mơ!”
Hạ Hải Sinh là người thức dậy đầu tiên, vừa dậy anh ấy đã sợ hết hồn, không biết cỏ phía sau kho hàng đã bốc cháy từ lúc nào.
Nhưng hợp đồng đã ký, ông ta hối hận cũng đã muộn, ban đầu ông ta nghĩ rằng trong thời gian ngắn như vậy, chắc chắn xưởng điêu khắc đồ khảm xà cừ không thể hoàn thành đơn hàng, lần này ông ta đến đã chuẩn bị tinh thần để đối phương bồi thường, không ngờ đối phương không những hoàn thành đơn hàng đúng hạn, mà chất lượng còn vô cùng tốt.
Hạ Hải Sinh không muốn lại nghe được giọng nói của ông ấy nên đã tháo chiếc vớ thối của mình ra, rồi nhét vào trong miệng thư ký Lâm.
Hai người càng nghĩ càng tức giận, bước về phía thư ký Lâm đạp mạnh mấy cái, suýt chút nữa đã đạp thư ký Lâm đến mức nội thương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người Bạch Du và Âu Dương Văn Khiên chia ra nhận được bốn mươi lăm đồng, ba mươi đồng là tiền cơ bản, mười lăm đồng là tiền phụ cấp.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hợp tác với công xưởng điêu khắc đồ khảm xà cừ, hơn nữa một phần sản phẩm này đã thu tiền của thương nhân nước ngoài, nếu chất lượng không đạt yêu cầu thì sẽ gây ảnh hưởng cực kỳ xấu đến cửa hàng Hữu Nghị.
Máu mũi của thư ký Lâm chảy thành hai dòng đỏ tươi, đối diện với ánh mắt kinh ngạc của ba người Hạ Hải Sinh, đôi mắt gian xảo của ông ấy đảo một vòng: “Mấy đồng chí, chỉ cần ba người để tôi đi và quên chuyện xảy ra vào tối nay thì tôi sẽ cho mỗi người một tờ đại đoàn kết thế nào?”
Khoảng thời gian gần đây không có mưa, cộng thêm thời tiết nóng bức, nếu bây giờ cháy thì toàn bộ kho hàng và văn phòng đều sẽ bị thiêu hủy.
Quản lý Ngô cũng là người làm việc thực tế, sau một hồi chào hỏi xã giao đã đề nghị đi xem sản phẩm, lần này ông ta còn mang theo hai trợ lý, ba người chỉ thiếu mỗi việc cầm kính lúp kiểm tra từng chi tiết của mỗi sản phẩm điêu khắc vỏ sò.
Nhận được mười đồng là những người tiến bộ chậm, cả đơn hàng về cơ bản đều là mài vỏ sò, còn những người vừa có năng khiếu vừa rất chăm chỉ như Khương Tuệ Quân, sau này đã có thể tự mình hoàn thành một số tác phẩm điêu khắc vỏ sò đơn giản nên tiền lương cũng nhiều hơn.
TBC
Con mẹ nó, đây là chân gì, chân của người đánh bắt cá còn không thối như vậy!
Nếu thật sự đập xuống thì con ch.ó mực kia chắc chắn sẽ phải bỏ mạng ở đây.
Hai người thợ cả Ngũ và Triệu Kí Thu nhận được tổng cộng một trăm năm mươi đồng, trong đó một trăm đồng là tiền lương cơ bản, hai mươi đồng là tiền hoa hồng, ngoài ra ba mươi đồng là tiền phụ cấp.
Thư ký Lâm: “...” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạ Hải Sinh không lên tiếng nhung anh ấy cũng cảm thấy sẽ không có ai tới nên lại giãy giụa một lúc, cuối cùng ba người không chịu đựng được nữa mà dần ngủ thiếp đi.
“Tôi cũng thấy chắc sẽ không có ai dám tới đâu, có lẽ chủ nhiệm Bạch có hơi cẩn thận quá mức rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thư ký Lâm, tại sao lại là ông?”
Sau khi quản lý Ngô chở đồ khảm xà cừ đi, kho hàng bỗng chốc trống rỗng, nhưng trên mặt mọi người đều rất phấn khích.
Người đàn ông hét lên một tiếng rồi mắng, gậy gỗ trong tay cũng vô thức thả lỏng.
Trước đây ông ta luôn cho rằng năng lực làm việc của phụ nữ không bằng đàn ông, nhưng Bạch Du đã cho ông ta một bài học sâu sắc, khiến từ nay về sau ông ta không dám coi thường phụ nữ.
“Quả nhiên là chủ nhiệm Bạch tuổi trẻ tài cao, vẫn là cô ấy có tầm nhìn xa trông rộng!”
