Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 777: Chương 777

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 777: Chương 777


Minh Thư ôm tay ông ngoại rất không nỡ, còn đòi theo ông ngoại về Thủ đô, điều này khiến trái tim Bạch Phi Bằng mềm nhũn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đến ngày chụp ảnh, chúng dậy sớm hơn thường ngày, sau khi rửa mặt thì chúng lấy hết quần áo trong tủ ra, định chọn bộ đẹp nhất trong đó.

Nếu Kim Tiểu Bảo không tệ đến vậy thì có lẽ Giang Khải Bang đã đồng ý, cho nên dù bây giờ Kim Tiểu Bảo vẫn được nuôi ở chi ba nhưng không ai quan tâm đến nó.

Không biết có phải đặc biệt ưu ái hai cô bé không mà thời gian chụp ảnh được sắp xếp vào thứ bảy và chủ nhật, như vậy sẽ không làm ảnh hưởng đến thời gian học của Niệm Niệm.

Bạch Du và Giang Lâm nghe vậy, đều làm ra dáng vẻ ngoảnh mặt làm ngơ đứng nhìn.

Đừng nói ông Giang không đồng ý mà ngay cả Giang Khải Bang cũng không đồng ý, chủ yếu là vì Kim Tiểu Bảo quá ngốc nghếch, dạy nó học thuộc thơ, học thuộc một trăm lần vẫn không nhớ, sắp mười tuổi rồi mà phép cộng trừ hai chữ số cũng không biết làm, đếm ngón tay mãi mà cuối cùng vẫn tính sai.

Sắc mặt Bạch Phi Bằng thay đổi, lúc này mới nhận ra mình đã nói sai: "Chính... Cha cũng không hiểu lắm, nó nói học chút tâm lý học gì đó, có thể giúp mình hiểu bản chất con người hơn, thôi không nói nữa, xe lửa đến rồi, cha đi trước, con và các cháu phải giữ gìn sức khỏe, còn cả bà nội con nữa, bà ấy đã lớn tuổi rồi, mọi mặt con đều phải chú ý."

Về mưu tính của Lâu Tú Anh, Bạch Du ở thành phố Quảng cũng nghe được, cô chỉ có thể nói ba chữ: Đẹp mặt lắm!

Giang Lâm khẽ gật đầu: "Ừ, người này vốn không ngay thẳng, anh sẽ cho người theo dõi cậu ta."

Lời còn chưa dứt đã bị Bạch Du cắt ngang: "Anh ấy học tâm lý học để làm gì, liên quan gì đến con?"

Nhưng Giang Lâm không cho phép.

Bởi vì họ hiểu rõ hơn ai hết, Minh Thư chỉ nói lời hay để dỗ ông ngoại, nếu thực sự để cô bé theo về Thủ đô thì chắc chắn cô bé sẽ là người đầu tiên khóc.

Nói đến chuyện thử vai, Giang Lâm còn rất thoải mái nhưng khi nói đến Giang Hựu Hàm và Lương Thiên Vũ, anh hơi nhíu mày: "Lần sau cô ta đến, em không cần phải cho cô ta vào cửa."

Đầu ngón tay thô ráp của anh đè lên cánh môi cô như mang theo một ngọn lửa nóng bỏng, dòng điện chạy từ môi lan khắp cơ thể.

Bạch Phi Bằng nhìn con gái lải nhải nhưng ông không hề mất kiên nhẫn, ngược lại còn rất thích thú.

Cô không còn oán anh trai mình nữa, chỉ là hai người thiếu mọi cơ hội để làm lành.

Mặc dù hương vị không bằng Bạch Du nhưng cha vợ Bạch Phi Bằng này lại rất vui mừng, đàn ông tốt nên như vậy.

