Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 707: Chương 707

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 707: Chương 707


Trước đây, vợ ông từng cãi nhau với anh cả nên quan hệ hai nhà không thân thiết. Việc anh cả đột nhiên tìm đến khiến ông cảm thấy không ổn.

Hả? Cái gì?

"Ý anh là muốn đuổi nhà họ..." Mẹ Triệu Vịnh Hồng tròn mắt nhìn chồng, "Lão Nhị sẽ đồng ý sao?"

Ba anh em nhà họ Dương đều có ngoại hình ưa nhìn, nhưng tính cách lại khác biệt rõ rệt.

Đi thì đi, trước giờ cũng chẳng thấy bà báo cáo khi sang nhà lão Tam.

Nhưng bây giờ đã khác, Triệu Vịnh Mai có thể lấy Dương Duy Khôn, vậy tại sao cô lại không thể lấy Dương Duy Phong? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hắn muốn quyết gì thì quyết, liên quan gì đến tao?" Triệu lão đại nói, "Anh đến đây để thương lượng với mày, chúng ta đều có con có cháu, mày nỡ lòng nào để thằng cháu ngoan ngoãn của mày bị lôi đi đấu tố sao?"

Nhưng anh cả vẫn không hài lòng, thỉnh thoảng lại sang vơ vét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Loại thành phần xấu đó, tránh xa còn không kịp, mày lại còn muốn lao vào, điên rồi sao?

Mẹ Triệu Vịnh Hồng tỏ ra vô cùng tự tin vào chồng, "Yên tâm đi, trên đời này không có việc gì mà cha mày không làm được."

Đằng sau, người mẹ thở dài, tiếp tục công việc của mình, "Ngày nào cũng thế, không biết sau này sẽ lấy được nhà chồng nào."

...

"Anh đến đây là để nói với mày, với tư cách là trưởng tộc, anh tuyệt đối không cho phép chuyện làm tổn hại thanh danh họ Triệu xảy ra." Triệu lão đại tuyên bố.

Chỉ có người thứ hai, Dương Duy Phong, là tính tình ôn hòa nhất, luôn tươi cười khi nói chuyện.

Cuối cùng, nghe nói hai cụ có thể còn chút của cải nên lão Nhị và lão Tam mới chịu phụng dưỡng.

"Anh cả, nhà ta đã phân gia từ lâu rồi," Triệu lão Nhị cười nói, "Anh còn có thể quản được việc lão Tam gả con gái sao?"

"Nhưng tính khí của lão Tam anh cũng biết đấy," Triệu lão Nhị cười nói, "Khi hắn đã quyết thì không ai can ngăn được."

Thêm vào đó, anh lại có ngoại hình điển trai nên được nhiều cô gái trong làng để ý.

Quả nhiên, mặt anh cả đen như chảo cháy.

Khi cha mẹ còn sống, họ chiếm hết phần lớn gia sản, theo lẽ thường thì việc phụng dưỡng cũng nên do họ đảm nhận.

Triệu lão Nhị: "..."

"Không được," Triệu lão đại trừng mắt nhìn em dâu, "Nhà họ Triệu của anh không có đứa con gái vô liêm sỉ như thế."

Nhưng chồng cô thì cái này không ưa, cái kia không thích, con gái lại còn kén chọn hơn cả cha nó, chỉ mình cô lo lắng cũng chẳng ích gì.

Một kẻ như vậy, giờ lại dám nói chuyện thanh lý môn hộ?

Triệu lão Nhị nghe vậy, đau lòng nhìn đứa cháu đang ngồi ăn ngoan ngoãn, sắc mặt tối sầm lại, "Anh cả, anh nói năng cẩn thận chút."

Ông ta gõ gõ điếu t.h.u.ố.c lá vào đế giày, "Mày từ bỏ ý định đó đi, tao sẽ đi gặp lão Nhị."

"Chẳng lẽ còn không cho lấy?" Mẹ Triệu Vịnh Hồng nghi hoặc hỏi.

"Mày muốn hại c.h.ế.t cả nhà à?" Cha của Triệu Vịnh Hồng tát mạnh vào mặt cô, "Đồ vô liêm sỉ, loại người nào mày cũng dám nhúng tay vào à?"

"Mẹ, con ra ngoài xem một chút." Triệu Vịnh Hồng hào hứng nói, rồi chạy vụt ra ngoài với vẻ mặt đầy phấn khích.

"Tại sao chứ?" Triệu Vịnh Hồng bất mãn hỏi, "Chị ấy lấy được, sao em không thể?"

Ông là trưởng tộc, nhưng những việc ông làm trước đây có xứng đáng với vị trí đó không?


Thật là đau đầu!

"Chuyện gì thế?" Triệu lão Nhị vừa ăn vừa hỏi.

Cụ bà vì quá đau buồn nên cũng không sống được bao lâu.

Triệu lão Nhị: "..."

"Sao không quản được?" Triệu lão đại nói, "Nếu hắn cố chấp, anh sẽ đuổi hắn ra khỏi gia tộc họ Triệu, thanh lý môn hộ."

"Sao ư?" Triệu lão đại ngừng hút thuốc, "Mày có biết nó định lấy ai không?"