Hạ Hải Sinh vội vàng đánh thức hai người khác rồi ba người cầm gậy và đèn pin nhanh chóng xông ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du thấy mặt mũi thư ký Lâm sưng vù, khó miệng cô lộ ra một nụ cười quả nhiên như vậy, lập tức không nói nhiều mà bảo người tới cục cảnh sát báo án.
Hạ Hải Sinh tìm được sợi dây thừng đã chuẩn bị từ sớm trong kho hàng, đi ra rồi lập tức bắt đầu trói gô thư ký Lâm lại.
Đợi đồng chí công an đến ghi lời khai rồi đưa người đi thì quản lý Ngô cũng đã đi theo xe chở hàng đến.
Ba người nhanh chóng chạy tới đè người đàn ông lại, Hạ Hải Sinh kéo miếng vải đen trên mặt đối phương xuống…
Chương 738: Chương 738
Sở dĩ lần này đích thân ông ta tới là vì lúc đó sau khi Bạch Du đi, ông ta đã sai người đi tìm hiểu về công xã Phi Ngư và xưởng điêu khắc đồ khảm xà cừ, không tìm hiểu thì không sao, tìm hiểu xong thì suýt chút nữa đã hù c.h.ế.t ông ta.
Sau khi quản lý Ngô xác nhận không có vấn đề gì thì cũng rất sảng khoái trả nốt một nghìn bốn trăm đồng còn lại.
“A a a bắt đầu từ hôm nay tôi chính là công nhân, tôi muốn bảo nhà giới thiệu đối tượng cho tôi, tôi muốn cưới vợ!”
Bởi vì sau khi Bạch Du và Âu Dương Văn Khiên bàn bạc, họ quyết định hôm nay sẽ phát lương cho mọi người.
Thư ký Lâm còn muốn giãy giụa: “Một tờ đại đoàn kết không đủ, vậy tôi cho mỗi người hai tờ, ba tờ… năm tờ… Ư ư…”
Mấy giờ sau, chính người bắt bẻ như quản lý Ngô cũng không thể tìm ra một chút tì vết nào, thật ra cũng không thể nói là không có tì vết nhưng những vết này đều nằm trong phạm vi cho phép.
Sau khi trói gô thư ký Lâm thì ba người lại vội xách nước dập lửa, may mà Bạch Du có tầm nhìn xa trông rộng, đã chuyển trước thùng nước trong bếp sang đây.
May mà hồi nhỏ anh ấy thường dùng đá ném chim nên luyện được độ chính xác, lần ném này vừa vặn đập trúng vào sống mũi người đàn ông.
Nhiều năm sau này, thư ký Lâm mới biết, có một loại bệnh gọi là hôi chân.
“Hu hu cám ơn chủ nhiệm Bạch, nếu không có chủ nhiệm Bạch, sợ rằng đời này của tôi cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy!”
“Vừa rồi tôi còn thấy chủ nhiệm Bạch cẩn thận quá mức, bây giờ nhìn lại người ta có thể làm chủ nhiệm là đều có lý do, nếu không phải cô ấy bảo chúng ta gác đêm ở kho hàng, những món đồ khảm xà cừ này chắc đã bị tên khốn này thiêu rụi rồi!”
Cứ như vậy, toàn bộ thành quả cực khổ trong hai tháng qua của họ sẽ hóa thành tro bụi, tên thư ký Lâm bỉ ổi này đúng là quá hèn hạ!
Quản lý Ngô vừa kiểm tra vừa liên tục gật đầu, rõ ràng là rất hài lòng với chất lượng.
Mã Tái Nam hai mươi đồng, Hạ Hải Sinh mười tám đồng, những người khác lần lượt nhận được từ mười đến hai mươi đồng không giống nhau.
Hôm sau, mọi người tới công xã mới biết chuyện đã xảy ra tối qua, khiến họ không khỏi vừa khiếp sợ vừa tức giận, đồng thời cũng may mắn vì Bạch Du đã đề phòng trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói như thế nào đây, cảm giác đó giống như đột nhiên bị nhét một con cá ươn đã c.h.ế.t một năm vào miệng, buồn nôn đến mức ông ấy muốn nôn hết cả sữa đã uống hồi nhỏ ra!
Mặt quản lý Ngô đầy vẻ bội phục nhìn Bạch Du: “Chủ nhiệm Bạch, sản phẩm của mọi người rất tốt, rất mong chờ lần hợp tác tiếp theo của chúng ta!”
Cả công xưởng vui như ăn Tết, có người mắt đỏ hoe, có người phấn khích nhảy nhót như châu chấu, cũng có người ôm chặt tiền trong lòng, tính toán xem tiếp theo sẽ làm gì.
Thế nào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.