Ông ta càng nghĩ càng hối hận, một hai năm gần đây bắt đầu đóng vai người cha hiền, đối xử với Giang Lâm rất tốt, thậm chí còn nói sẽ để lại tất cả mọi thứ cho Giang Lâm nhưng Giang Lâm đã được cho làm con nuôi, bây giờ ông ta mới hối hận, chẳng lẽ ông ta không nhận ra là mình đã quá muộn rồi sao?

Cơ thể anh áp sát vào cô, hơi thở phả vào mặt cô ấm áp, như thể sắp đốt cháy cô trong giây tiếp theo.

Bóng cây ngoài cửa sổ lay động, lá cây rơi xuống, xoay tròn trong không trung, một cơn gió thổi qua, lá rơi được đưa lên cao, đợi gió qua rồi mới từ từ rơi xuống, cuối cùng rơi xuống đất.

Minh Thư vẫn chưa dậy, Giang Lâm nhẹ nhàng đi đến phòng cô bé rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô bé, sau đó đặt bức thư đã viết sẵn ở bên cạnh, nếu không viết thư thì cô nhóc này chắc chắn sẽ phàn nàn.

Nhớ lại dáng vẻ của cha cô vừa rồi, cô vẫn cảm thấy có gì đó không ổn nhưng lại không nghĩ ra được tại sao, cô cảm thấy có thể là do mình quá nhạy cảm.

Kể từ khi Giang Khải mất liên lạc, Giang Khải Bang vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm nhưng trong lòng ông ta cũng lo lắng con trai không cần mình nữa, huống chi đứa con trai này cũng coi như nửa từ bỏ, cho dù tìm lại cũng không có tác dụng gì lớn.

Đêm đã khuya, một vầng trăng khuyết treo lơ lửng giữa không trung, đột nhiên có hai bóng người chồng lên nhau hiện ra ngoài cửa sổ giống như bóng hoa trên ban công, thành đôi thành cặp.

Sáng hôm sau trời còn chưa sáng, Giang Lâm đã đi rồi.

Cô lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu.

Tiễn Giang Lâm đi rồi, buổi trưa Bạch Du lại tiễn cha cô.

Bạch Phi Bằng từ Thủ đô đến với rất nhiều đồ đạc rồi lại mang rất nhiều đồ đạc về, nhìn cô con gái duyên dáng yêu kiều, trong mắt ông tràn đầy sự an ủi: "Nhìn con sống tốt như vậy, cha yên tâm rồi nhưng dù con bao nhiêu tuổi, con vẫn mãi là con gái của cha, nếu gặp chuyện gì, cha mãi mãi là cánh tay mà con có thể dựa vào!"

Bạch Du nằm trên n.g.ự.c anh: "Có phải anh cũng thấy Lương Thiên Vũ làm chuyện phi pháp đúng không?"

Bạch Phi Bằng mím môi, cuối cùng vẫn không nhịn được nói: "Cha biết con không thích nghe cha nói điều này nhưng cha vẫn phải nói, anh trai con thực sự đã biết lỗi rồi, mấy năm nay, để bù đắp lỗi lầm của mình, nó vẫn luôn tự học tâm lý học..."

Xa xa truyền đến tiếng còi xe lửa báo rằng xe lửa sắp vào nhà ga rồi, dòng người bắt đầu nhộn nhịp.

Còn Lâu Tú Anh nữa, bà ta đón đứa con trai út của Lâu Mạn Lệ là Kim Tiểu Bảo về Thủ đô, lúc đầu là muốn đích thân nuôi lớn Kim Tiểu Bảo để sau này nó phụng dưỡng mình nhưng đó không phải mục đích chính của bà ta, mục đích của bà ta là nhận Kim Tiểu Bảo làm con nuôi để nó trở thành người nhà họ Giang.

Vừa hay cây lá lốt trong nhà đã lớn, Bạch Du hái một ít lá lốt rửa sạch để riêng, sau đó cô băm nhỏ thịt bò, tôm và khoai tây luộc nghiền thành bột rồi trộn cả ba thứ thành nhân, tiếp đó cô cắt lá lốt thành hình trái tim rồi lấy hai lá lốt kẹp nhân vào mặt sau của lá và ấn dẹt, sau khi nhúng vào trứng thì cho vào chảo chiên vàng đều hai mặt, thế là bánh lá lốt thịt bò giòn bên ngoài mềm bên trong đã hoàn thành.

