Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 759: Chương 759
"Không ngờ món đồ xinh đẹp như vậy lại được điêu khắc từ vỏ sò! Nếu không nói thì chắc chẳng bao giờ tôi đoán được đâu!"
Bạch Du gật đầu, lại quay sang dặn Mã Tái Nam: "Cầm theo tờ rơi rồi mọi người đi theo tôi."
Con người vốn có tính tò mò, thấy người người tụ tập như vậy thì ai cũng muốn lại gần xem thử, ngay cả các thương gia cũng không ngoại lệ.
Bạch Du định làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn biểu diễn nhạc cụ?
Bạch Du lấy d.a.o cạo lông mày ra cạo cho Mã Tái Nam cặp mày có hình dáng mạnh mẽ, sắc sảo, sau đó dùng chỉ kẻ mày để định hình lại.
Huống hồ bọn họ còn đang cầm kèn và đàn Nhị Hồ trong tay, mấy người này định làm gì vậy?
Nói rồi, cô đặt cây đàn vào tay Đái Lôi rồi cầm kèn lên, chọn ra vài món đồ điêu khắc bằng vỏ sò tiêu biểu nhất, đưa một cái cho Cảnh Phỉ, một cái cho Mao Chí Cần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói rồi, cô lại thuật lại một lần nữa bằng tiếng Anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi đã từng nhìn thấy những sản phẩm được điêu khắc từ vỏ sò rồi, chẳng qua chỉ toàn dính đống vỏ sò vào nhau thôi, trông xấu lắm. Nhưng sản phẩm này tinh tế như một tác phẩm nghệ thuật vậy! Tôi không làm trong lĩnh vực này mà cũng muốn mua vài món về làm quà cho gia đình, bạn bè rồi đây!"
Trong lúc diễn tấu, Bạch Du đã trao đổi ánh mắt với Mã Tái Nam, để cô ấy phát tờ rơi và danh thiếp cho khách nước ngoài.
Cổ Lan Hương và Hạ Hải Sinh ngơ ngác gật đầu, đáp: "Không, không thành vấn đề."
Cảnh Phỉ và Mao Chí Cần cũng không chịu thua, ngoài nhiệm vụ trưng bày sản phẩm điêu khắc từ vỏ sò, họ còn dùng tiếng Anh lưu loát giới thiệu về nhà máy và sản phẩm của mình.
Mà sản phẩm của cô còn khiến người ta lóa mắt hơn cả người cô.
Nói xong, cô quay về phía đám đông, tươi cười nói: "Xin chào tất cả mọi người, chúng tôi đến từ nhà máy đồ khảm xà-cừ Phi Ngư trên đảo Quỳnh Châu. Đồ khảm xà cừ, đúng như tên gọi, chính là nghệ thuật điêu khắc từ vỏ sò. Hai món đồ mà hai đồng nghiệp của tôi đang cầm trên tay chính là hai sản phẩm tiêu biểu nhất. Đây là tác phẩm [Ba lần đánh Bạch Cốt Tinh], lấy cảm hứng từ một trong tứ đại danh tác của Trung Hoa là [Tây Du Ký]. Còn đây là [Công chúa Bạch Tuyết và bảy chú lùn], dựa trên câu chuyện cổ tích [Công chúa Bạch Tuyết] của nước Đức."
Mọi người đi ăn sáng rồi bắt đầu chỉnh trang lại diện mạo: răng phải sạch, không được phép có mùi tỏi, càng không được dính lá cây vào răng, vai không được có gàu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người có mặt đồng loạt sững sờ.
Sau đó mới quay sang hỏi Cổ Lan Hương và Hạ Hải Sinh: "Giao quầy triển lãm cho hai người dược không?"
Khi bản hợp tấu kết thúc, mọi người đã đứng dày đặc xung quanh, chen chúc ba tầng trong ba tầng ngoài, ai nấy đều kiễng chân hết cỡ để xem chuyện gì đang diễn ra bên trong.
Thế nên mục tiêu tiếp theo của cô ấy là mua son môi!
Nói rồi, cô cầm kèn đi thẳng đến khu vực sôi động nhất trong sảnh triển lãm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Du có dung mạo xinh đẹp, dù đứng ở đâu cũng không thể phớt lờ được, huống hồ lúc này cô lại tự tin giới thiệu về sản phẩm của mình, giọng nói êm ái như chim oanh hót líu lo, không chỉ mang lại sự thoải mái về mặt thị giác mà còn cả thính giác của mọi người.
Mặc dù cô ấy không hiểu những lời này lắm nhưng lại cảm thấy những lời Bạch Du nói chắc chắn là đúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khách nước ngoài: ???
Có phải đội văn công được Hội chợ thương mại mời đến biểu diễn không?
"Oh my God! Món đồ tinh xảo, đẹp đẽ như vậy lại được làm từ vỏ sò sao? Thực sự quá ấn tượng!"
Hoa Dung Dung cũng nhanh nhẹn cầm máy ảnh đi theo.
Cổ Lan Hương có khí chất trưởng thành, trầm ổn, nhưng lông mày lại quá nhạt và thưa. Căn cứ vào khí chất, Bạch Du vẽ một đôi lông mày cong như hình trăng lưỡi liềm để cô ấy trông dịu dàng hơn, giống như một người làm công tác văn hóa.
Đúng là Bạch Du muốn biểu diễn nhạc cụ thật, cô đẩy cây đàn về phía Nhị Hồ cho Đái Lôi, nói: "Hình như cậu từng nói biết đánh đàn Nhị Hồ phải không? Thế thì đi cùng tôi đi."