"Anh không có quyền đó đâu." Vợ Triệu lão Nhị thấy ông ta càng nói càng quá đáng, tức giận nói.

"Tao là trưởng tộc," Triệu lão đại nói, "Việc liên quan đến tính mạng, lão ấy đâu phải kẻ ngốc?"

Chỉ cần ly hôn, thì sẽ không còn liên quan gì đến nhà họ Dương nữa.

Chẳng lẽ là đến vay tiền?

"Hơn nữa," Triệu lão đại nhếch miệng, "Mày tưởng Triệu Vịnh Mai muốn lấy là lấy được à?"

Nhưng anh cả đã làm gì?

"Anh không đùa với mày đâu, anh nói thật đấy." Triệu lão đại không chút lo lắng, "Mày nghĩ xem, có đúng không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Điều đó còn phải xem tao có đồng ý hay không," Triệu lão đại lạnh lùng nói, "Nó muốn lấy, thì đừng hòng làm con gái nhà họ Triệu nữa."

"Chuyện của Vịnh Mai, mày đã nghe chưa?" Khi Triệu lão Nhị đang nghĩ cách từ chối nếu anh cả mở lời vay tiền, thì Triệu lão đại lên tiếng.

Triệu Vịnh Hồng: "..."

Chương 707: Chương 707

Dương Duy Lực thì nổi tiếng với tính khí nóng nảy, khuôn mặt lạnh lùng như băng khiến người khác không dám lại gần.

Chỉ là vì thân phận "thành phần xấu" của gia đình Dương Duy Phong, mọi người đều không dám bày tỏ.

Đang định nói thì vợ ông gắp thức ăn vào bát, "Ăn đi."

Đừng nói là đã phân gia, ngay cả khi chưa, một người làm bác cũng không có quyền can thiệp.

Triệu lão Nhị vỗ trán, "Đúng vậy."

Anh cả Dương Duy Khôn là một tiểu hồ ly, luôn nở nụ cười trên môi nhưng không hiểu sao mọi người đều cảm thấy e dè trước anh.

"Đừng có nhắc đến cái đồ đểu giả Triệu Vịnh Mai đó nữa," cha cô gầm lên giận dữ, "Nếu tao là lão Tam, tao đã bẻ gãy chân nó rồi, đồ vô liêm sỉ!"

Con gái đã xuất giá, nếu cần thì bảo Triệu Vịnh Mai ly hôn với Dương Duy Khôn là xong.

Phiêu Vũ Miên Miên

Không cho hai cụ ăn, suýt nữa để cha mẹ c.h.ế.t đói, sau đó là lão Nhị và lão Tam không đành lòng nên đón hai cụ về.

"Nhà lão Tam yêu quý Triệu Vịnh Mai như vậy, làm sao họ chịu đồng ý chứ?" Mẹ Triệu Vịnh Hồng nói.

Triệu lão đại chắp tay sau lưng, mặt lạnh như tiền đi tìm Triệu lão Nhị. Lúc này, Triệu lão Nhị đang ăn cơm, thấy anh đến liền ngạc nhiên hỏi, "Anh cả, anh ăn cơm chưa? Vào đây ăn cùng đi?"

Dù hai cụ giải thích thế nào cũng không tin, cuối cùng đẩy cụ ông ngã xuống đất, cụ bất tỉnh rồi qua đời sau hai ngày.

Triệu lão Nhị: "..."

Triệu lão Nhị liếc nhìn vợ, thấy bà cũng đang sững sờ.

"Cho dù có đấu tố, thì cũng là lôi lão Tam và vợ hắn đi," vợ Triệu lão Nhị nói, "Chưa từng nghe nói đến việc liên lụy cửu tộc bao giờ."


"Thành phần xấu!" Không đợi Triệu lão Nhị trả lời, ông ta tự nói, "Nếu xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng sẽ bị liên lụy."

Anh cả nghe vậy liền không đồng ý, cãi nhau với hai nhà, đòi họ phải giao ra tài sản của hai cụ. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

"Nhưng mà..."

Họ nuông chiều vợ con là chuyện của họ, đừng kéo người khác vào.

"Không cần, anh đến nói chuyện, mày cứ ăn đi." Ông ta ngồi xuống bậc cửa, lấy điếu thuốc ra hút.

Đem trẻ con ra nói đùa như vậy, không phải là người tử tế.

Dương Quyền Đình là một lão hồ ly, còn anh chính là tiểu hồ ly. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vợ Triệu lão Nhị lườm ông ta một cái, ăn nhanh mấy miếng rồi nói với chồng, "Anh ăn tiếp đi, em sang nhà lão Tam xem một chút."

Dù trong lòng có chút thất vọng, nhưng khi nghe cha muốn đuổi nhà Triệu Vịnh Mai ra khỏi gia tộc, cô lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Sao không tự thanh lý chính mình đi?

"Mẹ," cô hỏi mẹ mình, "Cha làm thế có được không? Chú Hai sẽ đồng ý? Cả làng cũng không chấp nhận đâu."

"Biết rồi," Triệu lão Nhị nói, "Sao vậy?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 707: Chương 707