Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua
Thối Qua
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Đội cứu hộ
Thanh niên kia vẫy tay rối rít, tươi cười rạng rỡ: "Chị ơi! Em biết chắc chắn thế nào cũng có chị!"
Một giọng nói trầm ấm ngắt ngang cuộc trò chuyện, người mới đến sải bước dài vào phòng.
Cuộc sống của loài người thật xa xỉ, tiền bạc cứ thế làm bào mòn niềm vui của cô.
Tai Thừa Phong khẽ động, đôi mắt hơi nheo lại đầy nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạng Vân Gian: [Nhưng lần này không có thưởng đâu]
Một giảng viên ngồi trên cùng vừa đẩy kính vừa trả lời: "Danh sách sinh viên năm hai, nếu không có tình huống đặc biệt vẫn sẽ xếp hạng dựa trên thành tích và sở trường. Còn sinh viên năm nhất thì dữ liệu tham khảo vẫn còn quá ít, lần này yêu cầu cũng chỉ là không kéo chân đội hình thôi."
Thừa Phong đành bước về phía cậu ta.
"Danh sách sinh viên năm hai đã chốt xong chưa?" Giáo quan ném quang não lên bàn, để nó trượt về phía đối diện. "Đây là kết quả kiểm tra sáng nay."
"À..." Thanh niên số 1 nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Thừa Phong, đành dùng tay viết chữ đó lên lòng bàn tay để cô xem, "Chính là chữ này."
"Không còn cách nào khác, quy định phải có ít nhất bốn tân sinh viên. Trong phó bản này, vai trò Phó Chỉ huy cũng không quan trọng lắm, để tân sinh viên đảm nhận cũng hợp lý thôi."
Gì thế này?
Rốt cuộc là ai đang phách lối thế?
Buổi sáng hôm đó, nhiệm vụ huấn luyện khá nhẹ nhàng. Sau khi sinh viên nộp báo cáo, giáo quan nhân từ hiếm thấy, cho mọi người ra ngoài ăn sớm. Giáo quan cầm dữ liệu đã được tổng hợp đi đến tòa hành chính. Trong phòng họp, các giảng viên khác đã có mặt.
Hạng Vân Gian: [Nghe nói hình như là cho tân sinh viên. Chỉ sinh viên năm nhất và năm hai mới được tham gia. Lần này phó bản được thiết kế khá đặc biệt, thời gian thử nghiệm, số lượng không nhiều, nhóc thử xem]
Thừa Phong: [À...]
(*Ngụy Trưng là nhà chính trị và sử học thời đầu nhà Đường.)
Nhưng lần này, Tam Diêu đã tham chiếu dữ liệu thực tế. So với khả năng chiến đấu cá nhân, điều đáng lo ngại hơn chính là áp lực tâm lý.
Với sinh viên năm nhất, nội dung huấn luyện quân sự không quá khó và thời gian cũng không dài. Chủ yếu là rèn luyện thể lực, học quân ca và một chút ý thức chuyên môn để điều chỉnh nhịp độ.
Cậu thanh niên không mong Thừa Phong nhớ được tên mình, liền chủ động giới thiệu: "Em là Tống Trưng, chữ Trưng trong Ngụy Trưng ấy."
Khi đang lướt các cửa hàng, đột nhiên một thông báo đỏ nhảy lên ở góc màn hình.
Cô suýt ngất vì cảm giác phát tài sau một đêm, cố gắng bình tĩnh lại rồi lập một danh sách chi tiêu.
Cô đưa tay sờ đầu, so sánh với bộ lông của con cú nhỏ, do dự chưa đầy hai giây rồi quyết định mua thêm hai bộ tóc giả để giữ thể diện.
Cô liền nhấn nút xác nhận.
【Phó bản mới tháng 9 của Tam Yêu (phiên bản thử nghiệm). Nhấn để nhận vé mời】
Chương 39: Đội cứu hộ
Cả hai đi cùng đường, chỉ gật đầu chào rồi sóng vai bước về phía phòng điều khiển.
Sáng hôm sau, giáo quan mới thông báo cho Thừa Phong tập trung tại phòng điều khiển.
Trả nợ xong, mua vài bộ đồ đông, để lại chút ít làm tiền ăn uống... Cuối cùng chẳng còn lại bao nhiêu.
Suy cho cùng, số binh lính không chịu nổi cuộc sống nơi tiền tuyến nhiều không kể xiết. Đám tân sinh viên lớn lên trong thời bình này, so ra chỉ như những bông hoa trong nhà kính.