Các đơn vị tham gia triển lãm gần đó đứng ngoài quan sát, có người mạnh dạn nhờ Bạch Du giúp đỡ, Bạch Du cũng vui vẻ làm cho mọi người.
Bạch Du vô cùng bình tĩnh giơ kèn lên thổi Quốc ca.
Nhưng gian hàng của Bạch Du vẫn vắng như chùa bà đanh, chẳng có một vị khách nào ghé qua.
Mới đầu nghe còn cảm thấy hơi ồn ào, nhưng càng nghe lại càng cảm nhận được người chơi cần phải có sức phổi rất khỏe thì mới thổi được cái này. Khi giai điệu dần dần lên cao, cảm giác như những cơn sóng dồn dập đang dâng trào lên một cách vô cùng hùng tráng, cuối cùng thì lên đến đỉnh điểm. Mọi người đều cảm giác như có thứ gì đó căng tràn trong lồng ngực, trái tim bồi hồi xao xuyến.
"Tôi cũng thế! [Ba lần đánh Bạch Cốt Tinh] là đoạn tôi thích nhất trong [Tây Du Ký], điêu khắc tốt thật đấy! Cậu nhìn động tác với vẻ mặt của Tôn Ngộ Không kìa, trông cứ như thật ấy."
Cổ Lan Hương thấy vậy thì cũng nhờ Bạch Du chỉnh sửa giúp mình.
Mã Tái Nam đi ra đằng trước dò la tình hình quay về nói: "Các thương gia càng ngày càng đông, chủ nhiệm bạch, chúng ta có nên hành động không?"
Trước giờ kèn là nhạc cụ chỉ dùng trong đám ma thôi!
Mọi người có mặt đều ngẩn ra khi nhìn thấy vũ khí bí mật này, ngay cả Hoa Dung Dung đứng cách đó không xa cũng sửng sốt.
Mọi người trong nước: ???
Bạch Du đứng giữa trung tâm, duyên dáng yêu kiều như một cây cổ thụ vững chãi, tỏa ra khí thế thiêng liêng không thể xâm phạm.
Một tiếng sau, hội trường triển lãm chính thức mở cửa, các thương gia cũng lần lượt kéo vào.
Có lẽ thương nhân nước ngoài không hiểu rõ [Tây Du Ký] nhưng hầu hết ai cũng từng nghe qua truyện cổ tích [Công chúa Bạch Tuyết].
Mấy thương nhân ở quầy triển lãm vắng khách đều tò mò hìn theo, có người còn tò mò đi theo. Lúc đến được khu vực trung tâm nhất, đằng sau nhóm Bạch Du đã có một đoàn người.
Kèn xuất hiện, uy lực vô song!
Vừa nãy bọn họ thấy Bạch Du cầm cái kèn trong tay còn không biết cô định làm gì, về sau thấy cô chỉ giới thiệu sản phẩm thì cho rằng kèn chỉ là vật trang trí thôi. Ai ngờ cô lại định thổi kèn ở chỗ này?
Nhóm Đái Lôi không biết cô định làm gì, cứ đứng ngơ ngác tại chỗ một lúc mới vội vàng đi theo.
Khi đi vào sảnh triển lãm, sắc trời đã sáng tỏ, các thương nhân tham gia triển lãm đã có mặt đông đủ, nhưng còn lâu mới đến giờ khai mạc.
Hoa Dung Dung đã đến sảnh triển lãm từ sớm, nhưng không công khai thân phận của mình. Nhìn thấy cảnh tượng này, cô ấy vội vàng chụp lại rồi ghi chép "soàn soạt" vào sổ tay.
Trên đường đến đây, Đái Lôi đã cảm nhận được không biết bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào người mình khiến anh ấy vừa kích động vừa ngượng ngùng. Lúc này nghe Bạch Du hỏi vậy thì không khỏi l.i.ế.m môi, đáp: "Biết."
Chương 759: Chương 759
Bạch Du gật đầu, sau đó ngồi xổm xuống, mở túi hành lý mang theo để lấy vũ khí bí mật ra - Đó là một cái kèn và một cây đàn Nhị Hồ.
Nốt cuối cùng của điệu kèn giống như một tiếng sấm nổ vang trong lòng mọi người, rồi từ từ lắng xuống như mặt biển yên ả.
Bộ đồng phục đẹp mắt và chỉnh tề của nhóm Bạch Du đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, một nhóm nam thanh nữ tú tràn đầy nhiệt huyết, diện mạo nổi bật hơn đa số mọi người ở đây, trang phục lại khác biệt, đi trên đường khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn.
Cảnh Phỉ kinh ngạc thốt lên: "Thì ra dáng lông mày cũng có ảnh hưởng lớn đến ngoại hình của một người như vậy!"
Không ngờ sau khi làm xong, các đường nét trên mặt Mã Tái Nam trở nên hài hòa hơn rất nhiều, không còn cặp lông mày vừa rậm vừa thô, lại lộn xộn cái dài cái ngắn khiến gương mặt lem nhem như trước nữa.
Đây là nhạc cụ gì vậy? Chưa từng nhìn thấy.
Bạch Du gật đầu: "Biết thì tốt, tiếp theo chúng ta sẽ hợp tấu Quốc ca."
Bạch Du liếc mắt ra hiệu cho Đái Lôi, sau đó đặt cái kền lên môi, bắt đầu thổi.
Bạch Du quay sang nhìn Đái Lôi, hỏi: "Cậu biết chơi bài Quốc ca không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.