Bốn mắt nhìn nhau.

Buổi tối, Bạch Du và Giang Lâm kể chuyện Minh Thư và Niệm Niệm đi thử vai, sau đó lại kể chuyện Giang Hựu Hàm ăn mặc lộng lẫy xuất hiện ở thành phố Quảng.

Bất kể già hay trẻ của chi ba đều khiến người ta không yên tâm.

Hơi thở trong phòng phập phồng, thỉnh thoảng phát ra tiếng động khiến người ta đỏ mặt tim đập.

Niệm Niệm và Minh Thư đã định được thời gian chụp ảnh.

Nói xong không cho Bạch Du bất kỳ cơ hội hỏi han nào, ông cầm đồ quay người đi.

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên cánh môi cô bị thứ gì đó đè mạnh, cô hoàn hồn lại thì lúc này mới thấy Giang Lâm dùng ngón trỏ chặn cánh môi cô.

Lần này Bạch Phi Bằng đến cũng xin phép đơn vị, thời gian chủ yếu đều dành trên đường nên ngày mai ông cũng phải đi xe về Thủ đô.

Đợi cha cô vào toa xe lửa, biến mất khỏi tầm mắt, Bạch Du mới quay người chậm rãi bước ra ngoài.

Buổi trưa mọi người cùng nhau đến quán Thái Bình ăn trưa, bữa tối thì nấu ở nhà nhưng lần này không để Bạch Du động tay mà do chính Giang Lâm vào bếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồi nhỏ không quan tâm đến con cái, giờ mới đóng vai người cha hiền, thế ban đầu rời bỏ làm gì?

Anh ấy muốn bù đắp lỗi lầm thì cô có thể hiểu được, thực ra lúc đầu cô rất tức giận nhưng thời gian trôi qua, đặc biệt là sau khi có con gái, tâm trạng của cô cũng dần trở nên nhã nhặn hơn, cũng khoan dung hơn.

Đứa trẻ nhỏ mà già đời. (đọc tại Qidian-VP.com)

TBC (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa nói xong, anh đã không chút do dự cúi đầu hôn cô, sức lực mạnh mẽ, chiếm thành chiếm đất, môi lưỡi anh cạy mở hàm răng cô rồi dùng đầu lưỡi trực tiếp xông vào.

Hô hấp của Bạch Du theo đó run rẩy.

***

Nhưng cô không hiểu lời cha cô nói.

Lời này khiến mũi Bạch Du không khỏi cay cay, cô gật đầu: "Con biết rồi, bây giờ thời tiết ở Thủ đô đã rất lạnh rồi, cha phải lấy quần áo ấm ra trước khi đến Vũ Hán, còn nữa, đừng chỉ lo công việc, người lớn tuổi rồi phải học cách thư giãn, không gì quan trọng hơn sức khỏe."

Bạch Du bị anh nhìn đến nỗi m.á.u dồn hết lên mặt, nóng bừng, vô thức muốn dời mắt đi.

Chương 777: Chương 777

Cái vẻ điệu đà này khiến bà Bạch vui vẻ cười mãi.

Tóm lại là trên không ngay thì dưới cũng chẳng thẳng, Bạch Du rất biết ơn ông Giang đã cho Giang Lâm làm con nuôi, nếu không thì bây giờ họ sẽ có nhiều chuyện phiền lòng hơn.

Tôn Tường Vy biết Niệm Niệm và Minh Thư được tham gia chụp ảnh, vừa ngưỡng mộ vừa cảm thán, còn tặng thêm một ít thịt bò và tôm tươi, bảo là để chúc mừng hai chi em trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 777: Chương 777