Thừa Phong quét mắt nhìn quanh, chỉ nhận ra một người duy nhất – chính là thanh niên số 1 trong giải đấu tân sinh viên trước đó.
Không hiểu chuyện gì, Thừa Phong chuyển ảnh cho Hạng Vân Gian. Người kia chẳng bao lâu đã trả lời.
Bên trái là danh sách với các thẻ thông tin được đánh dấu tích xanh, bên phải vẫn còn một vài ứng viên chờ xác nhận.
"Có lẽ thế?" Giáo quan chống tay lên thành ghế, thân mình nghiêng về trước, nhiệt tình kể: "Mà hơn nữa, đội của con bé còn được tăng cường sức mạnh, không biết con bé kiếm ở đâu được một con robot thông minh rất thú vị... nghe bảo là loại từ chợ đen. Cách nó suy nghĩ hoàn toàn khác so với các robot của Liên minh chúng ta đấy."
Trước đây, các giải đấu hay phó bản đối kháng đều tập trung vào thiết kế bối cảnh và khả năng chiến đấu, NPC chỉ đóng vai trò công cụ, thậm chí không có chức năng đối đáp cơ bản. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một đàn anh giơ tay hỏi: "Không phải nói thử nghiệm không livestream sao ạ?"
Sau lễ duyệt binh, mọi người được nghỉ hai ngày, sau đó các môn học văn hóa chính thức bắt đầu. Sinh viên từ năm hai đến năm tư cũng trở lại trường.
Khó khăn nhất có lẽ là hai buổi hành quân xen kẽ, nhưng Thừa Phong thích nghi rất tốt.
Sau khi hoàn thành trang bị, cô chính thức đăng nhập. Nhiệm vụ được bật lên.
Đây là lần đầu tiên có người dám nói thẳng trước mặt cô rằng cô không quan trọng.
— (đọc tại Qidian-VP.com)
Hạng Vân Gian: [Nghe nói mỗi trường chỉ có 12 suất thử nghiệm. Phải trân trọng. Nếu thiếu tiền thì cứ nói]
Một giảng viên khác nhớ ra điều gì đó, hỏi: "Bây giờ con bé vẫn là một người máy đúng không?"
Tin tốt nhất là Thừa Phong cuối cùng đã nhận được học bổng từ Liên Đại, cộng thêm khoản tiền thưởng từ giải đấu trước đó, tổng cộng khoảng hai vạn.
"Cho bọn họ thử đi." Giáo quan xúi giục: "Đợi kiểm tra thể lực xong, nếu qua thì để họ vào. Cơ hội như thế này hiếm lắm, công bằng chút đi. Nếu hiệu quả không tốt, có khi Tam Diêu sau này sẽ không phát triển loại phó bản này nữa. Đó sẽ là phiên bản độc nhất đấy!"
Thẩm Đạm không nhịn được, chêm vào một câu hờ hững: "Cậu chắc cô ấy biết Ngụy Trưng* là ai à?"
"Đúng, không phát trực tiếp ra ngoài, nhưng bên trong trường thì được công khai. Khu học viện quân sự của chúng ta hôm nay lấy hành động cứu hộ của các cậu làm đề tài nghiên cứu. Nếu không muốn mất mặt sớm thì hãy cố gắng thể hiện cho tốt. Ngoài ra, nếu thử nghiệm thành công, phim tư liệu của các cậu sẽ được chỉnh sửa và công bố sau." Giáo quan vỗ tay ra hiệu: "Thời gian không còn nhiều, tất cả lên máy đi."
Người đàn ông trung niên không nghĩ giáo quan lại thích nghi nhanh đến vậy, nhất thời cũng bắt đầu nghi ngờ chính mình. "Đây thực sự không phải vấn đề lớn sao? Hay do tôi yêu cầu tâm lý sinh viên quá cao?"
Họ ngồi quanh bàn dài, nhỏ giọng thảo luận trước màn hình hiển thị bảng số liệu.
Giáo quan ngả người trên ghế, dựa lưng ra sau, tư thế không đứng đắn chút nào, nhưng lại phẩy tay nói: "Tôi thấy Thừa Phong rất ổn đấy. Con bé lớn lên ở sao Chiến Hậu, dù là nhận thức hay kinh nghiệm về chiến tranh đều sâu sắc hơn sinh viên bình thường. Rất hợp với yêu cầu của Tam Diêu lần này."
Thừa Phong chọn một chiếc máy và tiến hành đăng nhập theo hướng dẫn.
Thừa Phong cúi đầu nhìn, trong khi hai anh sinh viên lớn hơn đứng gần đó thì thầm bàn tán: "Hai nữ sinh, làm Chỉ huy à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thừa Phong vừa định lên diễn đàn Tam Diêu để tìm thông tin thì giáo quan đã gửi tin nhắn đến.
"Nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc đánh giá tâm lý của em ấy. Biểu hiện của Thừa Phong không có vấn đề gì hết, ý chí kiên định, quyết đoán, ít dao động cảm xúc. Toàn là phản hồi tích cực mà!" Giáo quan hạ giọng, vẻ mặt đầy bí ẩn: "Quan trọng nhất, theo quan sát của tôi, con robot mà em ấy coi là bạn chỉ có mỗi nó thôi! Không thứ nào khác có thể gây lo ngại!"
"Đối với phó bản huấn luyện lần này, tôi chỉ biết đó là nhiệm vụ cứu hộ. Còn lại đều là thông tin mật, các cậu tự mình tìm hiểu và thu thập." Giáo quan khẽ ho một tiếng, tiếp tục nói: "Vì đây là phó bản mới, lại có tân sinh viên tham gia, nhớ nhé: Các anh chị phải dẫn dắt đàn em. Hiểu chưa? Giờ các cậu là một đội, đừng làm trò cười cho người khác!"
"Mười hai người, vốn dĩ chẳng cần đến hai chuyên viên phân tích dữ liệu đâu. Tam Diêu lần này yêu cầu cấu hình quá lạ, trước đây mấy phó bản cứu hộ kiểu này toàn là Chiến binh."
Cô bấm vào, bên trong chỉ có thời gian và nút xác nhận. Thời gian là sáng ngày mai.
"Đủ người rồi nhỉ?"
Nói rồi, ông quay đầu sang một giảng viên khác. Người kia bổ sung: "Hai vị trí Chiến binh đã xác định xong. Nhưng vấn đề lớn nhất là hai vị trí Chỉ huy, nên chọn theo năng lực chiến đấu cá nhân hay dựa vào khả năng chuyên môn?"
Thừa Phong nghĩ đây là tin lừa đảo. Nhưng khi mở ra xem, người gửi lại là Phòng giáo vụ Liên Đại.
Giáo Quan: [Bấm xác nhận]
Bối cảnh phó bản cũng không nhất thiết phải chân thực, cảm giác nhập vai không cao.
Thừa Phong giật mình, tưởng mình bị ai đó theo dõi liền vội vàng đóng giao diện. Nhìn kỹ lại, hóa ra đó là một quảng cáo.
【Chào mừng đến với Tam Diêu – Mô phỏng thực tế toàn phần: Cứu hộ khẩn cấp!】
Giáo Quan: [Giỏi]
Thẩm Đạm rất hoạt bát trên mạng, nhưng ngoài đời lại tương đối ít nói. Trên đường, cô ấy thỉnh thoảng liếc nhìn Thừa Phong, trong đầu nghĩ sẵn vài câu, định khi lên máy sẽ nhắn tin cho cô.
Màn hình đầu tiên là giao diện chọn trang bị. Dựa theo gợi ý của Tống Trưng, cô sao chép nguyên set đồ gồm vũ khí nóng, vật tư y tế và một bộ thiết bị chống nổ.
Giáo quan đứng một tay chống hông, vẽ một đường tượng trưng trên mặt đất, ra hiệu cho mọi người xếp hàng, sau đó tuyên bố: "Chắc mọi người đã biết, Tam Diêu lần này ra mắt một phó bản đội cứu hộ hoàn toàn mới, tất cả NPC đều sử dụng trí tuệ nhân tạo."
Trước đây Thừa Phong một năm chi tiêu chưa đến năm ngàn. Giờ chưa đầy hai tháng, hai vạn đã sắp cạn.
Người đàn ông trung niên chau mày, nghiêm túc nói: "Nhiệm vụ này yêu cầu tâm lý rất cao."
Tóc của Thừa Phong đã mọc dài hơn một chút, nhưng màu vẫn hơi vàng úa, nhìn không được dày dặn lắm.
Khi mở cửa chuẩn bị ra ngoài, cô tình cờ chạm mặt Thẩm Đạm trong phòng khách.
Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lúc rồi cũng thỏa hiệp: "Vậy... chờ huấn luyện quân sự xong đã."
Đúng giờ, hai người bước vào phòng, nơi đã có khoảng hơn chục sinh viên đứng chờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.